Vợ muốn độn thổ khi “cái tay xấu xí” của chồng đang vô tư khám phá thì bị mẹ chồng bắt quả tang
Chị không chê trách anh bất cứ điều gì, chỉ mong chồng đừng quá lố. Khi thì anh vỗ vào mông chị một cái, lúc thì sờ nhanh vào vòng một. Chị nổi cáu thì anh chống chế “anh thương em, anh thích thế”.
Nếu chỉ có hai vợ chồng, cử chỉ thân mật của chồng mang lại cho Yến sự quan tâm. Nhưng khi các con ở nhà hay có người thân bạn bè tới chơi, anh vẫn “kè kè” khiến cho cô “muối mặt”. Dù sao, đó cũng là chuyện tế nhị, yêu thương cần gì phải thể hiện mọi lúc, mọi nơi.
Được chồng yêu quá cũng khổ. Ảnh minh họa
Bạn bè vẫn thường khen vợ chồng Yến U50 mà hơn cả vợ chồng son. Tình yêu của họ đã đi một quãng đường dài hơn hai mươi năm. Đi đâu anh chị cũng có nhau, tay trong tay và ánh mắt của chồng thì nhìn chị không rời. Anh vẫn thường gọi chị bằng tên như thể họ còn trẻ lắm.
Được yêu thương, được che chở là vậy, nhưng lắm lúc chị thấy mình như là thú cưng, búp bê trong tủ kính hơn là một bà vợ được sống với trọn các cung bậc hỉ nộ. Trời nắng, anh sợ chị cảm nắng, trời mưa, anh sợ chị cảm lạnh, vì thế, hễ chị ra khỏi nhà là đã có anh tháp tùng. Chăm chút quá, lại đâm ra phiền. Bạn chị toàn nữ, lâu lâu bù khú để nói chuyện chồng con, muốn được thoải mái chút lại có anh ngồi cách đó mấy dãy bàn. Vì thế, chị dần ít bạn, nhác đi chơi, ngoài giờ đi làm về, chị – anh và hai thằng con trai lại chạm mặt vào ra. “Nhà là nơi để về” có lẽ không đúng lắm với hoàn cảnh của chị.
Chị ngại những lúc các con vắng nhà. Đọc sách, viết lách với chị là đam mê nhưng có anh ở nhà thì dự định ấy bị phá sản. Anh cứ đứng cạnh một bên hít hà, vuốt những thớ da thịt trên tay và sống lưng khiến chị vừa nhột nhạt vừa bực mình. Khéo léo nhắc nhở chồng “lát nữa” thì anh lại sấn vào như thể “không muốn trì hoãn sự sung sướng” bản năng. Chị bước tới mở toang cửa phòng để chút nắng chút gió ùa vô thì cánh tay anh đã ghì lại chúng. Thăng hoa là gì, chị cũng không biết nữa, chỉ biết rằng “nhắm mắt cho qua”.
Video đang HOT
Dù đứng ở vị trí nào, vợ cũng “bị yêu”. Ảnh minh họa
Chưa dừng lại ở đó, vợ vào bếp nấu ăn, chồng chị đã lấp ló sau lưng, lúc thì thù lù trước mặt. Khi thì béo vào mông chị một cái, lúc thì sờ nhanh vào ngực, chị không thích nhưng chẳng biết “đỡ đạn” thế nào. Chị nổi cáu thì anh chống chế “anh thương em, anh thích thế”. Ngẫm thấy thiên hạ đánh chưởi nhau, chồng bê tha nhậu nhẹt, chồng chị thì không thế, hàng tháng đưa lương đều rí cho vợ. Anh chỉ có mỗi tật duy nhất: mê vợ đến phát cuồng.
Nhưng con cái ngày một lớn, chị không muốn anh biểu hiện tình cảm quá lỗ liễu đến thái quá. Nói ra, anh chỉ cười, ậm ừ rồi vẫn chứng nào tật nấy. Có lần, thằng cu út thấy ba ôm mẹ vội chạy lại giành. Nó cũng hít hà, sờ soạng và nói trong ngọng nghịu “ em cũng làm như ba“. Chị ôm lấy con, nhìn anh vừa giận vừa trách.
Đáng xấu hổ nhất là lần bà nội lên chơi.Trong lúc mẹ con mải mê đọc sách, chị không biết rằng, có một bàn tay đã lần vào trong chiếc váy ngủ của mình. Đúng lúc đó, mẹ anh bước vào, ánh mắt bà chăm chăm nhìn vào tay anh rồi quay mặt đi. Chị hất mạnh những ngón tay xấu xí ấy ra thì thằng con quay lại và reo lên “ ba xấu, lêu lêu”. Chị muốn độn thổ thật nhanh để khói bắt gặp sự ngại ngùng của mẹ chồng, sự hồn nhiên của con và bộ mặt như thộn ra của anh.
Trong khi con cái ngày một lớn. Ảnh minh họa
Điều băn khoăn của mẹ chồng cũng chính là tâm tư của chị. Chị không chê trách anh bất cứ điều gì, chỉ mong chồng đừng quá lố. Vì yêu thương chân thành đâu cần phải cứ bao bọc hay hôn hít thật nhiều. Chị cần sự tự do để có nhiều năng lượng tích cực hơn chăm lo cho gia đình. Chị trân trọng tình cảm của anh giành cho chị bao năm qua vẫn không thay đổi nhưng sẽ quý hơn nếu được thể hiện một cách tinh tế. Chị sẽ hạnh phúc hơn khi tự nguyện gần gũi chồng hơn cứ phải đối phó cho qua. Chị sẽ bình tâm hơn khi không phải giật mình đọc tin nhắn “em ở nhà không, lát nữa anh về“. Chị muốn được thoải mái chơi đùa cùng con mà không phải nơm nớp “né đòn”, chống chế.
Mấy ngày ấy trôi qua trong sự “muối mặt” của chị. Bữa ăn nào chị cũng “rút” thật nhanh và tránh đứng lâu trong bếp để anh khỏi lại gần. Chở mẹ chồng ra bến xe, chị nhận được lời nhắn nhủ từ mẹ anh: “ Con ạ, mẹ là đàn bà nên mẹ hiểu suy nghĩ của con. Mẹ cũng đã nói với thằng Phong tối qua, các con sắp trở thành ông nội bà nội tương lai. Cái gì cũng nên có giới hạn của nó. Mẹ vui vì thấy tụi bay thương nhau, nhưng nó kỳ kỳ thế nào ấy con ạ. Liệu có nên không”.
Vẫn biết rằng, tình yêu luôn song hành cùng dục vọng, nhưng càng tế nhị thì phải càng văn minh. Chị đã từng mê đắm cách hành xử ga lăng của chồng ngày anh còn là du học sinh bên trời tây. Nhưng ngày ấy đã xa và môi trường họ đang sống là quê nhà chứ không còn ở xứ sở phù tang. Phạm vi tiếp xúc, quan hệ không chỉ bó buộc hai cá thể chồng và vợ. Điều chỉ mong muốn ở anh một sự tiết chế, vì tình yêu chị luôn cần, nhưng yêu thôi đừng nói lời yêu quá.
Minh Đức
Theo emdep.vn
Con gái thời nay chẳng sợ ế, tự khiến mình trở thành một công chúa lộng lẫy kiêu sa
Chỉ cần bản thân cảm thấy vui và hạnh phúc, việc lấy chồng sớm hay muộn không quan trọng. Điều quan trọng duy nhất chính là: tìm được đúng người!
Ai bảo con gái cứ phải lấy chồng sớm kẻo hết lứa lỡ thì? Ai bảo con gái nhất nhất phải phụ thuộc vào một người đàn ông được mang tên là "chồng" và đến một độ tuổi nào đó lại phải "chốt" được một chàng rể về ra mắt bố mẹ?
Thật ra, cô gái nào cũng vậy, cứ đến tuổi là sẽ bị giục, không bị bố mẹ nhắc nhở thì hàng xóm, đồng nghiệp và thậm chí cả bạn bè xung quanh cũng sẽ hỏi han chuyện chồng con. Có nhiều người thắc mắc tại sao rất nhiều cô gái xinh đẹp, giỏi giang mà đến tuổi này vẫn chưa chịu lấy chồng - đó là do sự lựa chọn của họ thôi. Đừng bao giờ để tư tưởng vì sợ "hết tuổi xuân xanh" nên phải vội vàng lên xe hoa với một người đàn ông dù chưa có nhiều thời gian tìm hiểu để rồi sau đó, hoặc là ly hôn, hoặc là sống cam chịu trong nước mắt.
Thời đại này, bước ra ngoài thử hỏi có mấy người cô gái sợ ế. Mặc dù đã qua tuổi sinh viên đầy mơ mộng, đã đi làm được vài 3 năm nhưng vẫn lẻ bóng đi về một mình. Con gái giờ mạnh mẽ và tự tin hơn rất nhiều. Sống cho bản thân, không chờ đợi sự chăm sóc từ người khác, không phụ thuộc vào bất cứ điều gì.
Con gái bây giờ có nhiều cách để níu giữ thanh xuân, hoặc kéo dài sự tươi trẻ của mình, để lời nguyền về chuyện "con gái có thì" không trở thành một điều gì đó "ám ảnh tâm trí" nữa. Bạn đi làm, bạn phấn đấu thăng tiến trong sự nghiệp, bạn có thu nhập cao, kinh tế vững. Bạn chẳng cần phụ thuộc vào bất cứ ai, và cứ hễ thích và có hứng thì bạn lại đi làm đẹp, đi mua sắm,
Độc thân thì sao nhỉ, nhưng đôi lúc cũng cần một người ở bên để tâm sự, sẻ chia những niềm vui, nỗi buồn trong cuộc sống. Để cảm thấy bớt cô đơn mỗi khi đi làm về mà thôi. Nhưng rồi, lấy chồng liệu có giải quyết được vấn đề đó hay không lại là một chuyện khác. Lấy chồng phải lấy người tử tế, lấy người tốt thì mới có được cuộc sống an nhàn về sau này. Chứ lấy một người chồng tồi, suốt ngày nhậu nhẹt, chỉ biết đến công việc hay vô tâm thì chẳng khác gì sống trong cô đơn như trước kia.
Thậm chí còn phải chịu vất vả hơn rất nhiều vì lúc này không chỉ gánh vác cho bản thân mình mà còn gánh vác cho cả một gia đình. Gia đình đó không chỉ có mình bạn mà còn có cả chồng, cả những đứa con cần được chăm sóc, dạy bảo. Cuộc sống này là một chuỗi những mệt mỏi, đừng gượng ép nhau vào việc lấy chồng để thêm gánh nặng.
Lấy chồng thì đừng có bao giờ sợ muộn. Độ tuổi kết hôn của phụ nữ đừng tính theo tuổi, đừng nói 25 tuổi là tuổi thanh xuân đẹp hãy lấy chồng đi, 27 tuổi rồi chưa lấy chồng thì còn đợi đến bao giờ nữa... Lấy chồng là chuyện cả đời. Muộn một chút cũng không sao, làm cao làm giá một chút cũng được. Lấy chồng thì hãy đợi đến khi nào sẵn sàng hãy lấy, dù kết hôn ở độ tuổi nào chỉ cần khi ấy mình sẵn sàng thì mọi thứ mới có thể ổn thỏa.
Thời buổi này rồi khi con gái đã chủ động về kinh tế, chủ động trong cuộc sống của mình thì chẳng ai lo sợ ế cả. Đối với một cô gái nỗi sợ lớn nhất không phải là "Ế", "Không có người yêu", không yêu ai mà nỗi sợ lớn nhất lại chính là lấy nhầm chồng.
Phụ nữ có quyền tự chủ tự quyết hạnh phúc của cuộc đời mình.Chỉ cần bản thân cảm thấy vui và hạnh phúc, việc lấy chồng sớm hay muộn không quan trọng. Điều quan trọng duy nhất chính là: tìm được đúng người!
Theo guu.vn
Chết điếng nghe vợ nói: "Biết anh yếu thì em đã cưới bạn anh.." Nhin cơ thê ngoc nga ây tôi không thể cương lai đươc liên lao vao chiêm lây vơ. Tôi sung sưc hi huc đên ca tiêng, nhưng tiêng rên ri trâm duc cua vơ lai cang khiên tôi hưng phân nhưng rôi... Tôi găp vơ trong 1 hoan canh không mây tôt đep, luc đo cô ây bi ga ngươi yêu cu tat...