Vợ nhờ ‘cave’ tạo hứng yêu cho chồng
Cả đời mình tôi chưa bao giờ nghĩ đến cảnh oái ăm phải năn nỉ chồng đi tìm gái như thế này cả.
ảnh minh họa
Nhiều lúc nghĩ đến việc vì quyết tâm có đứa con mà tôi đã phải mạo hiểm hạnh phúc của mình, tôi thấy sao trời bất công với tôi đến thế.
Tôi lấy chồng muộn. Tới 38 tuổi mới “rổ rá cạp lại” với một người đàn ông góa vợ có 3 con. Thực tình, do bố mẹ tôi nói ngược nói xuôi tôi mới đồng ý lấy chồng. Bởi ở tuổi này tôi cũng đã xác định là ở vậy sau này kiếm đứa con nuôi cho vui cửa vui nhà.
Thế nên lấy chồng, tôi cũng như bao phụ nữ khác muốn sinh con. Bản năng làm mẹ trong tôi rất mãnh liệt. Tôi khát khao có được đứa con để bồng bế, để yêu thương như bao người vợ khác.
Chồng tôi tuổi cũng đã ngoài 45, con cái cũng có đủ trai đủ gái, thế nên nói đến chuyện đẻ con thì anh ấy cũng không hồ hởi lắm. Do cả hai tuổi đã cao, muốn có con đâu có dễ. Cưới chồng cả năm rồi mà không có bầu, tôi liền lẳng lặng đi khám bác sỹ một mình.
Được tư vấn là phải dùng đến biện pháp thụ tinh nhân tạo, tôi năn nỉ chồng cùng đi làm. Anh lấy lý do là đã nhiều tuổi, bây giờ sinh con nữa thì chăm sóc trẻ con mệt mỏi. Với lại sức khỏe của hai vợ chồng cũng kém rồi nên sinh con cũng gặp nhiều nguy cơ cho cả hai mẹ con.
Thế nhưng khao khát làm mẹ trong tôi không thể nào lay chuyển được. Chồng tôi đã có con riêng, tôi thì một đứa con cũng không có. Hôn nhân như thế này thì quá lỏng lẻo. Nói không chừng, nếu mà chồng tôi có làm sao thì cuộc đời này tôi lại đơn côi một mình. Cũng phải tốn rất nhiều công sức nỉ non và khóc lóc, giận dỗi thì chồng tôi mới miễn cưỡng đồng ý theo tôi vào bệnh viện.
Lần đầu làm IUI, tôi cũng ngỡ ngàng lắm, nhất là hôm vào bơm tinh trùng. Buồng để lấy tinh trùng ở bệnh viện phụ sản trung ương là một cái phòng nhỏ hẹp. Giường chiếu thì bẩn thỉu, trông ghê người. Mặc dù là phòng kính, nhưng bóng người chờ đợi ở ngoài làm người ở trong không thể nào tập trung được. Anh không có tâm trí nào để lấy tinh trùng ra lọ mà bác sỹ phát cho. Loay hoay 30 phút cũng không ăn thua, người ngoài cửa chờ lâu đang đập cửa rầm rầm. Vợ chồng tôi nhìn nhau chịu chết…
Chẳng lẽ công sức uống thuốc rồi tiêm thuốc cả tháng nay đổ sông đổ bể. Tôi chưa bao giờ hình dung là mình gặp tình cảnh trớ trêu như thế này. Thấy mặt tôi thất thểu đi ra, một chị bên cạnh rỉ tai: “Nhờ bọn cave nó làm cho, nghề của chúng nó rồi. Chứ không thì bỏ lỡ cơ hội tiếc lắm! Mà em đã tiêm thuốc kích trứng rồi thì chỉ làm IUI được 3 chu kỳ thôi”.
Video đang HOT
Chồng lầu bầu phản đối khi nghe tôi đề xuất. Nhưng thấy tôi van nài, anh cũng phải cắm cúi đi. Cùng bất đắc dĩ lắm tôi mới phải đồng ý với kế sách này. Chẳng có người vợ nào gợi ý cho chồng đi với gái như tôi cả. Nhưng vì không thể bỏ lỡ cơ hội có con, tôi đành phải cắn răng chịu đựng.
Thời gian chồng đi ra ngoài mà tôi thấy như hàng thế kỷ trôi qua. Tôi nắm chặt bàn tay mình đến thâm tím mà không hay biết…
Đúng như lời chị kia nói. Gần 1 tiếng sau chồng tôi quay lại với lọ đựng tinh trùng. Chồng bảo là nhờ cô cắt tóc gội đầu trong ngõ. Tuy nói vậy nhưng ai cũng biết là chồng đi đâu về. Vợ chồng tôi không dám nhìn thẳng vào mắt nhau.
Không may cho tôi lần IUI đầu tiên không thành công. Mong ngóng suốt gần 2 tuần sau khi làm thụ tinh nhân tạo, đứa con mong ước đã không quay về với tôi. Tôi buồn và đau khổ vô cùng. Nhiều lúc nghĩ đến việc vì quyết tâm có đứa con mà tôi đã phải mạo hiểm hạnh phúc của mình, tôi thấy sao trời phật bất công với tôi đến thế.
Đã bao lần tôi tự trách mình là tại sao lại cho chồng đi nhờ cave vào thời điểm đó. Nói là chồng đi 1 tiếng về, nhưng trong thời gian đó tôi thấy nó dài dằng dặc, chẳng khác nào 14 ngày mong chờ con yêu trở về sau khi làm IUI. Ai đã từng thụ tinh nhân tạo thì biết, quãng thời gian chờ đợi xem có bầu hay không nó dài dằng dặc và stress vô cùng.
Thế nhưng tôi vẫn tiếp tục quyết tâm là IUI lần nữa để tìm con. Tôi đang phân vân không biết làm thế nào để có thể ‘xử lý’ được ở bệnh viện mà không cần phải nhờ đến cave.
Tôi sợ nếu cứ tiếp tục thế này thì đúng là tôi đang mở đường cho hươu chạy. Biết đâu rồi chồng tôi cũng sẽ quen nếm mùi gái lạ mà bỏ vợ cũng nên. Nhưng đúng là ai đã làm IUI tại bệnh viện mới thấy cái “phòng vợ chồng” ở đấy quả thật là kinh khủng.
Theo PNT
Mất hứng "yêu" vì vợ 'nhiều mỡ"
Những lúc "yêu" nhau, nhìn những ngấn mỡ trên người vợ, nói thật em chán nản và mất hứng quá.
Hỏi:
Em chào chị Tâm An,
Vợ chồng em sống rất hạnh phúc, tâm đầu ý hợp trong mọi chuyện. Tuy nhiên, kể từ khi vợ sinh con xong, đời sống và nhu cầu tình dục của hai đứa bị đảo lộn hoàn toàn.
Trước cô ấy xinh đẹp, đáng yêu bao nhiêu thì bây giờ cô ấy tăng cân, sồ sề bấy nhiêu. Cùng với sự béo ra thì quần áo cô ấy đắp lên người bây giờ cũng là vấn đề đáng bàn. Bao nhiêu trang phục hợp thời trang xưa cũ biến mất. Thay vào đó là những bộ đồ nhăn nheo, rộng thùng thình, đầy mùi sữa, nước tiểu của con.
Em biết khi sinh con rồi việc chăm sóc con buộc người mẹ phải ăn nhiều, bổ sung nhiều dưỡng chất để chăm con - đó là điều quan trọng nhất. Nhưng đến giờ con chúng em tròn 1 tuổi và đã cai sữa, vậy mà cô ấy vẫn ăn luôn miệng khiến thân hình ngày càng béo múp.
Những lúc "yêu" nhau, nhìn những ngấn mỡ trên người vợ, nói thật em chán nản và mất hứng quá!
Ngay cả bản thân cô ấy cũng nhận ra sự mập mạp quá mức của mình. Nhưng sau năm lần bảy lượt em nhắc nhở vợ nên tập luyện để lấy lại thân hình cũ, động viên vợ đi tập gym thì cô ấy luôn bỏ ngoài tai. Khi em nhắc nhiều hơn thì cô ấy khó chịu, khóc lóc trách chồng.
Em rất yêu vợ nhưng em chắc chắn rằng nếu sự "lệch pha" nhau về tư tưởng kiểu này sẽ dần giết chết tình cảm gia đình của chúng em.
(Dương Hiệp, Hà Đông, Hà Nội)
Em rất yêu vợ nhưng em chắc chắn rằng nếu sự "lệch pha" nhau về tư tưởng kiểu này sẽ dần giết chết tình cảm gia đình của chúng em (Ảnh minh họa)
Chị Tâm An trả lời:
Em Dương Hiệp thân mến,
Thường chị em phụ nữ sau khi mang thai và sinh con đều tăng cân. Có những người tăng chỉ 5-6 kg nhưng có những chị em tăng nhiều 17-25kg.
Thế nhưng đó là vì thiên chức làm mẹ của họ quy định thế, khiến họ vốn sở hữu thân hình dù nhỏ nhắn trước kia thì sau khi sinh vẫn thường tròn trịa hơn.
Tâm tư của em cũng là một trong tình huống phổ biến mà nhiều người gặp phải. Phụ nữ yêu bằng tai, đàn ông yêu bằng mắt, thế nên việc em mất hứng vì sự tròn trịa quá đà của vợ cũng là điều bình thường và dễ hiểu.
Tuy nhiên, thay vì tỏ thái độ chán nản, mất hứng, "đổ lỗi" cho vợ thì em nên thông cảm, yêu thương vợ hơn bởi cô ấy ăn nhiều cũng chỉ vì sức khỏe của con, chứ chẳng người phụ nữ nào muốn ăn nhiều để béo ú lên, bị xấu đi trong mắt chồng em ạ.
Chị tin rằng cô ấy muốn mình xinh đẹp, hoàn thiện trong mắt chồng nhưng chẳng qua chưa có thời gian chăm sóc cho bản thân mình mà thôi. Thêm vào đó, cô ấy phản ứng lại, trách móc em có thể do em đã dùng từ ngữ khuyên vợ chưa chuẩn, chạm tới lòng tự ái của vợ rồi đấy.
Em cứ nghĩ mà xem, liệu cô ấy có thể vui vẻ đón nhận lời nhận xét của em không khi mà còn đó áp lực chăm sóc con hàng ngày, bộn bề bao công việc từ gia đình tới công ty?
Không chỉ cô ấy mà nhiều cô gái khác nếu bị "nhắc nhở" một cách kém tinh tế, đặc biệt về nhan sắc của mình thì rất ái ngại, bởi hơn ai hết cô ấy biết sự không hoàn hảo của bản thân mình.
Việc cần làm của em lúc này đó là hãy dành thời gian an ủi, khuyên nhủ vợ. Cả hai cùng tâm sự với nhau để tìm ra tiếng nói chung và cùng nhau dần thay đổi.
Chị nghĩ một khi em đã cố gắng giúp đỡ cô ấy trong việc nhà, việc chăm sóc con thì cô ấy sẽ nhận ra những khoảng thời gian trống còn lại mình nên nghĩ cho bản thân mình.
Bên cạnh đó, em đừng lo lắng thái quá vì sự béo tròn kia. Hãy cho cô ấy một thời gian để F5 bản thân. Và em nên nghĩ vợ béo cũng có cái hay, sexy, quyến rũ của vợ béo.
Em hãy cùng cô ấy lên lịch ăn uống lành mạnh, ngủ đủ, tập thể dục đều đặn và vẫn có thời gian nghỉ ngơi một cách cân bằng.
Chị tin cô ấy sẽ hiểu và dần xinh đẹp trở lại hơn trước. An tâm lên em nhé, chúc gia đình em hạnh phúc!
Theo VNE