Vợ một mực đòi ngủ với con riêng, tôi lén mở cửa xem thì chết điếng khi thấy cảnh tượng này lúc nửa đêm
Tôi không trả lời vợ, cũng không tức giận với cô ấy nữa. Nhưng trong lòng tôi vẫn còn cái gai khó nhổ.
Tôi 35 tuổi, từng ly hôn và có một con gái riêng. Vợ cũ phản bội khiến tôi oán hận. Tôi không cho vợ gặp hay liên lạc với con như đòn trả thù khiến cô ấy cả đời này cũng phải hối hận. Sau khi ly hôn, vợ cũ ra nước ngoài. Nửa năm sau, tôi nhanh chóng kết hôn với Vy.
Vy là gái tân, hiền lành và nhân hậu, là giáo viên mầm non. Tôi quen biết cô ấy trong một lần cùng bạn bè đi làm từ thiện trong chùa. Vy ưa nhìn, thường xuyên đến chùa phụ giúp. Ngày đó nhìn thấy cô ấy chơi đùa với bọn trẻ trong chùa, tôi liền nghĩ đây có thể là người mẹ tốt cho con gái của mình. Tôi ích kỷ nghĩ cho con đầu tiên, nhưng tôi cũng có tình cảm chân thành với Vy.
Biết Vy chưa từng kết hôn lại lấy đàn ông từng ly hôn như tôi sẽ chịu thiệt thòi trong mắt người khác, nên tôi hết lòng chăm lo cho cô ấy và gia đình vợ. Tôi đưa vợ tiền để gửi về nhà, giúp bố mẹ cô ấy sửa chữa nhà. Bố mẹ cô ấy ban đầu không thích tôi, nhưng thấy sự kiên trì và thật lòng của tôi thì dần trở nên quý mền tôi. Từ ngày về sống cùng nhau, Vy yêu thương và chăm sóc cho con riêng của chồng như con ruột của mình.
Thông thường tôi và vợ sẽ ngủ một phòng, con gái 6 tuổi của tôi sẽ ngủ riêng. Nhưng gần đây, bỗng dưng vợ tôi nói muốn ngủ cùng con, con bé cũng nói muốn được ngủ với mẹ vài hôm. Tôi nghe thế thì thấy lạ nhưng vẫn đồng ý. Dù sao cả hai gần gũi với nhau hơn thì tình cảm càng gắn bó.
Hôm đó, vợ tôi sang phòng con gái từ 8 giờ tối, nói là muốn sang đọc truyện cho con nghe trước khi ngủ. Đến khoảng 9 giờ thì tôi đi ngang qua phòng ngủ của con gái, nhẹ nhàng mở hé cửa ra xem hai mẹ con đang làm gì. Cảnh tưởng trước mặt khiết tôi chết sững.
Con gái tôi đang cầm điện thoại của vợ để gọi video call. Tôi nghe giọng của người bên kia thì biết ngay đó là vợ cũ của mình. Tôi thật sự tức giận, tôi không muốn cô ta liên lạc với con gái mình, cô ta không xứng đáng làm mẹ của con tôi. Tôi đi tới giật điện thoại trên tay con, định lôi vợ vào phòng nói chuyện thì nghe tiếng con gái khóc nấc lên:
“Bố ơi bố đừng la mẹ Vy, là do con khóc đòi mẹ Vy gọi cho mẹ Phượng (tên vợ cũ của tôi). Bố đừng la mẹ Vy, con xin lỗi bố”.
Tôi thấy con khóc thì lòng mềm đi, vội dỗ con nín. Tôi hứa với con sẽ không la vợ thì con bé mới nín khóc rồi ngoan ngoãn lên giường đi ngủ.
Khi về phòng, vợ tôi xin lỗi tôi rồi nói:
Video đang HOT
“Em biết anh giận vợ cũ nhưng con gái anh đâu có lỗi gì. Mình được nhìn mặt ba mẹ mà lại bắt con gái mình không được nhìn thấy mẹ thì sao mà được hả anh? Em biết anh giận em nhiều chuyện, nhưng mà em cũng chỉ vì thấy thương con bé thôi. Trẻ con thì đâu có tội tình gì đâu anh”.
Tôi không trả lời vợ, cũng không tức giận với cô ấy nữa. Nhưng trong lòng tôi vẫn còn cái gai khó nhổ vì bị vợ cũ phản bội. Tôi cũng biết mình không đúng khi bắt con không được gặp mẹ, chắc tôi cần thêm thời gian. Qua chuyện này, tôi càng yêu thương người vợ hiện tại của mình hơn. Cô ấy tin tưởng tôi nên mới không ghen tuông với vợ cũ, lại còn vì con gái của tôi mà lén liên lạc với vợ cũ. Tôi thật sự rất nể trọng và biết ơn cô ấy.
21 xuân xanh nhưng phải kết hôn với gã chồng liệt nửa người, đêm tân hôn tôi chết điếng khi bỗng ôm ghì rồi đề nghị 1 chuyện
Kết thúc đám cưới, mẹ chồng bảo tôi lên phòng nghỉ ngơi chăm chồng chứ không bắt làm gì cả.
Đêm tân hôn đến, nhìn lão chồng liệt nửa người của mình nằm giường mà tôi lắc đầu ngán ngẩm.
Được bố chồng yêu thương như con ruột, ai ngờ 1 lần bưng đĩa hoa quả lên phòng khách, tôi lặng người phát hiện sự thật mà ông toan tính phía sau
Làm về lúc tờ mờ sáng, tôi rón rén vào phòng ngủ sợ vợ thức giấc, ngờ đâu lại thấy được cảnh em đưa nhân tình về nhà làm chuyện tày đình
Tôi vốn xuất thân từ 1 gia đình thuần nông nên kinh tế cũng không khá khẩm gì mấy. Thế rồi đùng 1 cái anh tôi đi đám cưới về uống rượu say tông xe vào người ta khiến người ta rơi vào tình trạng nguy kịch. Cũng may chị gái đó không c.hết nhưng sức khỏe yếu lắm, gia đình bên đấy đòi bồi thường tới tận 200 triệu khiến nhà tôi không biết xoay sở như nào. Ba mẹ thương anh, không muốn họ kiện anh đi tù nên cố vay mượn tiền để trả nhưng không được.
Thế rồi 1 hôm có 1 cặp vợ chồng trung tuổi đến nhà tôi để 200 triệu ra và bảo cho vay. Thấy họ chủ động lại cho mình vay không thế chấp gì tôi khuyên bố mẹ đừng lấy vì sợ họ có âm mưu gì. Nhưng nghe họ nói là dân cho vay thế chấp, họ thương gia đình tôi nên muốn cho vay tôi. Bí tiền và bị nhà chị kia đòi ác quá bố mẹ tôi liền làm giấy vay nợ với họ.
1 tháng, 2 tháng rồi đến tháng 5 không thấy họ đòi nợ gì hết nhà tôi cũng khá yên tâm nhưng đến tháng thứ 7 họ đến đòi bố mẹ tôi phải trả hết cục tiền đó. Biết nhà tôi không có tiền, họ nhìn tôi và bảo.
- Anh chị muốn tôi xóa nợ cho không? Tôi chỉ cần anh chị gả con gái cho thằng con trai liệt nửa người của tôi thôi.
- Hả??? Lấy chồng liệt để trừ nợ ạ. Con không lấy đâu.
- Từ từ hãy quyết định cô bé ạ. Ta nghĩ cô sớm chịu làm con dâu ta thôi.
Vị vợ chồng đó về, cả nhà tôi ngồi lặng thinh nhìn nhau mà mặt buồn rười rượi. Cả tuần trời suy nghĩ, nhìn về ngôi nhà cấp 4 dột nát của mình tôi chủ động đề nghị với bố mẹ chuyện kết hôn kia. Tôi chấp nhận lấy chồng để trả nợ, bởi cách này là cách duy nhất khiến nhà tôi thoát nợ thôi. Bố mẹ tôi già cả rồi, anh tôi thì ở nhà làm ruộng tiền đâu mà trả nợ người ta chứ. Nhắm mắt lấy chồng liệt, tôi biết cuộc đời mình từ đây sẽ bước sang những trang tăm tối, đầy nước mắt lẫn khổ đau.
Ngày cưới, nhà trai đ.ánh toàn xe hơi xịn về nhà tôi đón dâu. Sánh bước cùng người chồng ngồi xe lăn mà tôi nước mắt lưng tròng than thân trách phận sao cuộc đời tôi lại có ngày hôm nay chứ. Chồng nhìn tôi không nói câu gì, chỉ nhẹ nhàng lau nước mắt cho tôi rồi nhìn ra tấm cửa kính ô tô mà suy nghĩ. Có lẽ anh cũng không yêu tôi, cuộc hôn nhân này đâu có tình yêu cơ chứ. Thôi thì cứ lấy anh để trả nợ, mai này không sống được với nhau thì tìm cách giải thoát cho nhau vậy.
Kết thúc đám cưới, mẹ chồng bảo tôi lên phòng nghỉ ngơi chăm chồng chứ không bắt làm gì cả. Đêm tân hôn đến, nhìn lão chồng liệt nửa người của mình nằm giường mà tôi lắc đầu ngán ngẩm. Gái 21 tuổi như tôi, phơi phới tuổi xuân vậy mà đêm tân hôn chỉ ngủ đến mức nhạt nhẽo thế này thôi sao? Chồng liệt nửa người "bất lực" thế kia còn làm ăn được gì chứ?
Chán nản vì đêm tân hôn có cũng như không tôi ra tắt điện đi ngủ, nhưng ai dè điện vừa tắt tôi leo qua người chồng vào phía trong giường ngủ thì vô tình đụng vào "cái ấy" của anh. Trời ơi, sao "cái ấy" của lão chồng liệt bình thường bất động sao giờ nó lại giật đùng đùng thế này. Choáng váng về chuyện này, tôi vội lấy đèn pin soi xem thế nào thì tá hỏa thấy đôi chân của anh đã cử động được.
Thấy tôi đi ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác, chồng cười sung sướng vật tôi xuống giường mà nhìn tôi đắm đuổi bảo.
- Giờ thì mình tân hôn được chứ? Anh có thể làm người đàn ông của em được rồi đấy.
- Sao đôi chân của anh có thể cử động được thế kia? Chẳng phải anh bị liệt nửa người hay sao?
- Ừ thì anh bị liệt. Nhưng từ khi gặp em anh đã quyết tâm đến bệnh viện trị liệu và tự tập vận động nên đã khỏi rồi đấy.
- Anh và em mới gặp nhau được 1 tháng mà. Sao có thể khỏi nhanh như vậy.
- Không, anh và em đã gặp nhau gần năm nay rồi. Em có nhớ lần em vào viện cùng gia đình vì anh em đã gây tai nạn không. Lần đó anh đi khám sức khỏe và vô tình em đã đụng vào xe lăn của anh, em còn làm đổ hết sữa vào người anh đó. Em nhớ chưa?
- À...em nhớ rồi. Là anh sao?
- Ừ, là anh đó. Từ lần gặp em anh đã yêu em rồi. Anh nhờ người tham dò về em và biết được nhà em đang cần tiền. Anh đã âm thầm nhờ bố mẹ mang tiền đến giúp đỡ em và sau đó như nào thì em biết rồi đó.
- Trời đất, hóa ra đây là 1 màn kịch đã có sự chuẩn bị từ trước. Ai cũng biết hết trừ em sao?
- Ừ, nhà anh thì ai cũng biết chuyện nhưng nhà em thì không? Thế nào, vợ yêu lý do này đã đủ thuyết phục em làm vợ anh chứ? Anh không hứa sẽ cho em 1 cuộc sống sang giàu nhưng anh hứa sẽ biến em là người vợ hạnh phúc nhất quả đất này. Anh thề đó.
- Anh hứa liệu anh có làm nổi không? Lời hứa khó tin lắm.
- Thế thì em thử xem nhé. Và anh nghĩ mình nên bắt đầu bằng việc này. - chồng nháy mắt.
- Việc gì?
- Tân hôn.
- Hả??? Tân hôn á, em chưa sẵn sàng.
- Em không phải chuẩn bị gì cả. Chỉ cần nghe lời anh là được còn mọi chuyện cứ để anh.
- Từ từ đã, em...
Không kịp phản kháng gì chồng đã tân hôn tôi như đúng rồi. Sau đêm tân hôn đó, tôi có 1 cuộc sống vô cùng viên mãn. Chồng luôn quan tâm và yêu chiều tôi hết mực. Điều khiến tôi hạnh phúc hơn cả là anh quan tâm tới gia đình tôi lắm. Có lẽ tôi đến với anh không bằng tình yêu nhưng những việc anh làm khiến tôi cảm thấy mình hoàn toàn tin tưởng vào cuộc hôn nhân này.
Ốm nằm viện, bố vợ nhận thêm cú sốc khi nghe con rể đề nghị một chuyện Không biết con rể nói thật lòng hay không, nhưng bố vợ cảm thấy hụt hẫng chỉ muốn con gái xem xét lại tương lai hôn nhân. Tôi năm nay 66 tuổi, cả tuổi trẻ mải mê kiếm tiền, những tưởng về già có được cuộc sống an yên, nào ngờ mọi chuyện không thực sự như ý. Cách đây 8 năm, vợ...