Vợ ngoại tình với gã nghệ sỹ rởm
Tôi như muốn điên lên khi nhìn thấy gã ta hôn lên má vợ mình trong cửa hàng thời trang.
Tôi có một cửa hàng chuyên vật liệu xây dựng nên công việc thường xuyên bận rộn. Vợ tôi cũng mở một cửa hàng thời trang gần một trường đại học. Công việc của hai vợ chồng đều thuận lợi, đắt hàng nên chúng tôi chỉ gặp nhau vào lúc tối muộn khi xong việc. Hầu như hai vợ chồng tôi chỉ gọi là ngủ chung giường, ở chung nhà chứ hiếm khi có bữa cơm ăn chung cả gia đình.
Thế nhưng đối với tôi, vợ tôi là một người tuyệt vời bởi cô ấy không bao giờ càu nhàu khi tôi bận việc, ít quan tâm tới gia đình. Tôi nghĩ cả hai đều kinh doanh, hiểu rõ công việc của nhau nên có thể dễ dàng bỏ qua cho nhau. Nhưng tôi đã nhầm khi phát hiện ra một sự thật đau lòng…
Một buổi chiều khi tôi đang bận làm hợp đồng với khách hàng thì từ đầu dây bên kia, một người bạn thân của tôi gọi điện tới: “Mày bình tĩnh nhé, vợ mày đang bị đồn cặp bồ với thằng nghệ sĩ rởm ở khu nhà tao kia kìa”. Ký xong chữ ký, tôi như người mất hồn nhưng với bản lĩnh của một gã đàn ông, tôi bình tĩnh trở lại suy xét vấn đề. Tôi gọi điện lại cho người bạn thân, gặng hỏi cặn kẽ mọi vấn đề.
Công việc của vợ tôi là bán hàng thời trang nên việc cô ấy ăn diện, nói năng khéo léo tôi không mấy bận tâm. Thế nhưng “không có lửa làm sao có khói”? Cửa hàng cô ấy lại gần khu nhà người bạn tôi ở mà cả khu đó đồn ầm ĩ cô ấy thường xuyên qua lại với tay nghệ sĩ thì làm sao sai được cơ chứ? Suốt đêm hôm đó, nằm cạnh vợ mà tôi không thể nào chợp mắt. Tôi kiếm tiền là vì ai? Tôi vất vả sớm tối là vì ai? Vì vợ, vì con, vì gia đình này… vậy tại sao cô ấy lại lừa dối tôi để chạy theo một gã nghệ sĩ kém cạnh tôi mọi mặt?
Gác hết công việc, tôi bí theo dõi ở quán nước gần cửa hàng cô ấy. Suốt cả buổi chiều đó, tôi vẫn không thấy tung tích gã nhân tình của vợ đâu nhưng tới lúc sẩm sẩm tối thì tay nghệ sĩ bước vào. Cô ấy niềm nở chào đón, buông lời lả lơi khiến tôi vô cùng khó chịu. Một lúc sau tôi nhẹ nhàng bước vào, thấy anh ta buông lời: “Cho anh thơm một cái nào cưng?” . Tôi không thể kiềm chế hơn được nữa, vội lao tới túm vạt áo và cho anh ta vài cái bạt tai. Vợ tôi kêu lên khiến tôi giật mình buông tay để gã ta chạy thoát. Không nói một lời, tôi nhìn vợ bằng ánh mắt đầy lửa hận, vội vàng lấy xe quay trở về nhà.
Video đang HOT
Tôi không thể nào kiềm chế được trước những cử chỉ thân mật của vợ mình và gã kia (Ảnh minh họa)
Một lúc sau, cô ấy có mặt ở nhà, thú thực với tôi mọi chuyện kèm theo lời trách móc: “Tôi như thế là lỗi tại ai? Anh sớm tối đi làm bận rộn, anh có quan tâm tới cảm xúc của tôi không? Tôi nghĩ gì, mong muốn gì anh đâu có hiểu? Ở bên anh ấy, tôi còn được làm một người phụ nữ. Còn ở bên anh, tôi như một khúc gỗ trơ trọi, bảo gì làm nấy. Nếu không có cái cửa hàng ấy, tôi chẳng khác gì con người không có cảm xúc. Nhưng tôi thề với anh, chúng tôi chỉ là những người bạn trên mức bình thường, còn chuyện kia không bao giờ xảy ra. Tin hay không thì tùy anh.”
Tôi như chết lặng nửa con người. Tôi làm kinh doanh nên không biết nói những lời đường mật, chỉ biết kiếm tiền. Dù tôi có làm gì thì cô ấy cũng không nên có những hành động để người ta đồn ầm lên như thế chứ? Tôi cũng là một thằng đàn ông, và tôi cũng khó chịu khi bị vợ cắm sừng trước mặt tất cả mọi người. Thực tâm, tôi cũng muốn tha cho những lỗi lầm của cô ấy nhưng tôi không thể làm như thế vì lòng tự trọng, vì sự kiêu hãnh của bản thân. Tôi muốn cô ấy phải tự dằn vặt bản thân, tự biết những lỗi lầm của mình để sửa sai.
Sau bài học này tôi như tỉnh ngộ. Tiền bạc và công việc là vô cùng quan trọng nhưng không thể quan trọng bằng tình cảm gia đình. Tôi đang cố gắng để trở thành một người thợ “hàn” tốt, hàn gắn những vết thương lòng mà tôi đã vô tình để rạn nứt.
Theo VNE
Lung lay với tình cảm người thứ ba dành cho tôi
Anh vẫn yêu tôi dù đã có vợ. Gia đình không mang lại cảm giác thoải mái như anh tưởng khi quyết định lấy người vợ đó.
Lúc đó tôi 18 tuổi, tôi và anh gặp rồi yêu nhau. Mấy tháng sau tôi có quen một người anh (tên Thuận), nói chuyện trên mạng hợp nhau, thỉnh thoảng có gặp vào những buổi sáng thể dục. Anh nói yêu dù biết tôi đã có bạn trai, vì tính cách, lối suy nghĩ hợp nên trong tôi cũng có chút tình cảm với anh. Không đồng ý nhưng cũng không hẳn chối từ, thỉnh thoảng tôi vẫn nói chuyện với anh. Người yêu biết chuyện nên tôi đã hạn chế, không gặp anh nữa.
Ảnh minh họa: MM
Lên Hà Nội học cao đẳng, đến năm thứ 2, tôi tình cờ gặp lại và nói chuyện với Thuận. Anh nói vẫn nhớ và mong tôi, muốn gặp lại một buổi. Nghĩ mình nên có thêm cơ hội ngoài người yêu, tôi đồng ý gặp, tình cảm dành cho Thuận vẫn còn chút. Gặp anh và trong một lúc yếu lòng trước tình cảm của anh, tôi cùng anh qua đêm, tất nhiên là chuyện ấy tôi đã có với người yêu từ trước rồi. Tôi tin và thật sự biết rõ tình cảm của Thuận dành cho tôi là thật nhưng thấy rất có lỗi với người yêu mình, bế tắc một thời gian vì chuyện đó.
Tôi đã nói chuyện lại với Thuận nên kết thúc ở đây vì thật sự muốn một lòng với người tôi đang yêu, chỉ muốn dừng lại là anh em. Tự cho đấy là bí mật của riêng mình, không kể với ai, kể cả với người yêu hoặc bạn thân. Từ đó tôi và Thuận vẫn thỉnh thoảng có liên lạc qua lại trên Facebook. Về quê, anh gọi muốn gặp, đồng ý đi uống nước một lần, còn thì tôi cố gắng tránh vì thời gian về không nhiều mà việc nhà và việc gặp người yêu đã chiếm hết thời gian rồi, tôi cũng không muốn. Thuận không chịu nên có 2 lần lên tận Hà Nội gặp tôi. Tôi cũng chỉ đồng ý đi uống nước, nói chuyện rồi về phòng trọ, tôi tự hiểu nếu theo anh đi chơi thêm sẽ lặp lại chuyện đấy. Lần thứ 2 anh lên gặp, tôi đã thẳng thừng nói chuyện, thẳng thắn cắt đứt tình cảm, từ đó tôi không liên lạc với anh nữa.
Tôi vẫn theo dõi thông tin bạn bè trên Facebook, chừng hơn một tháng sau thấy ảnh cưới của anh. Cắt đứt tình cảm rồi nhưng nhìn thấy ảnh cưới của anh tôi vẫn thấy sốc, chợt thấy mình như bị lừa dối. Tôi không tin vào mắt mình, tự nhủ lòng giờ người ta đi lấy vợ cũng có gì là sai, nhưng vẫn thấy như bị lừa dối nên lại nhắn tin hỏi thăm anh trên Facebook. Anh giải thích chuyện không có gì để vui, không như tôi cảm thấy, quyết định vừa quen vừa lấy người ấy chỉ trong nửa tháng.
Anh lại muốn gặp tôi để nói rõ, rồi thanh minh là muốn gặp để có người nói chuyện. Anh thấy bế tắc trong chuyện gia đình, nhưng tôi vẫn kiên quyết không thể gặp, không muốn gặp, tôi vẫn né. Dường như anh hiểu cảm giác ấy nên cũng có hạn chế nhắc đến chuyện gặp gỡ, chỉ nói chuyện, hỏi han cuộc sống bình thường, không nhắn tin điện thoại riêng. Giờ vợ anh đã đẻ em bé.
Vừa rồi anh lên lại Hà Nội có công việc, đi hẳn xe đến chỗ trọ mời tôi đi ăn tối, đi chơi cùng. Nghĩ giờ anh đã là một ông bố sẽ khác nên tôi cũng đồng ý đi ăn với anh, không ngờ lại xảy ra chuyện đó dù đã cố tránh. Sau khi đi ăn, anh đưa tôi đi vòng vòng và lý do đi cả một ngày ở Hà Nội, muốn vào nhà nghỉ tắm một chút. Qua cuộc nói chuyện lúc đi ăn, tôi nghĩ anh thật có nhiều chuyện để nói, công việc của anh giờ thật sự thành đạt nên tôi cho phép mình đồng ý đi cùng anh. Chuyện đấy lại xảy ra một lần nữa sau một lúc nói thật nhiều chuyện. Quá muộn để trở về.
Anh nói đến với tôi không phải chỉ là vấn đề giải quyết tâm sinh lý, mà bởi anh vẫn yêu tôi dù đã có vợ. Gia đình không mang lại cảm giác thoải mái như anh tưởng lúc mới quyết định lấy người vợ đó. Anh lấy vì bị tôi từ chối, chị ấy cũng vừa gặp chuyện không hay về tình cảm, rồi gia đình hối thúc kết hôn. Trong thâm tâm tôi cũng chẳng muốn tin vào lý do đấy.
Giờ trong tôi tình cảm với người yêu suốt 5 năm qua đang ở tình trạng chơi vơi. Vì cuộc sống đang đi lên người yêu tôi vì hoàn cảnh gia đình không thể phấn đấu được bằng người ta. Chuyện tình cảm hơn 5 năm bị phản đối gay gắt của gia đình nên bao năm qua vẫn trong tình trạng hai đứa trốn tránh để bên nhau, người yêu cũng không tự tin để một lần đối diện với gia đình tôi.
Tôi hiểu, thông cảm cho người yêu, tự nhủ rồi sau này mình học xong đi làm, bản thân sẽ quyết định được việc kết hôn, sẽ cố gắng tạo ít vốn vợ chồng cùng làm thêm. Giờ với sự làm ăn thành đạt của người thứ 3, tôi chợt thấy có chút chạnh lòng và lung lay. Tôi tự biết là người chen vào cuộc sống nhà người ta thì xấu xa thế nào, không muốn như thế nữa. Nhưng với lời hứa hẹn sẽ giúp đỡ tôi lúc ra trường và sẵn sàng giúp đỡ cả người yêu tôi làm ăn, tình cảm của Thuận như thế nên tôi nên rút như thế nào cho đúng? Lại thẳng thừng từ chối? Hay phải chăng tôi đang trở lên thực dụng hơn trong cuộc sống?
Thật sự xung quanh tôi bạn bè có người yêu thành đạt rất nhiều, tôi tự thấy mình tụt hậu với bạn bè và có chút ghen tỵ. Tôi lại đang rơi vào bế tắc. Tôi với người yêu hiện tại thật sự vẫn khá tốt, vẫn yêu bạn trai nhiều, tôi nên làm thế nào?
Theo VNE
Bắt quả tang vợ trong nhà nghỉ Sau những tin nhắn ngọt ngào, vợ tôi và nhân tình đã kéo nhau vào nhà nghỉ. Tôi năm nay 29 tuổi, vợ tôi hơn tôi 2 tuổi. Chúng tôi xây dựng hạnh phúc gia đình đã được gần 4 năm nay và có với nhau một cô con gái xinh xắn 3 tuổi. Cuộc sống gia đình tôi từ trước đến giờ...