Vợ ngoại tình, lỗi này tại anh!
Nếu em thông cảm và quay lại làm người vợ thủy chung, anh thề sẽ yêu em bằng cả tình yêu của mình!
Anh còn nhớ như in ngày mình chính thức yêu nhau, đó là giây phút hạnh phúc nhất trong đời anh. Khi gặp em, anh đã biết, em chính là người con gái hợp với anh, anh quyết định sẽ tìm hiểu em bằng được. Và rồi, điều may mắn là em cũng có tình cảm với anh.
Chúng ta nên duyên vợ chồng sau hơn 2 năm yêu nhau. Thời gian đó không quá dài nhưng cũng đủ để cả hai hiểu và yêu thương nhau. Anh luôn trân trọng em, anh tôn trọng mọi việc làm, ý kiến của em. Có gì không hay không phải, chúng mình ngồi nói chuyện, vui vẻ, thoải mái để cả hai nhận ra điểm tương đồng. Vợ chồng mình vì thế mà cảm thấy rất nhẹ nhàng trong mọi vấn đề. Lúc nào anh và em cũng như vậy, không mấy khi xích mích, to tiếng.
Em là người vợ tuyệt vời, cũng là người con dâu tuyệt vời. Bố mẹ anh cực kì yêu quý em, họ luôn nói em là con dâu tốt, biết đối nhân xử thế. Còn anh, với em, lúc nào cũng nhẹ nhàng, dịu dàng như thế. Anh tôn trọng mọi thứ ở em, chỉ là, dường như sự tôn trọng ấy đã khiến em thấy giống như một sự kính nể mà đối với một người vợ không thực sự cần thiết…
Bạn bè hàng xóm nhìn vào, nói chúng ta là một gia đình hoàn hảo, hạnh phúc vô cùng. Ai cũng khen ngợi vợ chồng mình, nhất là khi em sinh cho anh một cô con gái đáng yêu. Anh cưng nựng con, yêu con, chiều con vô cùng. Nhưng cũng từ đó, cuộc sống của chúng mình có nhiều đảo lộn.
Bạn bè hàng xóm nhìn vào, nói chúng ta là một gia đình hoàn hảo, hạnh phúc vô cùng. Ai cũng khen ngợi vợ chồng mình, nhất là khi em sinh cho anh một cô con gái đáng yêu. (Ảnh minh họa)
Lúc nào anh cũng tham công tiếc việc, anh luôn nói với em rằng, anh đi làm, kiếm tiền để lo cho vợ con. Hàng tháng, anh ít ăn chơi, ít đi nhậu, ít tụ tập và cũng ít đưa em và con đi đâu cả, anh chỉ biết làm việc. Anh chăm chú vào những thiết kế và máy móc của mình. Về tới nhà, anh chỉ biết cắm mặt vào máy, đợi cơm của em xong rồi ăn, rồi lại xem tivi, lại vào máy ngồi. Ngày nào cũng như ngày nào, đến mấy việc về công ty của em, em mang ra kể anh còn bảo &’toàn việc công ty em, anh biết gì mà nghe’. Anh cũng không mấy khi hào hứng với câu chuyện của mấy chị em phụ nữ xích mích hay cãi cọ. Anh thường nói &’đúng là chuyện của đàn bà…’ làm em cụt hứng.
Mấy năm rồi, anh lúc nào cũng tôn trọng vợ, kính nể vợ. Khi em hỏi anh về một việc gì đó, anh luôn nói, &’tùy em quyết định, anh tôn trọng ý kiến của em’. Có thể tất cả những điều đó làm em chán, em cần nghe ý kiến của anh, cần sự quyết đoán của một người chồng. Đôi khi em muốn chồng sai khiến, muốn được chồng cấm đoán, không nên làm thế này, thế kia phải không em?
Tất cả những điều này, anh đã suy nghĩ kĩ và hiểu được tâm tư của em. Mấy năm làm vợ chồng, nhất là khi sinh con xong, anh đã quên mất khái niệm đi chơi, đi du lịch, đưa vợ đi đâu đó. Ngày tết, ngày lễ, anh vẫn nhớ để tặng quà em, nhưng cũng chỉ dừng lại ở đó. Không có những cuộc hẹn hò lãng mạn, không có những câu nói ngọt ngào, chỉ có công việc và những lời dạng như &’hôm nay anh bận, em đi chơi với con nhé’.
Video đang HOT
Câu nói của em làm anh chết lặng. Em không phủ nhận, thậm chí em còn thú tội một cách đường đường chính chính. (ảnh minh họa)
Anh mua một cái túi đắt tiền cũng không hỏi xem em có thích không. Cứ về tới nhà là anh nó, có quà cho em, còn cũng không cần hào hứng xem em mặc, em đeo có đẹp không, giống như xong trách nhiệm.
Hôm nay, anh lại bận rộn công việc thiết kế, và khi anh nghe thằng bạn nói, &’vợ mày có bồ’, anh mới té ngửa. Làm sao mà vợ anh lại có bồ được. Vợ anh là người phụ nữ đoan chính, ngoan hiền, là người con dâu tốt, được cả hàng xóm ngưỡng mộ. Vợ anh là người khéo léo, nấu ăn giỏi chiều chồng, lúc nào cũng lo lắng cho chồng con, thời gian đâu mà ngoại tình?
Vậy đấy, anh tìm rất nhiều lý do để biện minh cho lời nói của thằng bạn. Nhưng, nó vẫn khăng khăng là, em đã ngoại tình, em đang cặp bồ với một người đàn ông khác mà chính mắt nó nhìn thấy em tình tứ với anh ta trong quán cà phê.
Anh về nói chuyện bóng gió với em, nói về chuyện những người vợ ngoan có bồ để xem phản ứng của em ra sao. Thật lạ, em bảo &’anh đang nói em đúng không, đúng, em có bồ, em đã ngoại tình với người đàn ông khác. Anh thấy sao?’.
Câu nói của em làm anh chết lặng. Em không phủ nhận, thậm chí em còn thú tội một cách đường đường chính chính. Em bảo &’em đã sa ngã rồi, em đã không còn là người vợ như anh nghĩ. Vậy, em cho anh lựa chọn, chúng ta chia tay nếu như anh muốn, em nuôi con…’.
Ánh mắt không nhìn anh, giọng nói sắc lạnh, khôn mặt không có chút biểu hiện gì, em để nghị ly hôn với anh ư? Anh thật không tin đây là vợ anh, còn lạ hơn là tại sao em lại sẵn sàng thừa nhận mà không giấu giếm. Như người ta, người ta sẽ chối bay chối biến chuyện này, còn em thì không…
Thật ra, vợ chồng sống với nhau còn tình, còn cả nghĩa. Anh sai nhưng em cũng đã sai khi không chia sẻ hết với chồng mà lại có người mới bên ngoài. (ảnh minh họa)
Anh ngồi vắt óc cả ngày, cả đêm không ngủ, anh nghĩ tại sao lại ra nông nỗi này. Vợ anh là người tuyệt vời, còn anh, anh cũng chung thủy, đối xử tốt với vợ, anh không bao giờ làm việc gì có lỗi, vậy thì tại sao? Anh mò vào máy tính, tình cờ đọc được tất cả những gì vợ viết. Vợ nói “Anh chỉ biết công việc, sống với chồng như sống với khúc gỗ. Chia sẻ chuyện gì chồng cũng không bận tâm, chồng bảo vợ là &’đàn bà lắm chuyện’. Chồng đưa tiền hàng tháng nhưng tiền đâu phải là thứ vợ cần. Chồng yêu con, còn vợ như người thừa. Những món quà tặng vợ, chồng vứt toẹt một cái là xong, không cần biết cảm giác của vợ thế nào. Yêu nhau thì thế, cưới nhau về, chồng quên mất bổn phận của mình. Chỉ có vợ là người phục vụ chồng, con, còn chồng đã quên mất tất cả những lời hứa hẹn khi xưa. Có lúc vợ ốm, chồng cũng chỉ hỏi một câu là uống thuốc chưa nhưng không hề nghĩ đến việc mua thuốc cho vợ… Vậy đấy, sống như vậy mà có hai vợ chồng thì khác gì độc thân?’.
Tất cả những lời vợ nói làm anh đau lòng. Đúng vậy, anh nghĩ lại tất cả những gì xảy ra, anh đúng là một gã chồng như vậy. Anh vô tâm, không nghĩ đến cảm xúc của vợ nhưng lại luôn cho mình là người đàn ông biết chiều, biết quan tâm và lo lắng cho vợ. Đúng là đàn ông bọn anh, không dễ nhìn ra điểm yếu và sự vô tâm của mình. Anh chưa nhạy cảm để hiểu được tâm ý của em, vợ à…
Hôm nay, anh đã hiểu tại sao em lại thừa nhận chuyện em ngoại tình. Có lẽ, vì em đã chán ngấy anh rồi, em đã cho anh quá nhiều cơ hội nhưng anh lại không nhận ra. Anh đã để em rời xa anh, nhưng mà bây giờ, anh xin lỗi, anh muốn em quay lại bên anh và con, được không em?
Thật ra, vợ chồng sống với nhau còn tình, còn cả nghĩa. Anh sai nhưng em cũng đã sai khi không chia sẻ hết với chồng mà lại có người mới bên ngoài. Bây giờ là anh cho em một cơ hội, nếu như em thật cảm thấy chuyện kia chỉ là nhất thời, em muốn quay về, anh đồng ý, tha thứ cho em, chấp nhận tất cả. Anh sẽ yêu em bằng tình yêu chân thành, hết lòng, hết dạ, sửa hết những điều chưa được trong cuộc sống vợ chồng bấy lâu nay. Chuyện vợ ngoại tình anh cũng sẽ không bao giờ nói ra ngoài, coi như chưa từng xảy ra. Lỗi này tại anh, nếu em quay về, chúng mình làm lại từ đầu, em nhé…
Anh yêu vợ!
Theo Khampha
2 lần sảy thai, chồng thờ ơ không thiết
Anh đổ mọi tội lỗi lên đầu tôi. Anh nói là tại lần đầu bất cẩn nên bây giờ tôi khó lòng giữ được con.
Những tưởng, tình yêu bên chồng sẽ đẹp tuyệt vời, sẽ là thứ tình yêu viên mãn suốt cuộc đời này nhưng ai ngờ, chỉ vì chuyện vợ bị sảy thai mà chồng trở mặt, không coi vợ ra gì.
3 năm cho một cuộc tình, thời gian ấy cũng là quá dài với hai người yêu nhau. Ở thời đại này, có những người chỉ gặp nhau vài lần, quen nhau vài tháng và yêu nhau cũng vài tháng là họ có thể tiến tới hôn nhân. Nên với tôi và anh, 3 năm là quãng thời gian quá dài cho chúng tôi, để cả hai cảm thấy yêu, thương nhau, cảm thấy trân trọng tình cảm của nhau.
Anh là một chàng trai tốt, là một người đàn ông mà rất nhiều cô gái ngưỡng mộ. Anh luôn yêu tôi, quan tâm tôi khiến người khác phải ghen tị. Tôi cũng luôn nghĩ, tại sao anh lại có thể chân thành đến thế, tốt bụng đến thế. Tôi nghĩ, anh đúng là điểm tựa của tôi, là nơi để tôi dựa vào, là bờ vai vững chắc cho tôi nương nhờ sau này. Con tôi sẽ có một người cha tuyệt vời.
Chúng tôi cưới nhau khi mọi thứ đã sẵn sàng. Anh có công việc ổn định, tôi cũng có thu nhập tốt. Cả hai chỉ còn lo chuyện tích cóp để mua nhà nhưng mà chuyện đó chắc cũng phải chờ vài năm, khi con cái ra đời đã. Tôi và anh thuê tạm căn phòng tương đối rộng để cho hai vợ chồng sống và làm việc trên thành phố. Ngày đó, tôi cảm thấy thế là đã quá hạnh phúc rồi, tôi đâu dám mơ ước cao sang, chỉ cần một tổ ấm nho nhỏ, có người đàn ông yêu thương mình là được...
Vậy mà có một lần, công ty tổ chức đi du lịch, chồng bảo tôi không nên đi nhưng mà tôi lại cố đi vì có chia tay một chị tôi chơi rất thân trong đó chuẩn bị nghỉ việc. (ảnh minh họa)
Chúng tôi có con sau đó nửa năm. Sức khỏe của tôi vốn không được tốt lắm nên tôi cũng cố gắng giữ gìn. Chồng biết tôi có bầu thì chiều hết nước, hết cái. Lúc nào anh cũng dặn tôi phải ăn uống đầy đủ, ăn gì, uống gì anh cũng bảo ban tôi cẩn thận. Thấy thái độ của chồng, tôi mừng lắm. Tôi cảm thấy vui và hạnh phúc vì vừa có con lại có được người chồng yêu thương mình đến vậy. Con là trời cho, ai chẳng muốn có con, thiên thần đang trong bụng khiến tôi cảm thấy vô tư thoải mái, tự tin vào bản thân mình hơn hẳn. Chỉ hi vọng con khỏe, lớn nhanh từng ngày.
Vậy mà có một lần, công ty tổ chức đi du lịch, chồng bảo tôi không nên đi nhưng mà tôi lại cố đi vì có chia tay một chị tôi chơi rất thân trong đó chuẩn bị nghỉ việc. Lần ấy, đường khó đi, đi lại cũng nhiều lại ham chơi thế nên tôi đã làm sảy mất cái thai trong bụng.
Trái tim tôi đau đớn vô cùng, lỗi là tại tôi. Thật ra, tôi cũng giữ gìn lắm, tôi không nghĩ chỉ một lần đó thôi lại sảy thai được. Vì đi như thế tôi cũng cố gắng an toàn. Bà bầu không nên đi xa thật, nhưng mà đi xa có phải là đi linh tinh đâu. Tôi buồn vì mất đi đứa con của mình, lòng tôi đau đớn vô cùng.
Chồng giận tôi lắm, nhưng thấy tôi khóc lóc nhiều, anh cũng do đọng viên. Thôi thì sẽ lại có đứa khác, chồng nói vậy làm tôi yên lòng. Thật ra tôi hiểu anh trách tôi không nghe lời anh, tôi cũng không phải là người vô tâm, chỉ là tôi nghĩ, đi thế an toàn, có gì đâu nên cứ cố gắng đi. Ai ngờ.. Chắc tại do tôi yếu...
Thời gian sau đó tôi cố gắng bồi bổ sức khỏe. Hơn 1 năm sau, tôi có bầu lần nữa. Tôi cố gắng nâng niu từng tí một. (Ảnh minh họa)
Mất con, có người mẹ nào mà không đau đớn. Chồng hiểu tâm trạng của tôi nên cũng thông cảm cho tất cả những gì đã xảy ra. Anh mong có con lắm rồi nên để tuột mất cơ hội này, gần như trái tim anh đau nhói. Chỉ là, chuyện đã qua thì nên cho qua...
Thời gian sau đó tôi cố gắng bồi bổ sức khỏe. Hơn 1 năm sau, tôi có bầu lần nữa. Tôi cố gắng nâng niu từng tí một. Lần này tôi chẳng dám đi đâu, không dám uống linh tinh, chịu khó tẩm bổ sức khỏe lắm. Thế mà, chẳng hiểu sao, tôi lại xảy ra chuyện đau lòng. Cái thai lại sảy một lần nữa. Bác sĩ nói sức khỏe tôi quá yếu, bây giờ khó mà giữ được con nếu như không ở nhà nằm treo chân hạn chế đi lại. Tôi đau khổ vô cùng. Hai lần vợ bị sảy thai, quá đau, quá mệt mỏi. Chồng tôi gần như tuyệt vọng. Anh mong mỏi từng ngày, niềm vui của anh khi tôi thông báo có bầu, tôi còn nhớ như in. Vậy mà giờ đây, tôi mất con thật rồi.
Anh không nói gì suốt thời gian đó. Ngay cả tới câu hỏi thăm anh cũng không nói. Anh đổ mọi tội lỗi lên đầu tôi. Anh nói là tại lần đầu bất cẩn nên bây giờ tôi khó lòng giữ được con. Anh nói tôi là không biết thương con. Có người mẹ nào mà không thương con hả anh?
Mọi lỗi lầm dường như anh để tôi chịu hết. Tôi đau khổ vô cùng, lòng tôi nhức nhối vì vừa mất con lại bị chồng quát mắng. Trái tim tôi tê tái, như có nghìn mũi dao đâm vào. Tôi không thể hiểu nổi chồng sao lại suy nghĩ như vậy. Vợ đang đau ốm, đang mệt mỏi khổ sở thì anh lại buông những lời cay đắng. Tôi phải làm sao đây?
Tôi tuyệt vọng quá trên con đường này. Muốn có con nhưng mà anh không quan tâm thì tôi còn cơ hội đâu nữa. Có phải anh đau quá nên vậy không, nhưng tại sao anh không hiểu, tôi còn đau đớn gấp bội phần?
Theo Khampha
Chỉ ước một lần chồng gọi một tiếng 'em ơi' Vợ chồng lấy nhau đã được 2 năm, nhưng thú thực, nếu có lần nào đó anh gọi em bằng một câu tình cảm &'em ơi' thì chắc tim em đã rụng rời. Em hơn anh 1 tuổi, đó là điều khiến chúng mình có khoảng cách ư? Em không nghĩ như vậy, vì trước đây, khi chúng ta tán tỉnh nhau, anh...