Vợ ơi, World Cup này anh ngoan rồi!
Vì mùa trước chồng quá hư nên kỳ bóng đá thế giới này anh phải tu tỉnh để cửa nhà yên ấm.
Lại một mùa World cup nữa đến. Ngồi xem trận khai mạc Brazil với Croatia, chồng nhìn tôi âu yếm:
- Năm nay chồng hứa sẽ ngoan, vợ yêu cứ yên tâm!
Nghe Quyết tâm ca của chồng, tôi thấy ấm lòng nhưng mà kỉ niệm của mùa World cup 4 năm về trước vẫn dội về như kí ức kinh hoàng.
Phải nói cho công bằng, bản thân tôi cũng là một fan cuồng nhiệt của túc cầu giáo. Từ hồi thiếu nữ, tôi đã chết mê chết mệt các chàng cầu thủ Ý đẹp trai quên sầu. Nhưng khi lấy chồng và nhất là có con, mọi quan tâm tôi dồn hết cho gia đình. Dẹp hết Del Piero, Canavaro, Totti, Pirlo những chàng cầu thủ tóc xoăn, mắt xanh biếc tựa nước biển Địa Trung Hải. Chỉ còn bé Su và chồng giờ đây là quan trọng nhất trong trái tim tôi. Mùa World cup đầu tiên của cuộc sống gia đình 3 người, thay vì ngồi quán cafe hò hét cổ vũ cùng hội bạn đại học, tôi ngoan ngoãn ở nhà, mua bia, nướng mực, ru con ngủ, chờ đêm tới và cùng chồng xem bóng đá. Chồng thấy tôi chiều chuộng cũng hưởng ứng bằng cách… nhẫn nại ở nhà xem bóng đá với vợ trong 1 tuần. Sau đó, chồng lấy cớ này nọ, trốn đi tít mít nhà mấy ông bạn trên cơ quan xem bóng đá.
Tôi dằn dỗi:
- Sao anh có nhà, có vợ mà cứ thích đi ngủ lang xem bóng đá thế?
Chồng tôi phân bua:
- Xem bóng đá phải hò hét nó mới khí thế. Anh mà động hét to một tí là vợ lại véo anh, suỵt suỵt để cho con ngủ. Sao mà sướng được nữa!
Cả buổi đêm tôi chập chờn lên xuống theo tiếng nhịp điệu hò reo ăn nhậu của Hội liên hiệp chồng và những người bạn. (ảnh minh họa)
Nói rồi chồng lại đi, mỗi hôm ngủ ở nhà một ông bạn, hôm lại nằm ở công ty xem với bác bảo vệ. Mặc kệ vợ ở nhà ôm con thui thủi một mình.
Hôm nào cũng như hôm nào, cứ chiều về chồng tôi lại phi xe về nhà, ngáp ngắn ngáp dài vì thiếu ngủ, tắm vội tắm vàng, cơm nước qua loa, vào phòng chơi với con dăm phút, hôn vợ chụt một cái rồi lại rập rình lên đường.
Tôi nén tức ra ôm chồng ngọt ngào:
Video đang HOT
- Hay là chồng rủ bạn về nhà mình một hôm đi. Định ăn trực nhà người ta hết mùa World cup luôn chắc!
Chồng nghe bùi tai cũng gật gù.
Thế rồi chồng tôi không chỉ rủ 1 ông bạn thân như tôi ngây thơ tưởng tượng mà cả một hội bạn 7 8 người. Khổ nỗi nhà tôi làm gì có người giúp việc. Bé Su nhà tôi cũng đã lớn và tôi muốn mình một tay chăm con chăm chồng. Như vậy là hạnh phúc lớn nhất của người phụ nữ. Hậu quả là, một mình tôi tất tả cả đêm làm ô sin phục vụ cả chục quý ông mà chóng hết cả mặt. Lắm lúc xảy ra chuyện bi hài. Có ông uống say còn nhầm phòng trẻ con thành phòng vệ sinh, đập cửa ầm ầm làm con bé khóc inh ỏi, dỗ mãi mới chịu nín.
Có nhiều đàn ông lạ trong nhà quả là bất tiện. Tôi chẳng ngủ được vì cứ lo các ông đấy lại làm rơi vỡ, đụng chạm vào bộ sưu tập gốm quý của ông chồng tôi thì lại to chuyện.
Nhiều lúc đang nằm ôm con thiu thiu ngủ, chồng ở ngoài thì cứ í ới gọi:
- Vợ ơi lọ ớt để ở đâu.
- Vợ ơi ra thái sashimi cho chồng.
Cả buổi đêm tôi chập chờn lên xuống theo tiếng nhịp điệu hò reo ăn nhậu của Hội liên hiệp chồng và những người bạn.
Sáng ra nhà tôi chẳng khác một bãi chiến trường. Các ông nằm ngủ la liệt, cốc chén đồ nhậu bay tứ phía. Sau khi chồng đi làm còn lại tôi dọn dẹp rửa chén đĩa, hút bụi để rồi tối đến mọi thứ lại lung tung xèng hệt như tối hôm trước.
Còn tôi, tôi biết mình xứng đáng được hưởng như vậy sau cả tháng trời xấu xí, tất bật, cáu kỉnh cho cái mùa World Cup rồi! (ảnh minh họa)
Ròng rã nửa tháng trời, giữ được chồng ở nhà, chăm ăn chăm uống cho cả bạn chồng và chồng mà tôi được giảm cân tự nhiên khoảng 3 4 kí lô.
Trong tuần suốt từ sáng tới tối với tôi là một chu trình bất tận: nào đưa con đi học đi làm, về đón con, nấu cơm, cho con ăn, cho con ngủ, giặt giũ, làm món nhậu đêm phục vụ các tín đồ World cup tại gia. Đặt lưng nằm xuống là chỉ có ngủ thiếp đi vì mệt. Đến cuối tuần đưa con về cho ông bà trông là tôi lại quay về nhà tiếp tục làm osin buổi đêm. Ông chồng tôi xem bóng đá xong, trong người sẵn tí men, mở cửa vào phòng vuốt ve vợ rồi nổi hứng xyz. Tôi thì sẵn mệt, sẵn ức chế, người rũ ra như cọng bún thiu, chẳng buồn động đậy hưởng ứng. World cup thì nóng, mà chuyện vợ chồng thì nguội ngắt ngơ thế đấy.
Đến một hôm, chờ chồng về nhà, tôi chịu hết nổi liền xả hết:
- Tôi hết chịu nổi rồi, anh bảo mấy ông bạn vàng tối nay đừng có đến nhà làm loạn nữa. Anh thích đi đâu thì đi, tôi mệt lắm rồi.
Chồng mặt ngắn tũn rồi lại gần ôm tôi xoa dịu:
- Nhưng mà vợ ơi, World cup kết thúc rồi.
World cup kết thúc rồi! Đội nào vô địch tôi không cần quan tâm! Ôi thế là chuỗi ngày quay cuồng của tôi đã chấm dứt rồi! Tôi reo lên sung sướng. Trong đầu chợt nghĩ ngay một ý định:
- Chồng ơi, cuối tuần này chồng và con về bên nội nhé. Em bận một việc quan trọng. Vợ quyết định sẽ tự thưởng một chuyến du lịch ở Singapore với mấy cô bạn thân. Chồng tài trợ nhé!
Không chờ chồng trả lời tôi lên giường nằm ngủ một giấc ngon nhất trong suốt 1 tháng vừa qua.
Phải, và trong khi tôi đang ở thiên đường của shopping cùng 3 cô bạn thân thì ở nhà, chồng và ông bà nội đang vật lộn với cô nhóc 3 tuổi nghịch như quỷ sứ của chúng tôi.
- Mày thật là cao tay mà! Cô bạn thân đi cùng tôi vừa xuýt xoa vừa thán phục
Còn tôi, tôi biết mình xứng đáng được hưởng như vậy sau cả tháng trời xấu xí, tất bật, cáu kỉnh cho cái mùa World Cup rồi!
Đó là chuyện của 4 năm trước, còn giờ trái bóng khai mạc vừa lăn, chồng đã ra nghị quyết Chồng ngoan- Chiều vợ. Chồng thủ thỉ:
- Vợ thèm ăn gì, thích xem trận gì chồng đều tuân ý. Chỉ xin vợ đừng bắt chồng cai chuyện ấy và bỏ chồng ở nhà một mình với Su nữa, chồng sợ lắm.
World cup chỉ mới bắt đầu thôi, tôi hy vọng là chồng sẽ ngoan đều cho hết mùa giải. Còn gì tuyệt hơn thế!
Theo VNE
Chồng tặng quà, vợ bảo 'anh dở à?'
Tối nay, chị đang vào bếp, mồ hôi nhễ nhại thì chồng hí hửng vào gọi chị. Anh giấu đằng sau bó hoa: "Tặng em này, hoa đẹp không?".
Chị ngạc nhiên há mốc mồm miệng nhưng cũng vội thốt lên: "Anh bị điên à?".
Anh lại đáp lại: "Sao lại bị điên, em thường hay trách anh không lãng mạn, không tâm lý, không biết tặng quà. Thế mà hôm nay anh tặng quà thì em lại bảo anh điên. Thế thì anh lúc nào cũng điên à?".
Rồi chị lại cười hề hề và nhận hoa chồng nhưng trong lòng chị lại có chút hoài nghi. Chị lại nghĩ tới câu chuyện mà chị được được &'dấu hiệu chồng ngoại tình', trong đó có dấu hiệu là bỗng nhiên một ngày chồng quan tâm tới bạn, lãng mạn bằng cách tặng quà, tặng hoa bất ngờ dù trước giờ chồng không làm thế. Chị bắt đầu thấy có chút lo lắng dù lòng cũng vui vui với hi vọng, biết đâu chồng đã thay đổi sau nhiều lần chị góp ý.
Yêu nhau thì không nói làm gì, chồng cũng không phải là người quá lãng mạn, biết chị thích gì mà chiều chị. Những ngày lễ tết thì anh không bao giờ quên, anh vẫn nhớ và tạo cho chị những bất ngờ. Nhưng từ ngày kết hôn, những chuyện lãng mạn quà cáp, xem phim, đi dạo phố hay tặng hoa không còn nữa. Vì chị sống cùng nhà chồng, cũng đã mấy năm rồi chỉ biết về nhà nấu cơm cho chồng, cho nhà chồng, nên không còn biết tới những buổi đi chơi bên ngoài ngọt ngào nữa.
Nhiều khi chị tủi khi thấy bạn bè khoe rằng, chồng chị ấy mua cho cái váy hàng hiệu đẹp lắm, chồng chị ấy tặng nước hoa, lắc tay nhân dịp sinh nhật hay là thi thoảng đưa đi ăn nhà hàng sang trọng, tiệc tùng vui vẻ. (ảnh minh họa)
Chị đã trở thành người phụ nữ của gia đình, trở thành người đàn bà nội trợ, không còn biết đến những cuộc vui bên ngoài nữa. Rồi đến khi chị sinh con, chị cũng không còn biết đến những mơ ước được tự do nữa chứ đừng nói là được như thế. Đến mơ cũng không dám mơ. Và chồng chị, anh trở thành người khô khan, vô tâm, chỉ biết đi làm, đưa tiền cho vợ, về nhà ăn cơm với vợ, với gia đình, những chuyện khác thì không có.
Chị quan tâm anh một chiều, đi mua đồ, sắm sửa cho anh nhưng anh thì chưa bao giờ làm điều đó. Chị thông cảm vì nghĩ anh không biết chọn đồ. Cũng có thể, cuộc sống với gia đình chồng khiến anh ngại thể hiện. Lãng mạn với vợ đôi khi còn ngại bố mẹ, gia đình, còn cảm thấy khó xử với cả nhà nên anh cũng không dám tặng hoa hay quà gì cho vợ. Đó là chị luôn đặt địa vị của mình vào anh để nghĩ cho anh vì chị biết, anh vô tâm đã là bản chất rồi.
Nhiều khi chị tủi khi thấy bạn bè khoe rằng, chồng chị ấy mua cho cái váy hàng hiệu đẹp lắm, chồng chị ấy tặng nước hoa, lắc tay nhân dịp sinh nhật hay là thi thoảng đưa đi ăn nhà hàng sang trọng, tiệc tùng vui vẻ. Chị cũng thèm được cảm giác như vậy nhưng không biết làm sao được vì chồng chị chỉ có thế...
Chị buồn vì chồng nhưng không nói ra vì bây giờ, chị được an ủi khi đã có đứa con. Nhiều khi tủi thân chị nằm và nói với chồng rằng: "Anh cũng nên tâm lý một chút, anh cũng nên để ý tới cảm xúc của em. Nếu anh thực sự coi em là vợ thì hãy quan tâm em thích gì, muốn gì, cho em đi chơi, ra ngoài hít khí trời chứ không thể nào 4 bức tường thế này được".
Chị lo ngại anh có vấn đề gì. Nhưng anh đi làm về sớm, không la cà, không rượu chè quán xá, đi đâu cũng cho chị và con đi cùng, vậy thì anh ngoại tình ở đâu, với ai? (ảnh minh họa)
Không biết anh có ngấm vào người không nhưng sau đó một thời gian, anh mang về cho chị bó hoa như thế đó. Anh tặng chị hào hứng thế nào, chị còn nhớ như in. Anh còn rủ chị đi ăn nhà hàng, còn đi mua quần áo cho chị không thì cũng dẫn chị và con đi chọn, anh trả tiền. Nói chung, anh đã khác rồi, bỗng nhiên lại tặng hoa sau mấy năm chung sống, chưa một lần anh nghĩ tới dù là sinh nhật chị.
Chị lo ngại anh có vấn đề gì. Nhưng anh đi làm về sớm, không la cà, không rượu chè quán xá, đi đâu cũng cho chị và con đi cùng, vậy thì anh ngoại tình ở đâu, với ai? Phải chăng anh đã thay đổi, thật sự chị cũng thấy có chút nghi ngờ. Nhưng thôi, chồng đã lãng mạn thì vợ cứ tận hưởng, chị có bao giờ được như thế đâu, hà cớ gì phải chối từ anh.
Chị nghĩ, đàn ông làm chồng nên tâm lý với vợ, hãy quan tâm sở thích của vợ, lo lắng cho vợ và đừng quên tặng hoa, quà cho vợ những dịp cần thiết. Đó mới là người chồng tốt và nhất định vợ sẽ không bao giờ nghi ngờ nếu có ngày anh đột nhiên thay đổi...
Theo VNE
Ly hôn chủ yếu là do đàn ông Nói đi nói lại vẫn phải nói một điều thực tế rằng, đàn ông rất lăng nhăng. Thường trong các cuộc yêu đương, đàn ông luôn là người chủ động. Nếu thích hay yêu một cô gái nào, chính anh ta sẽ là người cố sống cố chết để tán cho bằng được nàng, dùng những lời lẽ hay ho, ngọt ngào để...