Vợ nhăn nhó với tôi nhưng lại ngọt ngào với trai lạ
Tôi và vợ cưới nhau được 5 năm, tôi hơn vợ 2 tuổi, chúng tôi đã có một đứa con lên 3 tuổi. Vợ tôi trước đây là người phụ nữ khá ngọt ngào, cô ấy sinh ra trong một gia đình có điều kiện kinh tế, nên từ nhỏ đã không phải lo lắng nhiều đến chuyện “ cơm áo gạo tiền”.
ảnh minh họa
Trai lại với cô ấy, gia đình nhà tôi lại hoàn cảnh, từ bé đã phải bươn trải kiếm sống.
Khi tôi yêu cô ấy, gặp phải sự phản đối của hai gia đình, gia đình cô ấy thì nói không muốn con gái khổ khi phải sống với tôi, còn gia đình nhà tôi thì lại lo lắng, không muốn chúng tôi yêu nhau vì cho rằng cưới tôi cô ấy khó thích nghi với hoàn cảnh gia đình tôi.
Tuy nhiên, vì hai đứa vẫn quyết tâm đến với nhau, nên hai gia đình đều phải chấp nhận.
Cưới nhau xong, tôi đưa cô ấy về quê xin việc làm, thời gian đầu không có việc làm, cả hai phải đi làm công nhân để kiếm sống, công việc vất vả, vợ sinh ra cáu gắt, khó chịu mỗi lần nói chuyện với tôi.
Đã thế, lại cộng thêm chuyện phải ở với bố mẹ chồng, bố mẹ tôi cũng khá khó tính, làm cho vợ cũng mệt mỏi hơn, cáu gắt với tôi thường xuyên. Thương vợ nên mỗi lần vợ cáu gắt tôi chỉ im lặng hoặc tìm cách trêu đùa cho cô ấy cười.
Video đang HOT
Rồi hai vợ chồng tôi cũng tìm được công việc, vợ làm cho cơ quan nhà nước, công việc cũng nhàn hạ, còn tôi làm việc cho một công ty nước ngoài tại khu công nghiệp.
Thu nhập hai vợ chồng cũng tạm ổn, tích lũy được một ít, cộng với bố mẹ tôi và bố mẹ vợ cho một ít, hai vợ chồng cũng mua được một căn nhà nhỏ nhỏ gần chỗ làm cho tiện đi lại.
Không phải sống với bố mẹ chồng, công việc cũng thỏa mái hơn, nhưng vợ vẫn không bỏ được thái độ cau có khi nói chuyện với tôi.
Hồi yêu nhau cho ấy hiền hậu, ngọt ngào là thế, mà bây giờ cứ nói được câu trước câu sau là cô ấy lại nhăn nhó, khó chịu với tôi.
Buồn hơn là, với chồng thì lúc nào cô ấy cũng tỏ thái độ như vậy, nhưng với trai lại thì cô ấy lại ngọt ngào, anh anh- em em với người lạ ngay trước mặt tôi. Tôi nhắc nhở thì vợ nói đó là vì công việc nên phải như vậy, còn tôi thì người một nhà, hiểu hết nhau rồi cần gì phải xã giao, giả dối.
Vẫn biết là như vậy, nhưng cuộc sống vợ chồng sẽ đi đến đâu nếu lúc nào vợ cũng nhăn nhăn nhó nhó với tôi, thà cô ấy cứ ngọt ngào xã giao với tôi thôi cũng được, tôi cũng cảm thấy ấm áp hơn nhiều.
Theo Đất Việt
Tôi gặp mẹ của người yêu trong hoàn cảnh tréo ngoe và cái kết khiến tôi không ngờ
Đợi lúc tôi xin phép ra về, mẹ người yêu gọi tôi vào và nói rằng có thứ cần đưa. Bác đưa cho tôi 200 nghìn và nói: "Bác trả lại cháu...".
Tôi và người yêu đã quen nhau được gần 2 năm. Người yêu tôi là 1 người đàn ông thành đạt và trưởng thành. Anh cũng kể cho tôi về hoàn cảnh của mình, rằng đối với anh, mẹ là tất cả. Bởi vì bố anh đã qua đời sau 1 vụ tai nạn nên mọi gánh nặng cơm áo gạo tiền dồn lên vai mẹ. Chính mẹ là người đã cho anh được như ngày hôm nay, vì thế anh luôn dặn tôi hãy trân trọng mẹ anh.
Suốt 2 năm yêu nhau, tôi chưa từng về nhà anh vì bản thân chưa xác định rõ ràng. Cách đây một tuần, tôi nhận lời cầu hôn anh. Vì thế chúng tôi dự định sẽ ra mắt mẹ anh vào 1 ngày gần đó.
Lần ra mắt này, chúng tôi dự định sẽ xin mẹ anh để được kết hôn. Tôi cũng háo hức để được gặp người mẹ tần tảo mà người yêu luôn kể trong các câu chuyện. Nhưng không may là tôi lại gây ấn tượng xấu tới mẹ của người yêu mà vô tình không biết.
Không may là tôi lại gây ấn tượng xấu tới mẹ của người yêu mà vô tình không biết.(Ảnh minh họa)
Chuyện là hôm ấy dậy muộn, lại hẹn giờ đến nhà người yêu nên tôi vội vàng và đã phóng xe hơi nhanh. Khi đến gần một điểm dừng xe buýt, vì đã đi vào làn trong cùng nên lúc xe buýt dừng lại tôi phải lách vào sát chiếc xe. Không may là có một bác gái bước xuống và vô tình bị tôi tông trúng.
Bây giờ nghĩ lại tôi mới thấy mình sai, nhưng lúc đó do đang gấp lại bị ngã xe nên tôi đã trách bác gái xuống xe mà không nhìn đường. Bác ấy ngã ra đường bị sây xát ở chân, đồ đạc rơi lỉnh kỉnh nhưng tôi cũng không xuống xe đỡ mà đưa cho bác 200 nghìn rồi đi luôn vì đang vội.
Đến nhà người yêu, tôi chuẩn bị nấu nướng tươm tất hy vọng sẽ tạo ấn tượng tốt trong lần ra mắt đầu tiên. Khi mẹ người yêu trở về, tôi thấy chân bác đi tập tễnh. Nhưng tôi vẫn không nhận ra người đó chính là người mình đã vô tình đụng phải hồi sáng vì lúc sáng bác đeo khẩu trang kín mít.
Nhưng người yêu tôi lại quan trọng hóa vấn đề. (Ảnh minh họa)
Phụ giúp bác mang đồ vào, tôi giới thiệu mình là người yêu con trai bác và còn hỏi thăm bác nhưng bác chỉ nói không may bị ngã. Đến khi ăn cơm, bác vẫn tỏ ra bình thường với tôi dù không mấy niềm nở. Đợi lúc tôi xin phép ra về, bác gọi tôi vào và nói rằng có thứ cần đưa.
Bác đưa cho tôi 200 nghìn và nói: "Bác trả lại cháu, bác là người cháu tông trúng sáng nay. Thật may vì gặp cháu, bác mới trả lại được số tiền này". Tôi sững người, người yêu tôi cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra và gặng hỏi mẹ anh. Khi nghe đầu đuôi câu chuyện, anh tối sầm mặt.
Tôi biết mình đã sai nên xin lỗi mẹ người yêu ngay lúc đó. Tôi cũng giải thích rằng tôi quá vội vì sợ trễ hẹn chứ nếu không là tôi cũng sẽ xuống đỡ bác và nhặt lại đồ giúp bác. Nhưng người yêu tôi lại quan trọng hóa vấn đề và anh nói cần thời gian để suy nghĩ nghiêm túc về mối quan hệ của chúng tôi.
Chỉ là 1 chuyện nhỏ, tại sao anh lại đánh giá và muốn suy nghĩ lại như thế? Ai chẳng có lúc sai lầm, tôi phải làm gì để anh không đòi chia tay đây?
N.T.N / Theo Thoidai.com.vn
'Mày rên như thế mẹ tao chẳng tin đâu, phải rên như tao đây này' Cả hai bước vào phòng kín. Vân vờ rên thật to để bố mẹ tôi bên ngoài cửa nghe thấy nhưng tiếng rên của Vân y như con mèo đói ăn. ảnh minh họa Tôi yêu Vân, nói chính xác là yêu thầm. Tôi chẳng dám thổ lộ ra tình yêu ấy vì Vân nói thẳng với tôi rằng Vân chỉ coi tôi...