Vợ ơi, sao lại phải ngoại tình?
Anh chưa từng nghĩ đến một ngày mình sẽ lăng nhăng với một người đàn bà khác, dù anh là đàn ông. Vậy mà vợ anh…
Không phải đàn ông thì có quyền gái gú, chỉ là, so với đàn bà, đàn ông dễ ngoại tình và dễ đi con đường sai lầm hơn nhiều. Có biết bao người có vợ đẹp, con khôn mà vẫn ngoại tình, nhưng anh không hiểu, tại sao vợ anh lại thay lòng nhanh như vậy?
Yêu nhau những 3 năm, chúng mình kết hôn. Cuộc hôn nhân này xuất phát hoàn toàn từ tình yêu sâu đậm chứ không phải là một sự hời hợt nào đó. Anh cũng tin tưởng vào tình cảm vợ dành cho anh, anh tin là chúng mình sẽ đến bên nhau, sẽ yêu nhau hết lòng hết dạ vì mái ấm của chúng mình.
Rồi, chúng mình có con. Em sinh cho anh một cô con gái quá xinh đẹp, dễ thương. Con đã được 2 tuổi, mình còn dành cho con tất cả những gì bậc làm cha, làm mẹ có.
Anh không giỏi như người ta, không kiếm được nhiều tiền như người ta. Nhưng mà, điều kiện gia đình mình cũng khá giả. Em cũng đi làm, vợ chồng cùng bảo ban nhau tích cóp tiền bạc, lo cho con cái về sau. Rồi còn tính chuyện mua nhà, mua xe. Khi nào có phương tiện tốt, có điều kiện tốt thì anh mới yên tâm được.
Em sinh cho anh một cô con gái quá xinh đẹp, dễ thương. Con đã được 2 tuổi, mình còn dành cho con tất cả những gì bậc làm cha, làm mẹ có. (ảnh minh họa)
Có biết bao giờ đình còn khó khăn hơn chúng ta. Họ vẫn cố gắng từng ngày, vẫn ki ke từng đồng và cố gắng bám trụ tại thành phố. Với anh, nhà mình còn hơn khá nhiều người. Anh cảm thấy yên tâm vô cùng về em.
Em là một người vợ quá đảm đang, một người vợ thương yêu chồng con hết mực, biết chăm sóc gia đình. Em đảm từ việc nấu nướng đến việc đối nhân xử thế. Anh không có gì phải chê trách em cả. Anh còn cảm thấy vô cùng tự hào về em, tự hào về người vợ của mình.
Gia đình mình như vậy so với bạn bè cũng là được. Tuy chưa có nhà cửa xe cộ nhưng mà lương của hai vợ chồng cũng khá. Có thể tích cóp vài năm để tính đến chuyện giàu có hơn. Chỉ cần vợ chồng yêu thương nhau, đồng cam cộng khổ là được.
Con đã lớn, bây giờ con được 3 tuổi rồi, anh cũng yên tâm phần nào khi đưa con đi lớp. Vậy mà, đùng một cái, anh nghe tin vợ ngoại tình, người tình không ai khác chính là ông sếp của em. Vì tiền hả em, hay là vì cái gì?
Video đang HOT
Vợ chồng mình đã cưới nhau mấy năm nhưng lúc nào anh cũng dành cho em sự tôn trọng.(ảnh minh họa)
Anh thật sự không hiểu nổi, anh trong mắt em luôn là một người chồng tốt, em lúc nào cũng đi khoe với bạn bè, họ hàng như vậy. Anh cũng cảm thấy bản thân mình không làm điều gì khiến em phải phiền lòng. Đi làm, kiếm tiền, hàng tháng đưa tiền cho vợ, tiết kiệm để lo cho gia đình. Về nhà giúp vợ việc nhà, chăm con, chăm gia đình. Những ngày cuối tuần, anh không quên đưa em và con đi chơi, cũng không bao giờ quên đưa vợ đi mua sắm hay mua quà cho vợ trong các ngày kỉ niệm, ngày lễ. Anh cảm thấy, so với những gã đàn ông khác, anh còn ngọt ngào hơn họ rất nhiều?
Nói về độ lãng mạn ư, anh cảm thấy mình khá là lãng mạn. Giống như ngày đầu yêu nhau, anh luôn quan tâm em, lo lắng cho em, vẫn gọi điện hỏi thăm vợ ăn gì, có mệt không mỗi khi em ốm. Anh chưa từng quên báo cáo với em những lần anh bận, không ăn cơm nhà…
Vợ chồng mình đã cưới nhau mấy năm nhưng lúc nào anh cũng dành cho em sự tôn trọng. Anh luôn luôn coi vợ mình là nhất, chưa bao giờ léng phéng với bất cứ điều gì, dù là bạn bè nhiều ông hết lời dụ dỗ chơi bời. Vậy mà em, một người phụ nữ được chồng yêu thương, chiều chuộng, có con cái khôn lớn, gia đình hạnh phúc lại đi ngoại tình?
Có phải, người đàn ông đó giàu có, cho em tiền mua hàng hiệu, cho em đủ thứ em cần? Có phải cuộc sống tích cóp khiến em cảm thấy mệt mỏi khi không được vung tiền ăn chơi như ngày còn thanh niên?
Còn còn nhỏ, con cần có mẹ, con yêu thương mẹ, quấn mẹ như vậy mà em lại bỏ gia đình theo một người đàn ông khác? (ảnh minh họa)
Mình có sao sống vậy chứ em? Nếu mà cứ đứng núi này trông núi nọ, nếu mà em cứ thấy người khác giàu có hơn mà ghen tị thì chẳng biết bao giờ mới cảm thấy hài lòng. Sao em không nghĩ, so với những người khó khăn hơn mình, em còn là người vợ quá may mắn.
Anh còn tưởng, với phụ nữ các em, có một người chồng yêu thương vợ con hết mực, có một người chồng luôn luôn quan tâm mình, lo lắng cho mình là điều họ mơ ước. Hóa ra, em vẫn thấy chưa đủ vì chồng em không giàu như người ta, hay em không muốn cố gắng vì gia đình mình, vì con cái? Em làm vậy không thấy có lỗi với anh, với con hay sao?
Còn còn nhỏ, con cần có mẹ, con yêu thương mẹ, quấn mẹ như vậy mà em lại bỏ gia đình theo một người đàn ông khác? Em không nghĩ đến việc, nếu sự việc bị bại lộ như ngày hôm nay, anh sẽ không bao giờ tha thứ cho em? Và sau này, khi con lớn lên, con sẽ nghĩ mẹ mình thế nào nếu như chúng ta không thể ở bên nhau nữa?
Em à, hãy quay về, lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng anh tha thứ cho em tội ngoại tình. Còn nếu em tơ tưởng, em muốn giàu sang, em tham vàng bỏ ngãi, vậy thì hãy làm đơn ly dị đi. Anh chấp nhận cảnh gà trống nuôi con. Anh không muốn con mình lớn lên bên cạnh người mẹ như thế…
Theo Khampha
Cô ấy xấu nhưng là vợ tôi
Tôi chẳng thích những người đàn bà đẹp và luôn tự cho mình là đẹp. Tôi cũng chẳng thích những người đàn bà suốt ngày chỉ biết ăn diện cho bản thân mình thật lộng lẫy.
Thế nên, dù ngoại hình khá là điển trai, tôi vẫn chọn một cô gái có hình thức bình thường, không xinh đẹp, không lượt là, không ăn diện, chỉ là có chút duyên duyên thôi.
Tôi thích những cô nàng nhẹ nhàng, giản dị và rất biết khiêm tốn. Vợ tôi là một người phụ nữ như vậy.
Ngày mới quen nhau, vợ nhìn quê quê. Bởi em xuất thân là gia đình nông nghiệp. Vợ kể, ngày trước vợ cái gì cũng biết làm, từ mấy việc mò cua bắt ốc, gặt lúa, cấy lúa, cắt cỏ, chăn trâu. Tôi càng thấy thích cái sự hồn nhiên của vợ. Mấy ai quen bạn trai mà lại dám kể ra những kỉ niệm tuổi thơ về hoàn cảnh khó khăn của mình như vậy.
Tôi càng ngưỡng mộ em hơn, về cả sự thành thực và sự hồn nhiên của người con gái. Tôi đã yêu em từ những ngày đó. Chẳng hiểu sao tình yêu cứ đến thật đẹp, thật nhẹ, và cũng thật là bền chặt.
Em của tôi là một cô gái khá bình thường nên khi tôi dẫn em đi chơi cùng bạn bè, ai cũng ngạc nhiên. Họ còn tưởng người yêu tôi phải là một cô gái chân dài, nhăn sắc &'ngút trời', một người ăn mặc sành điệu, có gu, nhìn sang trọng. Nhưng không, em quá giản dị, bình thường , đến mức mà ai cũng phải nhìn em một hồi lâu.
Tôi càng ngưỡng mộ em hơn, về cả sự thành thực và sự hồn nhiên của người con gái. Tôi đã yêu em từ những ngày đó. (ảnh minh họa)
Được cái, tôi thích em ở chỗ, em tự tin. Em không rụt rè hay cảm thấy bản thân mình thua kém ai hết. Có lẽ là vì em coi đó là chuyện bình thường. Mình nghèo, mình không có tiền như người ta thì mình sống đúng với mình, đâu có gì mà ngại ngùng, so sánh mình với người đàn ông, đàn bà khác.
Họ cứ nghĩ, chắc cái gã hòa hoa như tôi chỉ yêu chơi, chỉ đùa giỡn với một cô gái nghèo và có chút quê mùa như vậy. Ai cũng nhìn tôi bằng con mắt này kia, rồi họ tặc lưỡi, &'thôi thì cứ để cho nó chơi chán đi, khi nào nó cưới thì hẵng hay'.
Ngày gửi thiệp hồng mời cưới, họ ngạc nhiên vô cùng vì người đi cùng với tôi chính là cô gái ngày nào. Họ cũng ngạc nhiên không kém vì cô gái ấy chẳng mấy thay đổi, vẫn hiền lành, vẫn quê cáp, vẫn giản dị. tưởng chừng yêu một gã công tử đẹp trai như tôi bao nhiêu năm, cô ấy bây giờ phải khác, phải ăn mặc sành điệu, phải dân chơi. Nhưng không, cô ấy vẫn như trước. Nhìn điềm đạm và nhẹ nhàng.
Các người yêu giới thiệu với mọi người về mình, cách nói chuyện với người lớn khiến ai cũng phải khen ngợi. Tôi tin là người con gái như em sẽ biết trân trọng tình yêu, vun vén gia đình.
Không phải những cô gái xinh đẹp thì không phải là người phụ nữ tốt, biết yêu thương chồng con. Chỉ là, nhìn nhiều &'tấm gương' mấy cô gái đẹp, chỉ biết đua đòi, muốn chồng mua hết thứ này đến thứ khác. Rồi lại cái chuyện mấy nàng xinh đẹp chỉ biết chăm chút ngoại hình, lười biếng là tôi thấy nản. Chẳng vậy mà như vợ của anh bạn tôi, xinh lắm, thuộc hàng hoa khôi của thiên hạ. Ai cũng khen ngợi vì cô ấy xinh đẹp, cũng khen anh chồng khéo chọn vợ. Ngày cưới thì lộng lẫy thật, cô ấy cũng thật là tỏa sáng, nhưng mà, sau khi cưới nhau về, anh bạn hết lời ca thán với tôi. Nói rằng, vợ anh ấy quá đẹp nên bây giờ, những bộ đồ bình thường không còn hợp với cô ấy nữa. Chỉ cần là cũ tí là vứt đi, hoặc cho người khác.
Anh bạn chán đến mức ngày nào cũng than vãn với tôi, nói chán bà vợ đẹp. (ảnh minh họa)
Nhưng có phải là gia đình giàu có gì đâu. Anh đi làm, kiếm tiền ở mức bình thường. Còn cô ấy chỉ kiếm được vài triệu nhưng đầu tư vào tiền mua quần áo hết, gia đình cũng không lo, lại còn bảo trách nhiệm lo cho gia đình là của chồng.
Nếu mà ăn mặc xấu thì sợ mất hình tượng, mất hình ảnh trong mắt người khác. Nên là cứ thấy đẹp là đẹp thôi. Bây giờ mặc xấu không tự tin bước ra ngoài. Đã thế, lúc nào cũng chỉ biết chăm chút hình ảnh của mình thì đi ra ngoài thử hỏi làm gì có thể chăm lo được cho gia đình, chồng con? Có con mọn mà sáng ra mất cả tiếng để trang điểm, son phấn, quần áo.
Anh bạn chán đến mức ngày nào cũng than vãn với tôi, nói chán bà vợ đẹp.
Nói như vậy không có nghĩa là, mấy cô gái xinh đẹp thì này kia, chỉ là, chuyện một người đàn ông đẹp lấy một cô vợ có ngoại hình bình thường, thậm chí là xấu là chuyện chẳng có gì. Vợ xấu là vợ của tôi, có ai làm chồng được vợ tôi đâu mà chê bai này nọ. Chúng tôi yêu nhau, cưới nhau, người nào cười chê, đoán già đoán non mặc kệ. Tôi yêu vợ tôi, thế thôi, vợ đẹp chắc gì đã bằng vợ tôi...
Theo Khampha
Đỡ em dậy được không anh? Em, một đứa con gái yếu đuối, chưa từng trải qua cảm giác đau khổ, mệt mỏi, chán chường là gì, vậy mà có ngày, em lại gặp phải cảnh trớ trêu này. Em, đứa con gái chưa từng bị ai làm đau, bị người nào đó xúc phạm hay làm tổn thương, vậy mà cuối cùng lại khóc vật vã vì một...