Vợ nhắn tin yêu thương người đàn ông khác
Im lặng bỏ qua cho cô ấy nhưng tôi vẫn rất đau khổ. Tôi không thể quên được những dòng tin nhắn đó. Hình ảnh hai người bên nhau luôn hiện hữu trong tâm trí tôi.
Ảnh minh họa
Tôi là kỹ sư năm nay 40 tuổi, vợ nhỏ hơn tôi 2 tuổi, là giáo viên. Chúng tôi cưới nhau hơn 10 năm, con cái đủ nếp tẻ. Bé đầu học xong lớp 3 và bé sau 3 tuổi. Nhà cửa khang trang, tiện nghi đầy đủ, đất đai rộng rãi. Cuộc sống đang rất hạnh phúc thì biến cố lớn xảy đến với gia đình.
Trước Tết, tôi phát hiện vợ có dấu hiệu ngoại tình như ăn diện nhiều hơn, có các cuộc gọi và tin nhắn khả nghi nên đã âm thầm cài phần mềm nghe lén vào điện thoại của cô ấy. Sự thật làm cho tôi bị sốc khi biết vợ hay đi cà phê vào những lúc trống tiết ở trường và có những tin nhắn yêu thương nhớ nhung với người đàn ông khác. Trước đây, trống tiết là cô ấy về nhà với con nhỏ ngay vì nhà tôi cách trường khoảng một km. Tôi bình tĩnh giải quyết mà không làm ầm lên vì sợ sự nghiệp và danh dự của vợ bị đổ vỡ. Khi hai vợ chồng nằm ngủ, tôi nhẹ nhàng nói chuyện, cô ấy khóc nhận lỗi và mong muốn được tha lỗi, cô ấy nói là sẽ làm lại tất cả để mở lối đi vào lại trái tim tôi.
Video đang HOT
Tôi cũng gặp trực tiếp anh chàng kia và vài lần gọi điện, anh ta xin lỗi và hứa sẽ không để xảy ra nữa. Cả gia đình đón một cái Tết mà người ngoài nhìn vào cảm thấy rất hạnh phúc đầm ấm. Em gái tôi cũng về ăn Tết cùng và nó cứ ngỡ anh chị nó rất hạnh phúc.
Sau Tết, vì đã xảy ra chuyện tình cảm lăng nhăng nên tôi không muốn cô ấy tham gia các buổi gặp mặt với bạn bè, đồng nghiệp nhưng cô ấy không quan tâm đến ý kiến của chồng. Chúng tôi đã to tiếng cãi vã nhau, cùng nhau ký vào đơn thuận tình ly hôn. Qua ngày sau, cô ấy âm thầm lấy lại đơn và tự hủy. Mẹ tôi biết chuyện lăng nhăng đó nên mắng chửi cô ấy thậm tệ, thế là giữa mẹ chồng và nàng dâu xảy ra xung đột.
Đến bây giờ mặc dù đã im lặng bỏ qua cho cô ấy nhưng tôi vẫn rất đau khổ. Tôi không thể quên được những dòng tin nhắn đó, hình ảnh hai người bên nhau tâm sự luôn hiện hữu trong tâm trí tôi. Hai đứa con rất yêu thương nhau và yêu thương bố mẹ, không thể bắt chúng phải chia ly và làm thiếu thốn tình cảm của bố hoặc mẹ chúng được. Lòng tôi luôn quặn đau nhưng phải cố vượt qua vì các con thân yêu.
Tôi rất cố gắng nhưng không tự tin lắm, không biết có giữ nổi mình nữa không? Tôi cũng đẹp trai, phong độ và đào hoa. Hạnh phúc gia đình đang trên bờ vực thẳm. Rất mong nhận được sự chia sẻ, an ủi và động viên của mọi người.
Theo VNE
Em vẫn đợi anh quay về
Em luôn mong mình trở lại như trước, những tin nhắn yêu thương anh dành cho em.
"Em sẽ mãi yêu anh...cho dù sóng gió ra sao..tình cảm của em vẫn vậy..nếu một ngày anh gục ngã trên bước đi của mình..hãy nhớ rằng, em vẫn đứng đây, chờ anh quay trở về và luôn ủng hộ anh đến cuối cùng"... Đó là dòng tin nhắn cuối cùng em gửi cho anh, anh còn nhớ chứ?!
Đúng như người ta nói: "có không giữ, mất đừng tìm". Khi ta đến với nhau, em vẫn chỉ là đứa ngây thơ, chưa biết gì về mùi đời cả, anh cũng chỉ hơn em một tuổi thôi. Đó là tình yêu con nít anh nhỉ? Và lúc đó em chỉ biết có mỗi anh. Là con gái nên em có những lúc ghen tuông vô cớ rồi suy nghĩ bậy bạ rằng anh có người khác và em chỉ là đứa thay thế. Rồi tự dưng em cắt đứt mọi liên lạc với anh, lúc đó em đâu biết anh tìm mọi cách để liên lạc được với em. Em nghĩ rồi em sẽ quên được và anh sẽ thật sự hạnh phúc bên người anh yêu. Và người thứ ba xuất hiện, em cố yêu người ấy để quên anh. Anh ta yêu em rất nhiều, lúc nào cũng nghĩ cho em. Em vui vì điều ấy, nhưng càng lẩn trốn, hình bóng anh càng hiện rõ hơn. Em đã bật khóc mỗi khi đêm về, chợt nhận ra "anh là tất cả trong em".
Đôi tay em đã run lên khi cầm chiếc điện thoại và bấm số anh. Sau tiếng tút dài, một giọng nói quen thuộc cất lên. Em vội vàng tắt máy. Giọng nói ấy, em đã chôn giấu bấy lâu mà không biết. Rồi anh nhắn lại hỏi em là ai mà nháy vào lúc khuya vậy? Như người mất hồn không suy nghĩ, em chỉ nhắn gỏn gọn một từ Lan. Tin nhắn vừa gửi đi chưa bao lâu, anh gọi lại. Em đắn đo, không biết nên nghe hay không? Vì ta xa nhau cũng đã lâu rồi. Nhưng em vẫn quyết định nghe máy. Giọng nói ấm áp ấy cất lên hỏi em có phải thực sự là Lan không bằng cái giọng ngái ngủ. Em đã cười và đáp lại. Một tiếng thét lên sung sướng và kêu anh nhớ em lắm. Rồi em nghe loáng thoáng tiếng có người quát gì đó. Em đoán là ba má anh. Rồi anh khẽ bảo tí anh gọi lại sau. Lúc đó em đã bật cười, nụ cười hạnh phúc vì thằng khờ ấy vẫn còn nhớ em. Đó là điều em nhớ nhất khi nhớ về anh, đôi khi em lại bật cười. Nhưng còn người kia, anh ta sẽ ra sao? Sẽ lại đau đớn ra đi, em không nỡ. Em thật sự bị bối rối, và em đã trở thành đứa bắt cá hai tay. Đôi khi em muốn nói rõ cho người kia biết nhưng mỗi lần định nói anh ấy đều bảo "không có em thì anh sống sao, đừng bao giờ bỏ anh vk nhé, nó sẽ đau lắm đấy". Em hiểu cảm giác ấy và chưa bao giờ em muốn ai đau vì em.
Em luôn đợi tin nhắn của anh nhưng có lẽ không bao giờ nó tới nữa. (Ảnh minh họa)
Rồi sự thật phũ phàng bất ngờ tới khi hai người là anh em họ sống cùng khu với nhau. Họ cũng hay đi chơi cùng nhau ( với đám bạn) nhưng chưa bao giờ kể về người yêu của mình. Và đã đến lúc em phải đối diện với cả hai, hai người chính thức ghét bỏ nhau. Em thật sự bị sốc, quá hối hận về cái nghĩ ngu si của mình. Em đã lừa dối người yêu thương em nhất. Bây giờ anh lại là người ra đi, tình cảm 3 năm coi như tan vỡ. Người kia sau bao năm cũng tìm được người khác, em vô tình gặp họ đang nắm tay trên đường, cô gái thật sự rất xinh, hơn em rất nhiều và đặc biệt nụ cười đang rạng rỡ trên môi. Em đã lẩn tránh nhưng có lẽ anh ta cũng đã nhìn thấy. Em nhận được tin nhắn sau mấy ngày lần gặp đó, anh ta muốn quay lại với em vì yêu em quá nhiều. Vậy còn cô gái kia thì sao? Cô ấy sẽ ra sao, chẳng nhẽ anh ta không nghĩ tới. Em đã im lặng, coi chưa bao giờ đọc được tin ấy. Thật chớ chêu, khi em biết mình đỗ trường thì cũng là lúc anh xuất hiện ở đó. Anh và em học cùng trường? Em bỡ ngỡ, vừa xấu hổ, vừa xót xa. Ánh mắt ấy xa lạ quá. Em lại khóc khi hình bóng anh cứ hiện về, em thật thấy mình trẻ con anh à. Em đã cố gắng tránh đi qua lớp anh học, em luôm ngồi im trong lớp khi ở trường. Rồi vô tình em bắt gặp ánh mắt ấy từ trên cao nhìn em. Em đã chạy thật nhanh ra ngoài cổng trường khi tan học.
Em luôn mong mình trở lại như trước, những tin nhắn yêu thương dành cho em. Cái nắm tay dịu dàng đưa em đi trên con đường mưa hôm nào, rồi chở em qua những con đường đầy hoa phượng - cái mùa ta bắt đầu quen nhau.
Em luôn đợi tin nhắn của anh nhưng có lẽ không bao giờ nó tới nữa. Em đã lấy hết can đảm thay sự hổ thẹn của mình. Nhắn tin cho anh lần cuối và thầm mong anh hạnh phúc. Lại chiếc sim nữa được vứt bỏ, chôn giấu tình yêu em dành cho anh. Em xin lỗi, xin lỗi rất nhiều. Cái tên nhím con em hay gọi ngày nào, em vẫn đợi anh quay về.
Theo VNE
"Cô lên giường vô tội vạ nên mới vô sinh phải không?" Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình thiếu thốn tình cảm từ nhỏ. Vì thế khao khát cháy bỏng trong tôi là có được một mái ấm hạnh phúc, nghèo khó cũng được, miễn là hai vợ chồng thương yêu đùm bọc nhau. Tôi gặp Tiến, mối tình đầu và tôi cứ nghĩ anh là một bờ vai vững chắc...