Vợ giúp chồng phá… án “ngoại tình”
Hãy dành thời gian chăm sóc bản thân, hãy có một sự nghiệp tốt và độc lập về tài chính. Hãy luôn nhắc nhở chồng: “Nếu anh thích sống hoang đàng thì tôi sẵn sàng ra đi, sẵn sàng kí đơn ly dị”.
Vợ chồng tôi đều là giảng viên đại học, chúng tôi kết hôn được 18 năm và có 2 cô con gái. Có thể nói, chúng tôi là một gia đình đầy đủ, êm ấm, hạnh phúc.
Song hôm nay tôi phải khẳng định một điều: Không thể tuyệt đối tin tưởng vào chồng mình! Phụ nữ chúng ta khi đã yêu, đã tin và đã cưới một người đàn ông thì hầu như ai cũng có ít nhiều ảo tưởng rằng, chồng mình là người đứng đắn, sẽ không có chuyện anh ấy phản bội, lừa dối mình để tìm niềm vui ở nơi khác.
Tôi đã mang theo niềm tin ấy suốt những năm làm vợ. Có lần tôi cũng đọc được ở đâu đó kết quả một cuộc điều tra xã hội học nói rằng, 48% đàn ông Việt cho biết “có ngoại tình ít nhất 1 lần trong đời”. Con số đó không ấn tượng lắm với tôi vì tôi vẫn tin chồng mình không nằm trong 48% ấy.
Nhưng đúng là đời không thể học hết chữ ngờ, và chuyện gì cũng có thể xảy ra. Thú thực, vợ chồng tôi thường xuyên được mời đi dạy đại học tại chức ở các tỉnh và việc này đã tạo ra cho chúng tôi nguồn thu nhập khá. Bi kịch cũng bắt đầu từ đây.
Một hôm, chồng tôi đi làm bỏ quên điện thoại ở nhà, khi thấy có tin nhắn, tôi đã mở ra đọc và rụng rời tay chân, không dám tin vào mắt mình: “Con trai bị viêm phổi, phải đi viện. Anh gửi gấp cho em 10 triệu”. Tôi ghi lại số máy đó và đợi chồng về để chất vấn. Anh ấy không chối cãi, thậm chí còn “thú tội” rất thành khẩn rằng anh đã lầm lỗi, đã vướng vào một mối quan hệ “ngu xuẩn” chưa từng thấy.
Video đang HOT
Chồng tôi kể quen cô ta trong đợt đi dạy tại chức ở tỉnh. Cô ta là học viên trong lớp, hai người có đi nhà nghỉ vài lần, anh xác định chỉ “ăn bánh trả tiền” rồi chia tay. Song điều cay đắng là chồng tôi hầy như không biết gì về cô ta, như cô ta làm gì, ở đâu, hoàn cảnh ra sao…
Chỉ biết sau đó vài tháng, cô ta nhắn tin: “Em có thai rồi. Siêu âm là con trai anh ạ. Em sẽ giữ đứa con này cho riêng mình, không để ảnh hưởng gì đến anh. Có điều lúc này cuộc sống của em rất khó khăn nên em mới phải cầu xin anh giúp đỡ…”. Vậy là từ đó, chồng tôi phải gửi đều đặn vào tài khoản cho cô ta 3 triệu đồng/ tháng.
Khi cô ta báo tin: “Em đã sinh một bé trai kháu khỉnh nặng 3,2kg…” thì số tiền chu cấp cũng theo đó tăng lên. Cô ta giữ lời hứa, không đòi hỏi anh trách nhiệm làm cha, không yêu cầu anh đi lại thăm con, cứ gửi tiền đều đặn là sẽ không có chuyện gì. Chỉ thế thôi anh đã như bị chiếc vòng kim cô xiết chặt. Theo anh nói thì giờ đứa bé đã gần 2 tuổi nhưng anh chưa hề thấy mặt nó.
Với những thông tin mơ hồ như vậy, tôi quyết tìm cho ra cô gái kia, dù biết việc đó khó như “mò kim đáy bể”. Rất may, năm trước tôi có dạy cho một lớp tại chức ở tỉnh này, thế nên một vài học viên cũ nhận lời giúp tôi.
Hóa ra mọi việc không đơn giản, vì cô ta không ở nguyên một chỗ mà liên tục đổi nơi trọ. Sau một tháng điều tra, các anh công an tỉnh cho tôi biết đã triệu tập được cô ta để thẩm vấn. Cô ta 28 tuổi, xinh đẹp, trình độ trung cấp, không có công ăn việc làm. Cô ta có chồng nhưng anh này đang thụ án 10 năm tù do sử dụng và mua bán chất ma túy.
Chuyện khiến tôi dở khóc dở cười là giữa cô ta và chồng tôi không hề có đứa con nào cả, đó chỉ là một “chiêu” moi tiền của cô ả mà thôi. Cô ta thường tìm cách ghi danh vào học một thời gian ngắn ở các lớp tại chức, chỉ để gài bẫy những quý ông “ham của lạ”. Ngoài chồng tôi, 1 người đàn ông khác có chức quyền, vợ con đề huề cũng “có con” với cô ta và ông này cũng chưa từng nhìn thấy “mặt con”.
Chồng tôi đã nhận được một bài học đích đáng, cả tôi cũng vậy. Nhân đây, tôi kính thưa đôi lời tới những bà vợ có các ông chồng “chưa bị lộ” rằng: cơ hội để người đàn ông của mình là “thánh” cực kỳ hiếm, bởi vậy chúng ta nên phòng cháy hơn chữa cháy. Các chị hãy bớt tự hào, bớt tin tưởng, bớt hy sinh, bớt dựa dẫm vào chồng đi.
Hãy dành thời gian chăm sóc bản thân, hãy có một sự nghiệp tốt và độc lập về tài chính. Hãy luôn nhắc nhở chồng: “Nếu anh thích sống hoang đàng thì tôi sẵn sàng ra đi, sẵn sàng kí đơn ly dị”. Bởi điều phụ nữ chúng ta cần là một người bạn đời chung thủy chứ không phải “nhà tài trợ”.
Theo ĐSPL
Bất chấp mọi thứ yêu người góa chồng
Người góa chồng thì không có cơ hội lấy được trai chưa vợ hay sao, không được yêu thương chân thành và tôn trọng hay sao?
ảnh minh họa
Tôi đã từng yêu một người con gái, cũng đã từng đưa về ra mắt gia đình. Bố mẹ tôi cũng rất quý mến em, nhưng được một thời gian, chúng tôi chia tay với lý do không hợp. Cuộc chia tay thầm lặng, bố mẹ tôi cũng không hay biết. Chuyện yêu và chia tay cũng không có gì đáng nói lắm.
Mãi sau này, hơn 1 năm sau, bố mẹ mới biết tôi chia tay cô gái đó khi bố mẹ đề cập chuyện đưa về chính thức và tính chuyện cưới xin. Cả nhà bất ngờ vì tôi không hay nói gì. Ai cũng bảo tôi là tới tuổi lấy vợ rồi còn chia tay làm gì, kiếm ai tốt tốt rồi cưới chứ bố mẹ mong có cháu lắm rồi! Tôi chỉ cười rồi không nói gì.
1 năm sau đó nữa, bố mẹ tôi cứ giục chuyện lấy vợ. Tôi không biết làm sao vì lúc này, tôi thực sự chưa đủ can đảm để nói về chuyện này. Thú thực, trong thời gian chia tay cô gái kia, tôi đã gặp và yêu một người con gái khác. Nhưng người này lại là người đã từng có chồng, chỉ là chồng cô ấy bị tai nạn và mất sớm. Thế nên, cô ấy đang ở vậy, định là không muốn lấy chồng nữa. Cô ấy luôn nhớ người cũ, ngày ngày đau khổ và mệt mỏi khi nhắc về chồng. Cô ấy lúc nào cũng buồn, nhìn rất đáng thương.
Ban đầu tôi chỉ ấn tượng vì đôi mắt buồn của cô ấy thôi nhưng sau đó, tôi cảm thấy trân trọng cô ấy nhiều hơn. Cảm thấy ánh mắt cô ấy rất nội tâm, đáng yêu và muốn nói chuyện với cô ấy. Thế là, chúng tôi trở thành một đôi bạn, luôn bên cạnh nhau. Sau này, tôi có tình cảm với cô ấy và thổ lộ thì cô ấy sợ lắm, không muốn gần tôi. Cô ấy sợ sẽ mang tiếng với gia đình chồng, còn sợ có lỗi với chồng. Tôi đã luôn ở bên cạnh và giúp cô ấy vượt qua mọi mặc cảm bản thân.
Lâu dần, cô ấy mới có cảm tình với tôi và chấp nhận lời tỏ tình của tôi. Chúng tôi yêu thương, trân trọng nhau, chúng tôi dành cho nhau những cử chỉ yêu thương nhất. Vì cô ấy đau khổ nhiều rồi nên tôi muốn bù đắp. Tôi cũng thích được quan tâm cô ấy, thích được ăn những món ăn cô ấy nấu, thật sự là rất tuyệt. Tình cảm hai chúng tôi tốt đẹp, tiến triển, và chúng tôi đã cố gắng tính chuyện tương lai sau rất nhiều lần cô ấy từ chối vì không đủ dũng cảm về nhà tôi ra mắt bố mẹ.
Bây giờ, khi bố mẹ giục tôi lấy vợ, tôi cũng muốn được đưa cô ấy về nhà lắm, nhưng lại sợ bố mẹ nói này nói kia. Sau đó, tôi chưa đưa cô ấy về mà chỉ trình bày với bố mẹ, nói với bố mẹ về người yêu của tôi. Chưa nghe hết chuyện về tính cách cô ấy thế nào, bố mẹ tôi đã từ chối sau khi biết cô ấy góa chồng. Bố mẹ làm um nhà lên, nói tôi là đứa con bất hiếu khi có ý định lấy người vợ như vậy. Bố mẹ nói không bao giờ chấp nhận người con gái đó dù là tôi có ế vợ. Mới ngày nào bố mẹ còn giục tôi lấy vợ thế mà giờ đã thay đổi ý định. Cô ấy góa chồng nhưng đã có con đâu, chưa có gì ràng buộc, tại sao bố mẹ lại khắt khe với cô ấy như vậy?
Người góa chồng thì không có cơ hội lấy được trai chưa vợ hay sao, không được yêu thương chân thành và tôn trọng hay sao? Tôi thực sự buồn vì quyết định của bố mẹ, nhưng bố mẹ càng vậy thì tôi càng muốn yêu cô ấy nhiều hơn và quyết tâm lấy cô ấy làm vợ, không thay lòng đổi dạ...
Theo VNE
Sau tai nạn hình như tôi thay đổi Mình được phẫu thuật trước, những lúc mình nằm viện cô ấy luôn ở bên cổ vũ khiến mình thấy rất hạnh phúc. ảnh minh họa Do mình đi làm xa nên thời gian mình và cô ấy bên nhau ít, do đó những ngày gần Tết mình đếm từng ngày vì mong về gặp cô yêu và gia đình. Rồi Tết cũng...