Vợ sắp cưới ‘bắt cá 2 tay’, phải làm sao?
Người con gái có tính cách phóng khoáng như vậy, có xứng đáng cưới làm vợ hay không?
Tôi phát hiện vợ sắp cưới có quan hệ tình cảm với một đồng nghiệp cùng cơ quan. (Ảnh minh họa).
Trần Quốc Dũng (SN 1992, Hà Nội) : “Tôi sinh năm 1992, người yêu tôi sinh năm 1995, chúng tôi đã yêu nhau được 2 năm, hai gia đình cũng đã gặp mặt và định ngày cưới vào tháng 10 năm nay. Hiện tại, tôi đang công tác ở Bắc Ninh, còn người yêu tôi đang công tác ở Hà Nội. Dù xa nhau nhưng cuối tuần nào tôi cũng về Hà Nội thăm người yêu. Tôi cũng dự định sắp tới sẽ chuyển về Hà Nội để hai đứa được gần và chăm sóc cho nhau.
Tuy nhiên, mới đây, trong một lần về chơi tôi phát hiện cô ấy có quan hệ tình cảm với một đồng nghiệp cùng cơ quan. Chúng tôi đã cãi nhau về việc này, cô ấy cũng có xin lỗi vì “ say nắng” người kia và mong tôi bỏ qua để hai đứa làm lại từ đầu. Tôi vẫn còn yêu cô ấy, nhưng không thể chấp nhận được sự phản bội này. Tôi phải làm sao đây? Liệu tôi có nên tha thứ cho cô ấy để kết hôn?”.
Khi đọc xong câu chuyện của bạn, tôi vô cùng hụt hẫng, tôi rất hiểu tâm trạng của bạn lúc này. Nhưng Dũng thân mến! Mọi chuyện đã xảy ra rồi, giờ có níu giữ cũng không còn hạnh phúc trọn vẹn nữa. Trong tình huống này, tôi khuyên bạn hãy dứt khoát chia tay.
Video đang HOT
Bởi lẽ, người con gái bạn yêu thương, tin tưởng bấy lâu nay không còn xứng đáng với tình yêu bạn dành cho cô ấy nữa. Cô ấy đã thay lòng đổi dạ mà không màng đến hôn ước giữa hai người. Điều này cho thấy, cô ấy không có trách nhiệm với tình yêu, gia đình cũng như chỉ xem tất cả chỉ là một trò chơi tình ái.
Người con gái có tính cách phóng khoáng như vậy, có xứng đáng cưới làm vợ hay không? Cái này chắc bạn đã hiểu được. Vì thế, bạn hãy mạnh dạn với gia đình. Hãy vứt bỏ tất cả để tìm một hạnh phúc mới. Tôi tin rằng, thời gian sẽ xoa dịu mọi vết thương và bạn hãy xem đây là một bài học trong tình yêu Dũng nhé!
Theo Nguoiduatinh
Bồ nhí mang bầu, chồng cuống quýt khẩn cầu vợ giải cứu
Dưỡng khẳng định anh không yêu cô gái kia mà tất cả tình cảm anh vẫn dành cho tôi.
Dưỡng mong tôi cho anh một lối thoát... (Ảnh minh họa)
Sau 3 năm tìm hiểu, yêu nhau tôi và Dưỡng đã nên vợ, nên chồng bằng một đám cưới đầy đủ bố, mẹ, họ hàng và bạn bè của hai đứa.
Vợ 22, chồng 25 tuổi đều là công nhân của khu chế xuất đóng ở vùng ven Sài Gòn, còn cảnh ở nhà thuê, sống nhờ lương xí nghiệp nên hai đứa thống nhất kế hoạch chưa sinh em bé vội, để tích lũy kinh tế kha khá một chút rồi hoàn thiện tổ ấm sau cũng chưa muộn.
Làm trong cùng khu nhưng khác xí nghiệp nên chuyện vợ, chồng không ăn cùng mâm, không ngủ cùng giường là chuyện bình thường khi mà cả tôi và Dưỡng phụ thuộc vào lịch ca, kíp của công việc.
Được cái bận rộn sản xuất, lệch nhau ca trực ngày, đêm thì phải chịu, có dịp cùng nhau ở nhà vợ, chồng tôi luôn quấn quít, yêu thương, chăm sóc nhau hết lòng. Dưỡng chiều tôi không cần so đo, tính toán miễn sao tôi vui, tôi thoải mái là anh mừng. Còn tôi không vì được chồng chiều mà quên trách nhiệm làm vợ, nên ở khu nhà trọ vợ, chồng tôi thường nhận được lời khen của hàng xóm, láng giềng.
Quê vợ, chồng tôi đều ở Bắc, chúng tôi vào Nam là tính chuyện lập nghiệp lâu dài, nên cả hai động viên nhau tích cực làm lụng, dè sẻn chi tiêu để ổn định cuộc sống.
Sau 2 năm vợ, chồng hoàn thiện, công việc cho thu nhập tốt, tôi bàn với chồng sẽ mang bầu để sinh em bé. Chưa kịp thực hiện kế hoạch thì Dưỡng phải về quê gấp vì bố chồng tôi không may bị ốm nặng. Dưỡng về chăm bố là hợp lẽ vì mẹ chồng tôi sức khỏe yếu, chị gái Dưỡng lấy chồng ở xa lại vừa sinh con nhỏ, em gái út của Dưỡng đang học năm cuối của một trường trung cấp trên huyện, nên không thể nghĩ ngang mà về phục vụ bố được.
Dưỡng phải ở quê đến 4 tháng để chăm cho bố, ngặt nỗi bố không có bảo hiểm y tế, bệnh lại nặng nên bao nhiêu tiền tôi và Dưỡng tích cóp được đều mang ra sử dụng để điều trị cho bố. Biết gia cảnh của chồng khó khăn, mỗi lần mang tiền về quê đưa Dưỡng chi dùng cho bố, tôi luôn động viên anh là yên tâm lo cho bố, tôi sẽ cố gắng làm lụng để không ảnh hưởng đến kế hoạch đón thành viên mới của gia đình.
May mắn sau thời gian dài chữa bệnh, bố chồng tôi hồi phục và Dưỡng trở lại Sài Gòn để cùng tôi tiếp tục làm việc...Thế nhưng bằng linh tính của người phụ nữ tôi nhận thấy sau một thời gian dài xa vợ, chồng tôi có sự thay đổi. Dưỡng hay trầm ngâm suy nghĩ, hay thở dài, buồn, lo bất chợt mà không muốn cùng tôi mặc dù nhiều lần tôi gặng hỏi.
Lo lắng sợi dây tình cảm giữa vợ, chồng không đủ bền chặt nếu tổ ấm chưa có tiếng nói cười con trẻ, tôi quyết định dừng việc dùng biện pháp tránh thai để mang bầu. Tiền lúc này đối với tôi không còn quan trọng hàng đầu nữa, tôi mua thêm thức ăn bồi bổ cho chồng, mặn nồng với chồng bất cứ lúc nào anh vui vẻ, song Dưỡng như cố tình tránh tôi...
Cho đến chủ nhật vừa rồi, một cô gái trẻ ăn mặc giản dị, quê mùa cùng cái bụng đã lùm lùm đội áo tìm đến tận căn nhà thuê của vợ, chồng tôi. Em nức nở rằng chồng tôi là "tác giả" của cái thai em đang mang, rằng nếu Dưỡng phụ em, không lo cho em và đứa bé một cuộc sống như bao người đàn bà có chồng khác, em sẽ không cần tồn tại trên đời này nữa...
Tôi chết lặng khi Dưỡng ấp úng nhận lỗi rằng anh và cô gái trẻ nọ gặp nhau tại bệnh viện khi anh chăm bố và cô ấy chăm mẹ...Từ sẻ chia, giúp đỡ nhau những việc vặt khi cùng xa nhà tới sự đồng cảm rồi vượt quá giới hạn trong quan hệ là điều khó tránh! Dưỡng khẳng định anh không yêu cô gái kia mà tất cả tình cảm anh vẫn dành cho tôi. Dưỡng mong tôi cho anh một lối thoát...Tôi biết làm thế nào bây giờ?
Theo 24h
Tủi nhục đêm tân hôn, vừa cởi váy cưới đã bị chồng đánh đập đuổi đi Tôi không dám về ngoại vì sợ bố mẹ sẽ lo khi thấy con gái vừa lấy chồng đã nức nở về trong đêm tân hôn, cũng không muốn về căn nhà ấy. Tôi phải làm gì với người chồng vô lý như vậy đây? Tôi năm nay 26 tuổi, hiện là giảng viên một trường cao đẳng. Tôi và chồng quen nhau...