Vợ oằn lưng bán rau để dành tiền đẻ, chồng lấy sạch đi du lịch với bồ và cái kết…
Hạnh mang bầu ở tháng thứ 7, hôm ấy vì rau ế nên cô cố gắng bán tới muộn cho hết hàng…
Hạnh vốn là dân quê lên thành phố làm thuê. Hồi đầu cô rửa bát thuê và phục vụ ở quán phở, sau tích góp được chút tiền cô kiếm mối lấy quần áo rẻ dành cho sinh viên ở chợ đầu mối rồi mang tới cái chợ gần khu trọ bán.
Lúc Hạnh bán thì chỉ có mình cô với một người nữa, cũng dễ kiếm được lời. Thấy thế, mấy người dân quanh đấy cũng bắt đầu cất hàng về bán. Và bắt đầy xảy ra tranh giành chỗ bán và khách hàng ở mấy chỗ vỉa hè quanh chợ. Vì những chỗ ấy không bị chợ thu phí.
Vì là dân nơi khách nên Hạnh bị chèn ép và cấm bán: “Đây là chợ của chúng tao, chúng tao bán. Mày là con ở nơi khác đến thì cút ngay đi”. Đỉnh điểm hôm ấy xảy ra cãi nhau to khi người bán hàng cạnh Hạnh nói cô tranh cướp khách của chị ta. Hạnh nhún nhường thì chị ta càng lấn tới, túm tới đánh và vất hết quần áo của cô xuống rãnh nước bẩn.
Những người quanh đấy thì họ bảo vệ người dân chỗ họ nên chẳng ai thèm ra can ngăn. May mắn đúng lúc ấy có anh chạy xe ôm đi tới, can ngăn chị kia và giúp Hạnh dọn dẹp lại đồ. Anh tên Thái, cũng là dân tỉnh lẻ lên đây kiếm cơm nên thấu hiểu tình cảnh mà Hạnh đang phải chịu.
Nguồn: Internet
Sau hôm đó Hạnh phải nghỉ bán hàng vì chỗ bán hàng ngày của cô đã bị cướp. Ở nhà 1 ngày mà Hạnh buồn vô cùng, chẳng biết sẽ phải tìm chỗ nào bán nốt số hàng đây. Lại còn đến chục cái quần áo bị nhét xuống cống, vốn cũng mất chứ nói gì đến lãi. Sao người với người mà sống với nhau lại độc ác như vậy. Đang ngồi khóc thì Hạnh nhận được điện thoại của Thái: “Em mang đồ đến chợ X mà bán nốt, anh thấy ở đó dân tỉnh lẻ bán nhiều lắm mà không có tranh giành đâu”.
Mừng như bắt được vàng, hôm sau Hạnh chở đồ đến bán luôn. May mắn 5 hôm cô xả hết và thu được vốn. Nhưng bán quần áo ở đây sẽ ít lãi vì đông người bán, thấy nhiều người có nhu cầu mua rau mà lại bận không thể ra chợ nên Hạnh quyết định chuyển sang gánh rau bán rong và đúng là cô đã quyết định đúng.
Video đang HOT
Thái và Hạnh lúc này cũng thân thiết với nhau hơn, đồng cảnh đồng cảm và nửa năm sau họ quyết định dọn về sống chung cùng nhà trọ sau một đám cưới nhỏ. Hạnh vẫn ngày ngày đi bán rau ngoài chợ còn Thái vì có bằng nghề nên được chú vợ xin cho anh vào làm việc ở nhà máy của bạn ông.
Những tưởng đôi vợ chồng trẻ ấy sẽ có cuộc sống hạnh phúc bên nhau nhưng nào ngờ sóng gió ập tới từ khi Thái đi làm ở nơi mới, không còn làm nghề xe ôm nữa. Lúc Hạnh có bầu cũng là lúc Thái bồ bịch bên ngoài với một cố gái cắt tóc gội đầu. Lương lậu được bao nhiêu anh nuôi bồ hết, chẳng đưa vợ được xu nào. Trong khi Hạnh ngày nào cũng oằn lưng gánh rau bán kiếm từng đồng tiền lẻ. Cô cố gắng tiết kiệm tới ngày sinh vì biết chẳng trông mong gì vào người chồng ấy nữa.
Thái đi suốt, thi thoảng mới đảo qua nhà mình. Hạnh cũng đã nghĩ tới chuyện ly hôn nhưng chưa quyết hẳn vì vẫn mong có ngày Thái hồi tâm chuyển ý. Nhưng Hạnh đã nhầm, Thái lúc ấy chỉ u mê theo nhân tình mà thôi. Thậm chí lừa lúc Hạnh đi bán rau, anh ta đã về nhà lục tung nhà để tìm tiền vì đã hứa đưa bồ đi du lịch 3 ngày. Và rồi cái hộp tiết kiệm có gần 15 triệu của Hạnh cất sâu dưới khe tủ cũng bị chồng tìm được. Thái vét sạch không để lại một đồng nào.
Hạnh mang bầu ở tháng thứ 7, hôm ấy vì rau ế nên cô cố gắng bán tới muộn cho hết hàng. Về tới nhà thì mệt lả, nhưng nhìn cảnh nhà bị xáo trộn tiền mất Hạnh suýt ngất vì tưởng có trộm. Song khi hàng xóm nói thấy Thái về nhà thì Hạnh mới ngã ngửa. Có lẽ nào chồng cô lại đốn mạt tới thế này sao? Giờ thì cô biết lấy tiền đâu để sinh con. Hạnh lao ra đường định đi tìm Thái nhưng vừa mới được chục mét thì cô bị chiếc xe máy từ trong ngõ phi ra đâm phải.
Nguồn: Internet
Hạnh được đưa đi cấp cứu nhưng tất cả đã quá muộn. Hai mẹ con người phụ nữ ấy đã không chiến thắng được tử thần. Bao nhiêu người gọi cho Thái mà không liên lạc được vì anh ta đã tắt máy sợ làm phiền khi đang ở cùng bồ. Ngày Thái trở về căn phòng trọ khóa cửa im ỉm. Thấy anh hàng xóm, Thái hỏi:
- Vợ em nay lại đi bán hàng à bác?
- Bán ở nghĩa địa dưới quê ấy. Thằng súc sinh vợ con mày chết cả vì mày rồi đấy mày có biết không? Vợ khổ sở bầu bí mà phải kiếm từng đồng lẻ sao mày nỡ lấy hết tiền của cô ấy để rồi ra nông nỗi này.
Thái há hốc mồm quỳ sụp xuống đất. Bố mẹ vợ sẽ không bao giờ tha thứ cho anh đâu.
Theo Một Thế Giới
Chồng đi ô tô nhưng vợ vẫn phải địu con lăn lộn ngoài chợ bán rau khiến ai cũng căm phẫn
"Chồng nó sướng chứ nó có sướng đâu. Nghe nói chồng nó chỉ cho sống nhờ trong nhà đó thôi còn phải tự mình kiếm tiền nuôi con đấy.
Giờ thì Dịu mới hiểu vì sao chồng để mẹ con cô đói khổ lâu nay... (Ảnh minh họa)
Thấy Dịu địu đứa con mới 8 tháng lăn lộn bán từng mớ rau nát ngoài chợ kiếm tiền trong khi chồng thì đánh xe ô tô rong chơi ngoài đường thì ai cũng mỉa mai: "Nhà nó giàu thế cứ giả nghèo giả khổ cho thiên hạ người ta thương ấy mà. Đừng có mắc lừa".
Nhưng cũng có người tỏ ra cảm thông. "Chồng nó sướng chứ nó có sướng đâu. Nghe nói chồng nó chỉ cho sống nhờ trong nhà đó thôi còn phải tự mình kiếm tiền nuôi con đấy. Chồng nó làm được bao nhiêu nuôi bồ hết có cho vợ con xu nào đâu. Thấy bảo nó còn sắp đuổi ra khỏi nhà nữa cơ".
Nghe vậy thì nhiều người cũng thương hại mua giúp mẹ con Dịu mới rau cho cô nhanh hết hàng. Nhưng tội nhất là thằng bé, mới có 8 tháng mà đã phải theo mẹ ra chợ, mưa phùn gió rét mà đầy ải thằng bé như thế bao giờ. Ai cũng chửi rủa chồng Dịu là kẻ vô nhân tính, sung sướng hưởng lạc để vợ con phải khổ. Dịu thì chỉ còn biết cắn răng chịu đựng, ngày cô lấy chồng cứ ngỡ đời mình đã gặp được người đàn ông tử tế.
Cứ thế ngày ngày nào Dịu cũng dậy sớm mặc thật ấm cho con rồi địu con trước ngực rồi đạp cái xe rau ra chợ bán buôn lấy rau rồi về bán. (Ảnh minh họa)
Vì làm gì có ai dám dang tay cưu mang và cưới một gái bao như cô. Nhưng thật không ngờ, thoát khỏi nhà chứa cô lại gặp một người đàn ông bạc bẽo. Nhưng thôi số cô như vậy là còn may chán, khổ cực nhưng cô vẫn còn có con, cô sẽ cố gắng nuôi nó khôn lớn trưởng thành.
Cứ thế ngày ngày nào Dịu cũng dậy sớm mặc thật ấm cho con rồi địu con trước ngực rồi đạp cái xe rau ra chợ bán buôn lấy rau rồi về bán. Từ khi con được 4 tháng cho tới tận lúc con tròn năm thì bất ngờ chồng cô xảy ra chuyện. Một hôm cô đang bán rau ngoài chợ thì đồng nghiệp của chồng cô gọi điện:
"Chị là chị Dịu à, Anh Long chồng chị vừa được đưa vào viện cấp cứu, chị vào ngay đi không sợ không kịp". Nghe tin chồng như vậy, chưa hiểu chuyện gì nhưng Dịu cũng vội vàng gửi rau cho người ta để địu con vào viện. Ai cũng bảo mặc kệ nó nhưng chị không kệ được, dù sao với chị anh cũng ơn trọng như núi.
Chỉ đến khi vào viện nhìn anh hốc hác hơi thở yếu ớt, quanh người dây dợ chằng chịt Dịu mới ngớ người. Sao anh lại tiều tụy nhanh tới mức này. 1 tháng qua anh không có nhà, căn phòng của anh thì anh khóa chặt, cô cứ nghĩ anh qua nhà bồ ở như mọi khi hay là đi du lịch cơ, ai ngờ...
Người đồng nghiệp của anh và cũng là người gọi điện cho chị đã cho chị biết một bí mật động trời: "Anh ấy bị ung thư 1 năm nay rồi, ngày chị sinh con cũng là ngày anh ấy phát hiện ra bệnh trọng. Tuy nhiên anh ấy không chữa trị mà sống chung với nó. Anh ấy bảo để dành tiền đó cho chị và cháu sau này. Tuy nhiên anh ấy lại để mặc chị phải lăn lộn bán rau là có lý do của nó.
Vì chị từng là gái, anh sợ có nhiều tiền chị lại sa vào con đường tội lỗi bỏ mặc con, nên muốn chị phải nếm khổ cực để rèn luyện ý chí cho chị. Để chị biết vì con mà sống dù sau này không còn chỗ dựa là anh ấy nữa. Những ngày anh ấy vắng nhà không phải bồ bịch đâu mà là đau quá, anh ấy tới chỗ em nằm đấy. Anh không muốn chị nhìn thấy anh đau, em bảo đi bác sĩ nhưng anh từ chối.
Đây là di chúc của anh. Anh để lại toàn bộ tài sản cho chị và cháu, từ giờ chị và cháu không phải khổ nữa đâu".
Dịu lao tới ôm chầm lấy chồng khóc nức nở. Tay anh nắm tay chị nhưng chỉ được chừng 30 giây thì anh buông thõng, anh ra đi thanh thản nhẹ nhàng. Dịu cùng với đồng nghiệp của anh lo đám tang cho chồng chu toàn. Sau ngày anh mất Dịu mới dám mở căn phòng của chồng, toàn thuốc là thuốc. Nhiều đêm anh đau đớn trong này mà Dịu đâu hay. Nhìn thấy cuốn album ảnh cưới cùng những bức ảnh của con trai được anh lồng khung kính mà Dịu không cầm được nước mắt.
Hóa ra những chiếc áo ấm mới, những bịch sữa được chị hàng xóm cho con là do chồng Dịu mua nhờ chị ấy đưa giúp và dặn đừng nói cho cô biết. Giờ thì Dịu mới hiểu vì sao chồng để mẹ con cô đói khổ lâu nay...
Theo blogtamsu
Bỏ nhà lên thành phố làm ô sin kiếm tiền, nào ngờ ở nhà chồng đổ đốn, bồ bịch Nói rồi Nhung chạy đi, mặc cho đứa con khóc lóc. Nước mắt cô cũng lưng tròng. Chả hiểu sao cô lại nhận lời lấy Huy rồi sống cuộc sống khổ sở thế này cơ chứ. 18 tuổi, Nhung về nhà chồng với hai bàn tay trắng. Nhà chồng Nhung chỉ có 3 sào ruộng, chẳng có tài sản gì đáng giá. Chồng...