Vợ lén lút biếu bố mẹ gần 2 chục triệu tiêu Tết
Tiền không phải là vấn đề khiến tôi suy nghĩ, điều tôi buồn là vợ không thật lòng với tôi, lén lút biếu tiền bố mẹ và kêu ca thưởng Tết ít.
Gần Tết, vợ đã phụng phịu kêu năm nay thưởng Tết ít, tôi cũng thấy tủi tủi thay cho vợ. Vì cả năm, người ta chỉ trông chờ vào mỗi việc thưởng, vậy mà cuối cùng lại bị như thế. Bản thân tôi cảm thấy cũng khó nghĩ vì tôi cũng được thưởng khá là nhiều. Thôi thì an ủi vợ bằng việc, đưa cho vợ ít tiền của mình, để vợ tha hồ mua sắm, may quần áo đẹp, chưa kể đến việc sắm Tết các thứ cho gia đình. Tôi cũng cố gắng động viên vợ, coi như là công ty làm ăn thất thoát để vợ yên lòng.
Ngày hôm đó, tôi còn đưa vợ đi sắm Tết chu đáo, đưa vợ đi giải khuây cho vợ cảm thấy yên tâm. Tôi hiểu tâm trạng của những người bị hụt hẫng khi thưởng Tết thấp. Cả năm đâu có khoản gì để trông chờ hơn khoản này.
Nói thì vợ bảo, thôi cũng không sao nhưng lúc nào vợ cũng than ngắn thở dài khiến tôi không yên tâm được. Tôi cũng tìm mọi cách cho vợ yên tâm. Vài ngày sau, vợ bắt đầu mới không nhắc tới chuyện đó nữa. Tôi hỏi vợ được bao nhiêu, lúc này vợ mới bảo được có chục triệu đồng. Thôi thì ít nhưng mà cũng vui, còn hơn những người không có thưởng.
Năm đó, tiền sắm Tết tôi đưa cho vợ cả, không lấy của vợ một đồng nào. Mọi năm thì vợ chi tiêu tiền đó, còn tiền biếu ông bà hai bên tôi phụ trách. Bây giờ thì, tôi lo hoàn toàn. Tôi để khoản của vợ cho vợ tự giác chi tiêu, lo mừng tuổi. Không mấy khi tôi đả động tới tiền thưởng của mình. Vì tôi vốn được nhiều, sợ nói ra, vợ lại chạnh lòng mà buồn thay.
Tôi chủ động đề cập với vợ chuyện biếu tiền bố mẹ. Vợ bảo không có tiền thì tôi lại đưa cho vợ vài triệu, biếu cả hai bên gia đình. Tôi còn chủ động mua cả đào quất biếu bố mẹ vợ chơi Tết. Vợ tôi vui lắm, làm tôi cũng vui lây. Thật ra, làm con nên có trách nhiệm với cả hai bên gia đình, điều này tôi vô cùng thoải mái, vợ tôi cũng vui vì tôi biết nghĩ cho hai bên.
Video đang HOT
Nhưng, một ngày, tôi bất ngờ khi phát hiện tin nhắn tài khoản tiền trong điện thoại của vợ. Tôi thấy, công ty vợ ghi là tiền thưởng Tết, với số tiền là 30 triệu đồng. Tôi choáng váng không hiểu chuyện gì. Tôi vào máy tính và thấy tài khoản ngân hàng của vợ ở đó. Tôi thử mò mật khẩu. Thật không ngờ là đúng. Là ngày sinh của hai vợ chồng ghép lại. Tôi cũng thấy một giao dịch chuyển tiền đi, chính là chuyển về quê của vợ tôi. Hóa ra, vợ đã nói dối tôi, ngấm ngầm chuyển tiền cho bố mẹ mình.
Dù chưa chắc chắn 100% nhưng tôi đã mờ mờ đoán ra mọi chuyện. Sau đó, tôi làm như không biết chuyện gì. Tôi cứ âm thầm để ý cử chỉ, hành động của vợ. Thì hôm đó, tôi nghe được cuộc điện thoại vợ nói với mẹ mình là, &’tiền con biếu bố mẹ, mẹ đừng nói cho ai biết nhé, đến tai chồng con thì không hay. Mẹ ốm yếu, cứ giữ lấy mà dùng. Con đã phải cố gắng rất nhiều mới đưa khoản đó cho mẹ được đó’.
Vợ nói dối thưởng Tết ít để biếu bố mẹ của mình gần 2 chục triệu, trong khi, trước đó, cả hai đứa đã giao hẹn với nhau, tiền nong là phải minh bạch, công khai.
Tôi nghĩ thấy thật buồn. Buồn vì vợ giấu tôi chuyện tiền nong là một, giấu tôi một khoản lớn như thế. Buồn là vì, vợ không coi trọng tôi. Nếu vợ nói với tôi, bố mẹ ốm, tôi cũng đồng ý biếu bố mẹ số tiền đó để bố mẹ lo chữa bệnh. Tôi đâu phải loại con rể, loại chồng ki bo, tính toán này kia. Vợ cũng có bố mẹ, tôi cũng có. Vợ chồng tôi cũng lo cho bố mẹ tôi nhiều thì tất nhiên, làm con rể, tôi phải có trách nhiệm với gia đình mình. Nhưng vợ có vẻ không hiểu, hoặc cố tình không hiểu, hay vợ đang coi thường kẻ làm chồng như tôi?
Bỗng tôi thấy tự ái vô cùng. Tại sao vợ có thể khiến người như tôi trở thành một kẻ nhỏ nhen trong mắt vợ như thế? Tiền bạc đâu phải là thứ quan trọng, quan trọng là tình cảm con người, tình cảm vợ chồng và sự tin tưởng lẫn nhau. Vợ còn đóng kịch, giả vờ bị thưởng thấp và còn đau khổ suốt bao nhiêu ngày. Tôi thật sự không tin nổi tại sao vợ có thể diễn kịch đạt vai như thế. Hóa ra, vợ đã chuẩn bị sẵn màn này. Bây giờ, tôi không nói ra thì ỉm đi, nhưng lòng tôi bức bối không chịu được. Nhưng nói ra thì sẽ đi đến đâu và vợ tôi sẽ phải đối diện với tôi thế nào. Cả bố mẹ vợ tôi nữa, họ sẽ phải đối diện với tôi thế nào đây?
Vợ lén lút biếu bố mẹ tiền thưởng Tết, thật sự là hành động không nên. Đã là vợ chồng thì phải hiểu nhau, chia sẻ với nhau dù là chuyện lớn, chuyện nhỏ. Tiền nong cũng không phải là vấn đề với tôi. Có chuyện thì vợ phải nói với chồng. Giấu giếm sẽ khiến cả hai mất lòng tin rồi sau này, sẽ không còn ai chân thành với nhau nữa. Tôi chỉ muốn nói với vợ rằng, không nên diễn kịch trước mặt chồng. Và đã là vợ chồng thì phải tin tưởng nhau.
Theo Khám Phá
Tởn đến già khi chứng kiến cách hành xử của vợ sau lần lén lút đi 'ăn phở'
Nghe vợ nói thế, Quang mới đưa tay bụm miệng để không phát ra tiếng kêu. Mấy tháng trước, vì bị bạn bè rủ rê và cũng vì quá tò mò nên Quang có trốn vợ đi 'ăn phở' một lần.
Đang ngồi làm việc thì Quang nghe điện thoại réo liên tục. Anh hốt hoảng khi thấy đó là điện thoại của mẹ vợ. Vừa bắt máy, Quang đã nghe mẹ vợ của anh khóc thút thít: "Về ngay, vợ anh đang cấp cứu trong bệnh viện". Quang nghe vậy thì tức tốc bắt xe ôm chạy vào viện.
Trên giường, Oanh đang nằm nhắm mắt, người cô xanh như tàu lá chuối. Bác sỹ bảo do cơ thể suy nhược vì suy nghĩ nhiều. Mấy bữa nay Quang cứ thấy vợ kêu mệt, không chịu ăn uống gì. Anh chẳng hiểu nguyên do vì sao . Trước kia, Oanh là người vui vẻ, hoạt bát, chẳng bao giờ khóc lóc hay buồn phiền gì cả.
Ngồi xuống nắm tay vợ, Quang cứ thấy Oanh khóc nấc lên từng đợt. Quang ghé miệng xuống sát tai vợ hỏi: "Em làm sao thế?" thì Oanh lại quay mặt vào tường không nói gì. Oanh ở viện một hôm thì về nhà. Quang hỏi gì cũng không nói.
(Ảnh minh họa)
Quang lo lắm, vì anh rất yêu vợ. Vợ anh bình thường chả bao giờ có tâm trạng như vậy. Bác sỹ cũng bảo là chả phải bị bệnh tật gì nghiêm trọng, nhưng vì suy nghĩ quá nhiều nên mới bị tâm bệnh. Từ hôm ở bệnh viện về, Oanh cứ như người mất hồn, cô không vào bếp nấu ăn, nhà cũng không dọn, con cũng không chăm, mọi thứ trong nhà cứ lộn tùng phèo. Quang không biết phải làm sao, đành phải thuê người đến dọn nhà và tranh thủ dọn dẹp, nấu ăn sau khi tan sở.
Nhưng chán một nỗi là hỏi gì vợ anh cũng không nói, chỉ lắc đầu rồi có khi còn ngồi khóc thút thít. Không khí gia đình Quang từ ngày đấy cứ như có đám tang, khi nào cũng ảm đạm. Công việc của Quang vì thế cũng bị đình trệ.
Đến một hôm Quang về nhà sớm, bước vào nhà, anh bỗng nghe tiếng vợ nói chuyện điện thoại, giọng Oanh có vẻ rất tức tối, khác với vẻ ủ rũ hằng ngày. Đứng bên ngoài cửa phòng ngủ nghe ngóng, Quang chợt giật mình khi nghe giọng vợ: "Tao điên lắm, tao không ngờ lão Quang nhà tao lại hư hỏng, lén tao đi &'ăn phở' bên ngoài như thế. Trước khi lấy tao, lão ta đã thề độc rồi mà sau khi có vợ con cũng tái phạm. Đã thế tao sẽ hành xác lão ta cho bằng chết thì thôi. Tính tao cái gì muốn có thì phải có cho tử tế, còn không thì vứt hết, tao không tiếc".
(Ảnh minh họa)
Nghe vợ nói thế, Quang mới đưa tay bụm miệng để không phát ra tiếng kêu. Mấy tháng trước, vì bị bạn bè rủ rê và cũng vì quá tò mò nên Quang có trốn vợ đi &'ăn phở' một lần. Quang vốn là người đàn ông của gia đình, chưa bao giờ lăng nhăng nên sau lần đó, anh cũng hối hận lắm. Quang tự nhủ, thôi trót một lần vụng trộm cho "biết mùi" thế thôi, và anh cũng nghĩ rằng, vợ mình sẽ không biết chuyện này, ai ngờ...
Cuối cùng Quang cũng hiểu nguyên do về chứng bệnh kỳ lạ của mình. Thì ra Oanh đã biết hết mọi chuyện và tìm cách hành hạ chồng cho bõ ghét. Oanh biết Quang thương vợ, thương con và không muốn gia đình tan vỡ nên đánh vào điểm yếu đó. Phải làm công việc nhà một thời gian, chứng kiến cảnh con mè nheo nên Quang rất sợ. Anh tự hứa từ nay mình sẽ không léng phéng bên ngoài nữa, bởi nếu sơ sẩy, anh sẽ mất vợ, mất con như chơi.
Theo Một Thế Giới
Chỉ vì ngoại tình nhất thời mà tôi bị chồng lăng mạ không thương tiếc Một lần chỉ vì cơn "say nắng" nhất thời mà tôi bị chồng lăng mạ, giày vò khổ sở. Tôi thừa nhận trong chuyện này, tôi là người có lỗi đầu tiên. Nhưng tôi đã tỉnh ngộ, hơn nữa tôi cũng chưa làm điều gì quá đáng với chồng đến mức không thể tha thứ được. Vậy mà chồng tôi không thể quên...