Vợ nghiện mua sắm thì 20 chứ 50 triệu cũng hết!
Nếu như vợ anh Trung Vũ nghiện mua sắm thì một tháng 20 triệu chứ 50 triệu cũng không còn đồng nào.
Tôi cũng là đàn ông đã có gia đình, có một đứa con 5 tuổi, hai vợ chồng tôi sống ở quận Long Biên- TP Hà Nội. Chúng tôi vẫn phải đi thuê nhà, mỗi tháng mất 2 triệu tiền thuê nhà, và các khoản tiền dịch vụ điện, nước, internet, truyền hình cáp, xăng xe, điện thoại của hai vợ chồng… một tháng cũng mất thêm khoảng hơn 2 triệu đồng. Con tôi học trường công, mỗi tháng mất hơn 1 triệu tiền học. Tổng cộng, mỗi tháng chi phí cứng của cả nhà mất khoảng gần 6 triệu đồng.
Nếu phụ nữ nghiện hàng hiệu, nghiện làm đẹp thì 20 triệu một tháng chứ 50 triệu một tháng cũng không đủ đâu – Ảnh minh họa
Trong khi đó, thu nhập của hai vợ chồng được 15 triệu, hoàn cảnh vẫn còn khó khăn nên trừ các khoản đóng góp cứng, hai vợ chồng thống nhất chỉ dành cho chi tiêu ăn uống một tháng khoảng 4-4,5 triệu đồng, còn giữ lại 5 triệu đồng làm vốn.
Hơn một năm nay, với mức thu nhập 15 triệu, vợ chồng tôi tháng nào cũng để dành được 5 triệu. Nhưng nói thật là nhiều lúc nghĩ cũng thương vợ con, vì hoàn cảnh nên vợ tôi cũng ít mua sắm, nêu có mua thì cũng chỉ dám mua hàng bình dân, 2-3 trăm một cái quần, cái áo chứ không dám mơ đến những bộ quần áo tiền triệu. Cũng chỉ vì thu nhập thấp, nên gia đình tôi hầu như không ăn uống ở bên ngoài, đồ chơi hay quần áo cho con cũng không mua sắm nhiều.
Video đang HOT
Với gia đình anh Trung Vũ, 1 tháng tiêu gần 20 triệu so với gia đình nhà tôi thì có vẻ nhiều, nhưng tôi thấy cũng không phải không hợp lý đâu. Vì như anh nói, vợ anh mua sắm quần áo rất nhiều.
Tôi đã có thời gian làm việc cho một thương hiệu thời trang nổi tiếng dành cho phái nữ, mỗi bộ váy, áo ở đây có giá lên tới gần 10 triệu đồng. Thế mà có những người phụ nữ tháng nào cũng mua một sản phẩm. Nếu chị vợ anh Trung Vũ là một trong số đó, nghiện hàng hiệu, nghiện làm đẹp thì 20 triệu một tháng chứ 50 triệu một tháng cũng không đủ đâu.
Cũng may là chị ấy lấy được anh, kiếm ra nhiều tiền, chứ lấy phải tôi, thu nhập một tháng chưa được 10 triệu thì chắc chị ấy bỏ đi sớm. Nói đến đây tôi lại thấy thương vợ mình, lúc nào cũng chắt chiu, lo toan, tính toán từng buổi chợ. Cưới nhau 6 năm rồi nhưng do điều kiện kinh tế eo hẹp nên vợ chồng tôi chưa có một chuyến du lịch cùng nhau.
Theo Đất Việt
Chán nản vì chồng toàn trốn đóng góp tiền nuôi con
Đợt này em vừa mới có bầu. Chồng em dù rất vui vì sắp được làm bố nhưng cũng không thèm góp tiền để chăm sóc vợ. Thậm chí tiền đi khám hay tiền mua thuốc, mua sữa, chồng tôi cũng không thèm quan tâm.
ảnh minh họa
Giờ mang thai rồi em càng lo lắng hơn vì chồng em chẳng có ý định đóng góp tiền để mua đồ cho con, hay đưa vợ đi khám, chứ chưa nói đến chuyện sinh con rồi nuôi con. Chẳng lẽ một mình em gánh vác trong khi chồng chẳng biết ý thức gì hết.
Em 29 tuổi, kết hôn được hai năm sau gần một năm tìm hiểu. Em là cô gái năng động, và thích cuộc sống độc lập. Trước khi kết hôn, em cũng đã nói với chồng chuyện sau này làm vợ chồng thì cũng nhau trao đổi và chia sẻ từ từ việc làm, tài chính, gia đình, sinh con... Chồng em cũng đồng ý với ý kiến của em. Thế nhưng không ngờ sau hôn nhân, mọi chuyện đều đã thay đổi hoàn toàn.
Lúc đầu, chồng em nói là mỗi tháng sẽ trích từ khoản tiền lương 10 triệu của chồng một khoản 3 triệu để góp tiền ăn và sinh hoạt, 3 triệu để tích lũy, còn 4 triệu thì để chi tiêu và làm những việc riêng. Dù không thích như vậy, vì em nghĩ khoản 4 triệu kia để tiêu như thế cũng rất hoang phí. Vợ chồng son thì nên tiết kiệm để sau này làm những việc lớn hơn.
Còn lương em chỉ được 6 triệu. Em cũng chia đều thành 3 khoản như chồng. Vậy là em cũng chỉ có 2 triệu để chi tiêu riêng cho bản thân. Nhiều lúc thấy chị em mua sắm quần áo hay đồ mỹ phẫm, em cũng thích lắm, nhưng đều phải nhịn. Em cũng hy vọng chồng hiểu và đồng lòng cùng với mình.
Được 3 tháng đầu mới cưới, chồng em tuân thủ theo những gì vạch ra. Nhưng sau này vì muốn về nhà bố mẹ chồng ở để tiết kiệm chi phí, chồng em trở nên chây lì hẳn. Ngoài mỗi tháng đưa 3 triệu tiền ăn cho bố mẹ, anh toàn kiếm cớ không góp tiền để dành với em. Có tháng đưa một triệu, có tháng đưa 1,5 triệu, có tháng không, với rất nhiều lý do. Em không kiểm soát lương cũng như tôn trọng quyền riêng tư của anh ấy. Em ghét cái thái độ đóng góp như thế nên ém luôn, lập quỹ đen cho mình. Em định bụng khi nào anh ấy đóng góp tự nguyện đều đặn có ý thức thì em mới lập chung quỹ, còn không thì mặc.
Đợt này em vừa mới có bầu. Chồng em dù rất vui vì sắp được làm bố nhưng cũng không thèm góp tiền để chăm sóc vợ. Thậm chí tiền đi khám hay tiền mua thuốc, mua sữa, chồng tôi cũng không thèm quan tâm. Em cảm giác như chồng em đang lờ đi khoản đóng góp và cũng không có ý định gì lo lắng cho con cái.
Có mẹ nào đang có bầu 4 tháng lại phải đối mặt với những chuyện đau đầu như thế này không? Làm sao để chồng em tự giác đóng góp và có ý thức tiết kiệm để nuôi con bây giờ.
Em sợ cứ tình hình như thế này kéo dài thì đến một lúc nào đó vợ chồng em phải chia đều tiền hằng ngày mất thôi. Chả lẽ tiền nong vợ chồng mà phải sòng phẳng đến mức đau đầu như vậy?
Theo Phununews
'Anh cứ ôm tiền mà sống đến già!' Tức giận, lại bị anh chạm vào đúng lòng tự ái, em đã hét vào mặt anh rằng: "Vâng, tôi lãng phí. Còn kiểu người coi đồng tiền quan trọng hơn cả người yêu như anh thì cứ ôm tiền mà sống đến già đi". Em muốn nhờ các anh chị tư vấn một chuyện, hiện tại em rất rối và không hiểu...