Vợ không cho gần gũi, tôi ngoại tình, để rồi sững sờ khi biết một sự thật…
Hơn 1 năm ròng, cứ mỗi lần tôi ôm vợ buổi đêm là cô ấy lại đẩy ra rồi bật khóc. Tôi chán nản, cáu bẳn rồi… đi ngoại tình. Để rồi, sau tất cả, tôi sững sờ khi biết được lý do vợ làm thế!
Cầm tờ đơn ly hôn vợ viết sau bao nhiêu những hành động chướng tai gai mắt mà tôi tạo ra, tôi lại tự trách bản thân mình đã không chịu tìm hiểu cho nỗi đau của vợ. Không những thế, tôi còn gián tiếp làm cô ấy tổn thương bằng hành động ngoại tình công khai của mình.
Một năm đầu tiên của hôn nhân, chúng tôi thực sự rất hạnh phúc. Vợ tôi là mẫu phụ nữ chỉn chu, nết na và rất đảm đang. Tôi không có gì để phàn nàn về cô ấy cả. Nhưng bước sang năm thứ 2, giông tố đã ập đến gia đình chúng tôi, để rồi kết cục buồn ngày hôm nay đã xảy ra.
Cầm tờ đơn ly hôn vợ viết sau bao nhiêu những hành động chướng tai gai mắt mà tôi tạo ra, tôi lại tự trách bản thân mình đã không chịu tìm hiểu cho nỗi đau của vợ. (Ảnh minh họa)
Câu chuyện bắt đầu từ việc vợ tôi trốn tránh không chịu gần gũi chồng. Mỗi đêm, khi hai đứa nằm bên nhau, cô ấy chỉ khóc rồi đẩy tôi ra. Lúc đó tôi rất khó chịu, thậm chí còn cáu gắt với vợ.
Tôi trách cô ấy không tâm lí, không hiểu cho mong muốn của chồng. Tôi giận, vác chăn gối sang phòng khác ngủ. Chuyện này cứ lặp đi lặp lại nhiều tháng trời. Mỗi khi muốn gần gũi, tôi lại lao sang đòi ôm ấp, bị vợ cự tuyệt, thay vì hỏi han tôi lại tức tối rời đi…
Tôi chán, chẳng thèm hỏi vợ xem lí do vì đâu. Thậm chí tôi còn nghi ngờ có khi cô ấy phải lòng ai ở bên ngoài. Sĩ diện của một gã đàn ông không cho phép tôi hỏi nguyên nhân. Tôi cứ đinh ninh: “Cô ấy là người có lỗi, muốn nói gì, muốn thế nào thì phải nói ra, tôi không hơi đâu mà đi chiều theo cái tính đỏng đảnh đó được”.
Rốt cục vợ chồng tôi rơi vào cảnh chiến tranh lạnh. Tôi bắt đầu bù khú bên ngoài, đến đêm mới về. Về nhà, tôi lại mang chăn chiếu sang phòng khác ngủ. Tôi dự định bao giờ vợ xin lỗi mình thì tôi mới quay về phòng chung của hai đứa. Ấy vậy mà… vợ tôi vẫn im lặng và lạnh lùng như thế.
Video đang HOT
Câu chuyện bắt đầu từ việc vợ tôi trốn tránh không chịu gần gũi chồng. Mỗi đêm, khi hai đứa nằm bên nhau, cô ấy chỉ khóc rồi đẩy tôi ra. (Ảnh minh họa)
Chán nản cực độ, tôi quyết định ngoại tình. Tôi cặp kè với hết người này đến người khác. Ban đầu là lén lút để giải quyết nhu cầu sinh lí, dần dần, tôi liều lĩnh và bất cần, tôi công khai luôn.
Tôi bắt đầu đi hẹn hò với mấy cô em xinh đẹp một cách lộ liễu. Vài người bạn gặp tôi đang đi với người tình, tôi cũng chẳng sợ. Tôi nghĩ đó là cách trả thù để vợ phải đau đớn vì những gì đã làm với tôi.
Cho tới khi vợ đưa tờ đơn ly hôn vì chứng kiến cảnh tôi công khai ngoại tình, tôi vẫn dửng dưng lắm. Tôi còn nghĩ người vợ như thế chẳng đáng để mình níu giữ. Đặt bút kí lên tờ đơn đó, tôi không hề hình dung được rằng, quãng thời gian qua là một cơn ác mộng với vợ tôi.
Cô ấy đưa đơn ra tòa và dọn về nhà ngoại sống. Tới lúc này, mọi người mới vỡ lẽ. Cô bạn thân của vợ nhanh chóng tìm tôi. Câu chuyện mà cô ấy kể đã khiến tôi đau đớn và tuyệt vọng vô cùng.
Tôi ngoại tình công khai như một cách để trả thù vợ (Ảnh minh họa)
Thì ra, vợ tôi từng bị xâm hại. Đó là một cú sốc tâm lí rất lớn với vợ tôi. Giai đoạn cô ấy từ chối không gần gũi là vì còn sợ hãi sau lần bị làm hại đó.
Đã nhiều lần vợ tôi muốn kể cho tôi nghe, nhưng thái độ của tôi khi đó chỉ là sự cáu giận và bực tức. Chính điều đó đã khiến cô ấy càng co mình lại, không muốn tâm sự vì sợ tôi sẽ nổi điên.
Sau bao tháng ngày tự mình vật lộn, tự đấu tranh tư tưởng và chịu những dày vò… vợ tôi lai phải chịu nỗi đau mà tôi gây ra khi tôi đã không thông cảm mà còn ngoại tình để làm cô ấy tổn thương… Đến đường cùng, vợ tôi quyết định ly hôn.
Giờ thì mặc cho tôi cầu xin, năn nỉ, vợ vẫn quyết tâm dừng lại. Cô ấy chuyển đến thành phố khác sinh sống và muốn cắt toàn bộ liên lạc với tôi.
Tôi chỉ còn tự biết trách mình, một gã đàn ông quá vô tâm và ích kỉ… Chính tôi chứ không phải kẻ đồi bại kia đã làm hại đời cô ấy. Nếu tôi đủ tinh tế, có lẽ mọi chuyện đã không rơi vào bi kịch thế này.
Theo Nguyễn Vinh/Eva
Nhìn tôi thất thểu bước ra từ nhà người yêu cũ, chồng: 'Lần này chắc chắn dính không em'?
Tôi khổ tâm vô cùng, 5 lần 7 lượt chồng chở tôi đến nhà người cũ, kiên nhẫn ngồi chờ ở ngoài... Tất cả cũng chỉ để "kiếm đứa con".
Ảnh minh họa
Tôi 30 tuổi, lấy chồng đã 3 năm mà chưa có con. Trước khi lấy chồng tôi bây giờ, tôi cũng từng trải qua một mối tình đầu sâu đậm. Thậm chí hai đứa cũng tính đến chuyện cưới xin nhưng thời điểm đó do một số hiểu lầm, hai đứa lại tự ái cao, không ai chịu nhún nhường ai nên chia tay.
Rồi tôi đi lấy chồng, phải nói chồng tôi là người tốt, anh là người vui vẻ, ấm áp. Chúng tôi cũng có thời gian yêu nhau 1 năm trước khi làm đám cưới. Bạn bè ai cũng mừng cho tôi vì cuối cùng tôi cũng đã tìm được một bến đỗ bình yên cho mình.
Cuộc sống vui tươi, êm đềm, hạnh phúc cứ trôi... Nhưng 1 năm, 2 năm... mà tôi vẫn chẳng có bầu bí gì. Tôi lo lắng, giấu anh đi khám, rồi thở phào nhẹ nhõm khi kết quả của tôi hoàn toàn bình thường, khỏe mạnh.
Tôi sốt ruột, vì gia đình hai bên bắt đầu giục giã. Tôi buột miệng bảo chồng đi khám xem sao. Chồng tôi là người rất hiểu biết nên những chuyện như thế này, anh không hề tỏ ra gắt gỏng mà đồng tình thuận ý theo tôi.
Cầm tờ giấy xét nghiệm mà tôi điếng người. Là do chồng tôi bị vô sinh, hôm biết kết quả, chúng tôi đã ôm nhau khóc suốt cả đêm. Tôi buồn tái tê, biết chồng còn đau đớn hơn nên tôi luôn phải gồng mình lên động viên anh, dù bản thân cũng tan nát lắm. Tôi bảo hay xin con nuôi, nhưng anh không đồng ý. Anh nói tôi phải có quyền làm mẹ, được sinh con.
Thế rồi sau đó chừng 1 tháng, chồng nói với tôi, có thể đi gặp người cũ và xin con không. Tôi choáng váng, không đồng ý nhưng anh nài nỉ, nói rằng không muốn để tôi chịu áp lực thêm nữa. Một lần, hai lần rồi chẳng hiểu sao tôi lại xuôi theo ý chồng.
Tôi gọi điện cho người cũ, nói rõ tình cảnh của mình...
Thế rồi, cái ngày chồng chở tôi đến nhà người cũ. Anh ngồi dưới chờ, tôi quay đi, nước mắt tầm tã như mưa. Hôm đó, tôi và người cũ chẳng làm gì, chỉ ngồi nói chuyện và khóc. Người cũ của tôi cũng đàng hoàng, tử tế, anh không bao giờ vì chuyện nọ chuyện kia mà xen vào giữa tôi và anh.
Khoảng 2 tiếng, tôi đi xuống, chồng chờ tôi về, cả quãng đường không đứa nào nói với đứa nào một câu. Về đến nhà, tôi bảo không muốn làm như thế nữa, chồng lại đến gần, năn nỉ, cầu xin tôi hãy vì anh mà cố gắng thêm một lần nữa. Nhìn anh tiều tụy, hốc hác đi vì chuyện này mà tôi thấy xót xa quá.
Mấy lần sau, chồng vẫn đưa tôi đến. Anh vẫn chờ bên ngoài, và tôi với người cũ vẫn ở bên trong, tất nhiên vẫn chẳng làm gì nhau cả. Cuộc đời tôi may mắn gặp được hai người đàn ông tình nghĩa, nhưng chính cái sự quá tình nghĩa lại đẩy chúng tôi vào chỗ không lối thoát.
Tôi nhớ lần gần nhất, thấy tôi thất thểu bước ra, chồng đứng phát dậy, hoang mang: "Lần này chắc chắn dính chứ em". Nước mắt khiến tôi không còn trông thấy gì được nữa... Nên làm gì và phải làm gì tiếp theo đây, tôi cũng không biết rõ nữa.
Theo Phunutoday
Là con gái phải biết ngẩng cao đầu, đừng níu kéo, đừng cầu xin tình yêu của ai Ngâm lai câu "Ha minh xuông vi ngươi minh yêu, chưa bao giơ la nhuc". Chăng phai đâu, nhuc lăm ây chư. Chinh em cung chăng hiêu vi sao em co thê manh me lâu như thê? Noi noi cươi cươi rôi đêm vê vân chim trong sâu nao . Em - ve bê ngoai vân manh me như vây. Thi thoang buôn...