Vợ ơi anh thèm ăn rau
Các bạn đừng vội cười tôi, hãy ra chợ hỏi thử xem giá rau thế nào rồi hãy về bàn luận tiếp nhé…
Nghĩ đến là khổ, ở cái thời đại nào rồi mà đến bữa cơm rau cũng không có mà ăn. Mỗi lần tôi gọi vợ: “Anh thèm rau vợ ạ” thì ngay lập tức vợ cau có nét mặt, khó chịu và tỏ vẻ không hài lòng, rồi hằn giọng: “Tiền đâu mà mua rau, anh tưởng rau rẻ lắm à”? Thế là tôi lại ngậm miệng vì cái sự ăn uống phụ thuộc hoàn toàn vào vợ rồi, vợ cho ăn gì thì ăn nấy. Thèm có mấy cọng rau mà giống như thèm món sơn hào hải vị. Đúng là bão giá.
Nhớ lại cái hồi còn yêu nhau, vợ thấy mình ăn khỏe, vợ bảo tốn tiền nuôi chồng nếu mà có cưới nhau. Lúc ấy tôi cười sặc sụa nói: “Yên tâm, anh ăn khỏe nhưng toàn ăn rau, không thích ăn thịt thà gì mấy. Có chăng thì tôm cá tí thôi nên em đừng có lo”. Lúc ấy vợ lại cười toét miệng rồi đùa cợt với vẻ mặt yên tâm vì ăn rau thì dễ, nuôi khó gì, sợ thịt thà cá mú nhiều thì mới lo chứ rau thì…
Nhưng giờ nhé, tình thế đã lật ngược. Nghe bà con đồn đại vì đợt này rét kéo dài nên giá cả tăng vù vù. Rau xanh à, đắt gấp chục lần những ngày hồi tháng 10. Súp lơ giờ lên tới 20.000 đồng 1 chiếc, rau cải cúc bó mỏng dính, 1 bó dù luộc hay xào thì quắt queo lại được 2 gắp, thế mà tới 10.000 đồng nhé, đó là chưa kể tới gừng, hành tỏi. Rau sống thì khỏi nói… Thế là một bữa ăn toàn rau mà đã vài chục nghìn. Cả ngày vị chi cũng tới cả trăm. Thế này thì &’người nông dân’ phải là sao?
Hôm nay, lên mạng thấy chị em bàn tán, than phiền về giá cả thực phẩm tăng, nhất là rau xanh lên vù vù, tôi mới biết chuyện. (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Làm sao là làm sao bây giờ, chỉ có nước là ăn cơm mắm, vì rau còn đắt thế cơ mà. Mà người giàu có còn xót, nói gì vợ chồng công chức, lương ba cọc ba đồng. Làm cả ngày mới được 100 nghìn, tính theo lương tháng. Thế mà mới ăn rau đã hết cả số tiền ấy, tính làm sao nổi bây giờ? Đấy là còn chưa kể tiền ăn sáng nhé, thi thoảng lại mua quà vặt cho con. Ôi ôi, thế này thì có mà &’cạp đất’ mà ăn vậy. Năm hết Tết đến nơi rồi, cứ tình trạng này, vợ chồng lấy gì chi tiêu?
Hôm nay, lên mạng thấy chị em bàn tán, than phiền về giá cả thực phẩm tăng, nhất là rau xanh lên vù vù, tôi mới biết chuyện. Thảo nào đợt này cơm canh đạm bạc quá. Vậy mà tôi thật vô tâm, chưa bao giờ đi chợ giúp vợ, cũng không bao giờ hỏi han vợ chuyện gì, lại còn trách cứ vợ không cho mình một bữa ăn tử tế. Kinh tế khó khăn nhiều, lương lậu thì không cao, giá cả lại đắt đỏ, có lẽ thời gian qua vợ đã phải cố gắng để trang trải chi tiêu. Nhưng gã chồng vô tâm như tôi lại không hay biết điều đó, cứ tưởng vợ tiết kiệm, chi ly tính toán từ bữa ăn của gia đình.
Đấy, cái thời xa xưa, nhiều gia đình ước có bữa thịt mà ăn cho no bụng, ngon cái miệng và ấm cái thân mà không có. Cái đó gọi là thứ thực phẩm xa xỉ. Vậy mà bây giờ, thịt thà tôm cá người ta chẳng muốn ăn vì nó vừa không đảm bảo vệ sinh an toàn thực phẩm vừa thấy ngán ngẩm. Người ta thèm một bữa rau xanh trên mâm cơm. Nếu ai không biết thì bĩu môi, có người lại bảo dở hơi à mà muốn ăn rau. Cũng dễ hiểu vì họ không biết rau xanh đăng tăng giá, đắt hơn cả thịt cá tôm. Thế nên cái gì đắt thì người ta ít mua, mà ít mua thì lại nhanh thèm. Vì thế, tôi đây mới đòi ăn một bữa rau cho ra trò mà vợ tôi còn khó khăn. Khó khăn bởi giá cả, bởi kinh tế.
Giờ thì tôi hiểu rồi, không trách vợ nữa, đợi vợ cho món gì ăn thì ăn mà thôi, chứ tiền rau hơn cả tiền thịt thì hết cả ngày lương công chức của vợ. Giá mà được trở lại cái thời xưa, cả vợ cả chồng cứ thèm ăn rau rồi chán thịt chán cá thế này thì có phải là giàu to không?
Theo Eva
Tôi làm giúp vợ mọi việc trừ... cho con bú
Cánh đàn ông sợ khi cầm vào cái chổi mà nhỡ có bà hàng xóm nhìn sang thì các ông xấu mặt.
Dạo này, trên các diễn đàn, các trang báo mạng người ta hay tâm sự chia sẻ những câu chuyện buồn. Nào là chồng ngoại tình, nào là chồng có người thứ ba, nào là chán chồng không hiểu vì sao... Rồi lại chuyện không muốn lấy chồng chỉ vì sợ đàn ông. Rồi người ta còn tranh luận nhau cái việc, đàn ông làm gì, đàn bà làm gì. Xét cho cùng cũng chỉ vì cái sự, đàn ông và đàn bà chưa hiểu nhau. Đàn ông luôn nghĩ trách nhiệm của mình là phải làm việc lớn. Còn phụ nữ, nếu là người phụ nữ hạnh phúc phải là người chu toàn công việc gia đình, là người biết chiều chồng, khiến chồng cảm thấy vui vẻ và hài lòng với những bữa ăn của vợ. Thế đấy, tự nhiên người ta mặc định thế thôi.
Nhưng đâu nhất thiết phải thế. Chỉ là từ trong tư tưởng, cả vợ cả chồng vô hình chung đã mặc định những việc hai giới phải làm. Đừng như thế, nếu đàn ông không thể kiếm tiền, phụ nữ có thể làm thay. Nếu đàn ông không thể có chức có quyền, phụ nữ cũng có thể làm thay. Và nếu phụ nữ không có thời gian lau nhà, vào bếp nấu cơm, tại sao đàn ông không chủ động làm thay những việc đó? Chỉ vì đàn ông sĩ diện.
Cánh đàn ông sợ khi cầm vào cái chổi mà nhỡ có bà hàng xóm nhìn sang thì các ông xấu mặt. Đó là chuyện các bà, nhưng nhỡ có ông nào nhìn thấy thì ối xời: "Cái thằng cha ấy như đàn bà. Ai lại đi rửa bát quét nhà thay vợ". Những lúc như thế, các anh chỉ nhanh nhanh chóng chóng và gặt phắt đi, tránh những câu chuyện đại loại như vậy. Thử hỏi, đã ông nào dám cả gan, tự vỗ ngực đứng dậy nói rằng: "Tôi làm thế chẳng có gì xấu hổ. Tôi làm thế đâu có nghĩa tôi sợ vợ. Vợ chồng phải san sẻ công việc giúp đỡ lẫn nhau. Tôi có thể làm mọi việc giúp vợ, trừ cho con bú".
"Vợ chồng phải san sẻ công việc giúp đỡ lẫn nhau. Tôi có thể làm mọi việc giúp vợ, trừ cho con bú". (ảnh minh họa)
Hễ cứ đàn ông cầm chổi lên, đàn ông đeo tạp dề là y như rằng bị gọi là đàn bà. Thế là, họ đã mặc định cái 'đàn bà' ấy là phải quét nhà, phải rửa bát. Đó là trong tư tưởng họ đã nghĩ như thế nên chính họ mới là người không bao giờ thay đổi được tư tưởng về mình.
Thiết nghĩ, trước đây, công to việc lớn rơi vào tay đàn ông hết. Đúng vậy, chuyện này không sai. Đàn ông thường có chức có tước, đàn ông thường làm to và đàn ông thường quyết định những việc trọng đại trong gia đình. Thế nhưng, cái thời đại bây giờ, chuyện ấy đã thay đổi. Đàn bà nhiều người làm to hơn đàn ông, đàn bà nhiều người chức quyền khiến đàn ông phải kính nể. Đàn bà nhiều người kiếm nhiều tiền hơn đàn ông. Điều đó có nghĩa rằng, đàn bà đã làm thay đàn ông nhiều việc. Thế đấy, tại sao đàn ông không làm thay đàn bà đi nếu họ không thể kiếm được tiền nhiều hơn đàn bà? Căn bản họ còn sĩ diện, họ còn không muốn mình phải 'hạ mình' làm mấy việc mà đàn bà hay làm. Nhưng thử hỏi, nếu họ không làm thì ai làm, lại rơi vào tay đàn bà chăng?
Đàn bà làm nhiều, từ việc cơ quan tới nội trợ, quét nhà, dọn nhà, nấu nướng... thì khác nào cái máy. Còn đàn ông, đúng là nếu chỉ biết ăn, biết ngủ, biết đợi cơm vợ và đi làm thì cũng chẳng khác gì cái máy hay robot được cài chế độ tự động. Đàn ông đừng chỉ cứ đi làm về, rồi tắm rửa, rồi chờ tới mâm cơm vợ bưng bê ra, rồi lại đi ngủ. Đừng tự biến mình thành 'người nuôi' mà chủ nhân là đàn bà.
Thoáng ra một chút, suy nghĩ tích cực hơn một chút, nếu đàn bà làm được việc nặng, làm được việc trọng đại thì chẳng có lý gì đàn ông không làm được những việc coi là nhẹ đối với đàn bà. Đấy là đàn ông coi là nhẹ chứ chẳng nhẹ chút nào đâu nhé. Nấu cơm, dọn nhà cửa ai bảo là nhẹ, đó còn là lao động chân tay đâu phải cứ ngồi máy tính, lướt web như các đức ông chồng.
Nói ra những điều này tôi chỉ mong cánh đàn ông chúng ta hiểu, nếu có thể giúp vợ việc gì, hãy tận tâm, hết mình vì vợ chồng phải chia sẻ công việc, phải giúp đỡ lẫn nhau, phải yêu thương quý trọng nhau. Khi vợ không thể làm được mà chồng dư sức, hãy góp tay chung và vợ cũng vậy. Tôi là đàn ông nhưng tôi là chồng mà là một ông chồng yêu vợ. Thế nên, tôi có thể làm giúp vợ mọi việc, chỉ trừ việc cho con bú. Đừng tự tách biệt mình, cũng đừng cho rằng mình làm việc của đàn bà là hèn kém. Không đâu nhé. Những ông chồng có suy nghĩ đó mới là những ông chồng tồi, kém cỏi. Ngoài trách nhiệm với xã hội, trong gia đình, đàn ông cần biết làm thế nào để giữ gìn mái ấm, đâu chỉ có đàn bà..
Theo Eva
Chỉ thấy điểm xấu của phụ nữ, đàn ông cũng chỉ tầm tầm Bạn nghĩ khoe tiền mà đòi "mua" phụ nữ thông minh, cao sang thì tôi e rằng bạn chỉ mua được diễn viên lành nghề đóng thế thôi. Để rồi bạn tưởng vớ được ngọc. Đọc tiêu chuẩn chọn vợ của bạn Tuấn Dũng với bài viết "Tiêu chuẩn kén vợ của một gã trai đạt chuẩn xịn" mà tôi thấy buồn cười....