Vợ nói tôi là một ‘thằng chồng nhu nhược’
Mà lại là nói xấu thường xuyên, liên tục và nói xấu cả bố mẹ chồng. Cuối cùng, tôi vẫn quyết định kí vào đơn ly hôn sau rất nhiều lần do dự.
ảnh minh họa
Em không còn xứng đáng là vợ tôi, cũng không còn xứng đáng là con dâu của mẹ, của ba tôi. Tôi đã cố gắng để tha thứ cho em, cố tìm lý do biện minh cho hành động của em nhưng đã quá muộn rồi. Có lẽ, em đang sống giả tạo, bằng mặt nhưng không bằng lòng với bố mẹ tôi. Có lẽ trong lòng em có quá nhiều điều khó chịu, thậm chí là căm ghét mẹ tôi. Vậy tiếp tục sống trong căn nhà này làm gì.
Câu chuyện của tôi sẽ không phức tạp nếu như hôm ấy em không để quên máy tính ở nhà và tôi tình cờ được được trên FB của em. Đó là một đoạn chát dài em nói chuyện với cô bạn thân về mẹ tôi.
Chưa cần đọc hết nhưng cách em gọi mẹ tôi là &’bà già ấy’ đã khiến tôi choáng, tôi cảm thấy sốc vô cùng. Em chưa từng tôn trọng mẹ tôi, cũng không cho mẹ tôi một câu gọi là &’mẹ’ trong cả một câu chuyện mà nếu bỏ ra file word thì chắc phải dài cả mấy tờ A4. Tôi càng đọc càng thấy không ngờ, người con gái nhu mì, người vợ lúc nào cũng dạ dạ vâng vâng với mẹ tôi vậy mà giờ lại thành ra như thế sao?
Video đang HOT
Em nói với bạn rằng, mẹ tôi chỉ là bà già ăn hại, chẳng biết làm một việc gì, suốt ngày quát tháo, soi mói con dâu. Em còn nói, mẹ chồng thì bà nào chả như nhau nên đừng có sống thật lòng với mấy bà ấy. Bề ngoài thì bà ấy tươi cười nhưng trong bụng thì &’một bồ dao găm’. Vậy là xưa nay em nghĩ mẹ tôi giống như phù thủy ác độc, hành hạ, soi mói em.
Tôi có thừa nhận, mẹ có soi em, nhưng đó chỉ là để mẹ góp ý những chuyện mà mẹ chưa hài lòng, mẹ đâu có ý chì chiết hay này nọ với em. Mẹ chồng con dâu không phải cùng dòng máu, nhưng dù sao em cũng là vợ của con trai mẹ. Mẹ cũng chưa bao giờ gọi em là con H, hay con kia. Vậy mà em lại dùng những từ ngữ không ngờ để nói về mẹ tôi.
Chưa hết, em kệ tội chồng một tràng. Em nói tôi là &’thằng chồng nhu nhược’ vì chỉ biết nghe lời mẹ. Từ bao giờ tôi thành &’thằng’ vậy. Tại sao em lại có thể thốt ra những lời lẽ thiếu văn hóa như thế. Tôi có bênh mẹ, nói đúng hơn là nói lại em cũng chỉ vì không muốn em cãi mẹ, muốn giữ hòa khí. Mà đâu phải em đúng hoàn toàn, có nhiều lần em ngang lắm, tôi còn nói đỡ giúp em không thì đã bị bố tôi cho cái bạt tai rồi, vì bố tôi vốn rất ghét chuyện cãi vã trong nhà.
Tôi thất vọng quá, tôi in những dòng đó ra hẳn một bản giấy A4, và đặt lên bàn cho em, kèm theo tờ đơn ly dị. Tôi cho em một cơ hội cuối cùng là xin lỗi mẹ tôi, mong mẹ tha thứ và từ nay sẽ không bao giờ tái phạm. Bằng không, tôi nhất định sẽ không bỏ qua. Vì tôi không muốn gia đình này tan nát nên buộc phải làm vậy và cũng không muốn bố mẹ phải buồn vì người con dâu như em. Con người ai cũng có thể mắc sai lầm, chỉ mong em nhận ra và sửa chữa, bằng không, tôi nhất định ly hôn.
Theo VNE
Nhu nhược, tôi để vợ cưỡi lên đầu lên cổ
Tôi cảm thấy mình là một thằng hèn vì không dám bỏ vợ, cũng không thể dạy nổi người phụ nữ hỗn láo, coi thường chồng và bố mẹ chồng...
ảnh minh họa
Vợ tôi cũng giống như vợ anh Bùi Vinh, mới cưới đã không tôn trọng chồng và bố mẹ chồng. Nhưng vì quá nhu nhược, không dám dạy vợ, nên cô ấy càng ngày càng hỗn láo và coi thường cả tôi.
Vợ chồng tôi cưới nhau đến nay đã được hơn 10 năm, chúng tôi đã có hai đứa con một gái và một trai, chúng đều đang tuổi ăn, tuổi học.
Cuộc hôn nhân của vợ chồng tôi không hạnh phúc, điều này cả vợ và tôi đều nhận thấy rất rõ. Nguyên nhân chính cũng chỉ vì tôi không phải là một người đàn ông tài giỏi, nên không lo được cho vợ một cuộc sống sung túc, đủ đầy như nhiều người phụ nữ khác có chồng giỏi giang.
Nói như vậy không phải là tôi ăn bám vợ, tôi vẫn kiếm tiền, vẫn lo cho vợ cho con, chỉ có điều thu nhập của tôi mỗi tháng chỉ được 4-5 triệu, và cô ấy mỗi tháng cũng được 3-4 triệu. Nhưng lúc nào vợ cũng chê lương tôi thấp, cô ấy khoe chồng bạn cô ấy làm mỗi tháng vài chục triệu, còn tôi thì không, vì thế cô ấy tự cho mình cái quyền coi thường chồng.
Lời nói của tôi với vợ không có trọng lượng và cô ấy để ngoài tai tất cả. Với bố mẹ chồng cũng vậy, cô ấy không bao giờ nghe lời bố mẹ tôi, không phải bây giờ mà ngay từ hồi mới về làm dâu, cô ấy cũng luôn làm theo ý mình tất cả mọi việc. Nói nhiều quá thì cô ấy cãi lại láo hỗn và đi không hỏi, về không chào ai, dù đang sống cùng bố mẹ chồng.
Nhiều lần chứng kiến vợ coi thường bố mẹ mình quá, tôi tức định đưa tay lên tát cho một cái thì chưa kịp tát cô ấy đã gào ầm lên ăn vạ rằng kiểu như cô ấy đang bị cả nhà tôi ăn hiếp, đánh chết vậy, mặc dù tôi chưa đánh được cái nào.
Hàng xóm không hiểu, chạy sang cứ tưởng tôi hành hạ, ăn hiếp vợ, nhưng thực tình tôi chưa động được vào người cô ấy. Xấu hổ với hàng xóm, không muốn bị mang tiếng vợ chồng suốt ngày cãi nhau, tôi lại đành nén tức giận vào trong, còn vợ tôi, hình như cô ấy hả hê vì đã làm chồng và cả nhà chồng xấu hổ.
Tôi buồn lắm, không còn muốn tiếp tục cuộc hôn nhân ấy, một thời gian đã bỏ đi không còn muốn sống với cô ấy nữa, nhưng lại nghĩ về hai đứa con đang tuổi ăn tuổi học, tôi lại cố gắng nhịn để sống cùng cô ấy.
Bố mẹ tôi cũng không muốn vợ chồng tôi bỏ nhau, vì nghĩ cho hai đứa cháu, nên lâu rồi cũng chẳng thèm nói năng gì đến vợ tôi, tôi cũng vậy, nên vợ tôi càng được nước. Tôi có cảm giác mình là một thằng hèn, hèn vì không dạy được vợ, cũng không dám bỏ người đàn bà không tôn trọng chồng và bố mẹ chồng.
Theo VNE
Nhậu say về, tôi bị vợ bắt quỳ suốt đêm ngoài sân Tự nhiên tôi thấy nhục, là chồng mà chỉ vì chuyện không đáng lại tự hạ mình không bằng con vật. Sau này tôi còn mặt mũi nào với ba mẹ mình và nhất là đã bị nhà vợ coi thường. Chào bạn Hoihan06, chào mọi người! Xin chia buồn bạn bị ăn 18 cái tát của vợ và gởi bạn đến những...