Vợ phát hiện bí mật kinh khủng sau bữa ăn của chồng nấu
Mang thai được 1 tuần, tôi nói thèm cháo trắng hột vịt muối, anh sẵn sàng nấu cho tôi ăn. Nhưng khi quan sát thấy thái độ kỳ lạ của anh, tôi đã phát hiện ra một bí mật vô cùng kinh khủng.
Tôi đau đớn tột cùng khi phát hiện bí mật sau tô cháo của chồng – Ảnh minh họa: Internet
Tôi và anh cưới nhau không phải vì tình yêu Ba mẹ anh và ba mẹ tôi là bạn thân thiết lâu năm, hai bên gia đình đã có hôn ước từ trước nên bắt buộc tôi phải lấy anh. Tôi vừa tốt nghiệp, gia đình anh đã đem trầu cau sang dạm ngõ, ba mẹ tôi vui mừng đón tiếp nồng hậu. Gia đình anh hứa khi cưới nhau sẽ cho chúng tôi ra ở riêng, tôi không phải làm dâu cực khổ. Hai bên nói chuyện rất vui vẻ, còn bàn đến chuyện sinh bao nhiêu đứa cháu cho bên nội, bên ngoại bồng. Tôi và anh chỉ biết im lặng mặc cho sự sắp đặt của ba mẹ.
Đám cưới xong, mang danh nghĩa vợ chồng nhưng chúng tôi rất ít gần gũi, buổi tối chỉ hỏi han vài câu rồi mạnh ai nấy ngủ. Thỉnh thoảng chúng tôi cũng làm chuyện ấy như bao cặp vợ chồng khác. Ngày biết tôi mang thai, anh không có cảm xúc gì đặc biệt, chỉ dặn dò tôi nên đi đứng cẩn thận.
Nhưng dạo gần đây, anh quan tâm và mua nhiều đồ ngon tẩm bổ cho tôi. Có lần, từ nhà mẹ đẻ về, thấy anh lui cui trong bếp nấu món gì đó. Vừa thấy tôi, anh liền kêu lại ngồi xuống chuẩn bị ăn cơm. Trước mặt tôi là tất cả những tốt bổ dưỡng dành cho người mang thai, những hành động của anh khiến tôi rất cảm động. Mặc dù chúng tôi không nói chuyện hay tâm sự với nhau nhiều nhưng tôi càng ngày càng thấy yêu anh nhiều hơn.
Anh ân cần gắp từng món bỏ vào chén của tôi, rồi còn hỏi han: “Sáng mai em thèm ăn gì? Để anh nấu cho, mang thai cần phải ăn đủ chất thì em bé mới mạnh khỏe được”. Nghe được câu nói ngọt ngào của anh, tôi vui mừng khôn xiết: “Dạo này em cứ thèm ăn cháo trắng với hột vịt muối”. Anh mỉm cười gật đầu.
Sáng hôm sau, tôi cố tình thức dậy sớm xuống bếp xem anh nấu nướng. Vừa đi đến cầu thang, tôi nghe anh đang nói chuyện với một người.
- Tao đang nấu cháo cho cô ta nè.
- …
- Tao biết rồi, mà thuốc mày mua có hiệu quả không đó. Bỏ bao nhiêu thì đủ?
- …
Nói xong anh cúp máy, tôi hoang mang không biết có chuyện gì, nhưng vẫn giữ bình tĩnh. Tôi quan sát thấy hành động lén lút của anh, lòng không khỏi nghi ngờ. Anh bưng tô cháo nóng hỏi đặt lên bàn và móc trong túi ra một gói thuốc nhỏ được gói ghém rất cẩn thận rồi rắc vào tô cháo.
Sau đó, anh vò vỏ thuốc và vứt vào một chậu cây trong nhà. Đợi anh đi làm, tôi mới dám ra mặt nhìn tô cháo mà lòng tôi như thắt lại. Tôi lục tìm vỏ thuốc trong chậu cây, xem là anh đã bỏ gì vào trong tô cháo. Tôi bàng hoàng nhận ra đó là thuốc phá thai, vì đã từng thấy qua nên tôi chắc chắn đây là loại thuốc đó. Tôi không ngờ anh lại đối xử với tôi bằng cách kinh tởm này, dù gì đứa bé cũng là con của anh mà.
Tôi gạt nước mắt, đem tô cháo đổ đi và đợi anh về để nói thẳng thắn vụ việc này. Đến tối, anh đi làm về, mặt hơi biến sắc khi thấy tôi còn khỏe mạnh. Anh giả vờ hỏi han.
- Em có ăn cháo anh nấu không, có ngon không?
Tôi cười nhạt rồi ném vỏ thuốc lên bàn.
- Tô cháo đó tôi ăn không nổi. Dù gì đứa bé cũng là con của anh mà, sao anh lại nhẫn tâm làm những chuyện như vậy?
- Cuối cùng thì cô cũng đã biết rồi thì tôi cũng nói thẳng luôn. Tôi chấp nhận cưới cô là vì ba mẹ tôi hứa sẽ chia cho tôi một nửa cổ phiếu công ty. Tôi sẽ có tiền trả nợ. Bây giờ tôi sắp có được những thứ đó rồi nên không muốn có bất cứ mối quan hệ nào với cô hết.
Nghe xong những câu nói của anh, tôi như chết lặng, đau đớn tột cùng. Đứa bé chưa chào đời mà đã bị ba ruột nhẫn tâm vứt bỏ rồi. Sau sự việc lần đó, tôi dọn đồ về nhà mẹ ở, và nói toàn bộ sự việc cho hai bên gia đình nghe để họ biết rõ bộ mặt thật của anh. Từ ngày tôi nói hết sự thật, ba mẹ anh đã thu lại hết toàn bộ số cổ phiếu hứa cho anh khiến anh lâm vào con đường nợ nần và phải trốn chui trốn nhủi.
Sau khi ly hôn, tôi một mình nuôi con, thỉnh thoảng anh có ghé nhà năn nỉ gặp mặt thằng bé nhưng đều bị ba mẹ tôi đánh đuổi, mắng chửi thậm tệ. Sau nhiều lần như vậy, tôi không còn thấy anh lui tới nữa. Có lẽ anh cũng đã hối hận về hành vi của mình nên đã chủ động đến gặp con. Tôi không biết mình hành xử như vậy là đúng hay sai khi nhất quyết không cho con gặp mặt ba? Không biết sau này tôi sẽ nói với thằng bé như thế nào về ba nó đây? Tôi thật sự quá mệt mỏi rồi.
Theo Phununews
KÝ ỨC! Phần 11.
Ra biển
Video đang HOT
Dọn về căn nhà cũ, Minh đã đi mua hầu như toàn bộ số đồ trong phòng. Tôi bất lực ngăn cản nhưng Minh nói không muốn bất cứ đồ vật nào ở đây mang hình ảnh của Quyết.
Minh nói, mọi thứ phải mang hình bóng của cậu ấy, người đàn ông này...Tôi bật cười thành tiếng. Minh thu xếp cho tôi vào làm việc cho một trung tâm mua sắm, công việc không có gì nhiều ngoài kiểm kê hàng và hệ thống lại tất cả những danh sách hàng xuất và nhập. Có công việc, tôi như trẻ lại. Tinh thần phấn chấn hơn nhiều Minh khen tôi trẻ ra rất nhiều còn gì vui hơn khi được chính người đàn ông mình yêu thương khen ngợi. Sau giờ làm, Minh thường đón tôi đi ăn không phải nhà hàng hay nơi nào đó sang trọng mà chính là quán vỉa hè Minh đã nghiện món bún đậu từ tôi.
Rồi chẳng biết tình cờ hay không? Tôi gặp lại người đàn ông mà cách đây khá lâu, cái lúc nằm nghỉ chờ chuyến bay ấy. Ông ấy là quản lý ở chính cái trung tâm thương mại này! Ồ, trái đất tròn thật, thực ra ban đầu tôi không nhận ra. Ông ấy thì lại nhận ra ngay và chính ông ấy đã khơi gợi câu chuyện khiến tôi nhớ ra. Ông ấy với Minh, liệu có quan hệ gì không nhỉ?
Câu hỏi bị trôi tuột vào quên lãng bởi sau đó ông ấy lại mất hút. Một ông quản lý kì lạ!
Hè về, Minh bảo tôi rằng cậu ấy muốn đi biển, nói ngại chứ, từ bé đến giờ tôi chưa được đặt chân tới biển. Không biết cái cảm giác được lăn mình trên triền cát, hoà mình vào dòng nước mát sẽ ra sao nhỉ? Minh thu xếp rất nhanh, mới hôm trước nói muốn đi, hôm sau đã xách một túi hành lý đứng lù lù trước cửa nhà tôi. À không, nhà cậu ấy mua của tôi mà.
Tôi mắt chữ A, mồm chữ O ẫn chưa hiểu chuyện gì cả. Dạo này máu lên não hơi chậm nên phản ứng cứ dù dờ. Minh vào trong nhà, nằm dài ra ghế
- Cho em 15 phút chuẩn bị.
Ờ hờ ... Bây giờ cứ như ông tướng ấy chưa lấy nhau mà đã thế rồi. Hôm nay biết tay tôi, tôi lao vào nhổ một nắm lông nách Minh hãi cái trò này nhất thường bảo tôi có những thú vui quái đản. Ừ ! Phải quái mới trị được cậu nhóc bướng bỉnh này chứ. Sau đó tôi cũng vội vàng gấp một vài bộ quần áo và đồ dùng vào vali. Ra đến cửa tôi mới hốt hoảng nhớ ra.
- Á ! Đã xin nghỉ đâu mà đi
Minh kẹp tôi vào nách lôi xềnh xệch
- Tôi xin cho từ hôm qua rồi
Chặc... Cái người này làm cái gì cũng không hỏi ý kiến người khác, tôi vẫn thích lý sự, vặn vẹo
- Mà cậu làm giám đốc cái kiểu gì mà cứ lông bông suốt ngày thế đi vậy ai lo cho công ty?
Minh cười phá
- Thế em nghĩ tôi thuê một đống nhân viên làm gì?
Thế đấy, lý sự không nổi ....
Chắc hẳn, không ai hiểu gì về cánh đồng cỏ lau như thế này đây :
Một tháng sau ngày làm thủ thuật, tôi được Minh dẫn đến bệnh viện kiểm tra lại. Lòng vừa hi vọng vừa lo sợ Minh vừa lái xe vừa phải trấn an tôi. Câu nói luôn làm tôi ấm lòng nhất
" Không sao, có tôi ở đây rồi "
Tôi thích nghe những câu kiểu như thế có cái gì đó rất an toàn và tôi đoán là không chỉ mình tôi đâu có cô gái nào mà không xiêu lòng trước những câu ấy?
Trong phòng khám vị bác sĩ gia nâng cặp kính dày cộp ngước mắt nhìn tôi xong lại chăm chú nhìn vào mấy tờ kết quả. Thời gian không gian như ngưng lại, tôi nuốt nước bọt ừng ực. Có điều gì đó hơi bất an.
- Kết quả phẫu thuật chỉ thông được một bên , bên còn lại hẹp lắm. Không khả quan còn vấn đề lạc nội mạc thì đã được can thiệp. Tuy nhiên vẫn có thể tái phát cô về bàn bạc với chồng làm IVF luôn kẻo lại tái phát.
Nói xong bác sĩ trả lại cho tôi mớ giấy tờ rồi gọi bệnh nhân tiếp theo. Đầu óc trống rỗng, tôi thất thểu tiến tới ghế Minh đang ngồi chờ. Nhìn thấy tôi, Minh vội chạy lại hỏi kết quả như thế nào? Chẳng nói được gì, tôi ôm Minh khóc nức nở chỉ có ai đã từng hoặc đang trải qua điều này mới biết được cái thông tin khi nãy bác sĩ nói có sức tàn phá lên tinh thần như thế nào. Minh vỗ nhẹ vào lưng, vuốt ve cho đến khi tôi không khóc được nữa.
- Không sao đâu, bác sĩ có bảo là hết hi vọng đâu em yên tâm đi! Tôi sẽ ở bên em m
Chiều, Minh không đưa tôi về nhà mà lại lái xe đến một chỗ rộng thênh thang Minh bảo muốn tôi hoà mình vào thiên nhiên, sẽ dễ chịu hơn.
Xuống xe, một cánh đồng lau trắng hiện ra trước mắt màu trắng trải tới cuối chân trời. Đứng đây tôi thấy mình nhỏ bé y như một nhành lau. Thân cây yếu ớt trước những ngọn gió hung tàn nhưng sao cây nào cũng vẫn đứng vững, không rụng dù trước đó bị ngả nghiêng về mọi phía. Minh tới nắm tay tôi, tôi nhìn cậu ấy rồi lại hướng mắt ra cánh đồng trắng mênh mông. Ừ! Cảm giác dễ chịu hơn rồi.
- Chắc em hiểu vì sao tôi đưa em đến đây chứ?
Tôi đang mải lơ đãng nhìn đàn bướm trắng bay rập rờn quanh những nhành cỏ, lại thức tỉnh sau câu hỏi của Minh. Tôi biết chứ nhưng tôi vẫn im lặng, tôi không muốn nói gì hết .
- Chúng mình sẽ cưới nhau phải không em? Chờ đợi, thử thách như vậy là đủ rồi . Tôi không muốn chúng ta cứ kéo dài mãi tình trạng này.
Lần này, không im lặng nữa tôi chợt muốn nói nhưng chẳng thể nói hết. Một đám cưới, tôi vẫn chưa nghĩ đến không phải vì vết thương cũ chưa lành mà vì tôi sợ lại có thêm một vết thương khác. Dù rằng Minh sẽ không làm thế với tôi, chắc chắn là không nhưng tự bao giờ tôi trở lên nghi ngờ mọi thứ.
- Tôi vẫn chưa nghĩ đến, tôi sợ ... Cậu sẽ phải chịu thiệt thòi vì tôi và cả gia đình cậu nữa họ sẽ không chấp nhận nếu biết chuyện này!
Minh im lặng, ánh mắt nhìn tôi như kiếm tìm một lý do gì đó chính đáng hơn rồi cậu ấy lại kéo tay tôi lên xe.
- Về thôi !
Biển kia rồi, tôi cứ đứng lên, ngồi xuống trong xe Minh cứ bắt tôi phải ngồi im, ngồi im làm sao được . Lần đâu được đến biển tôi sướng phát điên lên rồi đây này.
Ảnh minh họa
Đánh xe vào bãi đỗ, chúng tôi hớt hải đi tìm khách sạn mùa du lịch đâu đâu cũng hết phòng . Chẳng lẽ lại phải lấy xe để đi lên đoạn trên xa hơn? Mất vui quá! Hai người đi ra đi vào mấy cái khách sạn, xuống tới nhà nghỉ .. Cũng hết luôn tôi hoang mang nói với Minh
- Hay mình trải chiếu nằm trên bờ biển nhỉ?
Minh bảo tôi hâm hấp rồi lại kéo đi tìm chỗ tiếp, cả buổi sáng tìm chỗ, mệt phờ người. Cuối cùng cũng có chỗ để mà nghỉ. Đấy là một căn nhà chẳng khác gì nhà tôi ở dưới quê của một bà cụ gần 80 . Thực ra, lúc đến được nhà cụ là chúng tôi gần như kiệt sức. Bà bảo, đã đến đây thì việc không có chỗ ở là chuyện bình thường. Mùa du lịch mà ... và bảo chúng tôi cứ ngủ ở đây qua đêm. Mai tìm được chỗ thì tính sau đang buồn ngủ vớ được chiếu manh, chúng tôi mừng như bắt được vàng. Cuộc đời tôi cũng hay gặp người tốt phải không nhỉ ?
Tắm rửa xong, Minh lấy một ít đồ hộp ra nấu 3 bà cháu dù không quen biết nhau lâu nhưng nói chuyện rất thân thiết. Cụ kể về đủ thứ chuyện về thời xuân xanh còn chúng tôi gật gà gật gù theo lời bà kể. Thỉnh thoảng phá lên cười .
Rồi cụ quay sang hỏi tôi:
- Các con cưới nhau lấy chưa? Bà đoán nhé, chắc mới thôi, tụi bay đang đi cái gì mật nhỉ .. À tuần trăng mật đúng không? Tôi bối rối, mặt nóng bừng.
- Dạ!!
Cụ cười hiền hoà rồi liếc nhìn ra chỗ Minh.
- Hai đứa đẹp đôi lắm sống với nhau không chỉ đơn giản là ăn chung mâm, ngủ chung giường mà còn là chung suy nghĩ nữa các con ạ.
Rồi bà lại trầm ngâm:
- Hồi đó, bà với ông cũng xảy ra nhiều chuyện ông ấy bảo bà là ông sẽ không bao giờ bỏ bà. Thế mà ông ấy dám đi trước bà gần chục năm nay đấy!
Giọng bà đứt quãng, còn chúng tôi bối rối nhìn nhau hoá ra, trên đời này vẫn còn thứ tình yêu trường tồn ngay cả khi một trong hai đã chết.
Tôi gắp một miếng thức ăn bỏ vào bát bà. Bà giục chúng tôi ăn nhanh còn đi nghỉ. Đêm, nằm cạnh nhau trên một cái giường tre rộng tầm mét hai. Thậm chí còn không nằm ngửa được, một người nằm ngửa người kia nằm nghiêng, tôi không ngủ được nằm ngắm trăng sáng ngoài cửa sổ.Gió biển làm rung rinh hàng cây trước hiên.
Hình như Minh cũng không ngủ được, tôi thấy cậu ấy cứ xoay đi xoay lại. Giường thì chật, nằm khó chịu quá. Tôi bảo Minh .
- Cậu hi sinh nằm xuống đất đi, kiểu này chắc mai tôi cong veo cột sống mất.
Minh nhún vai
- Oh , NO
Rồi lại gác cánh tay nặng trịch ngang qua bụng tôi, mặt cười kiểu đắc thắng lắm !
- Minh này, chuyện của cậu và Hương , gia đình cậu phản ứng thế nào
Minh xoay mặt về phía tôi.
- Chẳng thế nào cả họ vẫn đang ở nước ngoài một năm về mấy lần rồi lại đi
Tôi ngạc nhiên khi hôm nay mới biết hoàn cảnh nhà Minh. Chắc cậu ấy cô đơn lắm .
- Nếu họ biết thì sao
- Tôi sẽ có cách mà, thôi ngủ đi
Minh quay lưng vào trong bỏ mặc tôi đang chửng hửng bởi những câu hỏi chưa được giải đáp chính đáng. Sáng, bà gọi chúng tôi dậy ăn cơm. Khỉ thật! Đêm qua mãi mới ngủ được nên hôm nay nằm ngủ nướng tới gần 8 giờ. Đã đi ở nhờ lại còn làm phiền người ta quá tôi thấy hơi áy náy bảo bà:
- Ôi! Bà cứ mặc bọn cháu, bà cho bọn cháu ở nhờ là đã tốt quá rồi!
- Con ranh này! Bà có một mình, có nhiều người ăn càng vui chứ sao?
- Mà ... Con cháu bà đi đâu hết rồi hả bà?
Bà dừng đũa, đưa tay lên lau giọt nước mắt vừa chảy trên gò má gầy khô.
- Đứa thì chết trong chiến tranh, đứa thì bị lạc còn một đứa thì đi làm ăn xa ở luôn nơi đấy. Thỉnh thoảng mới về thăm bà một lần.
Bà chuyển ngay sang chủ đề , giục chúng tôi ăn nhanh mà đi tìm chỗ, và vội bát cơm tôi đứng lên dọn bát còn Minh ngồi cùng bà ở bàn uống nước. Chẳng biết họ đang nói gì nhỉ?
Xong xuôi, tôi trở vào trong nhà, Minh đã xách hành lý bỏ trên nền gạch. Hai tay nắm lấy tay bà, cậu ấy biếu bà ít tiền nhưng bà không lấy. Bằng mọi giá từ chối bằng được chúng tôi đành chịu thua rồi chào bà, xách hành lý ra khỏi ngôi nhà nhỏ.
(Còn nữa)
Theo Iblog
Lấy vợ hay rước nợ? Tôi năm nay 28 tuổi, mồ côi cha từ nhỏ, gia đình một mẹ một con, kinh tế ở hạng trung bình. Mẹ tôi là người phụ nữ mẫu mực. Cuộc đời bà chỉ có một ước nguyện là nuôi tôi lớn khôn, có công ăn việc làm ổn định và cưới một cô vợ hiền ngoan biết thu vén cho gia đình....











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Đến nhà mẹ vợ ăn giỗ, bà gắp vào bát anh rể cái đùi gà to rồi gắp cho tôi một thứ KHÓ CHẤP NHẬN

Chồng bỗng dưng nói sẽ tặng tôi mảnh đất rộng 60m2, sau đó anh đưa ra tờ giấy khiến tôi ú ớ rồi ngất xỉu

Chồng tỏ ra yêu thương, vợ sụp đổ khi biết anh ta cố giả tạo để che giấu việc làm đáng sợ

Trước khi xét nghiệm máu cứu con, chồng tôi bất ngờ tiết lộ: 'Tôi không phải bố thằng bé' khiến mẹ chồng sốc ngất

Thấy cánh tủ bếp không mở mãi không được, vợ cứ ngỡ bị kẹt để rồi tay chân run rẩy khi thấy thứ bên trong

Mới ly hôn vài tháng mà vợ cũ sinh đứa con giống mình như đúc, chồng tìm đến nhận thì biết được bí mật động trời rồi gục ngã đớn đau

Ngày ra tòa ly hôn, tôi tự tin đi cùng một người đàn ông 'uy tín' khiến cả nhà chồng muốn rút đơn ly hôn

Nghe tiếng chồng khác lạ trong điện thoại, tôi đến địa chỉ định

Mẹ chồng 'hụt' lại đòi gặp cháu sau 4 năm xa cách, nghe tôi nói một câu bà khóc nghẹn

Nhân tình của chồng thông báo mang thai, tôi làm ngay điều này khiến cô ta sợ hãi trốn biệt tăm

Cứ nửa đêm, chị hàng xóm đập cửa rầm rầm, vợ chồng tôi vội vàng ra mở thì ngỡ khi thấy hành động của cô ấy

Vô tình nhìn thấy vợ thì thầm với chị giúp việc, tôi tò mò lắng tai nghe thì phát hiện bí mật đằng sau
Có thể bạn quan tâm

Sự cố "hớ hênh" của Jennie bị biến thành trò đùa tình dục, netizen kịch liệt lên án
Nhạc quốc tế
11:58:28 12/03/2025
Kim Sae Ron từng công khai thể hiện tình yêu với Kim Soo Hyun ở phim trường và đây là cách tài tử phản ứng
Sao châu á
11:54:06 12/03/2025
Ontario (Canada) đình chỉ thu phụ phí năng lượng xuất khẩu sang Mỹ
Thế giới
11:49:39 12/03/2025
Vụ ngụy trang đất hiếm 'tuồn' ra nước ngoài: Bộ Công an truy nã Lưu Đức Hoa
Pháp luật
11:26:18 12/03/2025
Để con 2 tuổi tự chơi với chó Golden, cảnh tượng sau đó khiến người mẹ chết điếng người
Netizen
11:16:35 12/03/2025
Chu Thanh Huyền - vợ Quang Hải đáp trả khi bị so sánh chỉ bằng một nửa nàng dâu hào môn Phương Nhi
Sao thể thao
11:06:16 12/03/2025
Điều đặc biệt ở sa mạc Sahara trông như một viễn cảnh ngoài hành tinh
Lạ vui
11:02:21 12/03/2025
Người phụ nữ 31 tuổi sống một mình trong căn hộ tối giản, đẹp mê: Đi đâu cũng không bằng về nhà
Sáng tạo
10:57:13 12/03/2025
Đánh hội đồng nữ sinh lớp 7 rồi tung clip lên mạng xã hội
Tin nổi bật
10:45:55 12/03/2025
7 sai lầm trong việc skincare có thể hủy hoại làn da của bạn
Làm đẹp
10:33:46 12/03/2025