Vợ không muốn đẻ
“Biết thế này… đã chẳng lấy nhau”. Không biết bao lần Cường bật lên cái suy nghĩ ấy trong đầu. Ngày Cường chia tay bạn gái cũ cũng là ngày Yến chủ động tỏ tình với anh. Tặc lưỡi, Cường gật đầu cho qua chuyện. Yêu nhau chóng vánh rồi vội vàng tiến tới hôn nhân nhưng Cường chẳng hề nghĩ Yến lại là con người khó hiểu đến thế.
Cô không chê được điểm gì: nhẹ nhàng, khéo léo và rất chiều chồng. Song đã 3 năm trôi qua mà nhà cửa vẫn vắng lạnh, không tiếng trẻ con cười nói.
Quan điểm của Cường là có thể nghèo khó về tiền bạc nhưng không thể nghèo về con cái. Anh yêu những đứa trẻ. Thấy ông bố nào bế con, anh cũng đều nhìn theo, trong lòng dấy lên cảm giác thật khó tả. Anh mơ một ngày nào đó, anh cũng được ôm trong lòng khúc ruột máu mủ của mình.
Chuyện gối chăn, Yến “khỏe” như hổ vồ. Nhưng không hiểu sao, mãi không thấy cô có bầu. Sốt ruột, Cường đã nhiều lần giục vợ đi khám nhưng Yến cứ lần lữa mãi. Cô viện hết lý do này đến lý do khác, nào là bận công việc, nào là mệt, khi lại bệnh viện đông không chen lấn được. Hồi cưới vợ, Cường là 1 trong những thằng cưới sớm nhất nhóm, vậy mà giờ bạn bè con cái đã đề huề, duy có nhà anh vẫn như vợ chồng son.
Cường luôn cư xử mềm mỏng với vợ vì sợ Yến chạnh lòng chuyện con cái. Tuy nhiên, cũng có lúc vì chuyện này mà anh cau có, bực bội, thậm chí làm mặt giận cả tuần liền nhưng Yến vẫn không hề lo lắng.
Cường càng tỏ ra sốt sắng chuyện con cái bao nhiêu thì Yến càng dửng dưng bấy nhiêu (ảnh minh họa).
Video đang HOT
Trong một lần uống rượu say, Cường khóc tu tu như đứa trẻ. Anh chỉ thẳng mặt cô nói: “Cô chẳng thương gì tôi, chỉ biết đến bản thân mình thôi. Kể cả cô có vô sinh đi chẳng nữa, tôi cũng sẽ tìm cách chạy chữa. Sao cô cứ khất lần, để tôi khổ thế này?”
Sau lần nói nặng nói nhẹ ấy, Yến mới thay đổi. Cô chấp nhận để Cường đưa đi khám, nhưng khám ở đâu thì do cô chỉ định. Thậm chí, đến phòng khám, Yến còn bắt Cường ngồi trông xe ở ngoài, không cho vào. Thấy lạ, song Cường tặc lưỡi: “Thôi, vợ chịu đi khám đã là may mắn lắm rồi!”.
Vừa nhìn thấy vợ đi từ phòng khám ra, Cường vội chạy tới, anh giật ngay tờ xét nghiệm trên tay vợ. Anh đã suýt hét lên vì vui sướng khi biết vợ anh hoàn toàn khỏe mạnh.
Cường ôm chầm lấy vợ, tíu tít nói chuyện chẳng khác nào trẻ con. Ngược lại, Yến dửng dưng như không. Cường đâu biết rằng Yến đang thất vọng. Cô đã ra sức năn nỉ bác sĩ ghi chữ “vô sinh” vào phiếu kết quả nhưng bác sĩ nhất định không đồng ý. Không những thế, cô còn bị ông bác sĩ mắng cho một trận vì cái ý nghĩ lạ đời.
Từ đó trở đi, Cường thường xuyên mua thuốc bổ cho vợ uống “để chuẩn bị tinh thần và sức khỏe sinh con”. Thậm chí, ngày nào anh cũng tích cực ăn thật nhiều món có lợi cho sức khỏe đàn ông để chuyện chăn gối thật mỹ mãn.
Cường mong tin vợ có bầu như trời hạn mong mưa. Chỉ thấy vợ hơi mệt mỏi hay có biểu hiện gì khác thường là anh cuống cuồng hỏi han rồi mua que thử thai cho vợ. Thế mà, 1 tháng, 2 tháng rồi 6 tháng trôi qua, vẫn chưa khi nào anh được ngắm nhìn 2 vạch đỏ đáng tự hào ấy.
Cường càng tỏ ra sốt sắng bao nhiêu thì Yến càng dửng dưng bấy nhiêu. Không ai biết chính xác lý do tại sao mãi Yến vẫn chưa có bầu? Chỉ tới khi, vô tình Cường mở tủ nữ trang của vợ để lấy đồ, anh mới phát hiện ra. Hàng ngày, Yến vẫn giấu anh đều đặn uống thuốc tránh thai. Có đến hàng chục hộp thuốc tránh thai đã dùng vất linh tinh trong hộc tủ.
Cường chết đứng như Từ Hải. Trong lúc anh cố gắng, mong mỏi từng ngày để có con thì Yến lại âm thầm tìm mọi cách dập tắt mọi hy vọng trong anh.
Yến chỉ biết nghĩ cho bản thân mình, cô không chịu hy sinh, không muốn bỏ thời gian ra để sinh con, chăm con. Hóa ra những lời tâm sự của vợ ngay từ khi mới cưới nhau “em sợ lắm, sinh con xong có mà sập xệ hết, người chẳng ra người, ngợm chẳng ra ngợm, lại còn tối mắt tối mũi, thời gian đâu mà làm đẹp, mà chăm sóc bản thân” là thật. Hóa ra, từ trước đến nay, Cường chỉ như một con rối trong tay Yến để cô thoải mái giật dây.
Từ đó, Cường quyết chí nuôi hi vọng sẽ “gửi 1 đứa con ở ngoài” để vợ anh biết tay, rằng “vỏ quýt dày có móng tay nhọn”.
Theo afamily
Giọt nước tràn ly
Cầm tờ quyết định ly hôn của tòa án, Lâm thở phào nhẹ nhõm. Thú thật, ly hôn là sự giải thoát cho anh. Tình yêu của Lâm dành cho vợ đã bị giết chết từ rất lâu rồi. Tất cả cũng chỉ vì cái tật xấu không thể nào bỏ được của Huệ: mê đánh bài...
Hồi yêu nhau, Huệ cũng chưa mê mẩn bài bạc cho lắm, thỉnh thoảng mới ngồi sòng tứ sắc với mấy bà cùng xóm. Lúc đó, Lâm chỉ nghĩ người yêu giải trí cho vui. Ai ngờ, sau khi cưới nhau, tật đánh bài của Huệ ngày càng nặng.
Lâm đi làm suốt ngày, đến tối mịt mới về, còn Huệ thì ở nhà quản việc nội trợ. Hai vợ chồng chưa có con nên vợ khá rảnh rang, thế là "nhàn cư vi bất thiện", Huệ rủ vài bà trong xóm lập hội đánh bài. Ban đầu chỉ là chơi cho vui, số tiền thắng thua mỗi buổi cũng chỉ bằng bữa đi chợ. Nhưng rồi, máu cay cú ăn thua nổi lên, thời gian Huệ ngồi sòng càng lúc càng nhiều, tiền đặt mỗi ván cũng ngày một tăng.
Lâm giật mình phát hiện, vợ ngày càng bê trễ việc nhà. Nhiều khi, 18h anh về đến nhà mà bếp núc vẫn lạnh tanh. Nhà cửa có khi cả tuần Huệ mới quét dọn một lần. Rồi tiền Lâm đưa Huệ giữ đồng nào thì hết sạch đồng đó. Lâm nhớ có lần đưa vợ giữ giùm 20 triệu tiền của công ty, hai ngày sau anh hỏi lại thì không còn đồng nào. Lúc ấy, Lâm mới phát hiện cô vợ mình lún quá sâu vào bài bạc. Lâm làm dữ, Huệ hứa sẽ bỏ, nhưng vẫn lén đi chơi lúc chồng vắng nhà.
Một ngày đẹp trời, tự nhiên có ba gã xăm trổ đầy mình vào nhà, vứt cái giấy mượn nợ cả gốc lẫn lãi 50 triệu của vợ lên bàn, Lâm mới tá hỏa. Bọn họ tuyên bố, không trả tiền thì "xin tí huyết của vợ ông!". Thế là chồng phải cuống quýt, lật đật lo tiền trả cho vợ. Xong vụ ấy, nếu không nhờ cha mẹ hai bên đứng ra hòa giải, anh đã ly hôn rồi.
Không ngờ, đấy lại là sai lầm lớn của Lâm. Không đầy một tháng sau, có một gã ở Campuchia gọi về, bảo anh mang tiền lên biên giới chuộc vợ đang thiếu nợ bị nhốt trong sòng bài. Lần này, họ không định "xin tí huyết" mà chỉ nói sẽ "gửi ngón tay về". Thế là, anh lại phải vay mượn nhiều chỗ, vác đủ 10.000 USD lên Mộc Bài đón "thần phá của".
Giọt nước tràn ly. Vì nếu cứ dây dưa mãi, chắc chắn Lâm phải đi ăn mày vì vợ...
Theo afamily
Phát điên với chồng "ẩm ương" Nhìn khuôn mặt chồng lúc nào cũng nặng như chì, Tâm muốn phát điên... Chăm chỉ, cần cù, lại hết mực yêu vợ, dường như Tuấn là một người chồng hoàn hảo. Tâm cũng thấy tự hào và yêu chồng mình vô cùng. Nhìn chồng cô điều hành một công ty tư nhân nhỏ, trông năng động và giỏi giang đến thế, Tâm...