Vợ ôm bóng hình người cũ nhưng vẫn giả bộ ‘lên đỉnh’ với tôi
Đời sống vợ chồng thì cũng tẻ nhạt không kém. Mỗi khi làm chuyện đó, cô ấy cũng giả rên la rồi cũng cố gắng làm đủ kiểu để tôi hài lòng.
Tôi năm nay 35 tuổi, vợ tôi thì nhỏ hơn tôi 4 tuổi.
Trước khi cưới tôi, vợ từng yêu say đắm một người đàn ông khác. Và nghe đâu, hai người cũng có ý định làm đám cưới. Nhưng không hiểu vì lý do gì mà cả hai đường ai nấy đi. Vợ lấy tôi sau 1 năm chia tay với người đàn ông đó. Còn anh kia cũng đi lấy vợ sau một thời gian.
Đến giờ hai người không liên lạc với nhau nữa. Thế nhưng tôi biết, vợ vẫn luôn dành một tình cảm khá đặc biệt cho người cũ.
Thỉnh thoảng, bạn bè chung của hai người vẫn đến chơi và mọi người cũng tế nhị không nhắc gì về người yêu cũ của vợ trước mặt tôi.
Tôi cũng không để ý chuyện đó làm gì. Bởi tôi là người trân trọng cuộc sống hiện tại và cũng yêu thương vợ hết mực.
Kết hôn được 1 năm, chúng tôi có em bé. Cuộc sống vợ chồng bắt đầu có những xung đột. Tôi không hiểu vì lý do gì, cứ mỗi khi vợ buồn thì cô ấy lại tìm riêng một góc rồi nhắn tin qua lại với người cũ. Có hôm, tôi bắt gặp điện thoại của vợ có tin nhắn an ủi của anh ta.
Ảnh minh họa
Video đang HOT
Đọc qua những dòng tin nhắn đó, tự ái đàn ông trong tôi nổi lên. Tôi không hiểu sao vợ lại hành xử như vậy? Giận quá, tôi nói với vợ hãy dừng ngay lại cuộc sống kiểu như thế. Sao lấy tôi rồi mà vẫn giữ bóng hình cũ.
Khi tôi nói vậy, vợ cũng chẳng thèm để ý lời tôi và một mực khẳng định giữa vợ với người cũ chỉ là tình bạn, quan tâm đến cuộc sống của nhau. Đã vậy, tôi càng bực tức. Tôi liền đề nghị vợ từ nay không được liên lạc với người yêu cũ nữa bởi nếu như thế không khác gì coi thường tôi.
Vợ tôi cũng đồng ý nhưng với vẻ miễn cưỡng ra mặt.
Những tháng ngày sau đó, cuộc sống vợ chồng tôi khá nặng nề. Một cảm giác u ám cứ bủa vây. Không ai nói lời nào. Vợ hàng ngày chỉ tập trung vào việc chăm sóc con cái. Cô ấy cũng bỏ rơi chiếc điện thoại và rất ít khi tụ tập bạn bè. Tôi có cảm giác như cô ấy đang sống một cuộc đời ‘thực vật’.
Đời sống vợ chồng thì cũng tẻ nhạt không kém. Mỗi khi làm ‘chuyện đó’, cô ấy cũng ra vẻ thích thú, thậm chí, có hôm, vợ còn giả bộ ‘lên đỉnh’ rồi thể hiện như mình đang đắm chìm trong hạnh phúc lắm nhưng tôi cảm giận được sự giả dối.
Thấy vậy, tôi càng như một con thú hoang, không thể kiểm soát được chuyện gì đang xảy ra với cuộc sống gia đình mình nữa? Có khi nào tôi đã biến vợ thành như vậy?
Tôi tìm đến một người bạn thân của vợ và anh chàng người yêu cũ kia. Anh này ban đầu cũng rất ngại khi tôi hỏi về người cũ của vợ. Tuy nhiên, khi tôi nói dạo gần đây tình trạng của vợ tôi vui, buồn thất thường và cuộc sống hôn nhân của chúng tôi đang đứng trên bờ vực đổ vỡ. Đến lúc này, anh bạn kia mới chịu nói.
Anh kể, người yêu cũ của vợ bị ung thư tuyến giáp. Và thời gian mà vợ và anh kia hay nhắn qua lại chính là thời điểm người cũ của vợ phát hiện bệnh nên luôn tìm đến vợ tôi để chia sẻ.
Sau đó, tôi phát hiện và anh người yêu cũ đã chủ động không làm phiền cuộc sống của chúng tôi. Nhưng vợ tôi thì có một niềm đau khôn nguôi khi không chia sẻ được với tôi điều đó.
Nghe đến đây, lòng tôi quặn thắt. Tôi không hiểu sao vợ lại biến tôi thành kẻ xấu xa như vậy? Cô ấy hoàn toàn có thể nói với tôi những điều đó mà? Tại sao cô ấy lại cứ chôn giữ tất cả những điều đó ở trong lòng?
Bỗng dưng, lúc này, tôi vừa thương vừa giận cô ấy. Tôi có cảm giác như vợ còn yêu người cũ nhiều đến mức muốn đẩy tôi ra khỏi cuộc sống của cô ấy?!
Theo Tinngan
Tâm sự day dứt của người đàn ông vẫn còn yêu người cũ
Tôi thương vợ con, tôi sẽ cố gắng không để họ thiếu thốn thứ gì. Nhưng tôi cũng yêu em, người tôi đã từng yêu gắn bó và tha thiết.
ảnh minh họa
Ở cơ quan tôi có một vài người mới chuyển đến, trong đó có em, người yêu cũ của tôi 5 năm về trước. Tôi bất ngờ và ngượng ngùng khi đứng trước em. Em bây giờ khác hơn xưa rất nhiều. Trước mặt tôi là một người đàn bà từng trải và sắc sảo. Em không còn nét ngây thơ, thánh thiện như ngày nào nữa.
Em cũng bất ngờ khi nhận ra tôi, nhưng ngay sau đó em đã lấy lại được ánh mắt lạnh lùng. Tôi thấy lạ, em thay đổi nhiều quá. Phải mất 2 tuần sau, tôi mới trò chuyện được với em. Em trầm ngâm và ít nói hơn trước. Tôi hỏi thăm về cuộc sống của em ra sao thì em chỉ cười, lẳng lặng lắc đầu. Tôi cứ nghĩ em chưa có gia đình.
Cuộc gặp gỡ hôm đó giúp em cởi mở với tôi hơn. Em không còn vẻ e dè ban đầu nữa. Chúng tôi không nói gì nhiều, nhưng tôi hiểu chúng tôi không nên can thiệp vào cuộc sống riêng của nhau. Từ khi chia tay em, tôi cũng đã có một gia đình nho nhỏ. Nhưng tình yêu của tôi với vợ không được nồng nàn và sâu đậm như với em.
Hàng ngày, chúng tôi vẫn gặp gỡ và trò chuyện cùng nhau. Tôi có chơi thân với một chị làm bên quản lý nhân sự nên mới hay rằng em đã ly hôn với chồng. Giờ tôi mới hiểu, tại sao em lại buồn đến vậy. Trong tôi chợt dâng lên niềm thương cảm với em - người con gái đã từng là của tôi.
Tôi muốn được chăm sóc em và bên cạnh em nhiều hơn. Sau bao nhiêu cố gắng, giúp đỡ quan tâm em trong công việc. Em cũng đã vui trở lại nhiều hơn. Nhưng ẩn sâu trong đôi mắt em vẫn còn những tâm sự , nỗi buồn chất chứa.
Hôm nay sinh nhật em, tôi chưa bao giờ quên ngày đó. Tôi tổ chức cho em một bữa tiệc nhỏ mà ý nghĩa. Em xúc động và khóc, em nói: "Từ khi chia tay anh, em không còn thói quen tổ chức sinh nhật nữa. Ngày đầu tiên gặp anh tại công ty, em đã rất hoảng nhưng vẫn cố gắng lấy lại bình tĩnh ban đầu. Cám ơn anh, vẫn luôn bên cạnh em". Tôi ôm em vào lòng an ủi, những kỉ niệm năm xưa ùa về ngập tràn trong tâm trí tôi. Thì ra tôi chưa bao giờ quên được em.
Đêm hôm đó, em đã uống rất nhiều và tâm sự về quá khứ buồn của em. Em đã đau khổ rất nhiều vì chia tay tôi. Sau đó, em đã vội vàng lên xe hoa lấy chồng để quên đi hình ảnh của tôi. Nhưng người em chọn lại rất vũ phu và tàn bạo. Hắn ta suốt ngày đánh đập em không thương tiếc. Bố mẹ chồng thì hắt hủi em ham giàu nên mới nhanh chóng đồng ý cưới sớm.
Đã vậy, hắn đi gái gú, ngoại tình bên ngoài rồi về đánh chửi khiến em mất đi đứa con trong bụng. Bao năm qua em sống tủi nhục, em đã phải chạy trốn đến một nơi khác để tìm lấy bình yên cho mình. Vậy mà hắn vẫn không tha, cuối cùng em phải nhờ pháp luật can thiệp mới có thể ly hôn với em.
Tôi đau đớn, mọi lỗi lầm do tôi. Vì tôi đã không giữ em lại, không chịu giải thích hiểu lầm khiến em rời bỏ tôi. Em vừa kể cho tôi nghe vừa rơi nước mắt. Chưa bao giờ tôi lại thấy đau lòng như vậy. Đêm hôm đó, chúng tôi ở bên nhau, tình yêu năm xưa trở về. Chuyện gì đến cũng đến, tôi lại được ôm em trong vòng tay của mình.
Sau hôm đó, chúng tôi lại quấn quýt bên nhau như xưa. Tôi thấy mình đang sống trong hạnh phúc thực sự. Nhiều khi, cảm giác ân hận, có lỗi với gia đình khiến tôi chùng chằng. Nhưng để có được em một lần nữa, tôi sẽ đánh đổi tất cả.
Có lẽ em đã đọc được ý định của tôi nên em ngăn lại. Em nói không muốn phá tan hạnh phúc gia đình tôi. Em là người có lỗi, khi đã gặp lại anh trong trường hợp này. Em nói em sẽ ra đi để tôi giữ hạnh phúc của mình. Tôi biết phải làm sao khi tôi không muốn mất đi cả hai.
Tôi thương vợ con. Tôi sẽ cố gắng không để họ thiếu thốn thứ gì. Nhưng tôi cũng yêu em, người tôi đã từng yêu gắn bó và tha thiết. Tôi biết là tôi có lỗi khi để trái tim đi lạc. Nhưng tôi đã từng sống dở chết dở khi mất đi người con gái đó. Tôi cảm thấy day dứt và trăn trở trong lòng. Bây giờ tôi không muốn em rời xa tôi thêm một lần nào nữa. Có phải tôi đã quá tham lam cho bản thân mình rồi không? Làm sao để tôi được sống trọn vẹn trong tình yêu một lần nữa?
Theo blogtamsu
Đừng đổi cảm xúc nhất thời mà mất đi giá trị của cuộc đời Em không biết mình yêu ai, ở bên người yêu hiện tại, em chỉ cảm thấy tẻ nhạt chứ không như yêu người cũ. Em năm nay 24 tuổi, em mới ra trường và đi làm được 1 năm. Khi còn là sinh viên, em có một mối tình đầu 2 năm rất đẹp. Sau vì lí do hết yêu mà cậu ấy...