Vợ kiếm được nhiều tiền hơn nhưng sợ tôi một phép
Vợ tôi dù kiếm được nhiều hơn chồng nhưng vẫn phải khép nép, sợ tôi một phép. Động vào tôi là tôi tung hê hết cả, tôi làm loạn nhà lên. Lúc ấy đố vợ tập trung được mà đấu đá, lên chức lên quyền.
Đọc bài viết của ông mà tôi thấy thương thay cho cái cuộc đời bi thảm của ông. Mà thực ra, theo như tôi thấy, đời ông khổ là do chính ông thôi chứ chẳng phải vì ai cả.
Tôi đây cũng làm ít tiền hơn vợ, rảnh rang hơn vợ, lo việc nhà cho vợ phấn đấu sự nghiệp. Thế mà đời tôi vẫn tươi phơi phới, có ảm đạm như ông đâu.
Căn bản là do ông tự thấy mình nhục, tự thấy mình lép vế cho nên vợ ông nó được thế át vía ông. Chính ông còn khinh ông thì làm sao vợ ông nó tôn trọng ông cho được.
Riêng vợ tôi, không những tôn trọng mà còn biết ơn chồng vì có chồng làm hậu phương. Nói thật là anh em mình quá cao thượng, quá tử tế. Có mấy người chồng sẵn sàng đỡ đần để vợ được tung hoành ngang dọc? Ngoài xã hội, đầy thằng chẳng kiếm được đồng xu gỉ nào mà về nhà vẫn làm vương làm tướng, vợ vẫn phải hầu tận răng. Vợ ông và vợ tôi nên nhìn vào những tấm gương đó để thấy rằng mình quá hạnh phúc, để thấy rằng chồng mình tuyệt vời đến thế nào.
Riêng vợ tôi, không những tôn trọng mà còn biết ơn chồng vì có chồng làm hậu phương (Ảnh minh họa)
Vợ của ông, tôi chẳng hiểu nó giỏi giang ngoài xã hội thế nào. Theo như những gì ông kể, tôi thấy nó không biết suy nghĩ, hình như đầu nó chỉ dùng để trồng cây thì phải? Dạng vô học như thế mà cũng thành công được trong công việc, tôi nghi lắm. 99% là vợ ông cắm sừng lên đầu ông, cặp kè với thằng đại gia nào đó để “lấy tiền anh miền xuôi nuôi anh miền ngược” rồi.
Vợ chồng tôi thì rất hạnh phúc với vị trí và vai trò của mình trong gia đình hiện giờ. Vợ tôi tính hiếu thắng, lại lanh lợi nên rất thích đấu đá ngoài xã hội. Tôi thì trầm tính, thích yên ổn. Bởi vậy nên tôi làm hậu phương, còn vợ tôi xông pha tiền tuyến.
Cũng có nhiều người xì xào, bàn ra tán vào khi thấy vợ chồng tôi đổi vai. Nhưng kệ thây, mồm liền tai, ai nói người đó nghe, tôi chẳng để ý. Chính mẹ tôi cũng là một trong những người ý kiến ý cò nhiều, nhưng bị tôi quát cho một trận nên về sau cũng không nói nhiều nữa.
Cụ chửi tôi làm dơ mặt cụ, hàng xóm láng giềng nói cụ có thằng con bám váy vợ. Tôi bảo: “Ai bảo mẹ là con bám váy vợ. Mẹ có biết bây giờ người giúp việc khó thuê và đắt thế nào không? Lương giúp việc có chăm trẻ nhỏ cũng phải 5, 6 triệu. Lương con đi làm 7 triệu nữa là cũng được 12 triệu rồi. Con ở nhà giúp vợ thì cũng giống như đưa cô ấy 5 triệu lo việc gia đình thôi”.
Cụ khóc ròng: “Ai đời đàn ông ở nhà lo việc vớ vẩn, đàn bà lại lo việc lớn”. Tôi nói lại luôn: “Nói thế hóa ra ngày xưa mẹ cũng chỉ làm việc vớ vẩn, là người vớ vẩn, chẳng có giá trị gì à? Con hâm mộ mẹ nên mới muốn giống mẹ đấy!”
Video đang HOT
Cụ bắt tôi về dạy lại vợ, bắt vợ kiếm việc khác. Cụ nói: “Vợ kể cả có giỏi hơn chồng cũng không được phép vượt mặt chồng”. Tôi vặc lại luôn: “Mẹ hâm à, bắt nó nghỉ làm, tiền không có thì cháu mẹ húp cháo. Mà cũng chẳng có chục triệu để biếu Tết mẹ như năm ngoái đâu”. Phải bảo vậy thì mới yên. Đúng là phụ nữ, động đến tiền của là y như rằng…
Nói thật, đám đàn bà cứ hay kêu ca mình khổ, nhưng có làm đàn ông mới biết đàn ông khổ thế nào. Sinh ra đã gánh nặng trên vai, bươn chải ngoài xã hội khổ cực. Bây giờ tự dưng vợ tôi thích lãnh cái khổ, mà lại còn sung sướng khi được khổ, tôi nhường luôn. Ở nhà nhàn hạ, tiền đến tận tay thì tội gì không hưởng.
Tất nhiên, tôi chỉ đổi việc kiếm tiền và lo việc nhà với vợ, chứ không phải là đổi vai vợ – chồng. Tôi vẫn phải là người chủ của gia đình, người có sức mạnh, có tiếng nói. Tôi nói một là một, hai là hai, vợ tôi không cãi. Chuyện lớn như xây nhà xây cửa, mua xe cộ tôi vẫn lo. Chứ không phải lo nội trợ là mình biến thành đàn bà luôn, bị lép vế trước vợ.
Vợ tôi mà dám ý kiến gì, hay nói năng không cẩn thận làm tôi tự ái, tôi trị ngay. Tôi chẳng thèm chửi mắng, đánh đập gì hết. Biện pháp của tôi là dỗi. “Ờ, cô khinh tôi nghèo thì giờ tôi sẽ phấn đấu để giàu, để làm đàn ông đích thực. Vì phải đi phấn đấu nên tôi không có thời gian nội trợ. Đây bếp của cô tôi trả cô, con của cô tôi trả cô, cô tự lo”. Thế là cuống quýt xin lỗi, nịnh nọt mình ngay.
Vợ tôi dù kiếm được nhiều hơn tôi nhưng vẫn phải khép nép, sợ tôi một phép. Động vào tôi là tôi tung hê hết cả, tôi làm loạn nhà lên. Lúc ấy đố vợ tập trung được mà đấu đá, lên chức lên quyền.
Tôi cảm thấy mình được nhiều hơn là mất khi lùi về hậu phương thay vợ. Thay vì tiền, tôi có được tình cảm của hai con. Bọn trẻ bám bố hơn bám mẹ, cái gì cũng nghĩ đến bố trước tiên. Tôi cũng hiểu và trân trọng phụ nữ hơn, vì tôi hiểu rõ công lao của phụ nữ trong việc vun vén tổ ấm.
Có nhiều tay đàn ông khinh tôi, coi thường tôi nhưng số phụ nữ quý mến, thậm chí ngưỡng mộ tôi thì nhiều gấp bội. Họ mong chồng họ cũng biết đỡ đần, lo cho vợ con như tôi mà chẳng được.
Vợ tôi dù kiếm được nhiều hơn tôi nhưng vẫn phải khép nép, sợ tôi một phép. Động vào tôi là tôi tung hê hết cả, tôi làm loạn nhà lên. Lúc ấy đố vợ tập trung được mà đấu đá, lên chức lên quyền (Ảnh minh họa)
Có một cô hàng xóm vắng chồng cứ quấn lấy tôi, tâm sự rồi liếc mắt đưa tình với tôi. Một cô bán gạo ở chợ cũng thân mật, có ý đồ không trong sáng. Chồng hai cô này làm chẳng ra tiền nhưng còn ghê gớm, đòi hỏi vợ, lười nhác. Bởi vậy, họ thần tượng, ngưỡng mộ tôi lắm. Khỏi phải nói vợ tôi sợ xanh mặt, suốt ngày gọi điện kiểm tra, ghen tuông loạn cả lên. Tôi hơi bị có giá chứ chẳng đùa đâu!
Nói thật, kiếm được nhiều tiền cũng bình thường thôi, có gì mà tinh vi. Tiền là phù du, chỉ là vật chất có rồi lại mất. Gia đình hạnh phúc, những đứa con mạnh khỏe mới là thành quả tuyệt vời nhất. Mà thành quả ấy là do ai tạo dựng? Tôi đấy!
Chính bởi vậy, tôi rất tự hào về bản thân và không bao giờ thấy nhục. Còn vợ tôi, cô ấy cũng hiểu được điều đó. Mà nếu có không hiểu tôi cũng nói cho mà hiểu. Con người sống phải có tình nghĩa, chứ lôi tiền ra làm thước đo giá trị con người thì chẳng bằng con vật.
Về chuyện của Trần Anh, tôi khuyên ông giải tán khẩn trương người vợ đốn mạt này đi. Nó không xứng để làm vợ, làm mẹ, không xứng để ông phải suy nghĩ và buồn rầu vì nó. Nếu có thể, cứ tát cho nó mấy phát trả thù thế là được rồi. Rồi thì đường ai người đấy đi thôi, mình cũng báu bở gì mấy đồng tiền của nó mà phải quỵ lụy!
Theo VNE
Chồng chê tôi sex quê mùa
Đi làm cả ngày tôi chẳng thấy mệt mỏi. Vậy mà cứ về nhà, điều khiến tôi sợ nhất là phải chiều theo các kiểu làm tình của chồng. Anh không thích "làm" theo kiểu truyền thống. Anh chê tư thế đó "nhạt và quê lắm".
Tôi sợ màn đêm buông xuống. Bởi mỗi đêm, sau mỗi lần ân ái cùng chồng, nước mắt tôi lại rơi vì tủi thân và mệt mỏi. Ngay cả lúc tôi đang mang trong mình giọt máu của anh.
Mọi người thường bảo chúng tôi là cặp trời sinh. Cả hai đều có bề ngoài ưa nhìn, công việc ổn định với thu nhập khá. Tôi và anh đến với nhau tạo thành cặp đôi hoàn hảo.
Thực tình thời gian chúng tôi tìm hiểu nhau quá chóng vánh. Từ quen, yêu đến cưới chỉ vẻn vẹn trong 5 tháng. Tôi nghĩ còn cả đời để hiểu về nhau, chẳng cần thiết phải biết chân tơ kẽ tóc ngay làm gì.
Ngay lúc tôi gật đầu "theo chồng bỏ cuộc chơi", anh ấy đã đòi "quyền lợi" ngay. Tôi rùng mình trước bàn tay mạnh bạo của anh lần đầu tiên mò mẫm vào cơ thể tôi. Song tôi sao cưỡng nổi sức trai trẻ. Dẫu sao cũng sẽ thành vợ chồng, tôi chậc lưỡi bỏ qua.
Chồng chê tư thế "yêu" truyền thống nhạt và quê. (Ảnh minh hoạ)
Những ngày sau đó, tối nào anh cũng rủ tôi đi chơi rồi tạt vào nhà nghỉ. Tôi ngạc nhiên vì nhu cầu sex của anh lớn thế. Sau "hiệp" một, anh nghỉ chừng 30 phút là lại "đòi" tiếp hiệp nữa.
Sau đêm tân hôn, tôi mới biết đầy đủ đời sống tình ái của chồng. Mỗi đêm anh đều bắt tôi phải phục vụ 2 hiệp. Chồng quá ham hố khiến tôi gầy mòn. Tôi chẳng dám kể lể với ai vì ngại.
Tôi nhẹ nhàng rỉ tai với chồng. Chồng tôi cười nhạt chê vợ "yếu quá". Anh lại hùng hổ chứng minh sức khỏe dẻo dai của mình với vợ.
Đi làm cả ngày tôi chẳng thấy mệt mỏi. Vậy mà cứ về nhà, điều khiến tôi sợ nhất là phải chiều theo các kiểu làm tình của chồng. Anh không thích "làm" theo kiểu truyền thống. Anh chê tư thế đó "nhạt và quê lắm".
Thay vào đó, chồng bắt tôi phải sex theo những tư thế mới lạ như oral sex, quan hệ cửa sau, tư thế úp thìa... khiến bụng tôi đau quặn. Tôi càng đau đớn anh càng hả hê và đạt cực khoái.
Quá chán nản, tôi chia sẻ chuyện riêng với cô bạn thân. Cô ấy thông cảm với hoàn cảnh của tôi. Nhưng cô bạn tôi lại khuyên: "Vợ mà không đáp ứng đủ là chồng đi gái rồi rước cả triệu vi trùng về đấy". Tôi đành ra hiệu thuốc mua ít nước tăng lực để lấy sức phục vụ chồng mỗi đêm.
Mấy tháng trước, tôi phát hiện ra mình trễ kinh 4 tuần. Tôi đã đi thử máu và đón nhận tin đã đậu thai. Hai bên gia đình nội ngoại đều vui khi biết sắp được lên chức. Song chồng tôi lại cáu kỉnh, thờ ơ với vợ.
Chồng vẫn muốn hành sự với vợ như thường lệ. Mỗi lần anh "thúc" vào người, bụng tôi lại đau nhói lên. Tôi nghe mọi người nói trong 3 tháng đầu thai kỳ cần kiêng cữ. Tôi lo cho con mình quá.
Tôi nói với chồng nhẹ nhàng để giữ tốt nhất cho em bé. Anh gắt lên: "Cô đừng lý do lý trấu. Ngu thế, lúc nào đẻ chả được". Tôi nuốt nước mắt vào trong.
Vợ bầu bí, nếu hôm nào tôi bắt được anh nghỉ sex thì hôm sau anh sạo sục tăng hiệp hai. Người tôi xanh như tàu lá chuối. Mẹ chồng tôi trách: "Sắp làm mẹ mà vô dạng, phải cố ăn cho con khỏe mạnh chứ". Chồng tôi nghe vậy còn đá xoáy: "Ngữ này chỉ để đẻ thôi, có làm nên trò trống gì đâu".
Mấy hôm nay tôi đến cơ quan mà như người mất hồn. Chồng thì như vậy, còn tiền lương hàng tháng của tôi, mẹ chồng cũng truy thu bằng hết. Mẹ chồng bảo truy thu hết về một mối để dành tiền sau này cho tôi lúc nghỉ đẻ.
Mới cưới có 9 tháng nay và mang bầu 3 tháng mà tôi đã thấy bức bối. Chẳng biết tôi có giữ nổi đứa con trong bụng này không khi mà tối nào chồng cũng coi sex hơn cả sự an nguy của con nữa.
Tôi muốn về nhà ngoại nghỉ ngơi tĩnh dưỡng vài hôm. Như biết được tôi làm vậy để trốn tránh sex cùng chồng, anh ném luôn quần áo của tôi ra ngoài cửa: "Đi được thì đi luôn đi, đỡ vướng nợ. Vợ gì mà đến chuyện "chiều chồng" cũng không biết".
Chồng nói vậy, tôi lại chẳng dám đi nữa. Tôi sợ lúc quẫn vì bị nhịn sex, anh có thể dám làm mọi điều. Nhưng chiều theo anh, tôi rệu rã cả thể xác lẫn tinh thần. Có ai mang bầu mà khổ sở chuyện chăn gối như tôi không?
Theo Ngoisao
Tôi đã vô sinh khi chưa đầy 18 tuổi Tôi sốc vô cùng, nước mắt tôi cứ thế rơi lã chã. Khi tôi kể câu chuyện này ra, có lẽ các bạn sẽ chửi tôi, ném đá tôi rất nhiều vì các bạn cho rằng tôi là đứa chẳng ra gì, đẹp đẽ khoe ra xấu xa thì nên che đậy lại, đằng này xấu xa, tồi tệ thế mà vẫn không...