Vợ ơi, vơ hết ‘đèn đỏ’ chưa… chồng không chịu được nữa rồi
Lấy nhau 6 năm và đã có 2 mặt con rồi mà tháng nào em cũng phải hỏi vợ câu này đấy các bác ạ. Hẳn nhiều bác sẽ nghĩ em là cái thằng ham hố quá hay thế nọ thế kia nhưng mà thực tình là em “nghiện” vợ em thật sự đấy ạ.
Em với vợ cũng phải khó khăn lắm mới lấy được nhau vì hồi yêu nhau em bị gia đình vợ phản đối. Vợ con nhà có điều kiện lại có công việc tử tế, trong khi em thì nhà ở quê, bố mẹ làm nông em lại còn là nhân viên dưới quyền vợ nữa chứ. Ối trời, mỗi lần nghĩ lại cái thời gian em theo đuổi cô ấy mà mồ hôi em chảy ra như tắm, thậm chí còn són tiểu nữa cơ ạ. Gian nan vô cùng các bác ơi.
Lần đầu tiên đi phỏng vấn, em đã chết đứ đừ cái chị ngồi trước mặt mình rồi. Lúc ấy vẫn gọi chị, xưng em đàng hoàng nhé vì chưa biết tuổi nhưng họ đang là nhà tuyển dụng. Sau này mới biết bằng tuổi, vì em học xong 2 năm trung cấp rồi mới thi tiếp đại học mà. Hôm ấy cũng vì cảm nắng chị rồi nên em quyết định nếu lần này không trúng, em sẽ tiếp tục gửi CV. Ai ngờ… 1 tuần sau nhận được mail báo trúng tuyển. Mừng hơn bắt được vàng các bố ạ.
Lần đầu tiên đi phỏng vấn, em đã chết đứ đừ cái chị ngồi trước mặt mình rồi. (Ảnh minh họa)
Nói là em mới ra trường nhưng em đã có kinh nghiệm trong công việc rồi vì vừa học đại học em vừa làm mà, nên em bắt việc nhanh lắm. Lại công thêm cái mồm hơi lắm lời nên em cũng được nhiều cô gái trong công ty để ý và phát tín hiệu. Nhưng khi thấy em không bắt một cột sóng nào, mà lại còn tự dưng ít nói hẳn thì họ bóng gió nói em chảnh, rồi thế nọ thế chai. Khổ lắm, có ai hiểu cho em, tại là lúc nó em đang yêu đơn phương và ốm tương tư đấy ạ.
Ngày ngày ngắm nhìn chị trưởng phòng mà mất ăn mất ngủ. Vợ em lúc đó lại lạnh lùng lắm, chả bao giờ thèm ngó mặt em một lần quá 5 giây, cứ vất xấp tài liệu trước mặt rồi đi luôn. Có lần em mang tài liệu vào định nán lại kiếm câu chuyện thì đã bị xua tay ra ngoài luôn vì cô ấy có điện thoại đến. Phải 2 tháng làm việc em mới có cơ hội nói chuyện với vợ em lần đầu tiên. Mà lần đó là cô ấy chủ động chứ không phải em nhé, em tự dưng thấy mình đúng là thằng ngốc. Đứng trước mọi người thì khua môi múa mép, mà đứng trước cô ấy thì cứ câm như thóc vậy.
- Tôi với cậu bằng tuổi nhau mà sao cứ gọi tôi là chị hoài vậy? Bộ tôi già tới vậy sao?
- Em… chị…
- Đừng có chị chị, em em nữa mà, tôi tổn thọ lắm rồi. Cậu có biết mỗi ngày cậu gọi tôi bằng chị là tôi tổn mất 1 ngày tuổi thọ hay không. Từ ngày gặp cậu tuổi thọ của tôi giảm đi mất 2 tháng rồi đấy. Giờ chúng ta xưng tên thôi nhá.
- Nhưng chị là sếp…
- Tôi là sếp tôi ra lệnh mà nhân viên vẫn cãi à.
Ối trời, mặt em đỏ như quả gấc chín các bác ạ. Mà sao lúc đấy em ngu thế, vợ em phát sóng cho như vậy mà em vẫn không nhận ra cơ. Hóa ra nàng cũng bồ kết em rồi nhá, nhưng mà vì là sếp nên đang kiêu.
Từ sau lần đó được chị sếp cho phép em đã thay đổi cách xưng hô, rồi thì bắt đầu chuyện trò cởi mở với nhau hơn. Cô ấy quý em vì không chỉ em có năng lực lại còn rất nhiệt tình, có lần còn trêu em là sợ có ngày em lấy mất ghế của cô ấy, em sao dám thế cơ chứ.
Cuối năm đó cô ấy đi ra nước ngoài tu nghiệp và người ngồi vào ghế trưởng phòng chính là em đấy ạ. Em nghe mà há hốc mồm, nhưng mọi người chúc mừng thì em buồn lắm, vì em phải xa cô ấy mất rồi. Lúc đấy thực sự em đã nghĩ sẽ chẳng bao giờ em đến được với cô ấy đâu, chúng em cách xa nhau quá, công ty này là công ty của bố cô ấy mà.
Nhưng rồi trước ngày chia tay em đã lấy hết can đảm nói lời yêu cô ấy. Em nghĩ đằng nào cũng có thể bị ăn tát, chi bằng cứ nói thật lòng mình cho nó thanh thản. Nhưng rồi lại một lần nữa em bị bất ngờ. Đúng là em ăn tát thật nhưng sau khi tát em cô ấy lại ôm chặt em vào lòng: “Đồ ngốc… sao bây giờ anh mới nói… Anh có biết em đợi câu này lâu rồi không”?
“Vợ ơi, vợ hết &’đèn đỏ’ chưa” (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Em sướng như điên bế bổng cô ấy lên xoay mấy vòng. Từ đó bọn em yêu xa suốt 3 năm và bị bố cô ấy ngăn cấm khi biết chuyện vì ông muốn con gái ở lại nước ngoài. Ông cho em nghỉ việc, nhưng em vẫn can đảm nói với ông rằng: “Cháu yêu H. và chỉ có chết cháu mới hết yêu cô ấy”. Nghe cứ như phim ấy các bác nhỉ nhưng mà chuyện của em đúng là như vậy đấy.
Lúc ấy em cũng buồn lắm, vì chẳng biết có tới được với cô ấy không. Nhưng hóa ra vợ em cũng không phải dạng vừa đâu nhé, năn nỉ bố mẹ không được cô ấy quay ra đe dọa tự tử. Vậy là hết 3 năm bố cô ấy triệu hồi về nước và cho hai đứa làm đám cưới. Cuối cùng thì bọn em cũng được sống chung nhà sau 4 năm yêu nhau.
Giờ thì bố mẹ vợ quý em ra trò các bác nhé. Chuyện, vì sợ em cáu là em hành con gái ông bà mà. Nhưng mà em có muốn hành cũng chẳng bao giờ hành nổi vợ em đâu vì đến giờ vẫn đang là sếp của em mà.
Em chỉ dám hành mỗi khi ở trên giường thôi. Thế nên là lần nào nghe em gọi : “Vợ ơi, vợ hết &’đèn đỏ’ chưa” là cô ấy tiếp lời ngay:
- Chồng không chịu nổi nữa rồi chứ gì.
- Vợ biết rồi còn hỏi, mau mau chiều chồng tí đi.
- Tí là tí thế nào, vợ giao chỉ tiêu phải vài tí mới được nghỉ.
Ấy đấy, số em nó khổ thế đấy ạ, trên giường rồi mà vẫn bị vợ giao định mức. Có bác nào khổ giống em không?
Theo Một Thế Giới
Vợ ơi, vợ hết "đèn đỏ" chưa?
Đâu, đâu, vợ đau chỗ nào để chồng đấm cho. Khổ thân, cái kỳ "đèn đỏ" đáng ghét này sao nó cứ hành vợ yêu của chồng mãi thế. Nhưng mà không có nó thì cũng nguy hiểm đấy vợ à.
Nhiều hôm rõ mệt nhưng chồng vẫn phải tỏ ra là người đàn ông ga lăng, người chồng yêu vợ. (Ảnh minh họa)
Khốn khổ cho cái thân chồng lấy ngay phải bà vợ nhõng nhẽo lúc nào cũng muốn chồng yêu, chồng chiều. 25 tuổi rồi mà tính vẫn cứ như trẻ con. Hễ cứ xem phim hay đọc báo thấy mấy chiêu chiều vợ của các ông chồng là vợ lại bắt chồng phải làm y như thế.
Nhiều hôm rõ mệt nhưng chồng vẫn phải tỏ ra là người đàn ông ga lăng, người chồng yêu vợ bằng cách bế vợ từ tầng 1 lên tận phòng ngủ tầng 3. May mà lấy nhau rồi chứ chưa lấy thì người ta lại bảo "chết vì gái" thì...
Thế mà đâu đã được yên thân. Lên đến tầng 3 rồi chồng lại phải lộn một vòng xuống tầng 1 để lấy bộ đắp mặt nạ ban đêm cho vợ mới mua hồi chiều. Xong xuôi cứ gọi là chồng thở không ra hơi nhưng mà vẫn cố gắng nở nụ cười thật tươi để lấy cảm hứng với vợ trước khi đi ngủ.
Nhìn thấy vợ trong chiếc váy hồng chồng đã nổi hứng nhưng vừa đặt tay lên bụng đã bị vợ tự tuyệt:
- Vợ đang "đèn đỏ", chồng không làm ăn được gì đâu.
- Nhưng mà chồng muốn...
- Muốn thì cũng phải nhịn, đâu phải cái gì cứ muốn là được.
Vợ một mực cự tuyệt, chồng đành ôm gối ngủ, thế nhưng vừa mới thiu thiu thì bị vợ khều chân.
- Chồng ơi, vợ đau lưng lắm, chồng đấm lưng cho vợ với.
- Chồng muốn tí thì chẳng chiều chỉ nhờ chồng là nhanh thôi.
- Ui vợ đau lắm rồi.
- Đâu, đâu, vợ đau chỗ nào để chồng đấm cho. Khổ thân, cái kỳ "đèn đỏ" đáng ghét này sao nó cứ hành vợ yêu của chồng mãi thế. Nhưng mà không có nó thì cũng nguy hiểm đấy vợ à.
Dù lúc nãy ấm ức lắm nhưng mà chồng vẫn cố xoa dịu cơn đau cho vợ. Lấy phải cô vợ nhõng nhẽo thì biết thế nào được, chỉ có cách yêu chiều mà thôi.
4 hôm nay rồi, tối nào chồng cũng phải đấm lưng xoa bụng cho vợ. Nhiều lúc mắt buồn ngủ không mở được cái tay rời khỏi bụng vợ thì ngay lập tức bị vợ đặt ngay về vị trí cũ:
- Chồng lại ngủ gật đấy à. Vợ đau chết mất.
- Đây, chồng xoa. Khổ giá chồng không bao giờ buồn ngủ thì tốt biết mấy.
Vậy nhưng chồng vừa nói dứt câu quay sang thì vợ đã ngủ ngon lành từ bao giờ. Nhìn vợ mà chẳng giận được chỉ biết thơm trộm vào má vợ một cái.
Hôm sau thấy vợ có vẻ đã tươi tỉnh hơn, không cau có khó chịu như mấy hôm trước nữa. Chồng cũng mừng thầm vì tối tối sẽ không bị vợ bắt đấm lưng xoa bụng xong rồi đi ngủ chay nữa. Sau bao ngày vất vả chắc chắn tôi nay chồng sẽ được vợ báo đáp xứng đáng.
Vợ ơi, vợ hết "đèn đỏ" chưa? (Ảnh minh họa)
- Vợ ơi, vợ hết "đèn đỏ" chưa?
- Vẫn chưa.
- Cái gì? Sao mà "đèn đỏ" lâu thế?
- Vợ định bắt chồng nhịn đến bao giờ? Vợ không cho là chồng tự xử đấy.
- A, chồng dám... Chồng có gan làm luôn cho vợ xem nào.
Điên lắm rồi nhưng chồng không có gan tự xử một mình song chồng giận vợ thật. Chồng quay lưng vào tường ôm gối ngủ, không cần vợ nữa.
- Chồng ơi...
- Cái gì...
- Đấm lưng giúp vợ.
- Không.
- Xoa bụng giúp vợ.
- Còn gì khác nữa không, vợ nhờ nốt đi để chồng giải quyết tổng thể một lúc cho đã cái tay.
- Chồng... định trả thù vợ đấy à. Đã thế không thèm nhờ nữa.
Nghe thế chồng mừng quá quyết tâm ngủ luôn không thèm để ý vợ nữa. Thế nhưng mới được 5 phút thì vợ lại rên rỉ ỉ ôi.
- Chồng ơi, vợ đau...
- Đâu ở đâu?
- Đau ở ngự.c?
- Sao hôm nay lại đau ở ngự.c, mấy hôm vừa rồi có thấy kêu đâu.
- Vợ đau nhưng không dám kêu.
- Sao vợ không kêu không bảo chồng xoa cho chứ cứ chịu đau thế à?
- Vợ kêu để chồng xoa rồi chồng lại tiện thể à?
Vợ vừa nói vừa gục xuống gối cười khúc khích còn chồng ngẩn tò te khi biết mình bị vợ chơi xỏ. Nhưng chồng cũng không phải dạng vừa đâu nhá.
- Vậy thì tối nay chồng phải xoa bù cho những ngày trước vợ ạ.
Theo Afamily
Vợ ơi, ở nhà trông con, đừng suy nghĩ gì cả, tiền cứ để anh kiếm Có công việc nào mệt nhọc hơn việc chăm con của các bà mẹ. Với người khác anh không rõ, nhưng với anh, đó là một công việc quá đỗi thiêng liêng, quá đỗi cao cả. Anh biết, lúc này, vợ trăm ngàn nỗi lo và suy nghĩ về chuyện, vợ phải ở nhà trông con, không đi làm, còn tiền toàn là...