Vợ kì kèo từng đồng cúng bố chồng
Nói đến chuyện của vợ, thực sự lúc này tôi cảm thấy méo mặt, không còn dám đối diện với chính gia đình mình chứ không phải là người ngoài.
Từ ngày lấy nhau, vợ tôi bắt đầu thay đổi tính nết, biến chứng, cảm thấy không thể nào chấp nhận được. Nếu không vì đứa con thì có lẽ tôi đã từ bỏ cuộc hôn nhân này rồi.
Ngày yêu em, tôi đâu biết em lại là người tính tình khó ưa như vậy. Lúc nào em cũng nhẹ nhàng, tỏ ra ngoan ngoãn. Đặc biệt, khi nói chuyện với người lớn, nhất là nói chuyện qua điện thoại, em vô cùng nhỏ nhẹ, thủ thỉ, khiến đối phương phải trầm trồ về sự khéo léo của em. Tôi cũng nghĩ, một con người như em chắc chắn sẽ đối đãi tốt với nhà chồng, không phải lo lắng chuyện thái độ mẹ chồng con dâu sau này. Và tôi quyết định chinh phục em, tìm cách tiếp cận em.
Chúng tôi trở thành người yêu sau vài tháng tìm hiểu. Càng ngày, tình cảm càng mặn nồng. Em cũng yêu tôi, thương tôi, quan tâm tôi nhiều lắm. Thời gian đó, tôi cảm thấy hạnh phúc vì được ở bên cạnh em, được có người yêu như em, được em chăm sóc tận tình. Lúc này tôi mới nhận ra, có người yêu thật là hay và may mắn.
Hơn 1 năm yêu nhau, thời gian không quá dài nhưng đủ để tôi tính chuyện hôn nhân với em. Em chưa làm điều gì khiến tôi phật lòng. Kinh tế gia đình em chu đáo, em tiết kiệm chi tiêu khiến tôi luôn nghĩ, sau này em sẽ là người vợ biết ki co, tích cóp tiền nong cho chồng, bảo vệ kinh tế gia đình. Khi đó, tôi toàn nhìn ra những điểm tốt của em, chỉ nghĩ tới những điều tích cực, hi vọng sau này em sẽ là người vợ tốt, người con dâu hiền…
Lúc đó, tôi khó chịu cực nhưng nghĩ mới cưới, hai vợ chồng không nên cãi cọ nhau vì chuyện tiền nong, không hay ho gì. (ảnh minh họa)
Ngày em về nhà chồng, mọi thứ đều ổn. Gia đình sống yên ấm. Tuy nhiên, điều tôi không hài lòng nhất chính là cái chuyện sau ngày tân hôn. Tuy vậy, tôi vẫn bỏ qua cho em vì nghĩ em cũng cùng tâm lý với bao người con dâu mới khác.
Bạn bè em về nhà tôi rất đông, ăn cỗ trong ngày cưới. Tôi bảo em, đưa tiền cho mẹ tôi, đỡ mẹ một tay vì dù sao khách của hai vợ chồng rất nhiều. Tính ra cũng phải mất đôi ba chục triệu. Thế mà em nhất định không đồng ý, em bảo tiền đó là tiền bạn bè mừng, bố mẹ thì phải có trách nhiệm lo cho con cái. Em không muốn đưa tiền cho mẹ tôi. Dù tôi có nói, cứ cho mẹ cho được cái tiếng, chắc gì mẹ lấy thì em cũng không chịu. Em bảo, phải tính đến trường hợp xấu nhất, không nhỡ mẹ tôi nhận thì coi như công cốc à.
Lúc đó, tôi khó chịu cực nhưng nghĩ mới cưới, hai vợ chồng không nên cãi cọ nhau vì chuyện tiền nong, không hay ho gì. Thế nên, tôi mặc kệ, coi như chuyện đó không có gì. Tôi bỏ qua để mọi người được vui vẻ sống.
Video đang HOT
Nhưng càng ngày vợ càng tỏ ra quá quắt. Tiền cưới tôi cũng đưa cho vợ giữ, vì nghĩ như thế để thống kê cho tiện. Được bao nhiêu thì vợ chồng biết, gộp vào còn làm chuyện lớn. Tuy nhiên, tôi cũng muốn lấy một ít để chi tiêu, nhưng vợ tôi nhất định không đưa. Vợ tôi bảo, tiền cưới nhà cho sắm sửa còn chưa sắm hết thì dùng mà tiêu chứ ai lấy tiền mừng tiêu. Tôi giải thích mãi là hết rồi vợ cũng không tin. Vợ bảo tôi là lừa dối, mãi mới đưa cho tôi được vài trăm tiêu vặt. Bảo hết thì lại đưa sau.
Tôi bắt đầu khó chịu về sự quản thúc kinh tế của vợ. Vợ đòi xem hết mọi thứ, từ bảng lương tới tiền thuế má này kia, từ tiền hoa hồng này nọ mà tôi làm được. Tôi bực không cho xem thì vợ bảo tôi có quỹ đen, giấu giếm vợ, rồi lại có giọng dỗi hờn làm tôi mệt mỏi cực.
Chuyện giỗ bố tôi làm vài mâm là hoang phí sao? Tôi thực sự hết chịu nổi người đàn bà này. Tôi đã kiềm chế và nhẫn nhịn quá nhiều, chẳng ngờ lại bị giội gáo nước lạnh. (Ảnh minh họa)
Từ ngày về, vợ chưa đưa cho mẹ tôi một đồng để ăn uống. Hai vợ chồng ở chung thì phải góp nhưng vợ nhất định không làm. Vợ bảo, &’làm mẹ phải có trách nhiệm với con cái. Thi thoảng mình đưa cho mẹ ít tiền là được rồi, chứ cần gì góp ghiếc làm gì’. Vợ nói thế có vẻ ích kỉ khiến tôi khó chịu vô cùng. Con cái lớn phải có trách nhiệm phụng dưỡng bố mẹ. Tuy là không phải nuôi nhưng cũng phải đóng góp. Tôi bực bội, chán nản vì vợ mình.
Bố tôi mất lâu rồi, đến ngày giỗ bố, nhà tôi định làm vài mâm để mời họ hàng. Bảo mỗi gia đình góp cho mẹ 1 triệu thì vợ ki ke, nhất định không góp. Vợ bảo: “Mình là con cái trong nhà thì sao phải góp tiền giỗ bố. Mẹ phải nhận tiền của họ hàng chứ. Với lại, trước giờ khi nào mình cũng hay cho tiền mẹ, mẹ có đầy ra, có thiếu đâu mà góp”. Tôi nói là đó là tấm lòng của con cái, hỗ trợ mẹ là tốt nhất không nên cò kè. Vợ bực mình cáu gắt với tôi. Còn bảo tôi sĩ diện. Vợ bảo, ở nhà này chung đụng nên lo bao nhiêu thứ rồi, từ sắm sửa đồ đạc, lo các đồ dùng trong nhà thì mọi khoản phải cắt đi, đừng hoang phí.
Chuyện giỗ bố tôi làm vài mâm là hoang phí sao? Tôi thực sự hết chịu nổi người đàn bà này. Tôi đã kiềm chế và nhẫn nhịn quá nhiều, chẳng ngờ lại bị giội gáo nước lạnh. Trước đây, tôi luôn tự hào vì em biết vun vén gia đình nhưng giờ, chuyện ấy đã khiến tôi cảm thấy khó chịu, mệt mỏi. Không thể nghĩ đến một ngày vợ tôi lại vì đồng tiền mà thoái hóa biến chất như thế. Tôi đau khổ nhận ra, mình đã lấy nhầm người.
Nếu sống với người thế này, có lẽ, tôi sẽ mất tự do. Và hơn hết, mẹ tôi sẽ không có hi vọng được con dâu đối xử tử tế. Nhất là sau này, khi mẹ tôi ốm đau, ai sẽ là người chăm sóc mẹ? Hóa ra là tôi đã lựa chọn sai lầm?
Theo VNE
Kén mãi lại lấy nhầm cô vợ lẳng
Hễ gặp một anh chàng nào là vợ cười nói hớn hở, tiếp chuyện như đã quen từ lâu, rồi bắt tay, rồi đủ các thứ chuyện trên đời, không cần biết chồng ngồi bên cạnh.
35 tuổi vẫn chưa lấy vợ
Tôi, gã đàn ông cho đến tuổi này có thể cho là thành đạt, có tiền, có của, khiến nhiều cô gái phải theo đuổi, ngước nhìn. Có nhà, có xe từ tuổi 30, có nhiều em theo, nhiều em &'xin chết' nhưng tôi vẫn chưa chịu ưng ý một ai. Bởi tôi muốn các cô phải nhìn tôi thèm thuồng, muốn các cô phải lác mắt vì tôi, gã trai giàu, đẹp, ga lăng và rất có duyên. Như thế, khi đã có nhà, có xe, tôi chẳng còn phải lo lắng gì về việc chọn vợ. Dù là 35 hay 40, tôi tin, con gái xếp hàng mong được lấy tôi làm chồng đầy ra...
Tôi cố gắng kiếm tiền cho bằng được. Những cô gái tôi thích thì rất nhiều, nhưng chẳng xác định với ai. Tôi cứ chơi bời, mơn trớn với các em cho thỏa mãn thói trăng hoa của đàn ông. Rồi đến khi nào, tôi tìm được cô ưng ý thì sẽ lấy làm vợ.
Nhưng, tôi đã bị bệnh hoang tưởng. Bởi đàn ông ở cái tuổi của tôi lại có nhà, có xe đâu phải hiếm. Khi tôi nhận ra điều đó thì tôi bắt đầu nghĩ đến chuyện lấy vợ, cũng sốt sắng như ai. Bố mẹ tôi mong con trai có vợ để ông bà sớm có cháu bồng, thế nên, tôi cũng xác định luôn, chọn cho mình một cô gái mà tôi ưng trong số các cô gái theo đuổi tôi và tôi cũng thích họ.
Trong đám ấy có tới 4 cô, nhưng cuối cùng, tôi chọn cô gái hợp tuổi với mình nhất, hợp cả về mạng và cung số. Tôi đi xem bói, thấy bói phán phải lấy tuổi ấy thì sau này làm ăn mới phất được. Chỉ cần nói tới cái chuyện phất thôi là tôi mừng lắm. Nói chung là lấy vợ phải xem vận thế nào, xem tướng khí ra sao, chứ tôi chẳng bận tâm nhiều lắm. Vì bây giờ, tôi đang khát khao làm giàu...
Trong đám ấy có tới 4 cô, nhưng cuối cùng, tôi chọn cô gái hợp tuổi với mình nhất, hợp cả về mạng và cung số. (ảnh minh họa)
Tôi đưa cô gái ấy về ra mắt, bố mẹ tôi cũng rất ưng ý. Một co gái kém tôi 8 tuổi, cũng có công việc ổn định, dáng người cao ráo lại xinh đẹp. Đặc biệt, cô nàng khéo ăn khéo nói và giỏi nấu ăn. Những điều ấy bố mẹ tôi đều ưng cả. Giờ có gì mà không ưng, vì không ưng thì còn đợi đến bao giờ con trai mới chịu lấy vợ. Nên chỉ cần là tôi đưa về, tôi tin, bố mẹ đều thích cả.
Kén cái chọn canh, chọn ngay vợ lẳng
Đám cưới được tổ chức linh đình chỉ sau vài tháng tìm hiểu. Ngày tôi lấy vợ, ai cũng mừng cho tôi. Bạn bè quan khách thì đông. Lấy vợ ở tuổi 35 mới tôi mà nói cũng là muộn rồi. Dù công thành danh toại nhưng cũng cần có một đứa con. Không nhanh thì bố sẽ già, con cái lại khổ ra.
Cưới vợ xong, chúng tôi đã có một chuyến trăng mật nước ngoài lãng mạn. Những ngày tháng đó đối với tôi, thật sự hạnh phúc. Hai vợ chồng yêu thương, quan tâm và lo lắng cho nhau. Tôi đã hối hận vì tại sao mình không lấy vợ sớm hơn.
Sống với nhau được một thời gian, tôi bắt đầu hiểu tính nết của vợ. Vợ tôi càng ngày càng biết tiêu tiền hơn. Số tiền của tôi cho, vợ mang đi mua sắm quần áo hết. Toàn là những bộ váy ngắn, sexy để diện đi làm. Có bộ thì hở cả ngực vợ cũng mặc đi. Tôi hỏi vợ sao mặc thế thì em bảo ở cơ quan em không quan trọng chuyện trang phục, cứ mặc sao mình thích là được. Với lại, em không thích người ta biết em lấy được chồng giàu mà lại ăn mặc lôi thôi.
Có bạn bè tới nhà chơi, vợ lả lướt thôi rồi. Vợ mặc mấy bộ đồ kiểu đồ ngủ ở nhà, rồi đi đi lại lại trước mặt bao nhiêu khách khứa. Áo thì xẻ cổ sâu lại còn hở hang, nhưng vợ cứ cúi xuống rót nước như thường. Vợ xịt nước hoa thơm lừng nhà, người đi qua thì toàn mùi nước hoa sặc cả mũi. Có người còn buột miệng bảo: "Nhà anh xịt phòng nặng mùi thế" khiến tôi ngại chín mặt.
Kén cá chọn canh bao nhiêu, không lấy vợ sớm, hi vọng tìm được người ưng ý thì bây giờ lại vớ phải cô vợ lẳng. (ảnh minh họa)
Nói chuyện với ai mồm vợ cũng dẻo như kẹo. Vợ nó liên mồm. Nhìn cái miệng vợ uốn lượn thì phát khiếp, cứ như là cô nàng đang tán tỉnh các anh không bằng. Dáng đi của vợ từ ngày cưới chồng khác hẳn lúc yêu. Lúc yêu, tôi chưa nhận thấy vợ như thế. Bây giờ vợ đi như người mẫu, chân nọ vắt chân kia, nhìn kiểu trên sàn. Mà nói vợ thì vợ bảo, đi như vậy cho giống với người có xe hơi.
Hễ gặp một anh chàng nào là vợ cười nói hớn hở, tiếp chuyện như đã quen từ lâu rồi bắt tay, rồi đủ các thứ chuyện trên đời, không cần biết chồng ngồi bên cạnh. Có hôm tôi bực mình quá, nói cho vợ một trận thì cô ấy bảo tôi cổ hủ, lạc hậu.
Còn nhớ ngày vợ sinh, có khách đến nhà thăm là cả đàn ông và đàn bà. Vợ cứ đương nhiên vạch vú ra cho con bú mặc quan khách ngồi đối diện. Tôi ngượng chín cả mặt, nháy mắt cho vợ vào trông thì vợ coi như không nhìn thấy. Tối ấy về, vợ còn bảo tôi câu nệ, bà đẻ thì ai để ý làm gì. Dù là bà đẻ nhưng có đàn ông ngồi trước mặt lại là khách, vợ cũng không nên làm thế chứ.
Tôi để ý thấy nhiều lần rồi, dường như vợ tôi thích cái chuyện có đàn ông đến là thích khoe người, thích bắt chuyện, thích cười nói với họ. Hay là vợ có tính lẳng lơ từ trước. Bây giờ còn không ngại khoe ngực với người ta thì đúng là vợ tôi lẳng thật rồi.
Kén cá chọn canh bao nhiêu, không lấy vợ sớm hi vọng tìm được người ưng ý thì bây giờ lại vớ phải cô vợ lẳng. Nghĩ mà chán kinh người. Bố mẹ tôi cũng phê bình nhiều, nói thẳng với tôi là phải dạy vợ, không để cho vợ ăn mặc hở hang, rồi đi đâu cũng khoe của, cũng bắt chuyện như thân quen lắm rồi. Không dạy vợ thì làm xấu mặt nhà tôi với hàng xóm, láng giềng, quan khách họ còn cười cho. Tôi thật sự cảm thấy buồn vì lấy phải cô vợ vừa lẳng lơ lại không biết nghe lời... Đúng là cái giá của sự kén cá chọn canh và kênh kiệu của gã trai tự coi mình là giàu như tôi...
Theo VNE
Vợ hung dữ thì sao chứ? Ngay ca trong mơ tôi cung không nghi la Hưng dam đanh tôi. Ma lai đanh trươc măt ban be nưa chư. Anh noi "đanh cho chưa cai tât hung dư". Tât nhiên la tôi đa gao lên: "Vơ hung dư thi sao chư? Sao hôi mơi cươi tôi, anh không gioi noi như vây?". Noi thât, anh co đanh tôi môt lân...