Vợ ơi, chân ngắn mà sao anh mê cực!
Dù vợ bước vào cuộc đời anh bằng đôi chân ngắn nhưng vợ đã tạo ra một thế giới tâm hồn khác trong anh.
Này vợ!
Hôm rồi anh gặp thằng cha học cùng hồi đại học, hắn có lôi anh đi cà phê, cà pháo. Lâu ngày mới gặp lại hắn nên anh trốn vợ đi một tí, hí hí (Chắc là vợ cũng chẳng giận anh đâu nhỉ?). Giữa cuộc nói chuyện, tự dưng vợ gọi điện đến. Hắn nhìn thấy ảnh vợ trong điện thoại, thế là hắn giật mình thảng thốt: “Vợ mày đây á?”.
Cái thằng chết tiệt! Sao nó phải hét lên thế nhỉ? Anh ngắm lại ảnh vợ trong đó (Là cái ảnh mà vợ mặc cái quần sooc màu xanh ý). Mới chỉ nhìn thôi anh lại cười sằng sặc. Lần nào ngắm cái ảnh đó của vợ anh cũng thích mê lên ý. Rồi hắn vỗ bồm bộp vào người anh. Hắn bảo: “Mày ngày xưa cả tá em “hot gơn” chân dài tới nách theo đuổi, mà sao vợ mày chân ngắn thế?”.
Ờ nhỉ! Công nhận hắn nói đúng vợ ạ. Ngắm đi ngắm lại anh thấy chân vợ ngắn thật… Nhưng mà kì cục quá. Sao mà… sao mà anh yêu cực ý!
Anh nhớ hồi chuẩn bị cưới, vợ cứ phụng phịu: “Sao mà anh cao thế, làm em đi cùng cứ như cây nấm lùn di động. Chán chết đi được. Em có thấp lắm đâu, tại anh cao đấy chứ”. Gớm, cái cô vợ của tôi, lúc nào cũng có cớ để quy cái xấu về anh. Nhưng mà đùa chứ, mặt vợ khi ấy nũng nịu đáng yêu kinh lên được. Anh phải gật đầu thừa nhận: “Quả có đúng. Nhìn đi, nhìn lại, đúng là tại anh cao bất thường chứ em lùn chuẩn mực”. Thế là vợ cười tít mắt.
Video đang HOT
Ngắm đi ngắm lại anh thấy chân vợ ngắn… Nhưng mà kì cục quá. Sao mà… sao mà anh yêu cực ý! (Ảnh minh họa)
Thi thoảng, kiểu như lúc thằng bạn anh nhắc lại quá khứ ấy, anh cũng có nghĩ ngợi đôi chút. Anh nhớ về ngày xưa… cái hồi mà anh chỉ nháy mắt là mấy em dáng cao như hoa khôi cứ gọi là thích mê. Ấy thế mà anh chỉ sướng âm ỉ vì thấy mấy cô nàng ấy “đổ” rầm rầm chứ tuyệt nhiên về nhà chẳng nhớ nhung, chẳng rung động gì sất. Thế là các nàng gọi anh là Sở Khanh, bởi vì anh cứ gieo vào tim mấy nàng chân dài ấy một sự mơ mộng rằng “Anh ấy nhìn mình kiểu lạ lắm” nhưng rồi sau đó anh cứ vô tâm hờ hững…
Có ai ngờ, anh “đổ” tới rầm một cái vào đúng hôm mà vợ diện váy màu hồng, nhỏ nhỏ xinh xinh cầm ô đi trong mưa ấy. Hình như vì vợ thấp hơn những cô nàng chân dài ấy nên vợ thành nổi bật. Hay là tại mấy cô kia cao quá, anh sợ rằng chẳng thể ôm họ vào lòng nên anh chọn vợ? Vợ thấp bé, chân ngắn, anh ôm một cái là trọn vòng tay. Cái cảm giác đó không chỉ vợ sướng đâu mà anh cũng thích cực. Vì thấy mình như là… vĩ đại lắm ấy!
Này, để anh nói cho vợ nghe. Vợ đừng ngại thừa nhận mình là chân ngắn. Bởi vì, dù vợ bước vào cuộc đời anh bằng đôi chân ngắn ấy nhưng vợ đã tạo ra một thế giới tâm hồn khác trong anh đấy. Vợ làm trái tim anh rung động bằng tình yêu thực sự chứ đâu phải bằng độ nuột của đôi chân… Vợ khiến anh muốn yêu hơn bao giờ hết bởi sự nhân hậu, điềm đạm và hiền ngoan của vợ. Chắc vì thế mà anh mê như điếu đổ luôn. Mà thế giới tâm hồn thì mới khác biệt, chứ còn chân dài thì cô nào chẳng dài kiểu giống nhau.
Vợ chân ngắn nhưng anh nhớ khi anh thất bại trong dự án đầu tiên của cuộc đời, vợ đã cho anh mượn bờ vai và nắm tay anh thật chặt. Vợ bảo: “Vì em chân ngắn, vì em thấp bé nên với em, anh vẫn là người đàn ông vĩ đại nhất. Cố gắng lên anh”. Đấy, nếu mà là một cô nàng chân dài khác thì lúc đó làm sao anh vẫn “cao to lừng lững” trong lòng nàng ta được? Vợ chân ngắn nhưng vợ luôn nhỏ nhẹ trước những sai lầm của anh. Vợ không nổi đóa lên và chê bai. Vợ từ tốn, và dạy cho anh cách trở thành một người đàn ông thực thục.
“Vì có vợ chân ngắn như em nên anh mới thấy mình thành người đàn ông vĩ đại”. (Ảnh minh họa)
Mà đúng là anh tốt số hơn người. Vợ chân ngắn nên sinh cho anh hai đứa con xinh xắn, đáng yêu. Hôm vợ sinh an toàn, anh thở phào nhẹ nhõm vì vợ đã “mẹ tròn con vuông”. Anh trộm nghĩ, may mà vợ mình chân ngắn, chứ mấy em chân dài nghe chừng cái khoản sinh nở này… khó lắm.
Vợ chân ngắn nhưng vợ vẫn dạy các con ngoan ngoãn. Vợ chân ngắn nhưng vợ luôn biết làm nóng căn bếp, làm ấm căn phòng… Vợ chân có ngắn thật nhưng cửa nhà lúc nào cũng tinh tươm, áo quần của anh lúc nào cũng phẳng lượt… Vợ chân ngắn nhưng… tâm hồn vợ quá ư là rộng dài.
Anh định giải thích cho tên bạn cũ của anh hiểu là tao yêu vợ chân ngắn vì… Nhưng thôi, anh chả nói nữa vì kể ra thì… dài lắm. Hơi sức đó anh về để nịnh vợ chân ngắn còn hơn. Hắn cố hỏi nữa thì anh bảo: “Vì có vợ chân ngắn như em nên anh mới thấy mình thành người đàn ông vĩ đại”.
Theo Khampha
Hãy yêu như chưa từng tổn thương
Có những nỗi đau dài như mùa đông của những kẻ cô đơn. Có những nỗi nhớ đậm và sâu như ly cà phê đắng không đường của một buổi chiều muộn.
Có những nỗi đau dài như mùa đông của những kẻ cô đơn. Có những nỗi nhớ đậm và sâu như ly cà phê đắng không đường của một buổi chiều muộn.Có những nỗi buồn lê thê như cơn mưa rả rích cuối tháng Mười gió trôi.
Có những người may mắn tìm được một nửa cuộc đời chỉ trong ánh mắt đầu tiên. Có những người cái cầm tay giữa phố đông vẫn chưa một lần biết đến...Có những người mòn mỏi đi tìm kẻ còn lại...Có những người... sợ yêu nên chưa dám gật đầu...Ta vẫn có thói quen đem nỗi buồn của quá khứ để đong đếm cho hạnh phúc của tương lai, mà vội quên mất rằng an yên của hôm nay cũng bao lần phải đánh đổi.
Ta vẫn thường đem nước mắt của ngày hôm qua để tô màu cho những niềm vui của thì hiện tại, mà vô tình không nhớ rằng chẳng có gì là mãi mãi, kể cả nỗi đau.Một lần chia tay, vạn lần sau em vẫn sợ mình sẽ đau như ngày đó.
Đến bao giờ em mới muốn quên đi ngày trước, để sống cho chính mình bây giờ, hả em? Ta vẫn biết, mỗi lần yêu là một lần đau, mỗi lần xa nhau là một lần con tim bật khóc. Nhưng nếu tình yêu chỉ có nụ cười và hạnh phúc, sẽ lấy đâu ra cái giá để người ta trân trọng từng giây, từng phút được gần nhau đây em?
Ta vẫn biết, mỗi lần yêu là một lần đau, mỗi lần xa nhau là một lần con tim bật khóc. (Ảnh minh họa)
Em vẫn ngại ngần chọn những yêu thương ngoài kia vì sợ mình lại thêm một lần nhầm lẫn. Mắt em vẫn khép, tim em vẫn đóng. Môi em vẫn buồn và lòng em vẫn hoang mang...Những nỗi sợ vô hình cứ lấn át tâm trí em đi tìm lấy một tình yêu. Bàn tay cô đơn vẫn chối từ một bàn tay dù là trong rét lạnh. Em nhìn xung quanh bằng ánh mắt nghi ngờ của một kẻ đánh mất niềm tin. Và yêu trong mơ hồ của một kẻ không còn biết đánh vần hai từ "hạnh phúc".
Cái bóng của ngày xưa cũ vẫn là nỗi ám ảnh khó dứt mỗi lần em được tình yêu gọi tên. Nỗi đau ngày xưa, nỗi buồn ngày xưa, nỗi nhớ ngày xưa... em đừng tự mình quẩn quanh trong một vòng tròn không có lối thoát.
Em!Em không có lỗi, và tình yêu cũng không hề có lỗi. Đừng đánh mất hiện tại bằng những thứ đã qua...Đừng làm tổn thương người đến sau bằng nỗi đau của người tình trước....Đừng làm tổn thương chính mình để đánh đổi hai chữ mãi mãi của tình yêu...Hãy cứ mơ như lần đầu, nhung nhớ như lần đầu... Hôn như lần đầu và hãy yêu như chưa từng bị tổn thương...Bởi nỗi đau có chăng, cũng chính là phép hoán dụ cho những hạnh phúc phía sau đang đong đầy...
Theo VNE
Khi trái tim đã dành tặng cho một người Có những tình yêu một khi đã trao đi, nó sẽ đi tới tận cùng cái chết... Tôi và Nhi chia tay rồi! Nhi là một cô gái tốt, rất đẹp cũng rất dịu dàng. Tuy rất nhiều bạn bè nói tôi bỏ cô ấy là ngốc, nhưng tôi vẫn chia tay, cho dù tôi cũng không nỡ.Ngày thứ nhất: Cô ấy không...