Vợ ơi, rạn da có là cái chi chi…!
Thương vợ, những ngày mang bầu cứ phải gồng mình lên bôi dầu dừa, làm đủ mọi cách để tránh cho da bị rạn.
Lúc con được 4 tháng bụng vợ bắt đầu rạn dần. Vợ hoảng hồn khi thấy những vết nứt trên da. Vợ sợ hãi hét lên với chồng. (ảnh minh họa)
Mỗi lần vợ nhìn xuống bụng mình là lại kêu gào, khóc thét lên rồi ôm chồng &’anh ơi, em bị rạn da rồi, phải làm sao đây, sau này em sẽ xấu lắm, chắc anh sẽ chẳng yêu em đâu’. Chồng lại xoa đầu vợ mà vỗ về, &’vợ đừng lo, rạn da có là cái chi chi, anh yêu vợ nên vợ có rạn cả người anh cũng yêu vợ’. Nghe câu nói đó của chồng, có vẻ vợ được an lòng. Vợ cười hả hê như đứa trẻ con. Lúc đó, thấy vợ mới đáng yêu làm sao.
Chứng kiến vợ mang bầu, chứng kiến từng ngày bụng to dần, thấy con lớn lên mà lòng chồng rạng rỡ niềm vui. Chồng vui vì vợ có được người vợ đảm đang, có được đứa con gái đầu lòng. Chồng thầm ước vợ có thể sinh cho chồng 3-4 đứa con, gia đình mình sẽ vui và hạnh phúc biết bao nhiêu. Vợ cười bảo chồng tham lam, sinh 2 đứa nuôi đã mệt lắm rồi!
Lúc con được 4 tháng bụng vợ bắt đầu rạn dần. Vợ hoảng hồn khi thấy những vết nứt trên da. Vợ sợ hãi hét lên với chồng. Trước đây, dạ vợ láng mịn, nhìn trắng trẻo vô cùng, tất nhiên đó là làn da mà bất cứ người con gái nào cũng thích. Nhưng bây giờ, nhìn da vợ bắt đầu có những vết nứt, thâm thâm sạm sạm, chẳng giống hồi con gái. Vợ cứ vừa nói vừa phụng phịu mặc dù anh đã bảo, chuyện đó chẳng quan trọng gì đâu. Nhìn vợ thật buồn cười, giống như đứa trẻ con vậy.
Con càng lớn, bụng vợ càng căng da và những vết rạn hằn lên trên bụng vợ càng nhiều. Vợ chịu khó lắm, ngày nào cũng tắm rửa sạch sẽ rồi bôi bôi. Anh bảo vợ đừng bận lòng nhiều, cẩn thận xoa bụng nhiều không tốt cho con. Thấy vợ áp lực, anh đã hỏi và tư vấn nhiều chị em có kinh nghiệm để trị rạn da cho vợ, mua dầu dừa cho vợ bôi…
Video đang HOT
Vợ lo lắng cho làn da mặt bị sạm lại, sợ những vết mụn, vết ngứa kia sẽ làm cho mình trở nên xấu xí sau này. Anh cười bảo vợ &’làm phụ nữ, ai chẳng phải trải qua những lần sinh nở. Có con rồi thì còn gì bằng, hạnh phúc gấp trăm lần, mấy vết rạn da kia có là cái chi chi’. Đó là thiên chức của người phụ nữ, là thứ mà bao nhiêu người ao ước không có được. Anh thấy tự hào vì những vết rạn da ấy của vợ, tự hào vì vợ của anh đã trải qua những ngày tháng khó khăn, có những lúc mệt mỏi, có những lúc vui sướng nhìn con đạp trong bụng mẹ. Anh thấy yên tâm, hạnh phúc vì lúc nào vợ anh cũng đáng yêu như thế.
Những vết rạn kia có thể lành, có thể không, anh nghĩ, dù sao đó vẫn là những kỉ niệm đẹp. Đàn bà ai chẳng trải qua những lần sinh nở. Đó là kỉ niệm vợ nhé, là dấu hiệu của việc vợ từng mang nặng đẻ đau. Sau này, con chúng ta sẽ nhìn vào đó mà biết ơn mẹ, sẽ xoa bụng mẹ và thủ thỉ lời yêu thương mẹ. Anh cũng vậy, anh sẽ yêu vết rạn da trên cơ thể vợ, anh sẽ trân trọng và nâng niu vợ anh, anh sẽ chẳng bận lòng, chẳng sợ hãi, chẳng quan tâm vợ có bao nhiêu vết rạn và rạn như thế nào.
Anh yêu vợ của anh nhiều lắm, chỉ cần thế là đủ đúng không vợ. Hãy cứ mặc bikini, hãy cứ thả vòng eo cho người khác ngắm. (ảnh minh họa)
Vợ sờ vào bụng sau khi con chúng ta chào đời, vợ hoảng hốt vì những vết nhăn nhúm trên bụng. Vợ bảo, ‘em thấy ghê lắm, cứ sao sao ấy, không được mịn màng như trước’. Ô hay, cơ thể của em, em lại ghê ghê là sao. Chồng còn chẳng bận tâm, em bận tâm làm gì. Hãy cứ tự tin, hãy cứ là vợ của anh vợ nhé… đừng bao giờ mệt mỏi, suy nghĩ, đau khổ vì chuyện này.
Anh yêu vợ của anh nhiều lắm, chỉ cần thế là đủ đúng không vợ. Hãy cứ mặc bikini, hãy cứ thả vòng eo cho người khác ngắm. Ai chẳng trải qua thời kì ấy, ai chẳng hiểu, đó là việc làm thiêng liêng của người phụ nữ. Em phải chứng minh cho họ thấy, em đã là mẹ, một người mẹ tuyệt vời đúng không vợ.
Đừng bận tâm vợ nhé. Anh mãi yêu vợ, yêu con, không bao giờ thay đổi. Vợ là người phụ nữ tuyệt vời nhát, đáng yêu nhất mà anh từng gặp từ trước tới giờ. Yêu vợ của anh rất nhiều…
Theo Eva
Sung sướng khi đẻ ở nhà chồng
Nhiều nàng dâu sợ cảm giác phải về nhà chồng đẻ và sống ở đó, nhưng với tôi, đó lại là một điều may mắn.
Tôi lấy chồng, vừa cưới xong hai ngày thì cả hai vợ chồng phải lên thành phố làm ăn. Chúng tôi trước khi cưới nhau đã thuê một căn hộ nhỏ ở thành phố để ở. Cả hai dùng tiền lương hàng tháng để thuê nhà và lo cho gia đình, lo chi phí sinh hoạt. Nói chung, cuộc sống cũng có nhiều khó khăn nên vợ chồng cùng nhau cố gắng, tiết kiệm.
Tôi mang bầu, thời gian thai nghén thật sự quá vất vả. Hai vợ chồng cùng đi làm, lại không có người thân bên cạnh nên tôi khổ sở vô cùng. Ngày có bầu, tôi nghén lên nghén xuống, hơi tí là nôn. Cứ đi làm, ăn được một tí là lại chạy ra nôn, đến khổ sở vật vã. Thời gian đó với tôi quả thật quá khó khăn và vất vả. Tôi đã cố gắng tẩm bổ, chăm sóc bản thân mà vẫn không thể chống lại được cơn ốm nghén. Đúng là, không có người thân bên cạnh, tôi thấy tủi thân vô cùng. Gia đình tôi thì ở xa, mẹ tôi cũng không thể quan tâm tôi được ngoài những cuộc điện thoại. Cuộc sống vợ chồng nói chung là vất vả, phải dựa vào nhau mà thôi.
Mới lấy chồng, chưa được ở nhà chồng ngày nào nên tôi cũng không rõ tính cách của bố mẹ chồng tôi nhiều lắm. Vài lần về ra mắt và chơi, tôi thấy bố mẹ dễ chịu. Nhưng người ta bảo, mới tiếp xúc thì ai chẳng thế, ở với nhau mới sinh ra lắm chuyện. Nên khi có bầu, tôi có ý định về quê chồng để sinh thì bạn bè khuyên tôi đừng dại. Họ bảo cứ về nhà mẹ đẻ, mẹ mình mới là người chăm sóc tận tình. Nhưng nghĩ đến phép tắc làm dâu, tôi không thể làm vậy được khi mà từ ngày cưới, tôi cũng chưa ở nhà chồng ngày nào. Tôi phải thực hiện bổ phận của mình mới đúng...
Ngày ra viện, mẹ cũng là người đón tôi cùng với chồng. Nói chung, chúng tôi rất vui vẻ.(ảnh minh họa)
Tôi về quê chồng sinh con ở bệnh viện huyện. Ban đầu có chút lo lắng về nơi sinh nở nhưng mẹ chồng tôi bảo có người quen làm trong đó nên cứ yên tâm. Bây giờ không về nhà chồng sinh thì còn sinh ở đâu nữa. Bạn bè cứ bảo tôi là về nhà chồng sinh sẽ khổ, ngày ở cữ không có ai chăm bẵm, vất vả lắm. Mẹ chồng thì không bao giờ chăm con dâu. Nghe họ nói tôi cũng thấy ghê ghê nhưng mà tôi chẳng còn sự lựa chọn nào khác.
Ngày tôi sinh trong viện, một tay mẹ chăm sóc hai mẹ con tôi. Thấy cháu chào đời, bà vui lắm. Bà là người đầu tiên bế cháu cùng với chồng tôi, nhìn vẻ mặt hạnh phúc của bà, giọt nước mắt khi cháu chào đời, tôi cảm nhận được đó là tình yêu thương thật sự của một người bà dành cho cháu của mình, giống như khi tôi thấy con tôi chào đời vậy. Cả thời gian tôi nằm trong viện, vì nhà tôi xa không lên thăm tôi được, một mình mẹ chồng tự tay chăm bẵm tôi. Mẹ đi đi về về nấu nướng, mang cơm, trông tôi và cháu. Mẹ thức cả đêm, thậm chí là ngủ gục bên giường vì sợ cháu thức giấc, không có ai chăm nom.
Ngày ra viện, mẹ cũng là người đón tôi cùng với chồng. Nói chung, chúng tôi rất vui vẻ. Về tới nhà, mẹ bố trí phòng ở cho tôi, bảo tôi chịu khó nghỉ ngơi vài tháng, cứ yên tâm, không phải lo lắng gì, mẹ làm hết. Mẹ có kinh nghiệm chăm trẻ nên việc chăm sóc trẻ con, tắm táp cho cháu, mẹ sẽ lo từ đầu tới cuối. Những món gì bổ cho sản phụ mới sinh, mẹ tôi mua về nhà, nấu nướng hàng ngày cho tôi. Nhiều khi thấy mẹ vất vả, tôi cũng thương, cố gắng dậy để đỡ đần mẹ lại bị mẹ mắng cho tới tấp. Mẹ liên tục dặn tôi, không được ăn đồ này, đồ kia, không được dùng đồ lạnh, ảnh hưởng tới mình sau này. Mẹ bảo, không kiêng cữ tốt, sau này hối không kịp.
Thật may, tôi có mẹ chồng tốt nên thời gian ở cữ không vất vả. Nghĩ lại lời chị em nói, tôi thấy ái ngại vô cùng. (ảnh minh họa)
Mấy tháng đầu, tôi cứ ngồi trên giường, chỉ việc đi lại cho khỏe khoắn, còn con cái, việc nhà việc cửa nấu nướng, mẹ chăm tôi toàn bộ. Chồng tôi thì tuần về một lần thăm hai mẹ con. Tôi ở nhà chồng không thiếu thứ gì, thèm cái gì cũng nói với mẹ, mẹ lại mua cho mà ăn thoải mái. Có khi ngại không ăn, mẹ cứ bày ra ép tôi phải ăn cho khỏe. Con tôi thì bà chăm sóc chu đáo lắm, đúng là bà nội, cái gì cũng nhường cho cháu, thương cháu nên ngủ còn không dám ngủ. Đêm đến, chỉ cần con khóc cái là mẹ tôi chạy sang, thậm chí có hôm ngủ trực ở đó, sợ cháu dậy. Bà thức khuya để bế cho tôi ngủ, bảo người mới sinh không nên thức khuya này kia. Bà thức thì hôm sau bà ngủ bù, còn tôi lại bế con. Nói chung, mẹ tôi là người cực kì tuyệt vời. Mẹ chưa bao giờ phàn nà bất cứ thứ gì. Tôi được mẹ chồng chăm sóc như con gái vậy.
Thật may, tôi có mẹ chồng tốt nên thời gian ở cữ không vất vả. Nghĩ lại lời chị em nói, tôi thấy ái ngại vô cùng. Gì mà cứ dọa mẹ chồng con dâu, như mẹ tôi thì ai bảo là mẹ chồng không tốt. Tôi không biết thế nào nhưng mà ở nhà chồng tôi thấy thoải mái như ở nhà tôi vậy. Tôi cũng không sợ cảnh mẹ chồng, nàng dâu. Chúng tôi là một gia đình, con tôi là cháu nội của bà hà cớ gì mà bà không thương cháu? Bây giờ tôi chỉ biết dựa vào chồng, gia đình chồng, tôi cũng chưa từng có ý khó chịu hay sẽ sống dè chừng với gia đình chồng mình. Tôi tin là sự chân thành sẽ được đối đãi lại bằng chính sự chân thành, ai cũng vậy mà thôi...
Theo VNE
Tình yêu vụng trộm với chồng hàng xóm Thường xuyên qua lại với chồng hàng xóm, tôi cảm thấy nhớ anh ấy rất nhiều :" anh giúp tôi rất nhiều, khiến tôi không thể xa anh ấy được". Năm năm trước, vì yêu cầu công việc, vợ chồng tôi khăn gói rời thành phố Đà Nẵng để vào Sài Gòn. Chuyển đến thành phố lạ, tôi từ bỏ công việc văn...