Vợ người mơn mởn thế kia thì ai chả thích…
Chồng tôi thường có câu cửa miệng &’vợ thằng T dạo này trẻ đẹp, nhìn xinh thật’. Mỗi lần nghe chồng nói câu đấy, tôi lại tức lộn ruột lên, và ấm ức.
Có lần tức nước vỡ bờ, tôi quát tháo &’thế thì anh đi mà lấy vợ ông T, anh định lẩm bẩm thế đến bao giờ nữa? Vợ bạn thì lúc nào chả đẹp, vợ người ta thì ai chả thích?’.
Nghe tôi nói vậy, anh im bặt. Anh biết, bà chằn sắp nổi cơn thịnh nộ nên tốt nhất là thôi, không nói câu nào cho yên ổn. Tôi bức xúc mỗi lần anh khen người khác nhưng cũng ý thức bản thân rằng, mình phải làm đẹp, phải chăm chút cho bản thân mình. Vì nếu, tôi không chăm chút cho mình đẹp hơn, cho chồng thấy hấp dẫn hơn thì mãi mãi, vợ bạn vẫn đẹp trong mắt chồng.
Ấy vậy mà, dù tôi có nỗ lực thế nào thì chồng vẫn chỉ nhìn một lần và không ngoái lại. Còn những cô gái đẹp ngoài kia, vợ của bạn chồng thì lúc nào anh cũng dán mắt vào mà nhìn, mà ngắm.
Đàn ông là thế, đàn bà nhiều khi cũng phải cam chịu chấp nhận. Đàn ông với họ, người phụ nữ ngày ngày chung chăn chung gối, người phụ nữ họ nhìn đến phát chán sẽ khiến họ cảm thấy không còn hứng thú khi ở cạnh. Thứ họ muốn chính là những cô gái bốc lửa ngoài kia, là những người con gái còn đơn sơ, là những người chưa nhuốm ‘bụi trần’, tiền bạc, cơm áo, con cái, sữa bỉm. Họ cần là những cô gái suốt ngày chỉ biết chải chuốt, trang điểm, làm đẹp cho mình. Đàn ông ham của lạ, mà của lạ thì lúc nào chả mới, chả đẹp.
Đàn ông ra ngoài liếc gái đẹp, còn đàn bà liếc cái thì bị nói là vớ vẩn.
(Ảnh minh họa)
Thật lạ, đàn ông cho mình cái quyền được tán tỉnh các cô gái. Họ tha hồ cà phê, nhậu nhẹt với bạn bè, có đàn bà con gái ngồi bên cạnh chúc tụng thì vui hết ý. Nhưng nếu, họ chỉ nhìn thấy vợ ngồi cà phê với một gã nào đó thì y như rằng &’cô là loại đàn bà lăng loàn, là loại đàn bà lẳng lơ, là loại đàn bà có chồng mà còn trai gái’. Dù có miệng năm miệng mười giải thích là, em chỉ đi với anh ta vì công việc, ngồi cà phê chứ có làm gì đâu mà anh nghi ngờ thì họ sẽ lập tức &’đừng có biện minh’.
Video đang HOT
Đàn ông ra ngoài liếc gái đẹp, còn đàn bà liếc cái thì bị nói là vớ vẩn. Đàn ông thích thì đi nhậu nhẹt thâu đêm suốt sáng nhưng đàn bà nhậu cái thì bị gọi là đồ đàn bà hư hỏng, rượu chè còn ra thể thống gì.
Ấy, đàn bà là như thế. Và đàn ông cũng là như thế. Đàn ông tự cho mình cái quyền được tự do, được làm những điều mà đàn bà không nên làm. Tại sao lại như vậy? Đã nói nam nữ bình quyền thì phải bình quyền từ những việc như thế, ai có quyền cấm ngăn ai?
Đàn ông tự cấm vợ mình, cấm người mình yêu, đấy là họ ích kỉ. Nếu cấm người ta, cũng nên cấm luôn cả mình. Nhưng nếu chẳng may họ có &’qua đêm’ với một cô nhân lúc vợ có bầu thì cũng chỉ là &’anh vì không chịu được nên ra ngoài tòm tem tí, anh lúc nào chả vợ con là nhất’. Họ chán ngấy mấy bà vợ ở nhà suốt ngày chỉ biết hỏi tiền lương. Họ chán ngấy những bà vợ ngày ngày với những bộ quần áo cũ cứ mặc đi mặc lại. Họ chán ngấy những bà vợ đầu bù tóc rối, người đầy mùi thức ăn, đêm khuya vẫn mò mẫm dọn tủ lạnh bếp núc. Họ đã chán cái khuôn mặt cau có mỗi khi họ đầy hơi men.
Những người đàn bà của những người đàn ông khác, nói đúng hơn
là vợ bạn thì cũng như vợ mình. (Ảnh minh họa)
Họ thèm khát những khuôn mặt xinh đẹp ngây thơ, những lời nói nịnh hót sặc mùi thảo mai. Họ cũng khát khao những người đàn bà của những gã đàn ông khác, mà nhìn bên ngoài thì thật là tuyệt vời nhưng thật ra, họ chưa biết thì nghĩ như thế…
Những người đàn bà của những người đàn ông khác, nói đúng hơn là vợ bạn thì cũng như vợ mình. Với bạn, họ cũng là những bà vợ đòi tiền, bà vợ lôi thôi, bà vợ đầy mùi mắm muối. Với họ thì cũng là những bà cô già khó chịu, suốt ngày gằn hắt chồng khi đi sớm về khuya. Nhưng với chồng mình thì đó lại là những người đàn bà đẹp, tuyệt vời, vì họ chỉ thấy bề ngoài, họ nghĩ, người ta khác vợ mình. Đàn ông chỉ là không hiểu, phụ nữ có chồng, ai cũng như ai. Ai cũng một mực vì chồng, vì con, vì gia đình, vì chăm lo cho chồng con và không cần nói đến chữ chung thủy. Vì họ đã hết mực vì chồng vì con thì còn màng gì tới ai nữa, bản thân họ cũng không có thời gian chăm sóc, nói gì là chuyện khác.
Chồng mình ham những cô gái trẻ đẹp, ngây thơ ngoài kia vì các cô ấy chưa làm vợ. Ngày mai, khi họ đi lấy chồng, họ cũng sẽ là đàn bà, cũng sẽ giống như vợ của các anh bây giờ, thậm chí là hơn thế nữa. Nếu các anh vì chán vợ, muốn bỏ vợ và lấy về một cô bồ trẻ, thì xin thưa, ngày sau, vài năm nữa, các cô ấy cũng vẫn là những người vợ, người đàn bà như bây giờ.
Đàn bà là thế, họ yêu chồng, thương con, hết lòng hi sinh vì chồng con, họ chỉ ước ao sao chồng con họ có sức khỏe, sống bên nhau trọn đời chứ không phải là cái ao ước tầm thường như đàn ông, ao ước có được mấy cô bồ xinh đẹp để ôm ấp.
Đàn ông tham lam, lăng nhăng, vô liêm sỉ, có mới nới cũ, có bồ quên vợ thì những kẻ như vậy, với đàn bà, thật chẳng đáng giá một xu và đừng bao giờ níu kéo làm gì. Người phụ nữ bên cạnh không biết yêu thương chăm sóc, thích vợ bạn, vợ người, những gã như vậy, bỏ không tiếc. Vợ bạn thì bao giờ chả đẹp, chả sang. Vợ mình thì lúc nào chả cũ kĩ, nhàm chán, xấu xí. Thôi thì, nếu đã là như vậy, thì cũng mong, ở vậy cho nhàn thân…
Theo Phununews
2 năm lấy chồng đại thiếu gia, tôi vẫn còn trong trắng
Mang tiếng lấy chồng đại thiếu gia nhưng cuộc sống hiện tại của tôi chẳng khác nào địa ngục. Dù đã lấy chồng được 2 năm nhưng tôi vẫn là gái trinh.
Tự nhận mình không xinh đẹp, mới học hết cấp ba nên tôi chỉ mong muốn lấy một người chồng bình thường, chăm chỉ. Cuộc sống khó khăn đã đẩy tôi đến con đường giúp việc cho một nhà giàu có. Nhìn cuộc sống xa hoa, lãng phí của ông bà chủ và khi nghĩ đến cảnh đói rách của các em mình ở quê mà tôi lại bật khóc. Tôi chăm chỉ và sạch sẽ, nấu ăn ngon nên được ông bà chủ rất quý mến.
Vì bận rộn làm việc nhà nên khi được nghỉ, tôi chỉ dành thời gian về quê. Sống ở thành phố nhộn nhịp nhưng tôi không hề biết đến địa điểm vui chơi, giải trí nào ở đây. Tôi tự nhủ mình sẽ chăm chỉ kiếm tiền, giúp đỡ bố mẹ và khi nào tích được một ít vốn riêng sẽ về quê lấy chồng.
2 năm lấy chồng đại thiếu gia, tôi vẫn còn trong trắng (Ảnh minh họa)
Nhưng không hiểu ông trời xe duyên kiểu gì mà tôi phải gắn bó cả đời với chồng "đại thiếu gia". Mọi chuyện bắt đầu từ khi bạn của bà chủ tôi sang chơi. Thấy tôi ngoan ngoãn nên bà cũng hay hỏi chuyện. Dù là người thành phố, thuộc tầng lớp thượng lưu nhưng người phụ nữ này không hề "chảnh" mà rất thân thiện. Do đó, tôi nói chuyện rất thoải mái và còn tâm sự với người ấy về hoàn cảnh gia đình mình. Nhiều lúc người phụ nữ này có nói:
- Sau này, cô cũng chỉ mong có một người con dâu như cháu.
- Cháu á? Cô cứ trêu, hoàn cảnh cháu như vậy thì làm gì "có cửa" lấy được thiếu gia nhà cô ạ.
Lúc đó, tôi thấy đôi mắt của người phụ nữ này thoáng buồn. Khi hỏi thì bà không chịu nói. Rồi biến cố ập xuống gia đình tôi, em gái bị bệnh nặng cần tiền phẫu thuật gấp. Khoản tiền quá lớn khiến cả nhà tôi lao đao. Dù có vay mượn và bán nhà thì cũng không đủ tiền để cho em chữa bệnh. Khi về quê thấy em nằm trên giường chiến đấu với bệnh tật mà nước mắt tôi lăn dài.
Bị dồn vào đường cùng nên tôi cũng nói với ông bà chủ về hoàn cảnh của mình và mong được ứng lương trước để trang chải chi phí thuốc thang cho em. Mấy ngày sau, bạn của bà chủ đến chơi và đưa ra đề nghị nếu tôi lấy con trai họ thì sẽ lo toàn bộ chi phí phẫu thuật. Khi người phụ nữ cho xem ảnh con trai họ, tôi đã đồng ý ký tên và tờ đơn thỏa thuận. Trong hình, trông chồng tương lai của tôi cũng không đến mức xấu xí lại là đại thiếu gia giàu có nên tôi mừng như bắt được vàng. Tuy nhiên, tôi vẫn cảm thấy lo sợ vì nghi có điều gì đó mờ ám ẩn sau việc này.
Khi nhìn thấy anh, tôi đã ngã gục vì sốc (Ảnh minh họa)
Khi đã nhận tiền và em gái được chữa trị, tôi mới gặp mặt người con trai ấy. Lúc ấy, tôi đã ngã gục xuống đất vì anh ta chỉ là một phế nhân. Hình ảnh mà mẹ chồng tương lai cho tôi xem trước đó là hình chụp lúc anh chưa bị tai nạn.
Nhưng cuối cùng, tôi đành gạt nước mắt để lấy chồng đại thiếu gia vì đã nhận tiền rồi. Khi nhìn thấy con rể bố mẹ tôi cũng rất sốc và thương con gái.
Tôi chôn vùi tuổi thanh xuân của mình bên người chồng khuyết tật. Việc hàng ngày của tôi là chăm sóc anh, đi chợ, nấu cơm. Sau khi cưới gần 2 năm, tôi vẫn là một cô gái trong trắng. Biết số phận mình sẽ phải như vậy, tôi đã trao cái ngàn vàng cho một ai đó rồi. Cũng may mà mẹ chồng hiểu và khá yêu quý con dâu. Từ ngày lấy anh, mẹ lo cho gia đình tôi không thiếu thứ gì. Cũng bởi vậy, tôi không thể đề nghị ly hôn chồng để giải thoát cho mình được. Chắc rằng tôi sẽ phải gắn bó cả đời với người chồng khuyết tật này cả đời. Có ai lấy chồngđại thiếu gia mà khổ như tôi không?
Theo Ngoisao
Tôi phải uống thuốc kích dục để làm 'chuyện ấy' với vợ mình Năm nay tôi 35 tuổi. Tôi là một người đồng tính. Hiện tôi đang rơi vào trạng thái khủng hoảng và không thể tìm lối ra cho mình. Tôi biết mình khác với những người chàng trai khác từ năm 15 tuổi. Trong khi bạn bè trang lứa chủ yếu nói về những cô gái xinh đẹp, thì tôi lại chỉ chú ý...