Vợ kéo nhân tình về “hành sự” khi chồng đang ở nhà
“Nhẹ thôi anh, không chồng em nằm ở tầng dưới nghe thấy bây giờ”. “Sợ gì thằng đấy, nó nằm liệt mấy tháng nữa cũng chưa chắc đã ngồi dậy được đâu mà”.
ảnh minh họa
Gặp nhau từ hồi tay trắng, vợ nhặt ve chai chồng làm bốc vác thuê, cũng từ đồng cảnh rồi đồng cảm mà tiến tới hôn nhân. Ấy vậy mà sau 5 năm làm việc cật lực bất kể ngày đêm, chắt chiu dành dụm cuối cùng thì vợ chồng Long và Thủy đã có thể xây được căn nhà khang trang 3 tầng trên diện tích đất mà bố mẹ Long cho.
Nhìn căn nhà to đẹp ấy ai cũng phải thầm cảm phục nghị lực của đôi vợ chồng trẻ. Cả làng này làm gì đã có mấy nhà có nhà to như vậy, nhà của Long lại hướng ra phía bờ sông nên gió lúc nào cũng mát lồng lộng. Long thì vẫn đi làm thuê còn vợ giờ đã có công việc ổn định và nhàn nhã hơn nhiều. Sau khi cưới được 1 năm thương vợ bầu bí mà vẫn phải đi nhặt ve chai nên Long bảo vợ ở nhà nghỉ ngơi chờ sinh con rồi tính tiếp. Giờ mình anh đi làm cũng lo được cho vợ con, chứ Thủy cứ cố lại sợ ảnh hưởng tới con.
Sau khi sinh con được nửa năm Thủy định đi nhặt ve chai trở lại thì lúc này người chị họ bàn với Long. “Mợ Thủy nhà cậu có bằng cấp 3 đàng hoàng mà giờ đi nhặt ve chai thì phí lắm. Hay cậu cho mợ ấy đi học sơ cấp dược 1 năm rồi về bán thuố.c cho quầy thuố.c của chị. Chị cam đoan là có công việc và mức lương ổn định. Vì chị muốn thuê người nhà cho tin tưởng nên mới nói với cậu”.
“Chị cam đoan là có công việc và mức lương ổn định. Vì chị muốn thuê người nhà cho tin tưởng nên mới nói với cậu”. (Ảnh minh họa)
Nghe người chị họ nói cũng có lý lại hứa chắc như đinh đóng cột là sẽ nhận vợ về hướng dẫn thêm và nhận vào làm sau khi học xong thì Long cũng bàn với vợ và quyết định cho vợ đi học. Khi ấy nhà còn khó khăn, Long thậm chí còn vay tiề.n cho vợ đi học, con thì nhỏ nhưng anh vẫn cố gắng khắc phục. Nhờ mẹ ở nhà trông con giúp, cuối tuần vợ về còn mình thì đi bốc vác thuê cả ngày cả đêm lấy tiề.n nuôi con và trả nợ.
Rồi cuối cùng mọi thứ cũng qua đi, khó khăn cũng ở lại phía sau khi Thủy học xong về có việc làm luôn. Hai vợ chồng cố gắng làm ăn và đã xây được nhà. Hàng ngày thấy người Long đầy mồ hôi lấm bẩn trong khi vợ thì sạch sẽ, trắng trẻo ngồi trong điều hòa bán hàng thì mọi người vẫn trêu anh cẩn thận không mất vợ. Tuy nhiên Long chưa bao giờ lo sợ điều này cả vì anh biết vợ chồng cùng nhau vượt khó sẽ không bao giờ phản bội nhau.
Video đang HOT
Hơn thế nữa Thủy là người phụ nữ ngoan ngoãn xưa nay chưa từng có điều tiếng gì, ngay cả mẹ chồng cũng phải khen ngợi con dâu thì làm gì có chuyện vợ anh hư hỏng được. Tuy anh có làm bốc vác thuê nhưng thu nhập của anh cũng gần gấp đôi của vợ nên xưa nay vợ cũng nể anh lắm, chưa bao giờ dám hỗn láo với chồng. Vì tin tưởng vợ nên Long để cho vợ quản lý kinh tế hoàn toàn. Khi vợ chồng xây được nhà anh lại càng tôn trọng vợ hơn vì vợ biết cách chi tiêu hợp lý để để dành thì mới có nhà chứ.
Nhưng sự đời chẳng ai có thể ngờ được. Long một mực tin tưởng và yêu thương Thủy như vậy, nhưng vợ anh lại không phải là 1 cô vợ đoan chính như anh hằng nghĩ. Không phải ngẫu nhiên mà thiên hạ bắt đầu xì xào bàn tán rồi bắ.n tiếng qua cho Long biết phải chú ý giữ vợ. Nhưng Long thì luôn nghĩ miệng lưỡi thế gian ác khẩu mới vậy nên gạt đi tất cả không thèm quan tâm.
Sự thật là lúc đi học sơ cấp dược 1 năm Thúy đã có cảm tình với 1 anh học cùng lớp đã có vợ. Anh ta cũng ở trọ nên khi ấy 2 người dễ bề qua lại với nhau. Nhưng lúc học xong rồi Thủy về nhà thì họ khó có cơ hội gặp nhau. Vậy là đành phải 1 tháng hẹn gặp 2 lần ở nhà nghỉ. Lúc thì anh ta xuống huyện Thủy, lúc thì Thủy lấy cớ đi lấy hàng cho chị họ để gặp nhau.
Thủy vẫn cứ quan tâm chăm sóc chồng và gia đình nên Long không tài nào phát hiện ra được. Dạo ấy Long đi bốc vác không may bị ngã, bao tải hàng đè lên người nên cột sống bị ảnh hưởng phải nằm bất động cả tháng trời. Thủy phải xin nghỉ việc tạm thời ở nhà chăm chồng. Không có cơ hội ra ngoài nên Thủy và người tình không được gặp nhau thì khó chịu lắm.
Chiều tối hôm ấy nhân cớ chồng phải nằm im phòng dưới nhà để truyền mấy chai nước Thủy đã liều rủ nhân tình về chính nhà mình để hú hí. Cô cố tình khóa ngoài phòng chồng đang nằm rồi mở cửa cho nhân tình vào. Con thì sang bà nội, trời nhá nhem tối đường nhà Thủy lại vắng chẳng có ai nên Thủy khá yên tâm không bị ai phát hiện.
Cả tháng không được gặp nhau nên vừa mới gặp được Thủy gã nhân tình lao ngay vào đè ngửa cô ra ngay trên chiếc giường ngủ của hai vợ chồng cô.
- Nhẹ thôi anh, không chồng em nằm ở tầng dưới nghe thấy bây giờ.
- Sợ gì thằng đấy, nó nằm liệt mấy tháng nữa cũng chưa chắc đã ngồi dậy được đâu mà.
Nghĩ chồng của nhân tình sẽ chẳng làm gì được mình nên gã ta cứ thế lao vào làm mạnh hơn để tăng hưng phấn ai ngờ bị ép mạnh quá Thủy bất ngờ hét lên 1 câu rõ to: “Ối trời ơi”. Biết là nhỡ mồm nên Thủy bịt miệng im lặng, nhưng tất cả đã quá muộn rồi.
Chỉ 2 phút sau cánh cửa phòng mở toang, ả bồ của Thủy không còn kịp chạy thoát khi 3 người đàn ông lực lưỡng bước vào giữ chặt hắn lại. Thì ra Long đã biết mọi chuyện và gọi điện cho họ hàng tới giúp anh bắt nhân tình của vợ. Chuyện Thủy đưa bồ về nhà và gã bồ bị đán.h 1 trận khó sống đã lan ra cả huyện. Ai cũng bảo Thủy quá ngu vì tự tay đạp đổ 1 gia đình hạnh phúc, 1 người chồng quá thương mình nhưng nhiều người cũng trách Long quá chiều vợ, quá tin vợ nên mới bị cắ.m sừn.g đau như vậy.
Theo blogtamsu
Nhìn thấy điều này ở cô vợ, nhân tình ôm mặt khóc nức nở, tự động xin rút lui
Tôi đã nghĩ sẵn trong đầu một kiểu đán.h ghe.n thô bạo hay thâm sâu nào đó của các mụ vợ ngày nay. Tôi vẫn bình thản, như chẳng có gì có thể cản được tôi. Nhưng khi gặp mặt chị ấy...
Tôi 27 tuổ.i, thành công và xinh đẹp. Sau một vài cuộc tình, có sâu đậm dài lâu, có nhạt nhòa ngắn ngủi, tôi luôn tự tin khi sải bước qua những con mắt dõi theo của đàn ông. Vì tôi thấy mình như đã quá hiểu những con người đó, họ ham mê cái đẹp, say đắm sự sắc xảo của tôi. Họ theo đuổi tôi, như sẵn sàng cho tôi mọi điều mà tôi muốn. Nhưng chính điều đó lại làm tôi chán chê trước những tình yêu như thế. Như kẻ đã được nhận quá nhiều mà lười nhác cho đi.
Tôi chẳng màng để tâm đến những tình cảm ráo riết săn đón ấy. Để rồi lại ngã về phía một người đàn ông tôi không nên yêu. Anh là đối tác đặc biệt của công ty tôi. Lộc đã gần 40 nhưng lại rất trẻ trung, hài hước và tài giỏi. Ngay từ lần đầu gặp tôi đã bị chính tính cách vui vẻ lạc quan của anh đán.h gục. Và còn một điều khiến tôi không thể dứt được khỏi anh, chính là cảm giác buông mà như nắm khi anh ở cạnh tôi. Anh chưa khi nào nói yêu tôi, không bao giờ có gì đi quá giới hạn bạn bè, nhưng lại khiến tôi da diết, lưu luyến bởi một ánh mắt, những lần quan tâm chu đáo đầy yêu thương. Ngàn vạn lần tôi biết rõ mình không thể có được người đàn ông này, vì tôi đến sau chị ấy, người vợ danh chính ngôn thuận của anh....
Đến lúc đó tôi mới thấm thía một điều, phụ nữ ngàn đời chẳng màng kẻ theo mình, chỉ mải miết rượt đuổi người bỏ mình lại phía sau với hàng tá vết thương. Tôi chính là như thế. Không thể dứt khỏi Lộc, mặc bao lần thấy tim mình như bị sát muối đau thương. "Anh phải về với vợ", "Con anh đang chờ", "Anh mãi mãi không thể cho em một tình yêu trọn vẹn"...Những đòn đán.h gục tôi dễ dàng như thế Lộc chưa khi nào ngại ngần. Nhưng càng đau tôi lại càng không buông tay được, như thuố.c nghiệ.n chẳng thể chối từ.
Giữa chúng tôi từ đầu đến cuối luôn trong sáng đến mức lòng tôi như muốn nguội lạnh. Là sai trái đó, là tội lỗi bao đời phỉ báng đó, nhưng tôi cũng không thể ngăn mình một lần phạm lỗi. Vậy mà, không một cái nắm tay, một chiếc hôn hay bất cứ điều gì khác. Lộc không hề cho tôi một cơ hội dù là mong manh nhất để làm thế.
Dù không ít lần tôi biết những âu lo, trăn trở đến nồng nàn trong mắt anh trước sự bướng bỉnh bất cần của tôi. Nhưng sau đó, anh lại tàn nhẫn với tôi hơn gấp bội, như để trừng phạt, răn đe một kẻ mê muội điên rồ như tôi. Một lần tôi chờ anh cả đêm nơi quán cũ, sau đó tôi đổ bệnh đến mức phải nhập viện. Tôi thấy sự hốt hoảng khi anh vào thăm tôi, nhưng sau đó lại tan nát lòng khi nghe anh bảo: "Anh phải ở nhà với vợ con". Chẳng phải nói lúc đó tôi điên như thế nào, tôi rứt dây truyền nước, má.u văng tung tóe, rồi lao đến đán.h anh đến mỏi nhừ cả tay. Anh cũng chỉ vội vàng lau vết thương cho tôi, từ tốn và chu đáo đến mức tôi chỉ biết nhìn anh mà khóc rưng rức vì tủi thân...
Những ba năm dài tôi bên anh như thế. Ngày mưa hôm đó, tôi muốn anh đưa tôi về. Vậy mà thay vì chỉ mất khoảng 15 phút đưa tôi về anh một mực từ chối, lại là câu "anh phải về với vợ con". Tôi nắm chặ.t ta.y, dứt khoát đứng dưới mưa không đi đâu cả. Đó là lần đầu tiên anh ôm tôi vào lòng. Nhưng chỉ vừa chạm nhẹ được vào lưng anh thì anh đã vội đẩy mạnh tôi ra, quay lưng đi như trốn chạy. Tôi biết mình là kẻ đeo bám đáng xấu hổ, như vùi chôn mọi danh dự và lòng tự trọng của bản thân. Nhưng một giây phút tôi cũng không dừng lại được.
Rồi cũng đến ngày chị ấy, vợ của anh, hẹn tôi gặp mặt. Tôi đã nghĩ sẵn trong đầu một kiểu đán.h ghe.n thô bạo hay thâm sâu nào đó của các mụ vợ ngày nay. Tôi vẫn bình thản, như chẳng có gì có thể cản được tôi. Nhưng khi gặp mặt chị ấy, mọi điều tôi đã từng nghĩ đều như thật thấp hèn trước chị.
Tôi đến chỗ hẹn trước chị rồi thảng thốt khi thấy chị tiến về phía tôi mỉm cười hiền lành. Chị ngồi trên xe lăng với đôi chân nhỏ quá mức. Tôi chẳng nói được lời nào khi đối mặt chị, chỉ cúi đầu mà lòng kêu gào xó.t x.a.
- Mình ăn gì trước đi rồi nói chuyện. Giờ này chắc em mới đi làm về mà, chắc đói rồi!
Nói rồi chị vui vẻ bảo tôi gọi món. Tôi chỉ biết làm theo không ý thức. Chị càng dịu dàng thoải mái lại khiến tôi thấy những cố chấp trong lòng mỗi lúc một tan rã...
- Chị bên Lộc lâu hơn em thật nhưng chị lại là gánh nặng của ảnh mười năm nay, không thể cho ảnh điều em có. Chị cũng biết là ảnh từ chối em hết lần này đến lần khác. Nhưng khi chị thấy ảnh dần có tình cảm với em chị lại mừng. Nếu em có thể đem đến hạnh phúc cho ảnh thì chị sẵn sàng từ bỏ cuộc hôn nhân này. Vì chị biết ảnh trước sau vẫn vì thương xót chị mà từ chối em. Nếu hai người có thể hạnh phúc cũng tốt, hơn là cả ba chẳng mấy vui vẻ gì...
Tôi không thể nói gì với người vợ hiền lành lại tội nghiệp trước mặt. Hóa ra đây là lý do mà suốt mấy năm nay Lộc khăng khăng từ chối tôi. Đúng thôi, làm sao anh có thể bỏ rơi người vợ dịu dàng mà đáng thương này đây. Chị ấy nào có lỗi gì đâu, lỗi là do tôi, tôi là kẻ chẳng biết điều đi phá vỡ điều đẹp đẽ mà người phụ nữ này từng giữ gìn.
Tôi xin phép ra về sau đó, trước khi đi tôi chỉ bảo rằng chị luôn xứng đáng được hạnh phúc, tôi thế nào cũng không dám thay chị có điều đó. Tôi cắt đứt liên lạc với Lộc, chuyển hẳn chỗ làm và bắt đầu cuộc sống mới.
Đến lúc đó tôi mới hiểu chẳng có hạnh phúc nào có thể xây dựng từ niềm đau của kẻ khác. Tất thảy những hạnh phúc như thế rồi cũng sẽ héo mòn vì ngay từ đầu nó đã là một bất hạnh tiềm ẩn...
Ngọc Thi | Theo Phụ nữ sức khỏe
1 giờ đêm tỉnh giấc vợ choáng váng thấy chồng đang ép sát người ô sin vào tường và .... Tỉnh dậy không thấy chồng đâu Vân hốt hoảng lắm...cô xuống nhà gọi thì đúng cái lúc ấy Vân choáng váng thấy chồng đang ép sát cô ô sin vào tường rồi cầm vỉ phá thai bắt cô ta uống. ( ảnh minh họa ) Vợ chồng Cường và Vân kết hôn đến nay đã được hơn 1 năm, ai nhìn vào cũng...