“Vỡ mặt” vì “thằng” khác ga-lăng với vợ mình
&’Tớ không ghen tuông, nhưng tớ cực ghét những đứa ga-lăng với vợ người khác vì chúng nó là nguyên nhân nỗi khổ của bọn mày râu’, Quý nói.
Kẻ ga-lăng, tên tội đồ của đàn ông
Đang uống bia nói chuyện phiếm trong quán, chợt nghe lỏm bàn bên cạnh có cô nào đó khen chàng nào đó ga-lăng, Quý vung tay lên tuyên bố: “Những thằng ga-lăng là những thằng đáng bắn bỏ. Chúng nó là nguồn cơn gây lục đục trong gia đình người khác”. Một cậu bảo: “Bác ghen vì có đứa nó chăm sóc vợ mình chứ gì?’. Quý bảo: “Ghen cái quái gì! Tớ thèm vào. Nhưng cái bọn ga-lăng ga-leo ấy làm khổ những thằng đàn ông chân phương tử tế như tớ quá”.
Rồi anh hậm hực kể về cái sự khổ của mình: “Mụ vợ tớ thì cũng như những mụ đàn bà khác, vừa nhẹ dạ vừa nông nổi, đúng là đái không qua ngọn cỏ. Tớ đi làm quần quật, đưa tiền đầy đủ, mụ chả khen được một tiếng. Thế mà gặp một thằng ất ơ ngoài đường, nó khen ngợi vài câu, nó dắt hộ cái xe máy, thế mà về xuýt xoa ca tụng mãi, ý mụ là muốn tớ nhìn đó mà học tập”.
“Tớ tặng mụ ấy cả đời trai, lúc chưa lấy mụ thì đẹp trai ngời ngời, tóc tai bóng mượt, lấy mụ, 10 năm cống hiến đến mức tả tơi hoa lá, mặt nhăn bụng phệ, mụ chả cảm kích gì. Thế mà vào cái ngày 8.3 hay 20.10 dở hơi nào đó, mấy thằng nhãi rỗi việc ở cơ quan tặng vài bông hoa, cho ăn vài quả nho với dăm miếng bánh ngọt, có thế thôi mà về đến nhà còn rưng rưng cảm động”.
“Tớ ngứa mắt quá bĩu môi nói mấy câu, thế mà vợ tớ lập tức mặt sưng vù, mắt quắc lên, đay nghiến tớ là nhỏ nhen, xấu bụng, chồng gì cả đời một câu chúc cũng chẳng có chứ đừng nói hoa với quà. Rồi thì người đâu mà khô như ngói, chỉ biết có nhậu với nhậu, đừng hòng bao giờ biết đến cảm nhận của vợ, biết vợ phải hy sinh âm thầm thế nào cho gia đình. Mụ ấy làm như mấy cái thằng tặng hoa kia nó biết vậy, thật là ngớ ngẩn. Năm nào cũng vào mấy cái ngày của đàn bà, vợ chồng tớ không cãi nhau thì cũng mặt nặng mày nhẹ”.
Video đang HOT
Theo anh Quý, chính những anh chàng “ga-lăng ga-leo” kia, bằng những trò nịnh bợ phù phiếm đầy trai lơ của họ, đã gieo vào đầu các bà vợ lãng mạn viển vông những ước ao phù phiếm, những đòi hỏi vô lý, rồi đem chồng ra so sánh linh tinh, mất đoàn kết nội bộ. Thử hỏi mấy gã đó đã làm được gì cho các bà, mà các bà lại vui sướng thế?
Ga-lăng cũng là có tội với… đàn bà
Để hưởng ứng cái tâm trạng phẫn uất của Quý, một anh khác trong hội uống bia góp chuyện: “Đàn bà đúng là cái gì cũng muốn mà rốt cục chẳng biết mình muốn gì. Bà nào cũng ngoạc mồm ra chê chồng không biết ga-lăng. Nhưng mà những bà có chồng ga-lăng lại kêu khổ thấu trời đất. Hóa ra các bà ấy chỉ thích giai thiên hạ ga-lăng với mình thôi”.
“Thì chính con em gái mình chứ ai. Nó mê rồi lấy thằng chồng nó vì thằng bé rất ga-lăng. Thế mà giờ cũng vì thế mà nó kêu khổ”. Anh này kể, cô em gái anh ta suốt ngày ghen lồng ghen lộn lên vì anh chồng tha hồ thể hiện sự đáng yêu với đàn bà thiên hạ, nhiệt tình đến mức nhiều khi quên mất vợ đang cặm cụi làm lụng ở nhà. Vợ chồng nhà này cũng cãi nhau suốt, cuộc to có, cuộc nhỏ có.
“Hồi trước, khi có người yêu ga lăng, nó sung sướng, nhí nhảnh, mãn nguyện bao nhiêu thì bây giờ, vì có ông chồng ga lăng, nó lại nhăn nhó, sưng sỉa, hậm hực bấy nhiêu. Nó lo lắng vì chồng, nghĩ mưu mà không ra, chả nhớ đến việc chăm chút quần áo, đầu tóc, đến mình là anh nó mà nhìn còn phát chán. Cứ cái kiểu này, chồng nó chỉ có hứng mà ga-lăng với gái thiên hạ”.
Nghe câu chuyện trên, cả bàn bia của anh Quý đồng thanh “dô” ầm ầm rồi cụng ly chan chát. Họ nhất trí với nhau, cái bọn ga-lăng cực kỳ vớ vẩn, không nên tồn tại làm gì, vì “chúng nó” làm khổ cả đàn ông lẫn đàn bà, chứ chả làm ai sung sướng cả. Còn các bà vợ đúng là ngớ ngẩn khi thích kiểu đàn ông như thế.
Các bà vợ nghĩ gì?
“Chính vì chúng tôi suốt ngày phải cặm cụi với mắm muối dưa cà nên mới mơ đến những phút lãng mạn”, chị Hương, 37 tuổi, nói. “Một chút quan tâm, một chút ga-lăng cũng đâu có mất thời gian hay công sức gì chứ, mà các ông cũng đâu phải vì ngượng ngùng, rụt rè mà không làm được? Chẳng qua là không hứng thú. Viết báo cáo thì không hứng cũng phải làm, không làm thì sếp phạt, chứ cái việc này nếu không hứng thì chẳng việc gì phải cố, vợ vẫn là vợ ta thôi, thế rồi khi vợ mình xúc động trước sự ga-lăng của người đàn ông khác thì lại thấy cay cú, khó chịu”.
Hương cho rằng, nếu người chồng vốn đã có những cử chỉ quan tâm tinh tế đến cảm xúc của vợ mình thì cô vợ sẽ không đến nỗi cảm động, sung sướng, xuýt xoa đến thế khi nhận được một cử chỉ như vậy ở người lạ. “Ai chẳng biết đàn ông ngoài đường chỉ gặp rồi thôi, chồng mới là bạn đồng hành đến suốt đời. Nhưng có những cái thuộc về nhu cầu cảm xúc. Được tặng một bông hoa, sướng đến mấy ngày, mình mà là đàn ông chẳng tội gì không làm”.
Thế nhưng tại sao có những bà vợ lấy được chồng ga-lăng mà chẳng sung sướng gì? Đây là tâm sự của chị Thu, 32 tuổi: “Sướng chứ, nhưng cái sướng nó không kéo dài, hay nói đúng hơn là cái sự ga-lăng nó không kéo dài, hoặc nói đúng hơn nữa là chồng chuyển cái sự ga-lăng ấy sang đối tượng khác. Hình như đàn ông chỉ ga-lăng được với đối tượng mới, đang cần chinh phục thôi thì phải. Hồi trước mình ốm là chồng quắn lên mua cháo, mua thuốc, bưng rót tận nơi, giờ thì cứ gọi là tự thân vận động. Mệt quá không nấu được cơm, không ăn được cơm hộp, ông ấy còn mắng là không chịu khó thì sức đâu mà chăm con”.
Còn chị Mai, 29 tuổi, thì lấy nhau được hai năm rồi mới phát hiện ra là chồng mình rất ga-lăng, đó là khi chứng kiến anh xăng xái dắt xe vào chỗ gửi giúp cô hàng xóm trẻ măng mới chuyển đến. Có hôm Mai đang đổ rác thì chồng về. Anh bước lên cầu thang vừa lúc cô hàng xóm khệ nệ bưng xô rác đi xuống. Thế là anh xung phong đổ giúp ngay.
Mai thắc mắc với chồng thì anh bảo xe cô ấy là xe ga rất nặng, rằng thùng rác to thế, cô ta chân yếu tay mềm xách cũng vất vả. Ô hay, thế cái xe ga của vợ anh không nặng, cái thùng rác của vợ anh không to chắc? Vợ anh lại còn mỏng manh bằng mấy cô hàng xóm ấy chứ. Vậy mà trước đây, hễ nhờ chồng dắt xe thì anh bảo đã đi được xe ga thì làm sao mà không dắt được nhờ đổ rác thì anh bảo có cái việc cỏn con cũng nhờ chồng. Những khi Mai đau mỏi người, nhờ chồng đấm lưng bóp vai thì anh bảo, cả hai cùng là thân xác phàm tục, cùng lao động nên đều mệt cả, sao lại cứ bắt chồng đấm bóp!
Theo Eva
Ai cho chê chồng chị?
Chồng là thứ bán không ai mua, cho không ai lấy nhưng cứ hở ra là mất!
Vậy nên mới có chuyện: Chồng mình, mình chê chán không sao, nhưng đứa khác nhảy vào bôi xấu là sẵn sàng lăn xả cào cấu luôn và ngay. Tuổi gì mà dám chê chồng chị?
Chê thì chê, mê thì vẫn cứ phải mê
Cách đây không lâu, báo mạng lại được mùa vớ bẫm khi một nghệ sĩ múa đã công khai chê bai đàn ông Việt "thiếu tinh tế, ga lăng, đã thế lại còn sex kém". Hài ở chỗ, các quý ông Việt chưa kịp lên tiếng thanh minh thanh nga, thì ở một loạt diễn đàn, trang web, lũ lượt các chị em phụ nữ, từ siêu mẫu, ca sĩ A-list, đến những bà cô sồn sồn đang nghỉ đẻ ở nhà bế con, đều nhảy lên để bênh vực đàn ông Việt!
Sau hàng loạt những dẫn chứng, lý lẽ rất hùng hồn và đanh thép, chốt lại vấn đề là " Đàn ông Việt còn lâu mới tệ. Những ai số đen mới vớ phải kẻ không ra gì!".
Chuyện ở "diễn đàn lớn" ì xèo và tốn nhiều giấy mực là thế. Nhưng chuyện ở diễn đàn nhỏ như phòng tôi chẳng hạn, cũng không kém phần gay cấn. Chỉ cần một buổi sáng đi làm muộn, chị A. thở dài buột miệng: " Chồng mình dạo này chán quá, chẳng biết làm vợ vui gì cả".
Ngay lập tức, số còn lại sẽ chia làm hai phe. Một phe sẽ tập trung ve vuốt đương sự bằng cách đưa bị cáo lên mây xanh: " Ôi em thấy anh nhà chị là nhất rồi còn gì! Chồng em chẳng bằng được cái móng tay út của anh ấy!", " Mày mà còn kêu chắc tao đi trại thương điên vì chồng luôn quá" bla bla bla...
Cứ như vậy, cho đến khi đương sự cười ngượng nghịu và đắc thắng nghĩ rằng: " Ừ, chồng mình vẫn còn quá ổn" mà không cần biết chàng có ổn thực sự hay không.
Phe còn lại, tất nhiên, không nhanh nhảu mồm miệng như thế. Sau khi mổ xẻ câu nói, phân tích tâm lý đương sự một cách kỹ càng, sẽ đưa ra nhận xét không khác gì kíp nổ lựu đạn, kiểu như: " Dạo này anh ấy cũng gầy đi nhiều, chắc không được khỏe và dai sức như trước", tệ hơn là " Chị phải cẩn thận đấy. Hôm trước em gặp anh ấy đi ăn trưa với cô nào xinh mà trẻ lắm!".
Kịch hay đến đây mới khai màn. Dù trong thâm tâm, chị A, đang não nuột: " Ôi sao mà nói chuẩn thế không biết!", nhưng ngoài mồm, vẫn một hai ngọt nhạt bênh chồng chằm chặp. Rằng " Các cô chỉ khéo đùa, chồng chị chị biết, không phải như mấy đứa đang nghĩ đâu!".
Đàn ông, ai mà mạnh mồm tuyên bố: " Ta đây hiểu được hết tâm tư phụ nữ", thì xứng đáng được đứng lên bục nhận giải "người đàn ông chém gió của thế kỷ". Vì sự thực, đến chính phụ nữ cũng không thể hiểu nổi mình. Khi nhận ra mối quan hệ vợ chồng có vấn đề, 99% phụ nữ sẽ phải tìm người tâm sự, giải quyết, cải thiện tình hình.
Và 99% ấy sẽ nhận được những câu trả lời đại loại như: " Chồng em cũng thế" - " Đàn ông lão nào chẳng thế" - và rất nhiều "chẳng thế", "cũng như" chứ không có một phương án cụ thể nào được đưa ra.
Đụng đến hai chữ "li hôn" chẳng hạn, đa phần sẽ là các em chưa chồng con mạnh miệng chứ "tri giao, tri kỉ" cùng tâm sự thì không thể nào thốt lên chữ đấy. Đơn giản vì chê thì cứ chê, nhưng tóm lại, mê thì vẫn cứ phải mê. Chồng là của mình thật đấy, nhưng lơi ra một cái chắc không thiếu em gái đến mê hộ.
Thôi thì từ chuyện đi trăng mật ở đây, ngày "yêu" nhau mấy bận, mỗi bận kéo dài bao nhiêu lâu cũng được kể lể, so sánh vô cùng chi tiết. (ảnh minh họa)
Chồng chị - chồng tôi
Tôi có hai cô bạn, lấy chồng gần như cùng lúc, chỉ cách nhau vài ngày. Mọi chuyện gần như đều được đưa lên bàn cân để ngầm so sánh xem chồng ai xứng đáng chiến thắng trong hạng mục "Người chồng của năm".
Thôi thì từ chuyện đi trăng mật ở đây, ngày "yêu" nhau mấy bận, mỗi bận kéo dài bao nhiêu lâu cũng được kể lể, so sánh vô cùng chi tiết. Tôi - nàng duy nhất chưa chồng bị buộc phải vào vai trọng tài bất đắc dĩ. Và người chiến thắng, đương nhiên là người có bầu sớm hơn!
Sau khi hớn hở thông báo tin vui, cô bạn có bầu không quên bỏ nhỏ một câu " Có khi mày bảo chồng đi khám xem thế nào!". Cô bạn kia lồng lộn lên như sắp sập trời đến nơi. Về chì chiết chồng chưa đủ, mỗi khi rảnh rỗi, nàng lại kéo tôi bằng được ra quán cà phê, chỉ để nghe nàng ỉ ôi than vãn chê chồng.
Hai mươi mấy năm tu luyện bí kíp an ủi người khác cũng chỉ để lôi ra vận dụng lúc này. Tôi cố gắng tô vẽ chân dung một anh chồng hoàn hảo (mà có phải của tôi đâu cơ chứ), rồi trấn an cô nàng rằng vài tháng chẳng nói lên điều gì, dục tốc là bất đạt... Riết, nàng cũng tạm yên lòng. Và trong những khoảnh khắc hiếm hoi không bị bạn tôi bắt có, tôi đã nhận ra rằng, phụ nữ nói chung, không có nhu cầu để chồng bị chê hộ.
Họ nói xấu chồng mình, đơn giản chỉ để được giải tỏa cơn ức chế do các ông chồng mang lại. Cái các nàng cần là một liều kháng sinh cực mạnh để có thể đánh tan những lời chê bai của chính mình kia. Khi đó, có một người đàn ông được ra tù và tha bổng!
Xấu chàng, hổ ai hay tự làm khổ chính mình
Thế nhưng, liệu có phải trong tất cả các trường hợp, các ông chồng đều xứng đáng được khoan dung? Và khen - chê có thực sự là mấu chốt để làm hòa hợp mối quan hệ vợ chồng? Tôi có một nàng đồng nghiệp, được phong danh hiệu "nữ hiệp" của công ty. Vì có bất kỳ công lên việc xuống nặng nhọc nào là nàng đều tranh làm hết.
Thay bóng đèn, sửa vòi nước, nàng làm ngon. Nàng mở miệng ra là bảo chồng "liễu yếu đào tơ", không dám mắng chồng vì sợ bị gán mác vùi hoa dập liễu. Tôi biết thừa cô ấy chỉ chê cho vui, vì chồng nàng đàn ông và ga lăng kinh khủng.
Chỉ một buổi party với công ty là đủ để đám phụ nữ coi anh như tượng đài lấp lánh để chồng mình hướng tới, hoặc lấy đó làm chuẩn để chọn đấng phu quân tương lai. Ấy là nàng chê chồng trong hạnh phúc và an yên.
Cũng trong công ty, nhưng ở một thế giới khác, là chị trưởng phòng nhân sự khét tiếng giang hồ. Chị mở mồm ra là quát nhân viên, khép mồm vào là dọa trừ lương và cắt thưởng. Ai cũng sợ chị như sợ cọp. Thế mà con cọp ấy lại hóa thành mèo con mỗi khi nhắc đến chồng. Với chị, chồng là sự kết hợp hoàn hảo của các anh hùng trong biệt đội Avengers, đẹp trai như Captain, dũng mãnh như Hulk, manly như Người Sắt, dáng chuẩn như Thor. Thế mà lúc nào trông chị cũng như Black Windows phiên bản lỗi.
Hơn một lần tôi bắt gặp chị khóc trong nhà vệ sinh vì chồng đi công tác không báo trước, vì cãi nhau với chồng, vì gọi điện cho anh mà không liên lạc được. Chị khen chồng đấy, những mong sẽ ve vuốt được cái tôi và phần nào giảm bớt đi nỗi cay đắng phải đối mặt hàng ngày. Nhưng buồn thay, chẳng ai hưởng ứng những lời khen tặng đó. Ấy là nàng khen chồng trong đau khổ và tuyệt vọng.
Suy cho cùng, dù khen hay chê, tất cả đều xuất phát từ tình yêu thương và quan tâm chồng của chị em phụ nữ. Nhưng khen chê sao cho đúng, cho đủ để không bị ngộ độc hay tệ hơn là tự kỉ ám thị bởi chính những lời nói của mình, vẫn là một câu hỏi với đáp án mở. Thôi thì, xấu chàng hổ ai?
Thiết nghĩ, thay vì chỉ biết nói, nói và nói, việc các nàng xắn tay lên để thay đổi mối quan hệ vợ chồng theo hướng tích cực vẫn đáng hoan nghênh hơn cả. Để thiên hạ phải khen chồng mình và xem lại chồng họ, không phải sẽ ngọt ngào hơn rất nhiều hay sao, các bà vợ Cáo.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Đau khổ vì chồng "ăn tạp" Vừa ngất ngây cùng vợ, biển tình trong anh Tư lại dậy sóng khi thấy... chị hàng xóm. Anh yêu em nhưng không thể thiếu... cô ấy Biết chồng nổi tiếng đẹp trai, đào hoa nên chị Thư dù lắc đầu ngao ngán nhưng cũng phải thông cảm cho cái thói ga lăng thái quá của anh Tư - chồng chị. Mà không...