Vợ ngã suýt sảy thai, chồng dửng dưng nào ngờ 8 tháng sau gặp cú sốc ở phòng hậu sinh
“Tôi rảnh lắm à? Đi đứng kiểu gì mà ngã được hả? Cô có bầu thì phải tự chăm lấy mình đi chứ. Khi nào cũng để người khác phải lo lắng là sao? Kệ cô”
Đang đi làm, nghe vợ gọi điện giọng thở không ra hơi, Hữu bực tức gắt lên:
- Cái gì thế? Tôi đang làm việc, cô chưa ăn gì hay sao mà nói không ra hơi vậy?
- Anh ơi… Em… Em bị ngã, suýt sảy thai. Giờ đang ở viện mà chưa có tiền nộp viện phí, anh mang vào cho em với.
- Tôi rảnh lắm à? Đi đứng kiểu gì mà ngã được hả? Cô có bầu thì phải tự chăm lấy mình đi chứ. Khi nào cũng để người khác phải lo lắng là sao? Kệ cô.
Khi nào cũng để người khác phải lo lắng là sao? Kệ cô. (Ảnh minh họa)
Nói xong, Hữu cúp máy cái rụp, anh điên lắm vì Liên khi nào cũng làm anh cáu. Người thì quê mùa, cái gì cũng không xứng với Hữu, chẳng biết vì sao trời xui đất khiến thế nào anh lại bằng lòng lấy Liên. Hữu nghĩ đến đứa con rồi chậc lưỡi: “Thôi không sao, dù sao mình cũng còn một đứa con khác”.
Chả là Hữu đang có bồ, bồ anh đang mang thai con trai và đã được 7 tháng. Thực ra Hữu đã muốn lập phòng nhì từ lúc anh lên chức trưởng phòng và trong một lần đi hát karaoke với bạn, anh đã gặp Loan. Dù biết Loan là gái làm trong quán hát nhưng quá say mê vẻ đẹp của cô ấy nên Hữu bỏ tiền bạc cũng như công sức ra để chinh phục Loan. Sau 1 năm quen biết, kết quả là Loan đã mang bầu 7 tháng.
Tối hôm đó Hữu về nhà, thấy nhà cửa tối om mới nhớ ra vợ mình vẫn đang nằm trong viện, nhưng Hữu không vào thăm. Anh tắm rửa rồi chạy thẳng đến nhà bồ. Trên đường đi, Hữu ghé vào nhà hàng gần đó mua gà tần cho bồ. Thời gian gần đây Loan mang bầu nên ục ịch, chẳng thể đi làm được. Hữu nghiễm nhiên trở thành người chu cấp cho Loan tất cả. Tiền lương của Hữu, anh chẳng đưa về cho vợ mà cứ chạy tọt vào túi của Loan. Liên có bầu nhưng ăn uống kham khổ, cô cũng mấy lần nói với Hữu nhưng anh bảo thẳng là không có tiền. Hữu bực tức nghĩ: “Đã mang bầu con gái thì chớ, lại còn đòi hỏi ông à?”.
(Ảnh minh họa)
Liên nằm viện một mình, chờ mãi chẳng thấy chồng vào đành phải gọi bạn vay tiền. Bát cháo cô ăn cũng là nhờ người bên cạnh mua cho. Còn hơn 1 tháng nữa sinh mà giờ phải nằm trong phòng theo dõi thế này Liên buồn lắm. Nhưng cũng may bác sỹ bảo rằng thai nhi cũng đang ổn định lại rồi nên Liên yên tâm hơn.
Video đang HOT
Liên sinh con trai, Hữu hôm đó đi công tác nên không có mặt. Liên gọi điện thông báo nhưng Hữu không nghe. Đúng lúc đó, Liên nghe mọi người thông báo rằng Hữu đang có bồ bên ngoài, bồ anh cũng đang mang bầu. Liên choáng đến mức ngất đi phải đi cấp cứu. Sau khi tỉnh dậy về với con, Liên quyết định viết đơn ly hôn.
Về nhà, thấy vợ sinh con trai và đặt trước mặt mình tờ đơn ly hôn, Hữu choáng lắm. Chả hiểu sao vợ anh lại nói dối, trước đây Liên bảo với Hữu là có bầu con gái cơ mà, Hữu hỏi lý do vì sao ly hôn thì Liên chỉ bảo rằng cô không chấp nhận việc anh có bồ.
Hữu hỏi lý do vì sao ly hôn thì Liên chỉ bảo rằng cô không chấp nhận việc anh có bồ. (ảnh minh họa)
Hữu cười khẩy, ừ không chấp nhận thì thôi, anh vẫn còn cô bồ dự phòng. Cô ấy cũng sinh con trai cơ mà. Nghĩ thế Hữu lấy quần áo đến nhà bồ, anh nghĩ bụng: “Cô muốn ly hôn thì chỉ có thiệt thân thôi, tiền bạc ở nơi tôi, nhà cũng của tôi, để xem cô làm được gì”.
Cả hai tiến hành thủ tục ly hôn sau đó. Vì con còn nhỏ nên Hữu phải chu cấp tiền và chia một nửa tài sản cho vợ. Hữu ức lắm nhưng thôi, anh phải nghĩ đến việc giải thoát khỏi Liên là một niềm hạnh phúc, dù sao anh cũng còn cả tương lai tốt đẹp với cô bồ cơ mà.
Rồi cũng đến lúc Loan sinh con. Nhìn đứa bé nặng 3 cân rưỡi trắng trẻo, đáng yêu, nước mắt Hữu cứ chảy. Có vẻ vì anh yêu Loan hơn nên anh dành cho đứa con này nhiều tình cảm hơn thì phải. Hữu tất tả chạy ra ngoài mua bỉm, mua cháo cho “vợ”.
Có vẻ vì anh yêu Loan hơn nên anh dành cho đứa con này nhiều tình cảm hơn thì phải. (Ảnh minh họa)
Lúc vào phòng hậu sinh, Hữu thấy Loan đang cầm điện thoại nói chuyện, mặt cô tươi lắm, chả thấy đau đớn gì cả. Hữu đang định bước vào thì nghe Loan nói:
- Em đẻ rồi, con khỏe, nhưng anh cứ tránh đi, để em moi hết tiền lão này đã. Lão ta vẫn nghĩ đó là con của lão ấy, không biết rằng đó là con của em và anh.
Cặp lồng cháo trên tay Hữu rơi xuống đất, Hữu chạy vào gằn từng tiếng:
- Cô… cô nói lại một lần nữa đi. Nó là con tôi hay con thằng nào.
- Ơ, em… em.
Hữu lao vào định tát cho Loan mấy cái nhưng những người gần đó đã cản lại. Hữu bị tống ra khỏi phòng hậu sinh. Anh còn phải cúi xuống dọn cho hết chỗ cháo bị đổ lúc nãy.
Lúc này, Hữu mới lững thững bước ra khỏi bệnh viện rồi bước về nhà mẹ vợ. Nhìn qua lớp cửa kính, thấy Liên đang bế đứa con của mình vừa ru vừa cười, ông bà ngoại thằng bé cũng đang vây quanh mà Hữu nát hết cả ruột gan. Tự tay anh đã gạt bỏ hạnh phúc của mình vì những điều viển vông, giờ có trách ai thì chỉ biết trách mình mà thôi.
ST
Kinh hoàng ngày bố vô tình giết con và nỗi ám ảnh cả đời của vợ chồng trẻ
Ngày đầu sau khi mất con, không thể chịu được cú sốc và sự day dứt, ân hận của mình, ông bố trẻ liên tục đập đầu vào tường muốn chết.
Chẳng bao giờ vợ chồng anh Tuấn, chị Điệp lại có thể nghĩ gia đình hạnh phúc nhà mình rơi vào bi kịch đau đớn này. Vì tội lỗi tày trời của mình gây ra mà mặc dù con trai 3 tuổi đã mất được gần 1 năm nhưng nỗi đau mất con vẫn chưa bao giờ nguôi, chưa bao giờ thôi ám ảnh trong người cha, người mẹ này.
Kết hôn đã gần 4 năm nay, anh Tuấn, chị Điệp đã từng có một mái ấm hạnh phúc. Cùng quê Bắc Ninh với nhau nên sau kết hôn, anh chị đều có công ăn việc làm ổn định. Chị Điệp gây dựng một xưởng may riêng tại nhà. Anh Tuấn lái xe tải nhỏ, thường chở hàng của xưởng quần áo nhà mình và chở thuê cho các xưởng khác trong thôn.
Ảnh minh họa. Nguồn: Internet
Cuộc sống bận rộn, vất vả nhưng cho vợ chồng anh thu nhập khá đều mỗi tháng. Bởi thế, sau 2 năm chí thú làm ăn, chị Điệp và Tuấn đã xây được một ngôi nhà 3 tầng khang trang. Anh chị cũng càng vui mừng khi con trai nhỏ chào đời và mỗi ngày càng khỏe mạnh, lém lỉnh.
Bình thường, chị Điệp sáng nào cũng dậy từ 4-5h sáng để may là quần áo ở ngôi nhà ngói phía sau nhà anh chị đang ở. Còn anh Tuấn thường thức dậy muộn hơn. Do đó, cứ sáng nào thức dậy, anh Tuấn lại cho con trai 3 tuổi ăn sáng và đưa con đi lớp. Sau đó khoảng 8h sáng mỗi ngày, anh sẽ bắt đầu xuống xưởng chở hàng hoặc đi chở thuê cho các xưởng bên cạnh.
Một sáng cuối tuần, con trai nhà anh chị không phải đi mẫu giáo như ngày thường. Vì thế, đến giờ dậy buổi sáng, anh cứ để con trai ngủ ở trong buồng và thức dậy để xuống xưởng mang vác những kiện hàng quần áo và chất lên xe ngay cổng ngõ. Sau khi chất đầy hàng lên xe, anh bắt đầu chạy xe ra khỏi nhà.
Nghĩ con trai đang ngủ ngon lành trong nhà nên anh Tuấn bất cẩn không quan sát. Nào ngờ, khi anh Tuấn đang ngồi trong xe điều khiển xe tiến từ cổng ra ngoài ngõ thì con trai anh đã thức dậy.
"Con dậy chắc không thấy bố nên đã chạy lon ton đi tìm bố. Chắc thấy bố trên xe nên con chạy lên trước đầu xe và bị té trước mũi xe mà tôi không thấy. Vì thế, khi tiến xe ra ngoài cổng ngõ, tôi đã cán vào đầu con trai mình mà không biết", ông bố đau khổ nói.
Người cha với khuôn mặt đau như xát muối tâm sự: "Con chết thương tâm quá. Càng đau đớn hơn khi chính tôi là thủ phạm giết chết con mà không hề hay biết. Khi tiến, lùi xe, tôi cũng có nghe thấy bánh xe có vẻ cán vào vật gì đó. Nhưng tôi nghĩ chắc là vài vật linh tinh nên không xuống xe xem mà vẫn điều khiển xe ra khỏi nhà".
Ông bố khắc khổ nhớ lại: "Sau khi tôi ra khỏi nhà thì vợ tôi từ xưởng đi ra đóng cửa ngõ. Ra đến nơi, vợ tôi phát hiện con trai nhỏ đã chết ngay ở cổng nhà. Trên đầu của bé có dấu vết của bánh xe tải cán. Tôi đã được hàng xóm gọi điện thông báo sự việc nên tôi vội về nhà sau vài phút. Quả thực, tôi chết lặng khi thấy vợ đang gào khóc bên thi thể con trai nhỏ rồi ngất lịm. Hàng xóm bảo chính tôi đã cán chết con mình mà không hề hay biết".
Nghẹn ngào nhớ lại ngày đau lòng ấy, anh Tuấn vẫn rớt nước mắt kể: "Chưa có nỗi đau đớn nào đau hơn bố tự giết chết con mình. Không thể chịu được cú sốc đó, tôi đã bất tỉnh mấy ngày liền. Mọi việc ma chay cho con trai nhờ cả vào người thân, hàng xóm lo liệu".
Sau khi mất con trai, gia đình anh Tuấn chị Điệp mất hết hạnh phúc. Họ phải đối diện với những bi kịch và ân hận do sự bất cẩn của chính họ gây ra.
Ngày đầu sau khi mất con, không thể chịu được cú sốc và sự day dứt, ân hận của mình, ông bố trẻ liên tục đập đầu vào tường muốn chết: "Tôi đã nghĩ, tôi là người bố khốn nạn nhất thế gian này khi đã tự giết chết con mình bằng cách tàn nhẫn nhất.
Tôi chỉ muốn được chết theo con. Nhưng người thân của tôi liên tục can ngăn và canh chừng. Rồi những ngày sau đó tỉnh táo hơn, ngày nào tôi cũng vô thức chạy ra nghĩa trang ôm mộ con mà khóc mà cầu xin con trai ở thế giới bên kia hãy tha thứ cho người bố tội lỗi này".
Đáng thương hơn là chị Điệp. Từ ngày mất con trai, chị hóa điên hóa dại vì nhớ con: "Không chấp nhận sự thật đã mất con mãi mãi, vợ tôi thì như người hoá điên. Cô ấy cứ ngày nào cũng chạy đến lớp học rồi ôm chầm lấy những đứa bé có kiểu tóc hay dáng người nhìn giống con trai tôi. Gặp ai giống con trai là cô ấy lại ôm chầm lấy mà khóc nức nở rồi cho sữa". Anh Tuấn tâm sự.
Hiện gần 1 năm trôi qua nhưng vợ chồng anh Tuấn vẫn ám ảnh khôn nguôi và rụng rời tay chân khi nhớ tới cái chết thương tâm của con.
"Tự sâu trong trái tim mình, tôi thấy có hàng ngàn mũi kim đâm vào tôi chảy máu. Chỉ thương nhất cho vợ tôi, từ đó đến nay vợ tôi vẫn tâm tính thất thường. Lúc thì cô ấy đã nhận ra con đã mất. Lúc lại nghĩ con vẫn còn sống. Tôi chỉ mong vợ nhanh chóng vượt qua nỗi đau đớn không bao giờ nguôi này".
Chia sẻ câu chuyện đau lòng nhà mình gần 1 năm trước, anh Tuấn cũng vẫn đỏ hoe mắt: "Nỗi đau mất con, vợ chồng tôi có chết chắc cũng không thể vượt qua được. Các gia đình có xe ô tô, khi tiến lùi đều phải cẩn thận coi chừng con nhỏ nhé. Tuyệt đối không được lơ là đến con, nếu không lại phải đánh đổi mạng sống thương tâm của con và bố mẹ lại ân hận cả đời".
Theo Emdep
Bị chồng sỉ vả là vô dụng ăn bám, vợ đáp: "Đó là nghĩa vụ của anh" Mạnh bực lắm! Anh ta gọi vợ lại rồi rút 500 ngàn ra nhếch mép: "Loại đàn bà vô dụng như cô chỉ biết ngửa tay xin tiền chồng thôi à? Đây, cầm lấy!". ảnh minh họa Mạnh hả hê vì mình là người kiếm ra tiền và tháng nào vợ anh cũng phải phụ thuộc vào anh, ngửa tay xin tiền. Vợ...