Vợ nói yêu tha thiết nhưng lại biến tôi thành kẻ ‘đổ vỏ’
Hôn nhân của chúng tôi đang đứng trước nguy cơ đổ vỡ dù chúng tôi vừa cưới chưa được bao lâu. Tất cả chỉ là do sự gian dối của bạn đời tôi.
Ảnh minh họa
Tôi năm nay ngoài 30. Xuất thân từ tỉnh lẻ lên Thủ đô lập nghiệp, tôi đã vô cùng vất vả. Thời trẻ, khi bạn bè thoải mái yêu đương, hẹn hò, đi du lịch, nhậu nhẹt… thì tôi vùi mình vào công việc.
Hoàn cảnh không cho tôi nghĩ quá nhiều đến sự hưởng thụ khi tuổi còn trẻ. Ngoài giờ làm hành chính, tôi tranh thủ làm thêm. Tôi về đến nhà khi đồng hồ luôn quá 10h đêm.
Cũng vì vậy, suốt thời gian đó, tôi chưa từng hẹn hò cô gái nào và cũng khó ai chấp nhận một con người chỉ biết công việc như tôi. Bù lại, khi đến tuổi 30 tôi đã tự mua được căn hộ nhỏ nhờ vay mượn và gom góp sau nhiều năm đi làm. Trong công việc, tôi cũng là trưởng của một bộ phận quan trọng ở công ty.
Khi có trong tay nhà cửa, sự nghiệp, tôi dần chú ý hơn đến việc hẹn hò, tìm hiểu bạn đời. Thú thật, trong khoản này, tôi là một “gà mờ” chính hiệu. Vì vậy, khi quen em – vợ bây giờ, tôi vô cùng trân trọng mối quan hệ này. Cô ấy xinh xắn và nhẹ nhàng, khiến tôi chết mê chết mệt.
Chỉ mấy tháng quen nhau, cô ấy đã bóng gió đến chuyện xa xôi. Lúc đó, bố mẹ của tôi ở quê cũng nôn nóng giục con trai lấy vợ. Thế là tôi quyết định kết hôn.
Khi đám cưới chưa kịp diễn ra, tôi lại càng hạnh phúc hơn khi cô ấy báo tin có thai. Vì vậy từ ngày về làm vợ của tôi, cô ấy được đối xử không khác gì bà hoàng. Biết sức khỏe vợ không tốt, tôi đề nghị cô ấy nghỉ ở nhà dưỡng thai. Sau này, con cứng cáp, cô ấy có thể đi làm lại, tùy ý thích. Hàng ngày, dù rất bận rộn nhưng tôi luôn tranh thủ làm hết công việc để vợ được nghỉ ngơi. Những ngày đi công tác, tôi cũng thuê giúp việc theo giờ đến chăm lo cho vợ tôi.
Video đang HOT
Cứ như thế đến ngày vượt cạn, vợ tôi sinh được một bé gái vô cùng thuận lợi. Tôi hạnh phúc lâng lâng vì chỉ thời gian ngắn đã được làm chồng nay lại làm bố.
Tôi yêu thương vợ con vô cùng, nào ngờ, càng lớn, con gái càng không giống bố. Những lời ong tiếng ve từ họ hàng về con gái khiến tôi chột dạ. Mặc dù tôi luôn gạt đi và nói rằng, con gái có nhiều nét giống mẹ nhưng sự thật hiện hiện khiến tôi không thể nào chối cãi.
Khi con gái 2 tuổi, con càng định hình rõ nét hơn trên gương mặt. Tôi cố gắng tìm một điểm gì đó để gỡ gạc lại, để an ủi rằng, vợ không lừa dối mình nhưng không thể.
Nỗi băn khoăn, nghi hoặc cứ lớn dần. Nhiều đêm, tôi không thể ngủ được – nửa muốn đi tìm sự thật, nửa sợ hãi. Nếu đứa trẻ không phải con mình thì sao? Tôi đã yêu nó như bản thân, đã chăm con từ lúc còn đỏ hỏn. Đặc biệt, vợ tôi – cô ấy lúc nào cũng nói lời yêu thương chồng. Từ ngày về một nhà, cô ấy luôn quan tâm, chăm sóc thể hiện tình yêu mãnh liệt với tôi.
Nhưng cuối cùng, nỗi nghi ngờ không buông tha cho tôi. Một ngày, tôi lén lấy mẫu móng tay, tóc của con để đi xét nghiệm ADN. Thời gian chờ đợi dài như cả thế kỷ. Cuối cùng, khi nhận được kết quả xét nghiệm, miệng tôi đắng ngắt, nỗi thất vọng bóp nghẹt vào tim.
Tôi mang kết quả đó về nhà, vợ tôi khóc như mưa. Hóa ra, khi quen tôi, cô ấy vừa chia tay bạn trai cũ. Trong thời gian quen tôi, họ vẫn dùng dằng, qua lại. Cuối cùng, cô ấy phát hiện có thai và không biết là con của ai.
Thấy tôi yêu thương, quan tâm, cô ấy đã chọn đến với tôi. Cô ấy không ngờ cái thai lại là của người cũ. Chỉ khi đứa trẻ chào đời, không một chút nào giống tôi, cô ấy mới nhận ra sự thật. Nhưng lúc này, đâm lao phải theo lao, cô ấy chỉ biết im lặng.
Tôi nghe những lời thú nhận ấy mà tim tan nát. Sao cuộc đời tôi lại bất hạnh như vậy? Tôi sống không đến nỗi nào, chăm chỉ làm ăn, yêu thương vợ con nay lại bị đối xử như vậy? Rất yêu cô ấy và đứa trẻ nhưng liệu tôi có thể tiếp tục cuộc hôn nhân này khi nỗi đau vẫn bóp nghẹt nơi tim?
Lái xe đưa người tình tới tòa, ngày anh ly hôn tôi ngã gục vì 1 tiếng gọi bi bô
Khi tôi nói về chuyện danh phận, Thành suy nghĩ một đêm và cuối cùng anh quyết định ly hôn vợ.
Tôi và Thành chia tay cách đây 5 năm do tôi muốn đi học nâng cao ở nước ngoài thêm 2 năm, rồi mới trở về kết hôn. Còn anh thì muốn tôi an phận hơn, chỉ làm một công việc bình thường để có nhiều thời gian dành cho gia đình. Công to việc lớn trong nhà, anh là đàn ông nên sẽ gánh vác.
Tôi không đồng ý, khăng khăng xách hành lý lên máy bay. Anh giận tôi không nghe lời, không tha thiết chuyện kết hôn. Chúng tôi đã chia tay nhau khi vẫn còn yêu thương sâu nặng như vậy đấy.
Tôi đến một chân trời mới, thỏa sức vùng vẫy, còn anh ở nhà đi xem mắt theo yêu cầu của gia đình và yên bề gia thất. Khi đó tôi còn nuôi giấc mộng khám phá thế giới nên cũng không quá buồn bã khi nghe tin anh lấy vợ.
Bất chấp việc anh đã có vợ con, tôi trở về tìm Thành. Ảnh minh họa
Sau khi đã mệt mỏi không tìm được người đàn ông nào yêu thương mình như Thành thì tôi lại nhớ về anh da diết. Những kỉ niệm khi trước chúng tôi từng có với nhau trở về cồn cào trong lòng tôi.
Bất chấp việc anh đã có vợ con, tôi trở về tìm Thành. Đúng như tôi dự đoán, tình cảm anh dành cho tôi vẫn còn rất nồng nàn và sâu đậm. Sau khoảng thời gian xa cách, chúng tôi lại yêu nhau như chưa hề có cuộc chia ly nào. Lúc này cả hai đều biết kiềm chế cái tôi của mình hơn, tôi biết ngọt ngào nũng nịu, biết dỗ dành chiều lòng anh nên mọi thứ diễn ra rất tuyệt vời.
Khi tôi nói về chuyện danh phận, Thành suy nghĩ một đêm và cuối cùng anh quyết định ly hôn vợ. Người đàn ông tôi từng yêu sâu nặng trong quá khứ, hiện tại thì bất chấp tất cả để trở thành kẻ thứ ba - anh thực sự không khiến tôi phải thất vọng.
Ngày anh ra tòa chính thức kết thúc mối quan hệ hôn nhân với vợ, tôi diện một bộ váy lộng lẫy, lái chiếc ô tô sang trọng đưa Thành đến tòa án. Chờ anh lấy được phán quyết ly hôn, tôi sẽ đón anh về tổ ấm mà tôi đã tự tay trang hoàng và bày biện. Sau khi mất đi và tìm lại được, chắc chắn chúng tôi sẽ hạnh phúc êm ấm bên nhau dài lâu, biết trân trọng những gì mình có hơn.
Chúng tôi đến cổng tòa án thì cũng vừa hay gặp vợ Thành. Chị ta không đi một mình mà đi cùng mẹ đẻ và đứa con gái chung của họ. Tôi và Thành định đi nhanh vào tòa án để phiên tòa sớm được bắt đầu thì phải sững người vì một tiếng gọi bi bô: "Bố ơi, bế con. Con nhớ bố lắm...".
Đó là tiếng đứa con gái năm nay lên 3 tuổi của Thành. Nó nhìn bố với ánh mắt long lanh chờ mong cùng giọng nói nghẹn ngào như muốn khóc. Trước sự khao khát tình yêu thương của bố từ đứa trẻ, Thành đứng khựng người lại. Tôi níu chặt tay anh, ý bảo anh đừng để tâm đến nó, cứ đi thẳng vào tòa án thôi. Nhưng Thành đột ngột giật tay tôi ra và bước nhanh về phía con gái, bế bổng đứa trẻ lên.
Ngày hôm đó tôi gục ngã nhìn anh trở về bên gia đình. Ảnh minh họa
Thành dỗ dành nựng nịu nó một lúc lâu. Tôi giận dỗi nên cũng không bước lại gần. Khi anh quay trở lại, những lời mà thành nói ra khiến tôi chết lặng:
- Anh xin lỗi em, lát nữa anh sẽ vào tòa án rút đơn ly hôn. Anh yêu em là sự thật nhưng với vợ anh thì là tình nghĩa, cô ấy không hề làm gì sai. Quan trọng hơn tất thảy, anh không thể để con gái anh rơi vào cảnh không có bố. Anh đã sinh nó ra thì phải có trách nhiệm cho nó một gia đình đủ đầy. Hãy quên tình yêu của chúng mình đi, em hãy đi tìm hạnh phúc mới còn anh cũng sẽ gạt bỏ những cảm xúc này ra khỏi trái tim...
Nói rồi Thành bảo tôi hãy tự lái xe về, anh ấy phải đưa vợ con trở lại nhà. Anh còn nói thời gian mấy tháng ly thân vừa qua, anh nhận ra anh rất nhớ con gái, không thể rời xa nó được.
Ngày hôm đó tôi gục ngã nhìn anh trở về bên gia đình. Bao mộng tưởng và hy vọng của tôi đều tan thành mây khói...
Tha thiết cầu hôn vẫn bị từ chối, 4 năm gặp lại tôi bần thần nhìn người bên cạnh em 4 năm sau, vào một ngày cuối tuần, tôi ra phố uống cà phê với người bạn thân. Khi đi ngang qua một cửa hàng kem tươi, tôi đã nhìn thấy Ngọc - người phụ nữ mà tôi vẫn thương nhớ suốt mấy năm qua. Sau 2 năm rưỡi yêu nhau, tôi quyết định cầu hôn Ngọc để hai đứa có thể về...