Vợ nổi đóa khi chồng gửi tiền nuôi vợ cũ
Linh không phải là cô gái sắc nước hương trời nhưng cô ấy có một phong thái rất duyên dáng. Vì vậy, dù Linh từng là gái có chồng và đã ly dị thì xung quanh vẫn không thiếu các vệ tinh theo đuổi.
ảnh minh họa
Tính tình Linh khá thoải mái nên cô không ngại nói về chuyện quá khứ. Theo lời kể của Linh, đó là 1 anh chồng keo kiệt, không có trách nhiệm nên cô ấy không thể kéo dài cuộc hôn nhân. Và quả thực gia đình đó chỉ tồn tại được đúng 1 năm trời. Khi Linh quyết định ly hôn, họ đã có với nhau một cậu con trai. Dù con ít tháng tuổi, nhưng cô vẫn quyết định ôm con thơ về nhà mẹ đẻ. Một thời gian sau khi tới công ty tôi làm việc, Linh thuê nhà gần cơ quan và từ đó sống cuộc sống của một bà mẹ đơn thân quyến rũ.
Vì tiếp xúc công việc khá nhiều, tôi bắt đầu chú ý và có cảm tình với Linh. Hơn nữa, cùng rơi vào cảnh ly hôn nên chúng tôi dễ đồng cảm với nhau. Sau những chuyến đi công tác, như một lẽ tự nhiên, chúng tôi rất hòa hợp nhau. Chính vì vậy những yêu thương cũng rất nhanh chóng. Kết quả của tiếng sét ái tình ấy, là đám cưới tại khách sạn 5 sao sang trọng.
Nhưng khi sống chung, tôi nhận ra cả hai chúng tôi ngày càng không thể hòa hợp. Khác với vẻ ngoài khéo léo, Linh ngày càng bộc lộ những tính cách mà tôi không ngờ.
Đầu tiên là thói quen tiêu xài hoang phí của cô ấy. Với bản tính tiêu tiền không tiếc tay, làm được bao nhiêu cô ấy tiêu xài bấy nhiêu. Vợ tôi sẵn sàng chi cả núi tiền cho những cuộc phẫu thuật thẩm mỹ vì cô ấy quan niệm, phụ nữ phải đẹp mới giữ được chồng.
Sau khi kết hôn tôi cũng nghe được vài lời xì xào bàn tán về vợ. Người ta nói thời gian cô ấy bỏ chồng cũ sống độc thân, cô ấy có quan hệ với nhiều đàn ông khác nhau. Mối tình “gần” nhất của cô ấy chính là anh chàng phụ trách kỹ thuật làm chung cơ quan với chúng tôi. Mối tình “xa” nhât là ông bạn học chung thời phổ thông. Thậm chí người ta nói Linh còn lén lút với một người đàn ông có vợ. Nhưng thời điểm đó, tình yêu say đắm khiến tôi gạt bỏ tất cả mọi điều tiếng.
Vợ chồng tôi ở riêng nên Linh không bị gánh nặng về phía gia đình chồng. Nhưng cô ấy dường như không muốn thân thiết với bố mẹ tôi. Hai vợ chồng ít về thăm nhà đã đành, cả khi bố mẹ tôi lên chơi thăm con cháu, cô ấy cũng viện cớ ra ngoài, đến một bữa cơm cũng không nấu cho bố mẹ chồng.
Video đang HOT
Ảnh minh họa.
Việc chăm sóc, đưa đón con đã có người giúp việc nên vợ tôi gần như không động tay vào bất cứ việc gì trong nhà. Thời gian rảnh, cô ấy đi tụ tập bạn bè, học khiêu vũ. Có lần, Linh đi du lịch cả tuần mới về, tôi không biết cô ấy đi với ai.
Bản thân tôi có thu nhập thuộc hàng khá, mỗi tháng trừ tiền sinh hoạt trong gia đình, tôi đưa vợ 20 triệu để tiết kiệm. Tôi cũng giữ lại một khoản kha khá để tiếp đãi bạn bè và gửi cho cậu con trai đang ở với vợ cũ. Vợ cũ của tôi vì không đi làm, chỉ ở nhà trông con nên không có lương. Tôi nghĩ dù ly dị tôi cũng cần phải có trách nhiệm với mẹ con cô ấy, nếu không cuộc sống của họ rất khó khăn. Trong khi đó con trai riêng của Linh ở với vợ chồng tôi, tôi luôn cố gắng hoàng thành tốt trách nhiệm của một người cha dượng.
Ban đầu Linh không quan tâm đến chuyện đó nhưng dần dần thì cô ấy bắt đầu kiểm soát tôi. Mỗi lần vợ cũ nhắn tin trao đổi việc của con trai với tôi thì cô ấy đều giành điện thoại và tự động trả lời. Rồi tiếng bấc ném đi, tiếng chì ném lại, Linh quy định hẳn với tôi về thời gian dành cho gia đình cũ. Hơn thế nữa, cô ấy luôn miệng cằn nhằn mỗi khi tôi gửi tiền về nuôi dưỡng vợ cũ và con trai.
Để không khí gia đình không nặng nề, tôi đành phải giấu giếm Linh. Khổ nỗi, mỗi khi biết được điều gì, Linh đều nổi đóa lên. Dường như chúng tôi đã không tìm được tiếng nói chung nữa.
Tình yêu sét đánh không còn đủ lửa để giữ ấm gia đình. Tuần trước, vợ chồng tôi lại cãi nhau vì những lý do cũ. Trong lúc nóng giận, cô ấy đòi ly hôn và thuê hẳn luật sư để làm thủ tục. Giờ tôi cảm thấy rất chán nản. Những tưởng cuộc hôn nhân lần thứ 2 sẽ được yên ổn, nào ngờ cuộc sống của tôi lại trở nên rắc rối hơn và có nguy cơ tan vỡ lần nữa.
Theo VNE
Giật chồng
Có ai đã từng giật chồng người ta mà được cảm ơn như tôi không? Trời ơi, tại sao lại cảm ơn người đã giật chồng mình? Chị ta là cái thứ vợ gì vậy!
Khi gặp Tuấn lần đầu trong lễ ký kết đối tác chiến lược giữa hai công ty, tôi nói với chị sếp của mình: "Em sẽ cua ông này". Chị sếp dí ngón tay vô trán tôi đe: "Đừng có lộn xộn, người ta có vợ con rồi".
Tôi lơ đễnh hỏi lại "Vậy hả?" nhưng trong tâm trí thì đặc biệt lưu ý người đàn ông có những ngón tay rất dài như tay nghệ sĩ chơi đàn ấy. Chẳng biết sao tôi đặc biệt thích những người đàn ông như vậy.
Khi công ty chiêu đãi, vô tình tôi ngồi cạnh Tuấn. Cơ hội tự đến và tôi cảm thấy ông trời đã có sự sắp đặt khi cho tôi gặp anh, thích anh và lại được ngồi gần anh.
Chiến lợi phẩm đầu tiên tôi mang về hôm đó là số điện thoại của anh để rồi buổi tối rất muộn, tôi nhắn "chúc anh ngủ ngon, mơ đẹp".
Không thấy anh trả lời. Tôi trằn trọc suy nghĩ lung tung. Anh đã ngủ nên không thấy hay vợ anh bắt gặp tin nhắn đã làm khó cho anh? Hay anh không thích làm bạn với tôi? Không có lẽ, vì buổi chiều anh nói chuyện rất vui kia mà?
Sáng hôm sau anh gọi lại. Tôi thở phào. Ra là hôm đó anh mệt vì tiệc tùng nên ngủ sớm. Anh chúc tôi ngày mới vui vẻ. Giọng anh thật ấm. Cả ngày hôm đó tôi làm việc không biết mệt. Tôi mong cho mau đến tối để được nhắn tin chúc anh ngủ ngon...
Cuối cùng thì tôi đã có được người đàn ông của mình sau đúng 6 tháng theo đuổi. Tôi rất mãn nguyện. Tuấn không phải là người đàn ông đầu tiên bị tôi giành khỏi gia đình.
Tôi có một sự hứng thú đặc biệt đối với những người đàn ông đã có vợ, đặc biệt tôi rất ghét những người phụ nữ của họ. Tại sao họ có mà tôi thì không? Vì vậy, tôi phải giằng lấy người đàn ông của họ dù sau đó có khi mối quan hệ chẳng kéo dài bởi tôi là người cả thèm, chóng chán.
Nhưng với Tuấn thì khác. Tôi cảm thấy anh có sức quyến rũ đặc biệt. Hình như tôi yêu anh chứ không đơn giản là sự thèm muốn sở hữu như với những người đàn ông trước đó. Bằng chứng là tôi đã có anh nhưng vẫn khao khát được có và sẽ có anh mãi mãi.
"Anh có lấy em không?" - có lần tôi hỏi Tuấn. Anh nhìn tôi hồi lâu rồi lắc đầu: "Không, vì anh đã có vợ. Tuy cô ấy bệnh, anh không thể gần gũi nhưng anh yêu mẹ của các con anh". Câu trả lời của Tuấn khiến tôi nổi điên. Tôi túm áo anh: "Vậy còn em? Em thì sao?". Rất chậm rãi, anh nhìn thẳng vào mắt tôi: "Em là bạn tình, một người bạn tình tâm đầu ý hợp". Tôi xô anh ra thở dốc. Có cái gì đó chèn lên ngực khiến tôi không thở nổi.
Nhưng tôi không từ bỏ. Tôi bắt đầu đổi chiến thuật. Tôi nhắn tin cho vợ anh, ban đầu thì vờ làm như mình là một người tốt bụng, tôi báo cho vợ Tuấn biết anh có người đàn bà khác bên ngoài. Câu trả lời mà tôi nhận được sau rất nhiều tin nhắn là: "Xin cảm ơn".
Hừ, chị ta là thứ gì vậy? Biết có người khác giật chồng mình mà sao thản nhiên đến lạ. Tôi quyết định thay đổi chiến thuật. Tôi chính thức nhắn tin, sau đó gọi điện cho vợ Tuấn biết, tôi chính là người yêu của anh. Tôi nghe giọng chị ta hình như rung rung: "Cám ơn cô".
Tôi hét lên trong điện thoại: "Chị có khùng không? Tôi giật chồng chị, sao chị lại cảm ơn? Đúng là dở hơi". Giọng người phụ nữ kia vẫn từ tốn: "Vì cô đã cho anh ấy điều mà tôi không thể cho...".
Tôi thở dài. Còn chị ta sau một hồi im lặng lại lên tiếng: "Tôi chưa thấy mặt cô nhưng tôi nghĩ chắc là cô đẹp lắm. Và cô giỏi nữa, nếu không thì anh Tuấn sẽ không bao giờ đồng ý. Tôi biết tính chồng tôi mà".
Lần này, tôi thấy hoang mang thật sự. Tôi mong gặp một người phụ nữ dữ dằn, chanh chua, nói những lời khó nghe để tôi có thể củng cố niềm tin, có thêm động lực để không buông tha người đàn ông của họ. Thế nhưng chị ta làm tôi thất vọng hoàn toàn.
Tôi gọi cho Tuấn, nói cho anh biết là tôi đã gọi cho vợ anh, nói rõ sự thật. "Em có bị làm sao không? Em làm như vậy là giết cô ấy rồi, biết không?" - giọng Tuấn bỗng rung lên.
Có lẽ anh không ngờ tôi lại làm như thế bởi tôi đã thề thốt với anh là sẽ giữ kín mọi chuyện. Vậy mà bây giờ, vì quá yêu anh mà tôi đã không giữ lời. Thế nhưng anh phải biết điều đó chớ sao lại giận giữ với tôi?
"Giật chồng chớ giết người sao mà làm dữ vậy? Anh đừng có quá đáng với em" - Tôi nói như hét rồi cúp máy. Đây là lần đầu tiên trong đời, tôi vướng vào tình cảnh này. Những người đàn ông trước đây đều bị tôi rời bỏ chớ không có người nào dám rời bỏ tôi. Còn lần này, tại sao tôi lại quyến luyến, khổ đau với một người đàn ông đã mất tự do như vậy?
Nhưng tôi yêu Tuấn thật lòng. Tôi muốn được có anh mãi mãi. Chẳng lẽ mong ước chính đáng ấy lại khó thực hiện đến vậy sao? Hạnh phúc là đấu tranh mà. Nhất định tôi phải đấu tranh đến cùng để giành lấy hạnh phúc cho cuộc đời mình.
Như vậy có gì sai đâu mà sao tôi cứ dằn vặt mãi thế này?
Theo VNE
Vụng trộm với... chồng cũ Vợ chồng em ly hôn được một năm. Lý do thì nhiều... ... Gia đình bên chồng quá hà khắc với em, bắt em ở nhà không được đi làm, chúng em cưới nhau hai năm nhưng không có con, trong khi anh từng có con riêng trước khi cưới em (đứa bé là con trai, ở với nhà nội), anh chị bên...