“Vợ mất trinh, bỏ là đúng”
Trái tim tôi tan nát. Bố chồng bảo: “ Vợ mất trinh, bỏ là đúng”, thật sự chua chát quá phải không.
Kể từ lúc ấy, tôi không nghĩ được gì nhiều, chân tay bủn rủn, đầu óc căng ra không nói được thành lời, tôi cảm nhận được, chính xác từ lúc này, mình sẽ không còn là gì ở cái nhà này nữa.
Yêu anh những 3 năm, nhưng dường như tình yêu, sự chân thành và cả những gì tôi dành cho anh không khiến anh xóa bỏ được hiềm khích với tôi. Tôi trở thành người đàn bà đê tiện trong mắt chồng. Thời gian yêu nhau đó, anh đã dành cho tôi bao nhiêu sự chân thành, tình yêu thương và cả những gì ngọt ngào nhất. Anh quan tâm tôi giống như một đứa trẻ, tôi cần gì anh cũng chiều. Anh lo lắng cho tôi từng bữ ăn, giấc ngủ, không ngày nào là anh không nhắn tin cho tôi ít nhất 3 lần và liên tục gọi điện cho tôi để hỏi thăm xem tôi đang ở đâu, làm gì.
Vì quá yêu anh nên tôi tin tưởng anh tuyệt đối. Cái gì tôi cũng làm, cũng tâm sự và hi sinh vì anh. Chỉ có một việc là, tôi không cho anh động vào người mình. Không phải vì tôi sợ, đó chỉ là một phần nhỏ, phần vì tôi muốn, chúng tôi sẽ thực sự thuộc về nhau sau khi kết hôn.
Vì quá yêu anh nên tôi tin tưởng anh tuyệt đối. Cái gì tôi cũng làm, cũng tâm sự và hi sinh vì anh. (ảnh minh họa)
Trong mắt tôi ngày đó, anh là một người đà ông tuyệt vời. Dù đã có yêu và cũng đã trao thân cho một người đàn ông khác trước đó, người là mối tình đầu của tôi, nhưng tôi chưa đủ dũng cảm để nói với anh. Với lại, anh cũng không bao giờ hỏi tôi cả. Tôi không có ý định giấu anh, chỉ chờ khi anh hỏi, tôi sẽ nói ra sự thật. Nhưng anh chẳng hỏi gì tôi.
Anh đòi hỏi tôi mỗi chuyến đi chơi xa. Chúng tôi có những hành động ân ái, vui vẻ, tuy nhiên, chuyện đi &’quá giới hạn’ là không có. Anh thấy tôi cương quyết nên cũng đành đợi tới ngày cưới.
Video đang HOT
Thế là, anh liên tục giục cưới. Anh muốn tôi và anh thành vợ chồng, có con với nhau. Khi đó, anh không còn phải gò bó mình, không còn phải kìm chế khi gần tôi nữa.
Và thế là, đám cưới được tổ chức. Chúng tôi chính thức thành vợ thành chồng, không có rào cản nào cả. Nhưng ngay trong đêm tân hôn, tôi đã bị anh giội một gáo nước lạnh vào đầu. Anh bảo tôi rằng, tại sao tôi không còn trinh tiết mà không nói với anh. Tôi hoảng quá, đúng là tôi đã không nói với anh, vì tôi sợ anh sẽ nghi ngờ tôi này nọ. Nhưng tôi lại nghĩ, chuyện này anh chắc chắn sẽ thông cảm cho tôi, anh sẽ không quá câu nệ chuyện còn hay mất đâu. Bản thân tôi cũng đã thoáng trong chuyện như vậy. Việc tôi không cho anh cũng chính là không muốn phạm phải sai lầm như mối tình đầu nữa.
Bây giờ tôi hoang mang quá, tôi đang cố gắng tìm cách để níu kéo chồng nhưng anh coi tôi như người dưng, không thèm ngó ngàng đến tôi. (ảnh minh họa)
Anh không thông cảm cho tôi, anh nói tôi không ra gì, bảo tôi là người đàn bà vô liêm sỉ. Thậm chí anh còn nói, ở bên tôi, anh giống như kẻ bị dùng của thừa. Snh không chịu được cảm giác ân ái đau khổ khi nghĩ đến chuyện vợ mình đã từng ngủ với gã đàn ông khác.
Đêm hôm ấy, chúng tôi mỗi người một nơi, không ai nói với ai câu nào. Một đêm tân hôn nhạt nhẽo. Tôi nghĩ là anh sẽ từ từ nghe lời giải thích của tôi và hiểu cho tôi, nhưng anh lại mang chuyện này nói với cả nhà, nói cả với bố chồng tôi. Nghĩ là mẹ chồng sẽ mắng tôi này kia, nhưng không ngờ, người khó tính lại chính là bố chồng. Tôi nghe lén được câu chuyện bố và anh nói với nhau, không ngờ ông lại có suy nghĩ như vậy. Trái tim tôi tan nát. Bố chồng bảo: “ Vợ mất trinh, bỏ là đúng”, thật sự chua chát quá phải không?
Bây giờ tôi hoang mang quá, tôi đang cố gắng tìm cách để níu kéo chồng nhưng anh coi tôi như người dưng, không thèm ngó ngàng đến tôi. Chẳng lẽ, hôn nhân của tôi lại kết thúc ngắn ngủi thế sao?
Theo VNE
Loại đàn bà như cô, ai thèm lấy làm gì?
Còn gì xót xa hơn, người đàn ông đó đang tìm giọt máu trinh tiết của tôi.
Anh chỉ vào mặt tôi và nói những lời chua chát đó. "Loại đàn bà như cô?", loại đàn bà mà anh đã từng nói lời yêu thương, từng động chạm vào cơ thể tôi mà bây giờ anh lại nói không ai thèm lấy, vậy phải chăng anh đang sỉ vả chính bản thân mình?
Đúng, nếu anh nói, tôi là loại đàn bà không ra gì chỉ vì cái chuyện, tôi từng qua đêm với người cũ rồi mới đến lượt anh, tôi đồng ý. Nếu anh coi tôi là loại dơ bẩn, không xứng đáng để cho anh động vào, không xứng đáng để cho anh âu yếm, ôm ấp thì tôi đây xin nhận. Vì trên thế gian này, ở cái thời đại này còn khối loại đàn bà như tôi. Họ cũng như tôi, cũng yêu hết lòng hết dạ, cũng hiến dâng cho người mình yêu rồi họ chịu cay đắng nhục nhã khi bị người tiếp theo sỉ vả. Tôi cũng đã từng yêu, cũng từng hết lòng vì người ta, tôi ăn ngủ với người ta, có sao chứ? Đàn ông các anh thì không chắc?
Bởi khi theo đuổi tôi, anh nói đủ lời ngon ngọt, anh bảo tôi rằng, nếu thiếu tôi, anh không thể sống được. Anh muốn gây dựng hạnh phúc bên cạnh tôi, muốn làm chồng của tôi và làm cha của các con tôi. Tôi đã hạnh phúc biết bao vì những lời anh nói, tôi không oán thán một lời, lúc nào cũng hết lòng yêu anh dù cho anh có phạm lỗi gì đi chăng nữa.
Tôi ngạc nhiên hỏi, "anh tìm gì vậy?". Anh bàng hoàng: "Em không còn trinh à?". Tôi cười một cách ngạo mạn, nói với anh đầy kiêu ngạo: "Còn trinh? Em đâu có nói với anh là em còn trinh!".(ảnh minh họa)
Còn nhớ cái đêm anh dụ tôi lên giường, anh hôn lên tôi ngọt ngào, hôn lên môi tôi nồng cháy, hôn say đắm vào cổ tôi, rồi nói những lời yêu thương. Anh còn thề thốt đủ thứ rồi anh đã chiếm trọn tôi trong đêm ấy. Tôi mặc cho anh làm thế, vì tôi nghĩ, yêu nhau như thế đâu có quản. Huống hồ anh yêu tôi nhiều như vậy thì tôi còn gì phải do dự. Tôi luôn nghĩ, chỉ cần người đàn ông ấy chân tình với mình thì không có gì là quan trọng. Còn với một người chỉ biết khua môi múa mép thì nhất định tôi không làm thế.
Nhưng trình độ nhận biết tấm lòng của con người còn xa lắm. Tôi đã không nhận ra sự giả dối của anh. Tôi đã tin là anh yêu mình thật và anh không coi trọng cái chuyện trước đó tôi từng yêu ai, từng ăn nằm với ai. Tôi trao cho anh cả tấm chân tình, cả thân xác tôi để rồi anh hốt hoảng giật mình, cuống cuồng đi tìm giọt máu trên ga trải giường.
Tôi ngạc nhiên hỏi, "anh tìm gì vậy?". Anh bàng hoàng: "Em không còn trinh à?". Tôi cười một cách ngạo mạn, nói với anh đầy kiêu ngạo: "Còn trinh? Em đâu có nói với anh là em còn trinh!". Không phải tôi là đứa con gái dễ dãi như thế, chỉ là lúc đó tôi cố tình làm vậy, tôi chợt nhận ra con người của anh ngay sau câu hỏi &'em không còn trinh à?'. Còn gì xót xa hơn, người đàn ông đó đang tìm giọt máu trinh tiết của tôi.
Cứ thế, anh và tôi vẫn yêu nhau nhưng mọi thứ nhạt dần, không còn mặn nồng như ngày nào. Anh cũng thường xuyên đòi hỏi chuyện chăn gối hơn. Tôi biết, bây giờ tình yêu đã sang giai đoạn mới, giai đoạn cần nhau, cần nhu cầu tình dục. Nhưng không sao cả, sớm hay muộn rồi nó cũng sẽ đến.
Đúng, cái loại đàn bà như tôi thật không xứng với anh, sao có thể xứng được, tôi phải lấy một người hơn hẳn anh, tốt với tôi và yêu tôi hơn anh. (ảnh minh họa)
Tôi nói với anh nhiều lần về chuyện cưới xin. Tôi bảo anh tính toán chuyện tương lai rồi lo cho hai đứa một đám cưới, nhưng anh nhất định không đồng ý. Anh cứ lảng đi, không nói năng gì rồi lại tiếp tục cuộc tình nhạt nhẽo thế này. Nhưng bị tôi thúc quá nhiều, anh bực mình, quát lên: "Loại đàn bà như cô, ai lấy làm gì?". Tôi cười một cách khinh bỉ. Tôi đã cảm nhận được anh sẽ làm gì đó khốn nạn với tôi, anh sẽ khiến tôi trở thành đứa con gái không ra gì trong mắt mình và người khác, rồi anh từ từ bỏ rơi tôi, như thế sẽ dễ cho anh hơn. Tôi sẽ mang tiếng là đồ buông thả, còn anh là gã trai ngoan, kịch bản ấy anh đã dựng sẵn. Tôi hiểu hết nhưng lại không hiểu lòng dạ xấu xa của anh.
Đúng, cái loại đàn bà như tôi thật không xứng với anh, sao có thể xứng được, tôi phải lấy một người hơn hẳn anh, tốt với tôi và yêu tôi hơn anh. Ít ra người đó sẽ không quan tâm tới chuyện tôi còn hay mất, người đó sẽ yêu tôi chân thành bằng trái tim nồng ấm và sẵn sàng sưởi ấm cho tôi, thực hiện những lời hứa mà anh đã từng hứa nhưng không làm được. Loại đàn ông như anh, tôi cũng chẳng luyến tiếc gì...
Theo VNE
Nhục với cả nhà vì lấy vợ mất trinh Biết vợ không còn trinh trắng, cả nhà, rồi cả họ nhà tôi khinh miệt, coi thường vợ. Tôi không nặng nề chuyện này, cũng không cho đó là to tát, nhưng vô tình mẹ tôi đã biết, đã nhìn thấy không có dấu hiệu của con gái trên ga giường trắng và cả câu chuyện mà chúng tôi nói trong đêm tân...