Vợ liên tục kiểm tra…”con giống” tại vì nghi chồng ngoại tình
Không hiểu vợ tôi nghe ngóng ở đâu chuyện kiểm tra “con giống” của chồng, vậy là đêm nào tôi cũng bị săm soi xem hôm nay “ra nhiều hay ít”, “trong hay đục”.
Tôi khẳng định rằng, tôi rất yêu vợ mình. Chúng tôi đã yêu nhau 1 thời gian rất dài, trải qua không ít sóng gió, ngăn cách để đến được với nhau. Nhưng nếu cô ấy vẫn giữ tính đa nghi quá thể quá đáng, tôi không dám chắc mình sẽ duy trì được cuộc hôn nhân này bao lâu nữa.
Tôi biết vợ yêu mình, và cũng lo sợ chồng có những mối quan hệ khác, nhưng có nhất thiết cô ấy phải đối xử với tôi như thế này không?
Từ ngày sinh đứa con đầu lòng, vợ tôi “bị tự kỷ” vì thân hình và nhan sắc không còn được mặn mà như trước. Dù cô ấy có cố gắng đầu tư quần áo, đầu tóc, trang điểm thì làm sao được như thời gái chưa chồng. Ấy vậy nhưng tôi chưa bao giờ chê vợ, trái lại, tôi hiểu và yêu vợ nhiều hơn vì cô ấy đã hy sinh cho gia đình quá nhiều.
Nhưng cũng từ thời điểm đó, vợ tôi đâm ra ghen tuông quá mức. Cô ấy luôn nghĩ tôi có thể ngoại tình bất cứ lúc nào, và hôm nào mệt mỏi, tôi không chiều vợ là cô ấy hạch sách ngay.
Thời gian gần đây, tôi thường tăng ca ở cơ quan. Tôi đã là bố của trẻ con rồi nên phải có trách nhiệm với con của mình, tôi muốn làm được nhiều tiền hơn để con được sống đầy đủ hơn.
Vậy nên, mỗi chiều tan sở, tôi thường ở lại muộn hơn, nhận thêm công việc bên ngoài. Tôi đã trao đổi thẳng thắn với vợ mình, nhưng cô ấy giận dỗi không nói gì và cho rằng tôi tranh thủ thời gian để đi với người khác.
Video đang HOT
Tuần đầu tiên, công việc của tôi khá mệt mỏi, ngày nào tôi cũng về nhà vào lúc 10 giờ đêm. Vừa tắm rửa xong, ăn cơm, hai mắt tôi díp lại, tôi muốn leo lên giường đi ngủ ngay lập tức. Nhưng lúc lên giường, vợ tôi lại mè nheo, tôi quá mệt nên hẹn vợ cuối tuần. Vừa nói dứt lời, cô ấy đã khóc lóc, kể lể là tôi đã có người khác.
Thấy vợ ỉ ôi, tôi cũng mủi lòng, dù thân thể chỉ muốn nghỉ ngơi, nhưng tôi cố gắng chiều lòng vợ. Vừa làm chuyện ấy, tôi vừa lo ngay ngáy không sung sức được như mọi lần thì vợ không vui. Một lúc sau, khi đã thỏa mãn, tôi thở dài. Đúng lúc đó, vợ tôi bật dậy, kéo bằng được cái bao cao su ra săm soi. Cô ấy không ngừng hét lên và chì chiết: “Tại sao lại ít thế này, tại sao lại loãng thế này? Có phải anh đã ngủ với con nào rồi không, mà tới giờ ngủ với vợ chỉ được có… từng này”.
Tôi sốc toàn tập. Tôi không nghĩ vợ mình có cách kiểm tra chồng ngoại tình bá đạo tới mức ấy. Tôi bực dọc nói: “Tôi mệt vẫn cố chiều cô, đương nhiên là không được như mọi lần”. Nói rồi tôi ấm ức sang phòng bên ngủ.
Mọi việc tưởng chừng chỉ dừng lại ở đấy, nhưng những lần hôm sau, hôm sau nữa, mỗi lần thỏa mãn vợ tôi đều bật dậy lôi “túi nước” của tôi ra săm soi xem chất lượng “con giống” như thế nào.
Dù tôi đã nói không ít lần, nhưng cô ấy vẫn nằng nặc: “Cần gì phải theo dõi anh đi với con nào, có đi với con nào hay không nó thể hiện ra ngay luôn đấy. Xem anh còn chối cãi được không?”.
Đến nước này, tôi đành chịu. Tôi đã căng thẳng, mệt mỏi chuyện công việc, về nhà lại bị vợ hành hạ, nghi ngờ. Cho dù có yêu vợ đến mấy, thì với tính đa nghi quá hoạn thư này, chắc tôi cũng không thể giữ nổi hạnh phúc của gia đình…
Theo DanViet
Nếu mình tình cờ gặp nhau trên phố
Nếu em có vô tình gặp anh trên con đường tấp nập thêm một lần nữa, em sẽ mỉm cười và quay lưng đi.
Em thấy mình lạc lõng giữa dòng người tấp nập trên con phố đông đúc. Thành phố này bao năm qua vẫn vậy, mà sao giờ với em, em có cảm giác như mình không còn thuộc về nó. Mọi cảm giác mất đi từ ngày tình yêu với anh tan thành mây khói. Em đã cố gắng bước đi, đi tới tận cùng nỗi buồn. Vậy mà đi mãi, đi mãi, đi tới bao giờ mới tới cuối nỗi buồn đây anh?
Yêu thương đó đã vút bay thật rồi dù em có tin điều đó hay không thì thực tế vẫn là như vậy. Anh nhắn nhủ với em rằng hãy coi như anh chưa từng xuất hiện trong cuộc đời em. Chúng ta gặp nhau trong đời là một cái duyên nhưng chia xa là phận. Mà đã là duyên phận thì em yêu nhiều đến bao nhiêu cũng đâu có ý nghĩa gì. Anh nói nếu em nghĩ như vậy thì sẽ quên anh nhanh hơn, đón nhận chuyện chia tay này nhẹ nhàng hơn. Nhưng em không tin, có thể như vậy được không anh, có thể coi một người đã từng bước vào trái tim mình, tạo một hình ảnh khắc sâu thì liệu có thể coi như chưa từng xuất hiện trong đời nhau hay không?
Mình gặp nhau ở thành phố này, giữa một chiều đông thật buồn. Cơn gió bấc thổi buốt lòng những kẻ cô đơn. Mình đã gặp nhau như thế đó. Em và anh đã cùng nhau bước qua biết bao mùa đông lạnh nơi thành phố đông người này. Anh làm cho em vơi bớt cảm giác nhớ nhà. Anh cho em nghị lực để sống ở nơi đông đúc này mà không thấy mình lạc lõng. Anh làm cho tình yêu đôi lứa trở thành tình yêu cuộc đời này.
Anh đã mang tới cho em niềm tin vào cuộc sống và giờ anh buông tay (Ảnh minh họa)
Trước khi gặp anh, em vốn là cô gái mạnh mẽ, kiên cường nhưng vẫn có những phút giây em yếu lòng, cảm thấy cô độc giữa chốn phồn hoa đô hội này. Yêu anh rồi, em cho phép những phép yếu đuối ấy đến nhiều hơn. Vì em tự tin có anh bên cạnh nên em không sợ những phút mệt mỏi, buồn lòng. Anh đã biến đối em trở thành một cô gái biết yếu mềm như thế. Vậy mà giờ đây, anh lại ra đi. Anh đi để lại sau lưng mình một cô gái mất hết mọi bản năng mạnh mẽ. Anh là điểm yếu của em và giờ thì chỉ còn mình em ở lại.
Em không còn có thể đối diện với cuộc đời như trước được nữa. Làm sao có thể coi anh như người vô hình chưa từng xuất hiện bên mình khi mà chúng ta đã gắn bó với nhau lâu đến như vậy. Anh thật tàn nhẫn. Nếu biết trước có ngày anh sẽ buông tay em ra giữa chừng như thế này thì trước kia anh đừng vội nắm lấy bàn tay em, đừng trao cho em hi vọng. Bởi vì như thế có nghĩa là anh đang làm em đau khổ hơn trong ngày hôm nay.
Em sẽ ra sao khi tình yêu với anh vụt bay mất rồi? (Ảnh minh họa)
Em đã đánh mất chính mình kể từ khi yêu anh. Em đã đặt trái tim, ước mơ của mình vào anh nên giờ đây em giống như một người mất phương hướng hoàn toàn trong thành phố đông người này. Em hụt hẫng và bơ vơ thật rồi. Em đã nghĩ mình sẽ khóc thật nhiều nhưng sao em không thể nào rơi một giọt nước mắt nào. Nỗi đau quá lớn thường khiến người ta không thể nói nên lời.
Giờ thì em lại là một cô gái bơ vơ và đơn độc. Nhưng cảm giác cô đơn này khác xa với ngày anh chưa tới. Có lẽ em sẽ mất rất nhiều thời gian để đưa mọi cảm giác của mình về trạng thái ban đầu, ngày mà anh không là gì trong tim em. Và em hứa, nếu em có vô tình gặp anh trên con đường tấp nập thêm một lần nữa, em sẽ mỉm cười và quay lưng đi. Em sẽ không dừng lại như điều năm xưa em đã từng làm...
Theo VNE
Anh quá phũ phàng, nên yêu hay bỏ? Anh có bạn gái khác, đối xử phũ phàng với em. Em có nên chờ đợi anh không? Em chào chị Thanh Bình ! Em đang cảm thấy vô cùng đau khổ với cuộc tình này. Em mong chị hãy cho em một lời khuyên! Năm nay em 23 tuổi, quen anh 28 tuổi, được 4 tháng. Cả hai đã có công việc...