Vợ mếu máo bảo tôi ‘anh ký đi, để em còn lấy chồng’
Cô ấy nước mắt ngắn dài đưa cho tôi tờ đơn đã ký sẵn và thú nhận: ‘Em có bầu với anh ấy rồi’.
Hơn 1 tháng kể từ khi cô ấy rời khỏi nhà, tôi sống như người mất hồn. Từ ngày yêu cho tới giờ, sau khi cưới đã 7 năm, chưa một giây phút nào tôi nghĩ mình sẽ rời xa vợ. Nhưng cuối cùng đáp lại sự cố gắng và nỗ lực hết mình của tôi, cô ấy vẫn ra đi.
Tôi và vợ yêu nhau hơn 3 năm mới cưới. Vậy là chúng tôi cũng đã bên nhau 10 năm rồi. Tình cảm ấy sâu đậm và gắn bó biết nhường nào. Mọi người đánh giá tôi là người đàn ông tốt, yêu thương vợ… Thậm chí bạn bè của vợ tôi còn ao ước lấy được người chồng tử tế như tôi. Nhưng tất cả những điều đó chẳng thấm vào đâu so với việc tôi không thể cho cô ấy một đứa con.
Tôi gặp khó khăn trong chuyện làm cha. Mặc dù bác sĩ nói không phải hết hy vọng hoàn toàn, cứ cố gắng chữa trị, biết đâu vận may sẽ đến với tôi nhưng tôi thấy vợ vẫn rất buồn. Cưới nhau được 3 năm thì chúng tôi biết tin này, kể từ đó, tôi luôn cố gắng yêu thương vợ nhiều hơn để bù đắp cho sự thiệt thòi mà cô ấy vì tôi phải chịu đựng.
Tôi kiếm ra tiền, thương vợ, tôi đưa cô ấy đi du lịch khắp nơi, cả nước ngoài. Cô ấy muốn gì tôi cũng chiều hết bởi vì tôi thấy cô ấy đã quá khổ rồi. Người ngoài nhìn vào nghĩ vợ tôi sướng, lấy chồng mà cứ như gái tân, suốt ngày đi chơi, đi du lịch, áo quần thì toàn đồ đắt tiền. Nhưng tôi hiểu trong lòng vợ tôi chua xót lắm, mỗi lần nhìn thấy trẻ con là cô ấy lại rơm rớm nước mắt.
Ảnh minh họa
Video đang HOT
Vợ tôi hiền lành và quan trọng hơn cả là tôi rất yêu cô ấy thế nên tôi không muốn mất vợ. Từ khi biết mình khó có con, tôi lúc nào cũng sống trong tâm trạng nơm nớp lo sợ vợ sẽ bỏ mình. Nhiều lần tôi bật khóc. Cô ấy động viên tôi cố gắng, cô ấy hứa sẽ không bỏ rơi tôi.
Nhưng có thể do tôi quá ích kỉ nên vợ đã tìm cho mình một đường khác. Sau khoảng 5 năm chạy chữa, cô ấy nói hay kiếm một đứa con nuôi nhưng tôi không đồng ý. Tôi vẫn nuôi hy vọng và muốn tiếp tục chờ đợi. Bản năng làm mẹ và mong mỏi cháy bỏng đã khiến cô ấy cảm thấy bị tổn thương khi tôi không tôn trọng khao khát đó.
Thế rồi vợ tôi gặp một người đàn ông, anh ta mới chuyển về công ty cô ấy làm việc. Tôi cũng không biết họ thân thiết với nhau từ lúc nào bởi vợ tôi vẫn yêu thương và chăm lo cho tôi chu đáo. Chỉ tới khi cái bụng cô ấy lùm lùm lên rồi, cô ấy mới về nhà thú nhận với tôi rằng đã có bầu với người đó.
Cô ấy nước mắt ngắn dài đưa cho tôi tờ đơn đã ký sẵn: ‘Em có bầu với anh ấy rồi, anh ký đi cho em lấy chồng’.
Cô ấy khóc tức tưởi và xin lỗi tôi nhưng cô ấy không thể không có con được. Hơn nữa người đàn ông kia hứa sẽ cưới cô ấy, dù cho anh ta kém tôi rất nhiều về mọi mặt nhưng cô ấy cũng đồng ý bởi vì bên anh ta cô ấy có được một gia đình thực sự.
Tôi tuyệt vọng khi bị vợ phản bội theo cách đau đớn nhất. Tôi không thể tin nổi cô ấy lại đang tâm làm thế với tôi. Lúc đó tôi cay cú, ký luôn vào tờ đơn nhưng sống một mình trong nhà, tôi mới cảm nhận được sự cô đơn đáng sợ tới mức nào. Nếu tôi không thể có con, mọi chuyện sẽ còn kinh khủng hơn nữa. Tôi có nên tới cầu xin cô ấy quay về hay không?
Theo Tinngan
Tôi khao khát được có con với chồng mà thật khó
Tuổi tác thì chẳng đợi ai bao giờ. Tôi cũng đã bước qua cái tuổi 30 vậy mà mong muốn được làm mẹ vẫn chưa toại nguyện...
Vợ chồng tôi yêu nhau hơn 2 năm thì làm đám cưới trong sự chúc phúc của đông đảo bạn bè và gia đình hai họ. Cuộc sống sẽ thực sự hạnh phúc nếu như chúng tôi nhanh chóng sinh được một mụn con.
Tôi khao khát được làm mẹ, được có con với chồng (Ảnh minh họa)
Thế nhưng cuộc sống chẳng bao giờ diễn ra theo những gì ta mong muốn. Sau đám cưới cả năm trời tôi vẫn chưa thể có bầu dù cho hai vợ chồng không hề dùng biện pháp tránh thai nào hết.
Lo ngại có việc không tốt lành sẽ xảy đến với gia đình chúng tôi. Cũng để đi kiểm tra xem nguyên nhân tại sao lại như vậy. Vợ chồng tôi đã quyết định đến gặp bác sỹ, làm các xét nghiệm cần thiết. Kết quả cho thấy nguyên nhân do tinh trùng chồng tôi quá yếu nên không thể có con.
Từ khi biết chuyện mọi thứ dường như sụp đổ dưới chân tôi. Được sự động viên của gia đình và bạn bè nên tôi đã lấy lại tinh thần được phần nào. Người ta nói "có bệnh thì vái tứ phương". Vợ chồng tôi bắt đầu tìm mọi cách để chạy chữa, cầu mong sớm có được mụn con cho vui cửa nhà.
Từ việc đến các bệnh viện lớn có uy tín điều trị theo phác đồ hiện đại nhất, đến việc lên chùa cầu phật, dâng sao giải hạn...vậy mà đã hơn 5 năm nay cho vợ chồng vẫn chưa thể có em bé.
Tuổi tác thì chẳng đợi ai bao giờ. Tôi cũng đã bước qua cái tuổi 30 vậy mà mong muốn được làm mẹ vẫn chưa toại nguyện. Mọi người khuyên vợ chồng tôi nên xin tinh trùng để sinh con. Tôi cũng đã nói chuyện nghiêm túc với chồng mình và anh cũng đã đồng ý đi xin tinh trùng. Đến khi tìm người đề nghị họ cho tinh trùng, ban đầu họ nói đồng ý với lý do "quan hệ trực tiếp"
Nghe đến đây chồng tôi lại nổi máu ghen nói người đó lợi dụng và tôi cũng không muốn làm việc đó vì còn rất yêu chồng. Nhiều lúc suy nghĩ quá khiến tôi khó tập trung vào việc gì. Cuộc sống vợ chồng mà không có con cái thì dần trở lên tẻ nhạt. Cũng có người khuyên nên tự mình đi tìm một người đàn ông rồi bí mật "chung chạ" miễn sao có được em bé. Nhưng làm thế tôi cảm thấy mình ghê sợ, khinh rẻ chính mình.
Tôi cũng đã từng nghĩ ly hôn để tìm cho mình một người đàn ông khác. Có điều tôi lại không thể quyết đoán từ bỏ người chồng của mình, không thể cam đảm viết đơn ly hôn. Mọi việc cứ trì hoãn lần này, lần nữa, để rồi tuổi tác ngày một lớn. Vài năm nữa đến 35 - 40 thì có muốn làm mẹ lại càng khó hơn.
Suy nghĩ quá khiến tôi mệt mỏi, nhiều khi bị stress nặng. Tôi nên làm gì để tự giải thoát cho mình khỏi cái vòng luẩn quẩn, thoát khỏi cuộc sống bế tắc này. Xin cho tôi lời khuyên. Xin cảm ơn!
Theo Baodatviet
Có thai 3 tháng, vợ anh ập đến đánh ghen Tôi nhận được một cuộc điện thoại. Người phụ nữ đầu dây bên kia tự nhận là vợ anh nói đã có con 3 tuổi... Anh không dám khuyên tôi phá thai nhưng nói không thể bỏ vợ để cưới tôi được (Ảnh minh họa) Tôi năm nay 25 tuổi, còn anh 28. Chúng tôi quen nhau trên một diễn đàn xã hội....