Vợ lạnh lùng khi nhìn thấy ảnh “chăn gối” của tôi và bồ
Tôi chẳng biết phải làm sao để làm lại từ đầu và tìm lại hạnh phúc trước đây của mình? Và nhất là tôi cũng muốn xua đi được cảm giác sợ vợ này.
Năm nay tôi 28 tuổi, tôi đã có vợ và hai con: 1 trai, 1 gái . Con gái tôi 7 tuổi, con trai tôi 5 tuổi. Chúng tôi lấy nhau đã được 7 năm, khi đó tôi mới 21 tuổi. Tôi và vợ tôi đều đang học đại học. Nhưng sau một thời gian yêu nhau, do không kìm chế được bản thân, chúng tôi đã đi quá giới hạn nên người yêu tôi có thai.
Khi đó cô ấy rất lo lắng và tôi cũng hoang mang, chẳng biết phải giải quyết thế nào. Vì cả hai còn quá trẻ, đều đang dở dang việc học, gia đình tôi lại rất nghèo, chỉ có tôi và mẹ sống với nhau. Mẹ tôi đã hơn 60 tuổi, chẳng còn sức lao động nên phải tích góp rất vất vả mới đủ tiền cho tôi đi học đại học.
Chúng tôi còn lo rằng nếu biết chuyện tày đình này thì cha mẹ 2 bên sẽ quở mắng, lo mẹ tôi sẽ không đồng ý cho con trai đang học dở dang lại đi cưới vợ, sinh con và càng không chấp nhận tậu Trâu có cả Nghé như thế.
Nhưng rồi vì thực sự yêu nhau, vì không thể nhẫn tâm bỏ giọt máu của mình, tôi và cô ấy đã lấy hết can đảm về thưa chuyện với hai bên gia đình. Đúng là chúng tôi bị quở mắng một trận nhưng rồi thật may mắn là cuối cùng hai bên gia đình đã chấp thuận cho chúng tôi kết hôn, mẹ tôi cũng không quá khắt khe với người yêu tôi trong chuyện ăn cơm trước kẻng.
Kết hôn xong, vợ tôi không thể tiếp tục học đại học vì phải ở nhà sinh và nuôi con. Vợ chồng tôi sống trong một ngôi nhà đắp đất, lợp lá cọ và vẫn sống cùng với mẹ tôi. Cuộc sống quá khó khăn nên tôi vừa đi học vừa cố gắng làm thêm ngoài giờ học và cả buổi tối nữa.
Đến năm 2010, khi kết thúc chương trình học, tôi lao vào kiếm tiền. Tuy rất vất vả nhưng tôi vẫn thấy hạnh phúc vì đã có vợ hiền, con ngoan. Gia đình là nguồn động viên rất lớn để tôi cố gắng, vượt qua khó khăn. Cuối năm 2010, cùng với số tiền tích góp được, tôi vay mượn thêm và đã xây dựng được ngôi nhà trị giá hơn 100 triệu đồng.
Video đang HOT
Một năm sau thì chúng tôi sinh thêm một cháu trai. Cuộc sống có lúc thăng lúc trầm nhưng vợ chồng tôi yêu thương nhau thắm thiết. Tôi chẳng còn mong muốn gì hơn, ngoài việc lo kiếm tiền ổn định để nuôi gia đình.
Đến năm ngoái, khi cuộc sống gia đình tôi đã khá lên, đã mua sắm tương đối đầy đủ mọi thứ vật dụng phục vụ cho sinh hoạt, lại có chút tiền dành dụm, tôi đã bàn với vợ sinh thêm đứa con nữa. Và vợ tôi đã đồng ý.
Khi đó công việc của tôi cũng khá tốt, tôi phải gặp gỡ, tiếp xúc với nhiều người và nhờ đó cũng có nhiều cơ hội hơn. Trong số những người tôi thường tiếp xúc và có quan hệ công việc là H. Cô ấy khá ưa nhìn và cũng giỏi giang. Sau một thời gian hợp tác làm ăn, chúng tôi nảy sinh tình cảm và đã quan hệ với nhau như vợ chồng.
H không biết là tôi đã có gia đình và cô ấy dành tất cả tình cảm cho tôi. Thú thực là tôi cũng thấy mình có lỗi với vợ. Nhưng vì không thể điều khiển được tình cảm của mình nên tôi vẫn tiếp tục quan hệ với H. Nhưng một thời gian sau thì chúng tôi chia tay. Tôi tưởng như vậy là xong, nào ngờ có lần vợ tôi thấy ảnh tôi và H chăn gối bên nhau.
Tôi vẫn còn lưu một bức ảnh ở phần khá bí mật, với lại vợ tôi chẳng mấy khi động vào điện thoại của tôi, trừ khi có việc gì cấp bách. Không ngờ vợ tôi vẫn biết và thế là gia đình tôi rơi vào tình trạng báo động một cuộc ly hôn sắp đến. Gia đình tôi căng thẳng suốt một thời gian và tôi thực sự ân hận vì sự buông thả và sai lầm của mình.
Tôi đã van xin vợ tha thứ. Cô ấy chắc nghĩ vì hai đứa con, vì mình đang mang thai đứa thứ ba, vì thấy tôi thật thà và cũng vì còn yêu tôi nên đã chấp nhận tạm thời tha thứ, không ly hôn. Tôi mừng vô cùng, và dặn lòng không bao giờ được phạm sai lầm tày đình như thế nữa. Thế nhưng gia đình tôi vẫn không thể có lại được sự vui vẻ và hạnh phúc như xưa.
Dù đã chấp nhận tha thứ nhưng vợ tôi luôn giữ thái độ lạnh nhạt và giữ khoảng cách với tôi. Bản thân tôi vừa mắc sai lầm, vừa thấy vợ tỏ thái độ như thế nên tự nhiên tôi cảm thấy sợ vợ. Lúc nào cũng nem nép, ở nhà mà cứ như đi ở nhờ, không dám tự nhiên làm gì cả.
Tối về tôi thường ngủ luôn trên ô tô hoặc ngủ ở phòng khách mà không dám vào ngủ với vợ. Cứ thấy vẻ lạnh lùng của cô ấy là tôi hồn vía bay đi đâu hết, chẳng dám hé răng nửa lời. Thực lòng tôi rất yêu và thương vợ tôi. Tôi biết cô ấy đã hy sinh vì tôi rất nhiều và tôi thực sự ân hận vì đã có lỗi với cô ấy.
Trước đây nghèo đói thì vợ chồng luôn vui vẻ, hạnh phúc. Giờ khá giả lên thì cuộc sống lại như thế này. Tôi không hề muốn một chút nào. Nhưng tôi chẳng biết phải làm sao để làm lại từ đầu và tìm lại hạnh phúc trước đây của mình? Và nhất là tôi cũng muốn xua đi được cảm giác sợ vợ này…
Theo VOV
'Nằm xa tôi ra, động vào cô là đen hết cả đời'
Thậm chí, có lần tôi cố tình lăn xả vào chồng thì anh lạnh lùng đẩy tôi ra và bảo: &'Nằm xích ra, động vào cô là đen hết cả đời'.
Tôi lấy chồng đã được 8 năm, có hai con trai và một cuộc sống vật chất cũng tương đối đầy đủ. Tôi chỉ là một nhân viên văn phòng lương ba cọc ba đồng nhưng chồng tôi làm kinh doanh nhà hàng và khá thành đạt nên chủ yếu kinh tế trong gia đình là do anh xoay sở.
Nhìn vào gia đình tôi nhiều người không khỏi ngưỡng mộ vì không chỉ có kinh tế khá, vợ chồng tôi còn luôn yêu thương nhau. Mọi người thường nói gia đình tôi đúng là gia đình kiểu mẫu.
Đúng là tôi cũng cảm thấy may mắn vì có một người chồng như anh. Không chỉ kiếm tiền tốt, chồng tôi còn là một người chồng, người cha rất trách nhiệm với gia đình, con cái. Ngay từ thuở vợ chồng còn cơ hàn, khó khăn, anh đã không để cho tôi phải vất vả, ngay kể cả với chuyện nội trợ.
Từ khi chúng tôi còn ở nhà thuê, anh đã cho thuê người giúp việc nhà theo giờ mặc cho mẹ đẻ, mẹ chồng và cả tôi ngỏ ý phản đối. Anh bảo vợ anh không phải là ô sin. Và khi chúng tôi khá giả lên, anh cưng chiều và trang bị cho tôi không khác một... nữ hoàng. Khi anh mua ô tô thì ngay sau đó anh cũng sắm cho tôi một chiếc ô tô đỏ để đưa đón con đi học cho khỏi bị mưa nắng. Anh cũng không để tôi phải động chân tay vào bất kỳ việc nhà nào vì đã có một người giúp việc tận tụy.
Cứ mỗi chuyến du lịch hay đi làm ăn ở nước ngoài lúc nào anh cũng nhớ mua quà cho tôi. Vì thế nên phần lớn đồ đắt tiền của tôi đều là do chồng mua tặng.
Chồng làm ăn giỏi là vậy nhưng anh luôn lắng nghe mọi ý kiến của vợ từ việc lớn đến việc nhỏ. Nhiều người còn bảo anh sợ vợ. Và không ít người cũng tò mò hỏi tôi vì sao khiến chồng nể một phép vậy. Tuy nhiên, sự thực tôi chẳng có chiêu trò gì, tôi đơn giản nghĩ mình được cưng chiều vậy là bởi may mắn mà thôi.
Nhưng đúng là hạnh phúc ngắn chẳng tày gang, khoảng nửa năm gần đây, việc làm ăn của chồng tôi trở nên kém. Và cũng từ đó, anh thay đổi hoàn toàn thái độ với vợ. Mặc dù mọi sinh hoạt trong gia đình vẫn duy trì như cũ nhưng chồng tôi không còn hồ hởi, chăm sóc vợ nữa.
Anh trở nên lầm lì, khó hiểu và đặc biệt là rất mê tín. Anh thường xuyên đi lễ và tìm đến các thầy bói để xem vận may rủi. Không biết anh xem ở đâu và thầy bói phán gì nhưng phải đến vài tháng nay anh tuyệt nhiên kiêng kỵ việc gần gũi vợ. Nghĩ anh mệt mỏi tôi cũng tìm cách bồi bổ cho chồng và chiều chuộng anh nhưng tất cả đều không có ý nghĩa. Anh không bao giờ ngỏ ý thèm muốn vợ nữa. Thậm chí, có lần tôi cố tình lăn xả vào chồng thì anh lạnh lùng đẩy tôi ra và bảo: &'Nằm xa ra, động vào cô là đen hết cả đời'.
Và qua câu chuyện trong các cuộc nhậu của anh với bạn tôi được biết có thầy bói phán rằng số tôi cao số, hại chồng nên khiến cho việc làm ăn của anh càng ngày càng đi xuống. Anh bảo anh không đời nào bỏ vợ con nhưng để hạn chế đen đủi, anh kiêng tuyệt đối chuyện gối chăn với vợ.
Tôi còn chưa hết buồn vì câu chuyện này thì mới đây, tôi còn như chết lặng khi một buổi tối có một phụ nữ gọi điện cho tôi, tự xưng là vợ bé của anh. Người phụ nữ này bảo rằng cô ta năm nay 27 tuổi, cô đã sinh cho chồng tôi một đứa con gái và giờ cô ta muốn được mượn hộ khẩu nhà tôi để làm khai sinh cho con bé. Hôm đó, tôi đã cho rằng người phụ nữ kia bịa đặt và tôi đã quát cho cô ấy một trận.
Nhưng đêm ấy, khi đưa chuyện ra nói với chồng, sau một hồi vòng vo anh đã thú nhận rằng đúng là anh đã có con với người phụ nữ đó. Anh bảo cô gái đó là gái quá lứa nhỡ thì ở quê, được anh thuê nhà cho sống và sinh con cho anh, anh không yêu thương gì cô gái đó mà chẳng qua chỉ muốn cô ấy sinh cho một cô con gái để anh được đổi vận làm anh. Theo lời anh, sở dĩ anh làm điều này là vì một thầy bói khuyên anh rằng vì vợ chồng anh không hợp nhau, và chỉ sinh con trai nên anh mới gặp thất bát trong làm ăn. Anh cần phải có một đứa con gái với người khác thì anh mới thoát đen đủi.
Anh không cầu xin tôi tha thứ mà bảo rằng anh làm tất cả điều này là vì gia đình chứ không phải để phản bội vợ con, vậy nên tôi phải chấp nhận chuyện đó. Còn nếu tôi làm to chuyện hay không chấp nhận được thì vợ chồng buộc phải chia tay. Trước khi kết thúc câu chuyện đêm đó anh còn kết luận anh phải cứu cuộc đời anh trước, bỏ vợ này có thể lấy vợ khác nhưng cuộc đời mình thì không ai sống thay được.
Nghe anh nói mà tôi như không tin vào tai mình. Chồng tôi đã mê muội vào bói toán quá rồi, tôi phải làm sao đây? Nếu chấp nhận sống tiếp nghĩa là tôi hiển nhiên phải chấp nhận nuôi con riêng cho chồng và chu cấp cho cô vợ bé của chồng. Tôi có nên hy sinh để gia đình toàn vẹn?
Theo Người đưa tin
Bố mẹ vợ kinh ngạc tột độ khi con rể lạnh lùng xách vali ra ở nhà trọ Quang vừa mở cửa thì thót tim vì mẹ vợ đứng sừng sững trước mặt: "Tắt điện đi, quá nửa đêm rồi, cả đèn, cả máy tính thế kia thì chết tiền điện nhà người ta à!" Oan ức làm sao mà Quang vẫn không dám hé răng nửa lời chỉ vì phận ở rể của mình. (Ảnh minh họa) Có tình cảm...