Vợ ngoại tình với bạn thân để trả thù tôi
Tôi không biết sẽ gắng gượng được bao lâu, đi làm chẳng an tâm vì suốt ngày phiền não chuyện gia đình. Đã nhẹ nhõm đặt tảng đá “ngoại tình” xuống, giờ lại phập phồng sợ mất vợ.
Ảnh minh họa
Tôi và vợ kết hôn hơn chục năm. Chúng tôi có hai cháu trai 9 và 5 tuổi. Vợ chồng tôi yêu nhau từ thời sinh viên. Em là người phụ nữ hoạt bát, xinh xắn, là người vợ không có điểm nào để chê. Năm 2010, thời điểm mang thai cháu thứ hai, em ốm nghén không ăn uống được, người gầy rộc, được bồi bổ bao nhiêu cũng chẳng ăn thua. Sức khỏe kém nhưng em suốt ngày ôm đồm chuyện nhà cửa, con cái. Tôi muốn thuê người giúp việc, em không đồng ý vì không an tâm giao con cho người lạ. Đương nhiên tôi thiếu thốn chuyện chăn gối thời gian dài. Đến sau khi sinh con, vợ trông mệt mỏi, tôi không nỡ để em vất vả hơn, mà nếu có quan hệ, em cũng qua loa cho xong.
Tôi và cô ấy là đồng nghiệp làm chung một dự án. Cô ấy thích tôi từ lúc tôi vừa vào công ty nhưng tôi luôn tránh tiếp xúc vì cô ấy là gái đã có chồng. Lúc tôi căng thẳng trong công việc lại thêm trục trặc cuộc sống gia đình, cô ấy đã ở bên hỏi han quan tâm, cho tôi nhiều lời khuyên kinh nghiệm chăm sóc vợ và giải quyết công việc hợp lý. Cô ấy cũng hay tâm sự về người chồng ngoa ngoắt, ghen tuông, gia trưởng khiến mình chán nản. Từ lâu, cả hai chỉ sống chung nhà nhưng tình cảm đã hết, cô ấy gắng gượng cũng vì thương con.
Thế rồi chẳng biết từ lúc nào, chúng tôi trở thành người tình bí mật của nhau. Tôi có yêu cô ấy không, bản thân tôi cũng không biết. Tôi chỉ thấy có thêm mối quan hệ ngoài luồng là tốt cho bản thân vì có thêm người phụ nữ chia sẻ, hơn nữa tôi được đổi gió để thỏa mãn tình dục. Lúc đó tôi tặc lưỡi coi như hẹn hò chơi ngoài đường thôi, miễn không ảnh hưởng tới gia đình.
Video đang HOT
Cả hai chúng tôi không có ý định bỏ gia đình để đến với nhau. Tôi và người tình thường xuyên đi cà phê trò chuyện, ăn trưa và đi khách sạn ân ái với nhau. Chúng tôi biết sắp xếp thời gian khéo léo nên không ai biết chuyện này. Mỗi lần đi công tác ngắn ngày là cơ hội để chúng tôi tự do bên nhau. Cứ thế mối quan hệ kéo dài gần bốn năm nay. Con người luôn tham lam, thích ngoại tình nhưng vẫn muốn có gia đình hạnh phúc. Tôi nghĩ mình chỉ cần khéo léo “ăn vụng biết chùi mép” đừng để vợ biết là được. Nhiều lần muốn chấm dứt mối quan hệ với cô ấy mà khó lắm. Làm chung cơ quan ngày nào cũng đụng mặt nhau. Đa số thời gian 8 tiếng một ngày gắn bó bên nhau làm sao dứt khoát được?
Mối quan hệ càng kéo dài càng sâu sắc. Cô ấy chiếm một vị trí trong cuộc sống của tôi. Dường như tôi có chút dựa dẫm vào cô ấy. Khi chuyện ăn vụng thành thói quen, nó trở nên vô cùng nguy hiểm, bởi đã là thói quen làm sao bạn dễ dàng bỏ được? Chia tay rồi lại lao vào nhau. Hơn nữa, mỗi lần đi công tác, xa vợ nên tôi cô đơn, khó kiềm lòng. Tôi thấy khó chịu, bứt rứt, mệt mỏi, có lúc đứng ngồi không yên, đầu óc thiếu tập trung nếu không được gần gũi với cô ấy. Tôi tự bào chữa đàn ông sẽ sa ngã khi có cơ hội tốt lại an toàn không gặp phiền phức, miễn mình vẫn trách nhiệm với vợ con.
Cách đây hai tháng, tôi bị chồng cô ấy đánh ghen tại trận ở khách sạn. Anh ta đi cùng một tay bặm trợn xông vào khiến chúng tôi đứng hình ngay tại chỗ vì quá bất ngờ. Hôm ấy nếu không có nhân viên ngăn cản, tôi khó trở về vẹn toàn. Ngày hôm sau anh ta tìm đến nhà và cơ quan đòi “xin tí huyết” nhưng may mắn có người can ngăn nên tôi không sao. Tôi đã xin chuyển công tác sang nơi khác, cắt đứt toàn bộ liên lạc với cô ấy. Tình hình này mà còn dính líu là hại cô ấy thêm. Nhiều lúc tôi cũng xót xa cô ấy phải chịu những trận đòn thay tôi nhưng chẳng có cách nào tốt hơn. Chẳng lẽ tôi ăn nằm với vợ người ta rồi ngang nhiên lao đến nhà đưa cô ấy đi?
Vợ tôi cũng chẳng nói nhiều về chuyện này, chỉ bày tỏ thất vọng và ngủ riêng vì kinh tởm kẻ hai mặt như tôi. Em công khai cặp kè với bạn thân của tôi mặc kệ điều tiếng. Tôi biết mình có lỗi, đang cố gắng chuộc tội. Tôi đã nói chuyện rõ ràng với vợ, mong em bao dung tha thứ lỗi lầm và cho tôi cơ hội. Tôi đã cắt đứt hoàn toàn và không bao giờ dám tái phạm. Tôi “vái tứ phương” xin người thân trong gia đình khuyên nhủ em nhưng chẳng thay đổi được gì. Đáng trách là bạn thân tôi thừa cơ hội “đục nước béo cò” dù tôi và em còn là vợ chồng, tôi và nó lại là bạn bè bao nhiêu năm tình nghĩa. Tôi gặp mặt trò chuyện mấy lần nhưng anh ta không có thiện ý giúp vợ chồng tôi hàn gắn, anh ta im lặng nhưng vẫn công khai qua lại với vợ tôi, dễ dàng vứt bỏ tình bạn với tôi.
Ngoài chuyện chịu đựng vợ ngoại tình, sắp tan cửa nát nhà, tôi còn bị mẹ và người thân mắng chửi. Mẹ tôi đã đổ bệnh khi biết chuyện “tôi học gì không học, đi học mèo mả gà đồng”. Tuy nhiên tôi vẫn biết ơn vì ngày nào mẹ cũng thủ thỉ với vợ hãy tha thứ cho tôi.
Chưa kể, chồng người tình vẫn tìm cớ nhắn tin cho vợ tôi với lý do theo dõi xem cả hai còn qua lại với nhau không rồi đẩy đưa “hay tôi với chị cũng cặp với nhau cho hai kẻ đó biết mặt”. Vợ tôi 34 tuổi mà trẻ đẹp hơn người tình nhiều. Nếu tôi làm dữ đòi ly hôn, chắc chắn sẽ mất vợ con. Anh bạn thân hay sang nhà chơi cũng rất thương hai con tôi, chắc chắn anh ấy sẽ chấp nhận để vợ tôi mang hai con riêng theo.
Bài tâm sự của tôi chắc chắn nhận nhiều gạch đá cho một kẻ ngoại tình. Chưa bao giờ tôi nghĩ sẽ đem chuyện riêng của bản thân lên đây nhưng hôm nay đứng trước nguy cơ đổ vỡ gia đình, tôi mong nhận được những góp ý mang tính xây dựng để cứu vãn cuộc hôn nhân của mình.
Theo VNE
Không thể quên em - người tình ảo
Anh phải làm gì để có thể bước tiếp khi không có em đây?
Một mối tình của hai người ở hai phương trời, chỉ biết và nhận lời yêu nhau qua những dòng tin nhắn hay chỉ là những cuộc điện thoại. Dù trải qua bao nhiêu sóng gió khó khăn của cuộc sống thì cả hai vẫn muốn cùng được gắn bó với nhau. Vậy mà sau bao khó khăn gần vượt qua thì anh lại mất em.
Anh và em quen nhau nhờ cậu của em cho số điện thoại. Anh đã làm quen với em chỉ mong có thể là một người bạn cùng chia sẻ niềm vui hay nỗi buồn, giúp nhau vượt qua những khó khăn. Thế rồi những cuộc nói chuyện đã xích chúng ta lại gần nhau hơn. Tới một ngày anh thật sự thấy nhớ em một cách khó hiểu và những lần gọi cho em không được anh lại thấy lo lắng biết nhường nào. Có lẽ anh đã yêu, và anh tỏ tình với em. Không ngờ em nhận lời ngay, vì em cũng có suy nghĩ và cảm giác từ trái tim đang thổn thức giống như anh vậy. Hóa ra mấy ngày qua em cúp máy là vì em sợ em yêu anh và sợ những cuộc nói chuyện không biết dừng lại ấy sẽ khiến em yêu anh nhiều hơn thế, nhưng em đã không thể cưỡng lại với nỗi nhớ nơi con tim đang cồn cào chạy loạn nhịp ấy và rồi ta lại liên lạc với nhau. Mình bắt đầu yêu nhau như thế.
Khi ấy anh mới học năm 2 đại học, em mới năm nhất Cao đẳng, tính thời gian ra trường cả 2 sẽ cùng ra và sẽ tính xa hơn nữa. Những năm tháng hai đứa yêu nhau chỉ qua điện thoại nên lúc nào anh cũng ôm cái điện thoại ấy suốt thôi. Mình yêu nhau cũng thật hạnh phúc, cùng nhau chia sẻ những khó khăn hằng ngay và là động lục giúp nhau vượt qua những khó khăn ấy. Chính vì yêu em mà anh đã thay đổi được rất nhiều. Từ một người lười học thành một người siêng học, chịu khó và động lực lớn nhất chính là vì em.
Anh sinh ra trong một gia đình nghèo khó, nghỉ hè anh cũng chẳng thể về gặp em. Những ngày lễ, ngày tết anh chỉ biết cầm điện thoại nhắn tin với em cho em đỡ buồn. Anh đã hứa với em sau khi ra trường sẽ đón em, chúng mình sẽ làm đám cưới như bố mẹ mong muốn. Anh đã hứa sau này sẽ bù đắp lại cho em tất cả thay vì những tháng ngày yêu nhau xa cách thiếu thốn này. Những ngày em đi học mà phải vừa học vừa đi làm thêm, em đã quá vất vả để đỡ đần cho mẹ. Anh rất thương em và tự hứa với lòng mình sau này sẽ không để em chịu khổ như thế vì anh.
Đã hơn 1 năm rồi nhưng anh vẫn không thể quên em - người tình ảo (Ảnh minh họa)
Những tháng ngày yêu nhau tuy ảo nhưng lại rất chân thành, anh đã nghĩ rằng mình sẽ không thể sống thiếu vắng em được nữa. Thời gian cũng đã trôi đi nhanh chóng, cũng chỉ còn một năm nữa thôi, cả hai sẽ cùng tốt nghiệp. Anh đang mơ về ngày hai đứa gặp nhau ấy không biết sẽ như thế nào. Nhưng có lẽ số anh không được hưởng cái gọi là hạnh phúc ấy. Chỉ còn một năm nhưng với em đã quá mệt mỏi, em xin anh được chia tay. Khi đó anh chỉ biết câm nín và mong em suy nghĩ lại về quãng thời gian qua, giờ chỉ còn lại 7 tháng nữa thôi anh sẽ về đón em. Nhưng em đã không cho anh được cơ hội nào nữa, em đã nhận lời người khác. Khi đó anh đau lắm, nhưng khi yêu là vậy, còn nghĩ xa hơn thì anh đau cũng đáng vì anh chẳng có gì để em đặt niềm tin ngoài những cuộc nói chuyện qua điện thoại cả. Anh chỉ biết tự trách mình và thầm mong em sẽ được hạnh phúc bên người mà em cưới. Nhưng lý do chia tay khiến anh đau hơn đó là vi em lấy người con trai một trong gia đình giàu có, em những mong sẽ bớt đi đời cơ cực ngày nào.
Chẳng lẽ tình yêu chân thật kia không đủ để em cảm nhận thấy hạnh phúc hay sao, chẳng lẽ những gì em đã hưa với anh chỉ là nói dối sao? Chẳng lẽ không có cái gọi là tình yêu đích thực và vượt qua những vật chất tầm thường kia sao? Anh đã rất đau em à. Nhưng anh còn đau hơn khi em tìm đến anh sau 6 tháng em cưới. Lâu lắm rồi anh mới nghe lại giọng nói của em nhưng giọng em vẫn vậy, anh đã không muốn nghe nhưng em đã xin anh và rồi anh cũng nghe cuộc điện thoại ấy. Là gì đây em, anh không được nghe em cười nói vui vẻ hay là hỏi thăm anh sống như thế nào, ngược lại là em đang khóc. Em đã khóc không nói nên lời. Đó là những nỗi đau và những sai lầm khi em chọn người ấy.
Em xinh đẹp, em giỏi giang, em ngoan hiền và chịu khó. Nhưng họ không cần, họ khinh bỉ em như những gì họ khinh nhất chỉ vì biết em đi làm thêm kiếm tiền đi học. Chồng đi bồ bịch, em ở nhà chẳng ai nói chuyện. "Anh nghĩ rằng em sẽ hạnh phúc sao? Thật sự bây giờ em sống chẳng bằng con chó trong nhà người ta. Em phải tự làm lấy mọi thứ để nuôi mình..." . Nghe xong những câu nói ấy anh đã ứa nước mắt theo những tiếng khóc nức ở và nghẹn lời của em. Anh cứ ngỡ rằng trái tim này sẽ được ngủ yên sau gần nửa năm cố gắng. Vậy mà mọi thứ như đang ùa về dồn dập, Anh muốn được gặp em hơn lúc nào hết, anh muốn cứu em khỏi cái nhà ấy. Nhưng anh phải làm sao? Em là vợ của người ta rồi kia mà, sẽ chẳng có ai ủng hộ cho anh cả. Bởi vì em không được ly hôn, nếu muốn thì em phải đền bù cho nhà người ta những khoẳn tiền thách cưới trước kia. Và rồi anh cũng chỉ biết câm nín để nghe tiếng em khóc mà trái tim như đau quằn quại.
Tình ảo là thế sao? Tình ảo sẽ không thể trở thành thật được sao? Cuộc điện thoại ấy là cuối cùng em gọi cho anh rồi đó, bây giờ cũng đã hơn 1 năm rồi nhưng anh vẫn không thể quên em - người tình ảo. Anh chẳng biết mình có đủ can đẳm để đi gặp em không? Anh cũng không biết mình còn suy nghĩ ấy để làm gì khi mà mọi thứ coi như kết thúc? Anh phải làm gì để có thể bước tiếp khi không có em đây?
Theo VNE
Đã bị sàm sỡ còn bị chồng cho ăn tát Tôi không muốn nhìn mặt chồng nữa. Anh ấy là đàn ông, không bảo vệ được vợ thì chớ, lại còn bạo hành với tôi. Chồng tôi là rất hay ghen và có tư tưởng sở hữu rất lớn với vợ. Anh ấy luôn luôn khó chịu mỗi khi người đàn ông khác nhìn ngắm vợ mình, nhất là vào vòng một của...