Vợ giả nghèo khổ khi về nhà chồng
Sợ phải biếu bố mẹ chồng tiền và anh em nhà chồng nhờ vả, mỗi lần về quê vợ lại giả nghèo giả khổ…
Vợ chồng tôi năm nay đã ngoài 30 tuổi, chúng tôi đã có gần 10 năm sau đám cưới, có với nhau 2 mặt con. Những năm đầu mới cưới, do phải lập nghiệp trên thành phố, xa gia đình, người thân, nên vợ chồng tôi cũng khá vất vả. Nhưng rồi vất vả ấy cũng qua đi, mấy năm gần đây, con cái không còn nheo nhóc, công việc của hai vợ chồng cũng ổn định hơn.
Tôi mới đây cũng được đề bạt lên trưởng phòng, mức thu nhập mỗi tháng cũng tăng lên, vợ tôi thì thu nhập ổn định hơn. Đến bây giờ, cuộc sống của hai vợ chồng cũng đã ổn ổn, có nhà riêng để ở, thu nhập mỗi tháng của hai vợ chồng không dưới 30 triệu đồng. Vợ tôi nhờ đó cũng có nhiều điều kiện hơn chú ý đến đầu tóc, quần áo.
Tuy chưa hẳn thành đạt, nhưng có chút ít thành công, tôi cũng muốn chia sẻ với bố mẹ và anh em nhà mình, để cho bố mẹ vui lòng. Nhưng vợ tôi lại nghĩ khác, cô ấy sợ nếu biết tôi lên chức, có nghĩa là sẽ lên lương, thì sẽ phải biếu bố mẹ chồng tiền, rồi anh em nhà chồng đến nhờ vả, nên cấm tiệt tôi không được hé răng kể với bố mẹ chồng và mọi người ở quê là lên chức, tăng lương.
Nếu trong lúc uống rượu mà tôi trót kể với bố mẹ hay anh em trong nhà về công việc và thu nhập của hai vợ chồng thì thế nào vợ tôi cũng lại chạy ra “đính chính” lại và giải thích với mọi người rằng tôi uống rượu vào rồi nói linh tinh, chứ nếu làm được ra tiền thì mẹ con cô ấy đã chẳng phải đói rách, khổ sở như thế này.
Không chỉ bắt chồng cấm được khoe khoang, mỗi lần về quê chồng, vợ tôi cũng giả bộ nghèo khổ, đói khát, làm không đủ ăn. Nên cứ bộ quần áo nào xấu nhất , cũ nhất, thường ngày cô ấy không mặc đến thì đến lúc về quê cô ấy chọn mặc về nhà chồng rồi diễu đi khắp xóm, để cho mọi người nghĩ rằng vợ chồng tôi ở thành phố làm không đủ ăn, đói khổ, rách rưới.
Vợ tôi còn cấm các con không được về quê kể lể về gia cảnh cho ông bà, hay cô dì chú bác. Nếu ai hỏi thì cứ nói nhà cháu nghèo lắm, không có tiền.
Video đang HOT
Nhiều lúc tôi thấy bực mình về vợ, vì rõ ràng tôi làm ra tiền, tôi có địa vị nhưng chỉ vì sự ích kỷ của vợ nên tôi cứ phải đóng vai một thằng đàn ông hèn không nuôi nổi vợ con trước mặt bố mẹ và người thân của mình.
Theo Đất Việt
Sự "trở mặt" của mẹ chồng làm tôi chết sững
Nỗi đau quá lớn khiến tôi phờ phạc người đi chẳng thiết gì ăn uống. Những tưởng lúc này mẹ chồng sẽ là chỗ dựa cho mẹ con tôi thì bà lại quay sang chì chiết tôi.
Có lẽ so với các chị em ở đây, tôi là một người phụ nữ bất hạnh và đau khổ nhất. Tôi phải chịu nỗi đau quá lớn khi vừa mất chồng vừa mất cả ngôi nhà mà hai vợ chồng bao năm gây dựng lên. Giờ hai mẹ con tôi bơ vơ và thật sự không biết đi đâu về đâu.
Ngay từ ban đầu tôi vốn dĩ không được mẹ chồng yêu quí. Bà luôn coi thường tôi và gia đình nhà tôi vì hoàn cảnh nghèo khó, lại là con gái tỉnh lẻ. Tuy nhiên do tôi lỡ mang bầu trước nên bà mới cực chẳng đã chấp thuận cho con trai bà lấy tôi vì sợ mất mặt với xóm làng.
Về làm dâu trong gia đình chồng, tôi cố gắng đảm đang việc nhà để vừa lòng mẹ chồng, nhưng càng cố gắng thì càng nhận được nhiều lời chê bai, hắt hủi. Bất cứ điều gì tôi làm cũng không thể làm bà hài lòng. Thấy chồng quan tâm chăm sóc vợ, mẹ chồng càng ghét con dâu. Bà để ý, quan sát kỹ càng hơn, chỉ cần tôi sơ hở là bà sẵn sàng trút tất cả sự khó chịu, bực dọc lên tôi. Thậm chí bà còn mang tôi ra chế giễu trước mặt bạn bè, rồi chẳng ngại so sánh với con gái bà.
Thỉnh thoảng mẹ chồng lại to nhỏ kể tội tôi với chồng, chuyện hay thì không nói nhưng chuyện dở lại đầy tai. Đi làm về mệt mỏi, lại phải giải quyết chuyện gia đình nên chồng tôi trở nên cau có bẳn gắt với vợ.
Những tưởng lúc này mẹ chồng sẽ là chỗ dựa cho mẹ con tôi thì bà lại quay sang chì chiết tôi... (Ảnh minh họa)
Tôi sợ rằng nếu cứ tiếp tục tình trạng này thì tình cảm sẽ cạn kiện nên tôi khuyên chồng ra ở riêng và anh cũng đồng ý. Biết được ý định ra giêng của vợ chồng tôi mẹ chồng tìm mọi cách ngăn cản nhưng 2 vợ chồng tôi nhất quyết nên bà cũng đành chịu.
Tuy nhiên cái khó của hai vợ chồng tôi là không có nhiều tiền nên không thể mua đất làm nhà. Thấy vậy, mẹ chồng ngon ngọt bảo sẽ nhượng lại cho chúng tôi miếng đất 80m2 gần nhà với giá 300 triệu. Tôi biết bà muốn bán đất lấy tiền giúp em chồng tôi mua nhà. Trong tình thế này, vợ chồng tôi đồng ý mua lại với điều kiện trả trước cho bà 150 triệu, sau rồi sẽ trả góp mỗi tháng 5 triệu nữa cho tới khi hết nợ.
Toàn bộ tiền tiết kiệm của vợ chồng tôi chỉ đủ trả 150 triệu đó và xây được cái móng nhà. Vì vậy chúng tôi phải đi vay thêm rất nhiều tiền mới xây được căn nhà nho nhỏ. Vất vả lại lo âu nên tôi sinh non con gái đầu lòng.
Con tôi vì thiếu tháng, cơ thể gầy gò và sức đề kháng kém nên thường xuyên ốm yếu. Vậy mà từ ngày cháu ra đời bà chẳng thèm đoái hoài quan tâm. Đến hộp sữa lúc cháu ốm thôi bà cũng chưa cho bao giờ. Nhiều lần tủi thân nói với chồng là mẹ chồng bên trọng, bên khinh khi quá yêu thương con gái và cháu ngoại, nhưng chẳng hề quan tâm mảy may đến cháu nội thì chồng lại động viên tôi cố gắng cho qua vì người già thường hay trái tính.
Hai năm trôi qua, chỉ 3 tháng nữa thôi là vợ chồng tôi sẽ trả xong số tiền đất của bố mẹ chồng. Vợ chồng tôi dự tính sau khi trả hết thì sẽ yêu cầu mẹ chồng làm giấy chuyển nhượng đất để chúng tôi làm sổ đỏ. Nhưng người tính không bằng trời tính. Chồng tôi chẳng may bị tai nạn lao động và qua đời ngay tại công trình.
Nghe tin chồng mất tôi như chết trân và không tin nổi vào tai mình. Nỗi đau quá lớn khiến tôi phờ phạc người đi chẳng thiết gì ăn uống. Những tưởng lúc này mẹ chồng sẽ là chỗ dựa cho mẹ con tôi thì bà lại quay sang chì chiết tôi là đồ sao chổi ám hại con trai bà. Bà gào khóc đánh đấm tôi đến khi hàng xóm chạy sang can ngăn bà mới chịu dừng. Rồi sau đó bà tuyên bố từ hai mẹ con tôi.
Chỉ còn gần 1 tháng nữa là đến Tết nhưng mẹ con tôi phải khăn đùm khăn gói ra đường. (Ảnh minh họa)
Không dừng lại ở đó, sau khi làm 49 ngày cho chồng tôi xong, bà cùng vợ chồng con gái bảo sẽ chuẩn bị bán căn nhà mà hai mẹ con tôi đang ở. Bà bảo tôi mau mau thu xếp mà tìm chỗ trước.
Khi tôi bảo đây là nhà của vợ chồng tôi thì bà cười khẩy: "Tao chưa viết giấy chuyển nhượng cho vợ chồng mày thì đó vẫn là nhà của tao". Tôi quá ngỡ ngàng vì chồng vừa mới mất mồ còn chưa xanh cỏ mà họ đã âm mưu đuổi mẹ con tôi ra đường. Quá đau đớn và uất ức nhưng tôi chẳng thể cãi nổi. Trước đây lúc giao tiền cho bà, vợ chồng tôi tin tưởng nên không đề nghị bà viết giấy hay cam kết gì cả.
Tôi bảo bà rằng còn 150 triệu đó, dù không có giấy tờ thì bà đã từng nhận, lương tâm không thể nói trắng thành đen. Vậy là mẹ chồng tôi đem giấy bút ra viết rành mạch các khoản chi trả cho đám tang của chồng tôi, chi phí thuê đất, thuê nhà trong 3 năm qua rồi ném cho tôi 30 triệu. Bà bảo tôi đừng bao giờ mắc mớ gì với nhà bà nữa.
Chỉ còn gần 1 tháng nữa là đến Tết nhưng mẹ con tôi phải khăn đùm khăn gói ra đường. Giờ tôi và con không biết phải đi đâu về đâu nữa. Bố mẹ đẻ tôi đã già và ở xa nên tôi cũng không dám nói cho họ biết việc mình và con bị nhà chồng đuổi. Chúng tôi đành ở tạm trong căn phòng trọ cũ nát. Mỗi lần nhìn đứa con gái ngây thơ hỏi "Mẹ ơi sao mẹ con mình không được về nhà?" là tôi lại ứa nước mắt.
Giờ tôi thật sự rất mệt mỏi và đau khổ. Tôi không biết mình có thể trụ thêm được bao lâu nữa. Mọi người có thể cho tôi một lời khuyên sáng suốt vào lúc này được không?
Theo 2sao
Vợ luôn giới thiệu mình chưa chồng Không phải với một người đàn ông mà với rất nhiều người, vợ tôi đều giới thiệu cô ấy chưa chồng. Vợ tôi thường đưa lên những bức ảnh ăn mặc gợi cảm và không ít lần trong những cuộc trò chuyện tán tỉnh nhau ấy, là những lời hẹn hò gặp gỡ, ăn uống ở nơi này nơi kia. ảnh minh họa...