Vợ ngày nào cũng khóc lóc vì ngực lép, chồng cứ nửa đêm là thức dậy l.àm c.huyện đ.ó giúp vợ
“Em cứ ngưỡng mộ mấy cô n.gực b.ự làm gì cơ chứ, rồi đến lúc nó thành mướp thế kia thì nhìn gớm c.hết”.
Nên cứ nửa đêm, lợi dụng lúc Vy ngủ say là Hoàng lại lẻn vào phòng làm việc l.àm c.huyện đ.ó. (Ảnh minh họa)
Vy, vợ Hoàng đẹp, đẹp lắm. Người ta nghĩ, một người con gái như Vy chắc phải tự hào nhiều về bản thân mình lắm. Nhưng người ta đâu có biết rằng, Vy không những không tự hào về bản thân mình mà ngược lại, Vy còn rất tự ti là đằng khác. Lý do cũng đơn giản thôi, vì Vy lép. Có người con gái nào lại tự tin với cái vòng 1 phẳng lì của mình đâu cơ chứ. Vy dù đã dùng mọi biện pháp tự nhiên để can thiệp nhưng vòng 1 vẫn chẳng cải thiện một chút nào. Và cũng đã có lúc Vy nghĩ, hay là đi phẫu thuật thẩm mỹ quách cho xong. Nhưng mẹ Vy bảo về lâu về dài, thì biện pháp này không ổn, còn chuyện con cái sau này nữa. Thôi thì số trời không cho Vy hoàn hảo, Vy cũng đành phải chấp nhận nó vậy. Và Vy còn nghĩ, sẽ chẳng có bất cứ chàng trai nào thèm yêu một cô nàng lép như mình đâu. Cho đến một ngày Hoàng xuất hiện.
Như cơn mưa rào xua tan đi cái nắng nóng oi ả trong bầu không khí nồng nặc mùi tự ti của Vy, Hoàng khiến cho Vy không còn tự ti về bản thân mình nữa. Tình yêu của Hoàng đã giúp Vy lấy lại được một chút tự tin và yêu đời hơn. Đáng quý hơn nữa, tình cảm Hoàng dành cho Vy là chân thành, là thật lòng. Vì thế, mới sau nửa năm tìm hiểu nhau, Vy đã đồng ý theo Hoàng lên xe hoa. Bạn bè Vy nói Vy có quá vội vàng không thì thời gian tìm hiểu hơi ngắn. Vy chỉ cười. Thời gian dài hay ngắn đâu có quan trọng, quan trọng là cả Vy với Hoàng đều biết mình cần nhau, mình đã sẵn sàng để xây dựng một gia đình là ổn.
Chứ cứ để Vy ngày nào cũng cứ đôi ba giọt nước mắt rơi thế này thì Hoàng x.ót x.a lắm. (Ảnh minh họa)
Chẳng hiểu sao sau khi kết hôn, Vy vẫn không từ bỏ mong muốn làm tăng kích thước vòng 1. Có lẽ là vì Hoàng. Hoàng lịch lãm, phong độ, ra đường, đã biết Hoàng có vợ rồi mà ối cô vẫn còn liếc mắt trông theo đấy thôi. Nếu bây giờ mà họ biết Hoàng có một cô vợ lép là Vy, thì chắc chắn họ sẽ cười Vy cho thối mũi mà xem. Vy làm sao mà dám theo Hoàng ra đường nữa chứ. Chỉ có điều đó là suy diễn của riêng Vy, và khổ nỗi là Vy cứ một mình gặm nhấm lấy nó, tự than thân trách phận mình. Thậm chí là còn khóc lóc nữa cơ. Hôm rồi, ra đường Hoàng chỉ buột miệng nói mỗi một câu:
- Ây chà, cô kia có vòng 1 khủng thật đấy!
Video đang HOT
Thế là tối hôm đó, Vy đóng cửa phòng ngủ nhất định không cho Hoàng vào, lại còn khóc lóc ầm ĩ nữa chứ. Hoàng cũng đau đầu lắm. Nhưng không phải đau đầu vì cái chuyện Vy cằn nhằn, vì cái ngực lép của Vy mà Hoàng đau đầu vì không biết làm cách nào để có thể giúp Vy hết tự ti, cười tươi với những gì mình có. Chứ cứ để Vy ngày nào cũng cứ đôi ba giọt nước mắt rơi thế này thì Hoàng x.ót x.a lắm. Hoàng lục tìm mọi biện pháp để giúp Vy. Nhưng hình như tất cả những cách Hoàng tìm được, Hoàng đều đã từng nghe Vy nói Vy đã áp dụng hết cả rồi hay sao ấy. Rồi nhìn thấy câu nói ấy trên bìa một cuốn tạp chí, Hoàng ôm bụng cười như nắc nẻ và…
Chuyện này Hoàng nhất định phải làm trong bí mật. Chứ để lộ ra thì còn gì là bất ngờ nữa chứ. Nên cứ nửa đêm, lợi dụng lúc Vy ngủ say là Hoàng lại lẻn vào phòng làm việc l.àm c.huyện đ.ó. Nhưng cũng không dám làm quá lâu vì sợ Vy tỉnh dậy bất chợt không thấy Hoàng đâu thì lộ hết chuyện. Vì thế, ròng rã suốt một tháng trời, cuối cùng kế hoạch của Hoàng cũng hoàn thành. Nhìn sản phẩm, Hoàng hài lòng lắm. Tối hôm đó, Hoàng gọi Vy vào phòng làm việc của mình.
Xem những hình ảnh mà Hoàng chiếu trên màn hình rộng, Vy sững sờ:
- Cái này là, em không hiểu…
- Em thấy không, “bưởi có thể thành mướp nhưng tường thành thì sẽ trường tồn mãi với thời gian”. Em cứ ngưỡng mộ mấy cô n.gực b.ự làm gì cơ chứ, rồi đến lúc nó thành mướp thế kia thì nhìn gớm c.hết. Em còn phải tự hào vì em lép ấy. Em không thấy mấy cô siêu mẫu lép mà vẫn ăn mặc siêu đẹp đấy thôi. Anh sẽ đầu tư cho em, cứ yên tâm.
Vy còn chưa hết sững sờ vì Hoàng thao thao bất tuyệt toàn những điều khó hiểu thì Hoàng lại tiếp tục làm vì bất ngờ khi dựng hẳn một câu chuyện tình, dựa vào các hình ảnh mà Hoàng cắt ghét được về chàng trai yêu và lấy một cô nàng ngực lép làm vợ. Sự chân thành giản dị của Hoàng đã khiến Vy bật khóc nức nở.
Ngay hôm sau, người ta thấy Vy xuất hiện với một diện mạo hoàn toàn khác lạ, diện váy khoét sâu k.hoe n.gực lép với nụ cười tự tin, rạng rỡ. Hoàng đi bên cạnh hả lòng hả dạ lắm. Không bõ công Hoàng thức đêm 1 tháng. Nụ cười của Vy với Hoàng đáng giá hơn bất cứ thứ gì trên đời này.
Theo blogtamsu
Khóc nấc khi biết lý do ngày nào vợ mù cũng thức dậy từ 3 giờ sáng và ở lì nhà vệ sinh...
Suốt 1 tuần trời vợ tôi cứ ở lì trong nhà vệ sinh 2 tiếng vào sáng sớm như thế. Cho tới ngày hôm đó tôi quyết định để ý xem vợ đang làm gì. Và khi tôi thấy em bước vào nhà tắm...
Thảo thì không muốn tôi khổ nên em lại đòi bỏ đi (Ảnh minh họa)
Ngày tôi đưa Thảo về nhà bố mẹ đã phản đối ghê lắm: "Mày chưa vợ con gì cả, đưa cái đứa mù đây về làm gì. Thấy nó trong nhà thì làm gì còn ai muốn lấy mày nữa hả con, sao mày dại vậy". Lúc đó vì thương Thảo không có chỗ nương thân nên tôi không nỡ để cô ấy đi. Với lại trước khi người đồng nghiệp nhắm mắt lìa đời tôi đã hứa với cậu ấy rằng cả đời này tôi sẽ chăm lo cho cô em gái mù của cậu ấy. Vì cứu mạng tôi trong cơn lũ mà cậu ấy đã nhận cái c.hết thay tôi, tôi không thể nào vô ơn được.
Lúc đầu tôi coi Thảo như em gái, muốn thay người anh trai xấu số chăm sóc cho Thảo. Nhưng bố mẹ tôi thì không muốn như vậy, thậm chí có lần bà đã tìm cách đuổi Thảo đi nhưng may mà tôi về kịp giữ cô ấy lại. Lần đó vì không muốn ai làm gì tổn thương hay làm hại Thảo nữa nên tôi đã tuyên bố thẳng với bộ mẹ là sẽ lấy em làm vợ và chúng tôi quyết định đưa em ra thuê phòng trọ ở riêng.
Bố mẹ giận tôi lắm, quyết định từ tôi. Còn Thảo thì không muốn tôi khổ nên em lại đòi bỏ đi, cuối cùng tôi đưa em ra phường đăng kí kết hôn để em biết chúng tôi đã là vợ chồng thực sự. Lúc đó những quyết định của tôi phần lớn là cảm tính vì cứ nghĩ tới hình ảnh cậu bạn hi sinh tính mạng cứu mình tôi lại thấy có lỗi vô cùng. Chứ thực ra tôi vẫn chưa có cảm tình với Thảo.
Hai người dù đã là vợ chồng sống chung dưới mái nhà nhưng chúng tôi vẫn chưa hề gần gũi nhau. Ngày ngày Thảo chỉ quanh quẩn ở nhà, còn tôi đi làm, tối về tôi lo cơm nước cho cô ấy. Thứ 7, chủ nhật nghỉ tôi đưa cô ấy ra ngoài dạo chơi. Nhưng mọi việc diễn ra êm đềm cũng chỉ được vài tháng đầu. Thấy tôi thay đổi hẳn sau khi có vợ, mấy thằng bạn lại hùa vào: "Vợ mà ông sợ như cọp thế sao. Lúc nào cũng đi về đúng giờ, ở lại nhậu nhẹt với bạn bè chút có sao đâu".
Bị kích bác nhiều tính sĩ nổi lên, hôm ấy tôi la cà quán xá cùng bạn bè chứ không về đúng giờ như trước nữa. Đợi tôi mãi muộn không thấy về thì Thảo phải tự ra ngoài lần mua đồ ăn thức uống về nấu cơm. Có lần tôi về rượu say, Thảo lại đi lạc làm tôi tìm mãi tới 9 giờ đêm mới thấy ở trong nhà một người bán hàng ngoài chợ. Trong hơi men tôi quát tháo ầm ĩ, nói cô ấy là gánh nặng cho mình. Lúc nó tôi say nên chẳng biết mình nói gì, Thảo khóc suốt đêm tôi cũng không hay.
Hôm sau nghe cô ấy nhắc lại và muốn xin về lại quê thì tôi mới tỉnh ngộ, rối rít xin lỗi cô ấy và muốn trở thành người chồng thực sự để che chở cho Thảo. Cô ấy khóc và nói nếu tôi coi cô ấy là vợ thì để cô ấy được ra ngoài, tìm việc phù hợp với bản thân mình để giúp đỡ tôi chứ cô ấy không muốn làm người thừa. Và tôi đã đồng ý, tối đó chúng tôi đã có lần đầu tiên với nhau, tôi đã xác định cả đời này sẽ gắn bó với người vợ mù này.
Thảo đã xin được công việc phù hợp ở phường, tôi nghĩ để cô ấy làm cho khuây khỏa chứ chẳng nghĩ gì tới công cán cả. Từ ngày được đi làm cô ấy vui vẻ hẳn lên, tuy nhiên có điều tôi thấy hơi là vợ cũng dậy rất sớm. Nhiều hôm tỉnh dậy lúc 3 giờ sáng quờ tay sang bên cạnh đã chẳng thấy vợ đâu cả, đoán là cô ấy dậy đi vệ sinh nên tôi ngủ tiếp.
Nhưng có lần 5 giờ sáng tôi lại tỉnh tiếp muốn vào nhà vệ sinh giải quyết nỗi buồn nhưng thấy vợ vẫn chưa chịu ra. Chả biết cô ấy làm gì suốt 2 tiếng liền trong đó vậy. Tôi đ.ập cửa và phải đợi 5 phút sau mới thấy vợ mở cửa bước ra. Buồn quá tôi phi vội vào trong giả quyết. Tôi có hỏi có phải vợ bị yếu bụng không thì cô ấy ậm ừ rồi nói mình không sao đâu.
Sau đó thì Thảo trở ra ngoài bếp nấu đồ ăn sáng cho hai vợ chồng và chuẩn bị cơm cho tôi mang đi làm. Vợ bị mù nhưng cô ấy rất chu đáo, nấu ăn rất ngon, yêu và được chăm sóc người mình yêu thì dù có vất vả thua thiệt so với bạn bè nhưng tôi cũng không quan tâm, chỉ thấy mình như vậy là hạnh phúc lắm rồi.
"Cả đời này anh sẽ nguyện làm đôi mắt cho em vợ à. Anh hứa đấy". (Ảnh minh họa)
Suốt 1 tuần trời vợ tôi cứ ở lì trong nhà vệ sinh 2 tiếng vào sáng sớm như thế. Cho tới ngày hôm đó tôi quyết định để ý xem vợ đang làm gì. Và khi tôi thấy em bước vào nhà tắm với những thứ đó trên tay tôi đã không cầm được nước mắt:
- Sao em không ngủ mà thức làm cái này vậy?
- Em sợ anh tỉnh giấc nên mới mang ra đây đan. Em muốn đan cho anh xong cái khăn trước khi trời lạnh. Em chẳng biết làm gì để cảm ơn ân tình mà anh dành cho em cả. Đời này không có anh, chắc chắn em sẽ không bao giờ có niềm vui trọn vẹn thế này.
Tôi ôm chặt lấy vợ mà nước mắt tuôn rơi. "Cả đời này anh sẽ nguyện làm đôi mắt cho em vợ à. Anh hứa đấy".
Theo blogtamsu
Bất ngờ về nhà lúc nửa đêm, tôi sốc nặng khi thấy vợ bầu đang dạng háng l.àm c.huyện đ.ó Trong nhà vẫn sáng đèn không biết vợ còn làm gì giờ này. Tôi lấy chìa khóa riêng mở cửa, cánh cửa mở ra tôi sốc nặng khi thấy vợ bầu đang dạng háng làm chuyện kinh khủng đó giữa nhà Cưới 2 tháng Hương có bầu nhưng tôi thì rất ít khi ở nhà, công việc của tôi lại thường xuyên phải...