Vợ ơi, duyên em để hết ở đâu rồi?
Đã quá nhiều lần anh nhắc nhở vợ, lúc nhà có khách thì ăn nói cho nhỏ nhẹ, đừng uống rượu, nước chè ừng ực như đàn ông thế.
Cũng đã không biết bao nhiêu lần anh tự hỏi, tại sao vợ anh cứ cười hớ hớ, há hốc mồm khi nhà mình có khách lớn tuổi đến chơi. Em nói chuyện cứ giống như người ta là bạn của em vậy. Làm dâu trong nhà nên ý tứ, em ở cùng bố mẹ chồng, có khách đến chơi, việc tiếp chuyện đâu phải việc của em, trừ phi đó là bạn bè của em, em nhé!
Ngày yêu em, anh đâu thấy em như vậy. Em là cô gái vô tư, cá tính, anh chỉ thấy được điều đó ở em. Có lẽ ngày đó em còn khiêm tốn hoặc là bản chất của em chưa lộ ra vì chỉ là yêu thôi. Còn khi cưới nhau, mọi thứ bộc bạch, bộc bạch cả tật xấu thói hư khiến anh cảm thấy phải rèn vợ thêm nhiều nữa.
Anh nói như vậy không phải anh chê vợ anh tồi tệ hay xấu xa gì, hay là anh chán vợ, có ý này kia. Chỉ là, vợ chồng phải hiểu nhau, bảo ban nhau nếu người này người kia có thiếu sót. Anh chẳng hiểu nổi, đã nhắc em bao lần, làm con gái phải nhẹ nhàng, tế nhị mà em cứ bô bô. Với em chuyện đó không là gì và có thể bố mẹ anh cũng quen phép tắc đó của em rồi bỏ qua. Nhưng khi có người lạ, người ta sẽ nhìn em bằng con mắt thế nào, hả vợ?
Anh nói như vậy không phải anh chê vợ anh tồi tệ hay xấu xa gì, hay là anh chán vợ, có ý này kia. (ảnh minh họa)
Mỗi lần bạn bè anh tới nhà chơi, em ăn mặc rõ chán. Anh bảo em mặc gọn gàng tiếp khách. Tất nhiên là không cần ăn diện vì mình ở nhà mà ăn diện người ta lại cười cho. Cũng không cần tô son đánh phấn gì. Thế mà, em mặc một bộ đồ ngủ cũ kĩ, nhàu nhĩ, nhìn trông như người ở đâu về nhà anh chứ không phải vợ anh. Mình có thiếu thốn gì đâu em? Anh đã nói với em rồi, sắm cho mình vài bộ đồ đẹp mặc ở nhà để phòng khi có người tới chơi thì lôi ra mà mặc. Vợ chồng ở trong phòng ngủ chỉ có nhau, không có gì phải ngại, em mặc sao cũng được, thậm chí là không mặc. Nhưng có khách thì phải khác em ạ.
Bộ đồ của em không những cũ kĩ, xấu xí mà còn mỏng tang, hở hang. Em mặc nhìn rõ màu quần bên trong, ngồi xuống là hở cả vòng một. Anh tím tái mặt mày khi thấy một anh đồng nghiệp ngượng ngùng khi bị anh phát hiện nhìn lén em. Thật ra, họ chẳng có ý gì, chắc là họ thấy em phản cảm quá, đập vào mắt họ nên tiện tầm nhìn mà thôi. Anh phát ái ngại vì vợ mình. Tại sao vợ anh lại như vậy chứ, anh đã nhắc vợ việc này chưa?
Hôm nay, lại một lần nữa vợ làm anh mất mặt khi ở nhà có bố mẹ chồng và cả bạn bè ngồi chung mâm và em cứ kêu là uống rượu là phải hô. Nên em đứng lên bắt nhịp, hô tướng khiến anh ngượng chín cả mặt. Em hào hứng như một gã đàn ông trong bộ đồ ngủ nhàu nhĩ. Thật sự, anh không thể dùng lời nào để diễn tả hết sự xấu hổ của người làm chồng như anh.
Video đang HOT
Người con gái đẹp của anh ngày nào đâu rồi? Đàn bà hơn nhau ở cách ăn mặc, trang điểm, ở cách ứng xử… (hình ảnh minh họa)
Nay anh nói vợ nghe, anh đi ra hàng, sắm cho vợ nhiều bộ đồ đẹp. Vì mấy nữa có bữa tiệc cùng cơ quan anh. Nếu mà vợ không theo ý anh, cứ làm theo ý mình rồi khăng khăng cách ăn mặc, cách trang điểm lòe loẹt giống của tuổi teen thì anh không biết chuyện gì sẽ xảy ra đâu. Vợ bảo, anh không tôn trọng vợ, không cho vợ được tự do ngay cả cách giao tiếp và ăn uống. Anh nào cấm đoán vợ nhưng cái gì nên thì hãy làm, còn cái gì không nên thì đừng có cố mà làm em nhé. Anh sẽ không chấp nhận một người vợ cẩu thả, bôi nhếch làm xấu hổ anh đâu. Ít ra, làm chồng, anh phải có trách nhiệm &’cải tạo’ vợ mình khi anh thấy không hài lòng và nhất là khi ai cũng phản ánh này nọ.
Có hôm em ngồi “dạng chân” ra giữa nhà rồi tha hồ tán chuyện điện thoại với bạn bè, không để ý tới phản ứng của bố mẹ chồng. Mẹ nhìn em ái ngại lắc đầu ngán ngẩm, xem như cô con dâu này đã ‘hết thuốc chữa’. Thật ra, không phải mẹ không nói là mẹ hài lòng, chỉ là mẹ không muốn giữa mẹ chồng con dâu bất đồng rồi nảy sinh này nọ. Mẹ là người tế nhị, còn em thì không…
Người con gái đẹp của anh ngày nào đâu rồi? Đàn bà hơn nhau ở cách ăn mặc, trang điểm, ở cách ứng xử… Vậy tại sao vợ không tận dụng việc đó mà cứ biến mình thành một bà cô già bôi nhếch và lôi thôi lại còn kém duyênnữa?
Vợ ơi, duyên em để hết đâu rồi, làm ơn hãy cho anh thấy sự duyên dáng ngày nào đi, làm ơn quay lại thời con gái đi. Đừng nghĩ khi có chồng có con rồi thì mọi thứ chẳng quan trọng. Người ta có thể bỏ nhau vì những chuyện lãng xẹt và có thể là chuyện như thế này, chồng góp ý, vợ mãi không nghe. Nhất là khi bố mẹ chồng không hài lòng hoặc xấu hổ với hàng xóm vì con dâu thì chẳng biết chuyện gì sẽ đến đâu vợ ạ. Hãy dừng lại đi, anh nói thật đó. Không thì một ngày không xa, chính anh cũng không đảm bảo được chuyện gì sẽ đến dù rằng, lòng anh rất yêu vợ…
Theo Afamily
Vợ ơi, em hãy quên anh và lấy chồng khác đi nhé!
Ngày chồng một mực đòi ly hôn, tôi căm hận anh bao nhiêu thì lúc này khi hiểu ra nỗi khổ của anh, tôi càng thương anh, trách mình đã quá vô tâm.
Tôi và Hưng từng trải qua những năm tháng yêu nhau đầy kỷ niệm khi còn là sinh viên. Hai năm sau ngày ra trường, khi công việc đã ổn định, chúng tôi quyết định làm đám cưới trong sự ủng hộ của gia đình, bạn bè. Tất cả đều mừng cho mối tình đẹp đơm hoa kết trái.
Tất cả đều mừng cho mối tình đẹp đơm hoa kết trái
Sốc nặng, tôi vò nát tờ giấy rồi ném đi vì nghĩ anh đang đùa giỡn. Đáp lại, chồng tuyên bố đã hết yêu tôi và đang dành tình cảm cho người phụ nữkhác. Trời đất như quay cuồng, đi không vững, tôi suýt ngất vì choáng váng.Cuộc sống gia đình tôi luôn ngập tràn hạnh phúc. Niềm vui càng nhân lên nhiều lần khi tôi sinh hạ hạ cậu con trai kháu khỉnh, đáng yêu. Tôi ngây ngất trong niềm hạnh phúc được làm vợ ngoan của anh, làm mẹ hiền của con. Thế rồi, một ngày, trở về từ cơ quan, Hưng bất ngờ chìa lá đơn ly hôn và yêu cầu tôi ký.
Nói rồi anh thu xếp đồ đạc cá nhân và nhanh chóng rời khỏi nhà. Mặc tôi níu giữ, khóc than, Hưng vẫn một mực bước đi không chút hối hận. Trước khi ra khỏi cửa, anh còn nói hãy quên anh, quên người đàn ông phụ bạc này đi và tìm cho mình hạnh phúc mới.
Tôi như hóa điên bởi cú sốc quá lớn, quá bất ngờ. Tôi không thể ngờ người đàn ông chân thành, tốt tính và rất yêu tôi khi xưa lại thay đổi chóng vánh đến vậy. Trong thâm tâm tôi vẫn không tin chồng mình có người phụ nữ khác. Thế nhưng tuần sau, khi đến nhà bố mẹ chồng thuyết phục Hưng nghĩ lại, anh vẫn một mực khẳng định đã không còn chút tình cảm nào với tôi và muốn chấm dứt để ở bên tình mới.
Anh chấp nhận ra đi tay trắng miễn là tôi đồng ý giải phóng cho anh. Trước thái độ lạnh lùng, dứt khoát đó tôi cũng chẳng níu kéo thêm. Bàng hoàng, sửng sốt xen lẫn cảm giác cay đắng bị phụ bạc khiến tôi chẳng thể khóc mà nuốt vào trong.
Trước thái độ lạnh lùng, dứt khoát đó tôi cũng chẳng níu kéo thêm
Đau khổ suốt nhiều tháng liền, tôi quyết định mang con vào nam sinh sống. Ở thành phố mới, tôi dần tìm lại được niềm vui nhờ công việc và con trai.
Thế rồi tôi gặp Cường, người đàn ông cũng từng trải qua cuộc sống hôn nhân thất bại. Chúng tôi tìm thấy ở nhau sự đồng cảm rồi đến với nhau ít tháng sau đó. Tôi được bù đắp rất nhiều từ cuộc hôn nhân mới. Anh đem đến cho tôi sự tin tưởng, cảm giác được che trở. Giờ đây tôi đã có với anh một bé trai.
Bỗng, một ngày tôi nhận được điện thoại của mẹ ruột thông báo, Hưng, chồng cũ của tôi đã mất. Bà nói rằng mọi chuyện không như tôi nghĩ, rằng tôi đã hiểu lầm anh, trách oan chỗng cũ của mình.
Một mình tức tốc trở về nhà bố mẹ Hưng ngay trong đêm, đến nơi tôi chỉ kịp thắp cho anh nén nhang tiễn biệt trước khi tang lễ được cử hành.
Bố mẹ anh kể rằng Hưng bị bệnh thận nặng suốt 2 năm qua. Ngày phát hiện bệnh, biết không còn sống được bao lâu, anh đã giấu kín mọi người rồi chủ động tìm mọi cách ly hôn vợ vì không muốn trở thành gánh nặng cho tôi và con.
Sau khi ly dị, Hưng vẫn đi làm bình thường. Hàng tuần, 3 lần đều đặn, một mình anh âm thầm vào viện chạy thận chẳng nói với ai. Hơn một năm sau, khi bệnh tình nặng thêm cộng với việc số tiền dự trữ đã cạn, Hưng quyết định ngừng chữa trị và mất sau đó vài tháng. Anh nén đau một mình suốt thời gian đó.
Khi còn sống, Hưng vẫn thường ghé qua nhà bố mẹ tôi ở cùng khu phố. Anh coi họ như bố mẹ ruột. Khi nghe tin Hưng qua đời, hai người đều không cầm được nước mắt, tiếc thương anh.
Nghe xong, tôi hết sức sửng sốt. Thì ra vì yêu tôi, không muốn tôi khổ, anh đã chọn cách nhận bất hạnh về mình. Vậy mà suốt 2 năm qua, tôi đã nghĩ xấu về anh, trách oan anh. Tôi tự trách mình quá vô tâm, ích kỷ.
Sự hy sinh mà chồng cũ giành cho tôi quá lớn lao, quá cảm động. Tôi đã nợ anh quá nhiều, nợ anh cả đời này!
Theo Afamily
Vợ ơi! Dậy nhanh không "trễ" mất giờ có con trai rồi "Vợ ơi! Đêm nay em chịu khó chiều chồng một tý nha. Anh đã canh giờ cực chuẩn để mình có thể đậu thai và có con trai rồi đấy". Kệ vợ đấy, vợ đêm nay không dậy thì chồng sẽ làm chuông báo thức giúp vợ (ảnh minh họa) Mới lấy nhau được 3 tháng nhưng Tấn đã nóng lòng có con...