Vợ đòi ly hôn như cơm bữa, không ngờ tôi đã kịp “hâm nóng” tình cảm trong mùa dịch
Ban đầu, vợ thông cảm cho tôi rất nhiều nhưng một năm trở lại đây thì cô ấy ngày càng gay gắt, cứ nhìn thấy mặt tôi là vợ tôi sẽ đòi ly hôn.
Tôi năm nay 35 tuổi, là một giám đốc của công ty về lĩnh vực công nghệ nên công việc rất bận rộn. Tôi mới lấy vợ được 2 năm, cũng vì bận rộn nên vợ cũng là do mẹ tôi giới thiệu rồi kết hôn.
Sau 3 tháng gặp gỡ, làm quen, tiếp xúc và cảm thấy phù hợp với bản thân nên tôi quyết định cầu hôn để đón cô ấy về sống chung một nhà.
Vợ tôi là một nhà văn nên công việc của cô ấy không bị gò bó về thời gian. Đa phần cô ấy ở nhà để viết bản thảo, làm công việc nhà, thỉnh thoảng mới ra ngoài đi ăn, đi chơi với bạn bè.
Từ khi cưới vợ, công việc của tôi càng bận rộn hơn với những dự án lớn. Thời gian tôi ở nhà chỉ đến trên đầu ngón tay vì tôi phải bay đi công tác liên miên. Hầu như tháng nào tôi cũng phải đi công tác. Tình cảm vợ chồng gần như bị rạn nứt vì không đủ thời gian để dành cho nhau.
Ban đầu, vợ cũng thông cảm cho tôi rất nhiều. Cô ấy tự tìm cách khiến bản thân vui vẻ, hạnh phúc nhưng một năm trở lại đây thì cô ấy ngày càng gay gắt, cứ nhìn thấy mặt tôi là sẽ đòi ly hôn.
Tôi đã mệt mỏi vì công việc, về nhà chỉ muốn bình yên nhưng vợ tôi cứ ra rả trách móc thì thà tôi ở công ty làm việc xuyên đêm còn hơn. Quả thật hôn nhân của chúng tôi đang trên bờ vực thẳm.
Mới đây, dịch bệnh bùng phát phức tạp hơn bao giờ hết. Công việc của tôi cũng bị lao đao theo. Chấp hành giãn cách xã hội, tôi cho nhân viên ở nhà làm online và tôi cũng có thời gian ở nhà nghỉ ngơi.
Vậy nên tôi và vợ bây giờ mới bắt đầu sống trong thế giới của hai người. Vì không được ra ngoài, không tiếp xúc với người lạ, lại chưa có con cái nên chúng tôi chạm mặt nhau suốt cả ngày.
Buổi sáng vợ tôi làm bữa sáng cho cả hai. Tôi trước đây hiếm khi ăn sáng ở nhà vì toàn vội vàng đi công tác hoặc đến công ty họp gấp đầu giờ sáng. Còn bây giờ ăn sáng xong tôi pha 2 ly cà phê rồi vợ chồng ôm nhau ngồi trên ghế sofa xem tivi và cùng nhau trò chuyện.
Video đang HOT
Vợ tôi vui vẻ lên hẳn, nhìn cô ấy tràn trề sức sống khiến tôi chột dạ. Hai năm qua hình như tôi vô tâm quá, tôi chưa bao giờ để ý xem tâm trạng của vợ như thế nào mà liên tục bỏ cô ấy ở nhà một mình mặc dù bản thân có lý do chính đáng. Lúc nào thấy vợ cau có, làm loạn lên thì tôi chỉ né tránh chứ chưa bao giờ thực sự hiểu nguyên nhân sâu xa khiến vợ có những hành động như vậy.
Tôi bất giác hôn nhẹ lên trán vợ rồi thủ thỉ: “Xin lỗi vợ vì những ngày tháng qua anh đã quá vô tâm với em. Anh không hứa rằng mình sẽ thay đổi này kia nhưng anh sẽ dùng hành động của mình để chứng minh. Cảm ơn em vì những tháng ngày qua vẫn luôn là hậu phương vững chắc của anh”.
Vợ tôi ngỡ ngàng rồi lao vào lòng tôi bật khóc nức nở. Hóa ra mùa dịch ở nhà cũng không phải là điều tồi tệ nhất. Ở nhà khiến tình cảm của hai vợ chồng được vun đắp, thấu hiểu và yêu thương nhau hơn. Chắc chắn hết dịch tôi sẽ phải thay đổi để có thể quan tâm, chăm sóc vợ tôi nhiều hơn.
Trong buổi hẹn giấu mặt, đối phương tìm cớ có việc bận định rời đi trước, cô túm cổ áo anh ta hung hăng: "Cậu nhóc, anh đã thanh toán chưa?"
Xã hội không thiếu những người đàn ông như vậy, họ miễn cưỡng cho đi nhưng lại muốn được đền đáp tốt nhất, họ luôn nghĩ đến tay trắng mà bắt được miếng mồi ngon.
Hôn nhân là gì? Có người nói hôn nhân là quá trình bao dung, độ lượng, cũng có người nói kết hôn là để sống cả đời với nhau, tôi lại không nghĩ như vậy. Tôi không thể sống một mình sao? Thay vì chỉ tìm một người mình không yêu để chung sống, tôi thà cô đơn mãi còn hơn sống bừa bãi. Tôi không nghĩ hôn nhân là mục tiêu phải hoàn thành trong đời. Tôi nghĩ tự do tài chính là mới là mục tiêu mình nên theo đuổi, còn hôn nhân chỉ là một sản phẩm thế chấp!
Ngày nay có quá nhiều đàn ông và phụ nữ lớn tuổi "ế sưng ế xỉa", có thể là do khi còn trẻ họ đã quá khắt khe, quá nhìn xa trông rộng, cũng có thể là do không gặp được ai khiến họ thực sự yêu. Khi khoảng 30 - 40 tuổi, họ đã lo lắng, băn khoăn, sợ không có người thích hợp với mình, sợ không còn thời gian để yêu vì công việc quá bận rộn, chỉ muốn tìm ai đó làm bạn đời; vội vàng lấy chồng sinh con cho bố mẹ, chu toàn nhiệm vụ lớn nhất của cuộc đời.
Tuổi trẻ đã qua đi, đối với những người lớn tuổi thì có lẽ hẹn hò giấu mặt hay nhờ mai mối là lựa chọn tốt nhất. Đối với nhiều người, hình thức hẹn hò này luôn khiến họ thấy lo lắng, bởi ấn tượng đầu tiên khi gặp giữa hai người là quan trọng nhất. Cả hai bên đều muốn tạo ấn tượng tốt cho người kia nên cố gắng cư xử tích cực và thể hiện những gì tốt nhất của mình.
Nhưng ở đời lại có những người rất keo kiệt, bủn xỉn, dù gặp đối phương trong buổi hẹn đầu tiên họ cũng không thể kiểm soát được hành vi của bản thân. Những người này giống như những con gà mái không muốn đẻ trứng, nếu bạn lấy một xu từ họ, sẽ khiến lòng họ đau như cắt.
Một đồng nghiệp nữ của tôi kể rằng năm 20 tuổi cô ấy bắt đầu tiếp xúc với internet. Lúc ấy trò chuyện qua mạng xã hội rồi hẹn hò ngoài đời là một hình thức được giới trẻ yêu thích. Khi đó cô ấy quen một người, hai người trên mạng nói chuyện vui vẻ, cô thấy đối phương rất có triển vọng. Thế nhưng sau gặp mặt lại bị thất vọng tột độ, có thể là vì đã tưởng tượng đối phương quá hoàn hảo nên nỗi thất vọng lại càng lớn.
(Ảnh minh họa)
Thậm chí có những người đàn ông keo kiệt đến mức,gặp phụ nữ sẽ hỏi: "Bữa này ai trả tiền? Em mời hay anh mời?" hoặc sẽ thể hiện tiêu chuẩn kép trong chuyện này. Đồng nghiệp nữ của tôi đã gặp vài người đàn ông như vậy. Ban đầu đó là một buổi hẹn hò lãng mạn và đẹp đẽ, nhưng cuối cùng họ nhận thấy đối phương vô cùng keo kiệt.
Xã hội không thiếu những người đàn ông như vậy, họ miễn cưỡng cho đi nhưng lại muốn được đền đáp tốt nhất, họ luôn nghĩ đến tay trắng mà bắt được miếng mồi ngon. Tôi thì nghĩ sẽ chẳng bao giờ có kẹo cho những gã đàn ông suy nghĩ bủn xỉn như vậy. Nếu cứ thể hiện điểm này trước mặt phụ nữ, đàn ông sẽ không bao giờ giữ được trái tim cô ấy. Con gái thích đàn ông hào hoa phong nhã nên đàn ông hãy dùng năng lực của mình để chinh phục. Năng lực của đàn ông chính là sức hấp dẫn lớn nhất của họ!
Gần đây, một người chị họ xa của tôi đã kể cho tôi nghe về buổi hẹn hò giấu mặt của chị ấy. Chị nói mình chưa từng gặp một người đàn ông nào lạ lùng như vậy trước đây. Anh ta keo kiệt đến không thể tả được.
Chị họ tôi xinh đẹp từ trong trứng nước, tài năng và sắc đẹp có cả đôi. Chị xinh, vóc dáng chuẩn, học giỏi, còn là hoa khôi của trường. Sau khi ra trường khả năng làm việc cũng rất nổi trội. Vì lý do này, chị có một tính cách rất kiêu ngạo, số đàn ông theo đuổi chị có thể xếp hàng dài cả dãy nhưng chị chưa từng để mắt đến họ.
Tôi hỏi chị họ thích mẫu đàn ông nào? Có bao nhiêu người đàn ông xuất sắc trong số những người đàn ông theo đuổi chị như vậy, sao chị vẫn lần lượt đánh rụng họ? Chị nói rằng thứ chị thích là cảm giác, thứ cảm giác như đã biết nhau mấy kiếp, nếu không gặp được tình cảm chân thật thì thà kiêu ngạo độc thân cả đời.
Chị họ nói với tôi: "Thời gian trôi nhanh, năm nay chị 33 tuổi. Nhiều lúc cũng trăn trở lắm, tự hỏi nếu không tìm được người mình muốn, liệu mình có đủ dũng khí để độc thân cả đời không? Đêm nào chị cũng cô đơn, cũng khao khát được rúc vào vòng tay người yêu nhưng với chị dường như chỉ là ảo ảnh, tình yêu như trăng trong giếng, trông thật đẹp, nhưng khi vớt lên thì không thu được gì"
"Bố mẹ chị luôn thúc giục chị, cuối cùng năm nay họ không nhịn được nữa, muốn giới thiệu người xem mắt cho chị. Mặc dù không thích cách này cho lắm nhưng chị cũng muốn thử. Đây là lần đầu tiên chị xem mắt, có chút hồi hộp đến không nói nên lời, còn có chút xấu hổ.
Dưới sự giới thiệu của bố mẹ, chị và người đó hẹn nhau ở một nhà hàng Tây khá cao cấp. Lần đầu tiên thấy, mắt chị đã sáng rực lên vì vẻ ngoài cao ráo, đẹp trai và ấm áp của anh. Khi nói chuyện, anh cũng cho thấy là người có học thức, lịch thiệp và có phong thái. Lúc đó chị khá phấn khích, cảm thấy buổi hẹn hò này có lẽ sẽ không làm mình thất vọng.
Nhưng chuyện xảy ra sau đó thì...
Có thể em không tin. Nhìn đẹp trai và tài giỏi thế, chị không ngờ anh ta lại là người rất keo kiệt. Đúng là không thể "nhìn mặt mà bắt hình dong". Lúc dùng cơm, bọn chị nói chuyện rất vui vẻ, chị khá có hảo cảm, muốn tìm hiểu thêm về người đàn ông này. Không mong đợi anh ta lại định "cuôn xéo" trước khi kịp thanh toán bữa ăn.
Dùng bữa xong, chị và anh ta cùng đến quầy lễ tân để thanh toán. Anh ta giả vờ lấy thẻ ngân hàng ra để trả, nhưng đột nhiên lấy điện thoại ra giả vờ nhận cuộc gọi. Sau một vài câu, anh ta nhìn như có chuyện lo lắng trong lòng. Khi cúp điện thoại thì nói với chị: "Xin lỗi, anh phải đi trước. Sau này sẽ thường xuyên liên lạc với em" rồi quay người rời đi. Lúc này chị chợt nhận ra anh ta là gã vô cùng keo kiệt. Vẻ ngoài như một quý ông nhưng lại phải hèn mọn như vậy!"
Tôi hỏi chị: "Sau đó thì sao? Chị để anh ta đi? Chị đã thanh toán hóa đơn?"
Chị họ đáp: "Cô cũng biết tính chị rồi đấy. Không thể để anh ta đi được. Lúc đó chị chỉ biết túm cổ áo anh ta, hung hăng nói: "Thằng nhóc, anh muốn đi đâu? Anh đã thanh toán hóa đơn chưa? Trả tiền cho xong rồi thích đi đâu thì đi!"
Cảnh tượng xấu hổ vô cùng, nhân viên quầy lễ tân há miệng thành hình chữ O, rất nhiều khách hàng đổ dồn ánh mắt tò mò về phía mình, nhưng chị không quan tâm. Cuối cùng anh ta xấu hổ nói rằng mình suýt quên mất. Sau thanh toán thì rời đi. Nhìn rõ mặt xấu xa của hắn, chị thật sự muốn cười lớn cho hả dạ. Muốn lợi dụng chị á? Không dễ đâu!
Chị và anh ta sau này không tìm hiểu nữa. Chị không tham gia thêm bất cứ cuộc hẹn sắp đặt nào, tình yêu thôi thì cứ để tùy duyên đi!"
(Ảnh minh họa)
Kết quả là quá rõ ràng, chị họ tôi đã thất bại trong buổi hẹn hò giấu mặt này, chỉ là không ngờ gặp phải đối phương quá lạ đời, quá hiếm có. Đến thanh toán một bữa ăn cho cho bạn gái cũng không nỡ thì liệu anh ta có cho người phụ nữ được hạnh phúc hay không? Mọi thứ đều cần phải trả và phải trả giá đắt, người không biết trả giá sẽ không bao giờ có được thành quả!
Đồng thời, tôi tin rằng cách làm của chị họ là đúng. Mặc dù không có quy định rõ ràng rằng đàn ông phải trả tiền khi hẹn hò, nhưng đàn ông nên trả tiền cho lần gặp đầu tiên. Đây là một cách thể hiện sự hào phóng của đàn ông. Hơn nữa, chị họ tôi từ nhỏ đã là một nữ nhân cứng rắn, muốn lợi dụng kiểu phụ nữ này thì anh ta đã thật sự tìm nhầm người. Kiểu đàn ông keo kiệt, bủn xỉn như vậy khó tìm được bạn đời, hay có thể nói là tìm mãi không ra.
Đồng thời, tôi cũng nhắc nhở mọi người rằng đôi khi chúng ta không nên quá cẩn thận trong cách đối nhân xử thế, có câu "người muốn thành đại sự thì không nên câu nệ tiểu tiết", chúng ta phải có tầm nhìn xa và biết cách đầu tư dài hạn thay vì quan tâm đến lợi ích trước mắt.
Người đàn ông này đã đánh mất một cơ hội để yêu. Có thể trong lòng anh ta không thích chị họ tôi, nhưng vì bất cứ lý do gì, hành vi của người đàn ông không còn được coi là một quý ông nữa. Đàn ông chọn nghề là quan trọng, phụ nữ chọn đàn ông là tối trọng. Phụ nữ nên chọn đàn ông trọng tình trọng nghĩa, nam nhi bất khuất, tránh xa tiểu nhân. Khi chọn bạn đời nhất định phải hiểu tính cách anh ta, đừng bị mờ mắt bởi vẻ ngoài lộng lẫy!
Vợ ốm nhờ bế con, chồng nổi cơn thịnh nộ vì lỡ việc uống bia với bạn bè và màn vùng lên "lần đầu dám nói" của cô khiến anh ta run rẩy xin lỗi! "Với chồng mình bạn bè là nhất. Bố mẹ chồng mình nói nhiều quá rồi, chẳng thèm lên tiếng nữa vì quá bực bội với con", cô vợ kể. Nếu những người chồng không biết chăm lo cho gia đình, không biết an ủi hay đỡ đần vợ thì chuyện hôn nhân của họ thật khó bền chặt. Mối quan hệ vợ chồng...