Vợ đi chùa xong về gọi người tới làm lễ cả ngày để rồi chồng chết điếng khi 1 lần thấy…
Theo lịch hôm nay là ngày vợ tôi tụng kinh nhưng khi về nhà tôi không nghe tiếng gõ mõ như mọi khi. Tôi nhẹ nhàng đi lên lầu thì thấy phòng thờ im ắng.
ảnh minh họa
Vợ chồng tôi cưới nhau đã được 3 năm nhưng mãi vẫn không có con. Tôi mong lắm vì tôi là con trai duy nhất của dòng họ, mẹ tôi sốt ruột vô cùng, ngày nào cũng giục rồi bắt cả hai vợ chồng đi khám ở bệnh viện. Bác sỹ bảo hai vợ chồng đều bình thường, chỉ có tôi hơi yếu một chút, thế là vợ tôi, mẹ tôi ngày nào cũng nấu những món ngon, bổ để cho tôi bồi bổ sức khỏe. Nhưng ngặt nỗi, ăn mấy thứ đó nhiều tôi lại đâm béo, tôi lại lười tập thể dục nên bụng cứ tròn vo rồi lại lười chuyện đó.
Vợ tôi đợt đó xong tháng nào cũng đi chùa. Cô ấy bảo rằng cô ấy lên chùa để cầu tự, mỗi lần như thế xong, cô ấy lại gọi người tới để tụng kinh cả ngày ở trên lầu. Tôi thì không tin lắm vào mấy chuyện này, lại nghe tiếng tụng kinh gõ mõ thì chịu không nổi nên những ngày như thế, tôi đều trốn sang nhà mẹ nằm hoặc cứ ở lỳ ở công ty để cho vợ tôi làm lễ xong rồi mới chui về nhà. Nói chung là tôi cũng chán, vợ tôi bảo tôi phải suy nghĩ tích cực lên thì mới sớm có tin vui chứ cứ ủ rũ như thế này thì còn lâu mới có kết quả.
Tôi chán nên kệ, thấy vợ đi chùa rồi làm lễ, tôi không cằn nhằn nữa nhưng tránh có mặt ở nhà vào những ngày đó. Tôi nghĩ mình không thích thì tránh chứ không nên bang bổ mà có tội. Mà cũng lạ, vợ tôi sau mỗi lần như thế thì da dẻ cứ ửng hồng, tinh thần cứ phơi phới. Mãi vẫn không thấy cô ấy có thai, tôi bắt đầu nghi ngờ nhưng vợ bảo rằng cứ yên tâm, một bà thầy bói nói rằng kiểu gì trong năm nay chúng tôi cũng sẽ có tin vui.
Rồi 3 tháng sau, vợ tôi bắt đầu nôn ọe. Tôi mừng như bắt được vàng vì không nghĩ rằng lời bà thầy bói lại linh nghiệm đến thế. Tôi và mẹ bắt đầu bồi bổ cho vợ, việc nhà tôi cũng làm hết cho cô ấy. Nhưng khổ một nỗi, có bầu xong xuôi rồi nhưng vợ tôi vẫn cứ đi chùa xong rồi mời thầy về tụng kinh cả ngày hôm sau. Tôi hỏi thì cô ấy bảo thầy bói nói sau khi có bầu phải làm lễ để trả ơn trời Phật thì mới được, cái gì cũng có trước có sau. Tôi nghe thế thì cũng thấy hợp lý. Thế là từ đó, cứ để cho vợ tự do làm lễ tụng kinh như trước.
Video đang HOT
Nhưng hôm đó tôi đau đầu nên về nhà sớm để nằm. Theo lịch hôm nay là ngày vợ tôi tụng kinh nhưng khi về nhà tôi không nghe tiếng gõ mõ như mọi khi. Tôi nhẹ nhàng đi lên lầu thì thấy phòng thờ im ắng. Thấy lạ, tôi bèn đi sang phòng ngủ bên cạnh để tìm vợ thì chết điếng khi thấy vợ tôi và “sư thầy” đang nằm ngửa ra trên giường hôn nhau say đắm. Cả hai cứ hôn nhau rồi sờ soạng khắp mà không biết rằng tôi đã đứng ngoài cửa từ bao giờ.
Tôi chết sững, miệng ú ớ:
- Cô… cô làm gì thế kia?
Lúc đó vợ tôi mới biết có người, cô ấy cuống cuồng ngồi dậy kéo áo xuống. Gã “sư thầy” cũng ngồi dậy và tôi chết điếng khi nhận ra đó là tình cũ của vợ tôi. Tôi lao đến nắm cổ áo hắn tay, đoạn rít lên:
- Mày làm gì trong nhà tao thế thằng kia? Mày làm gì vợ tao thế?
Những tưởng hắn sẽ sợ hãi, nào ngờ hắn đẩy tôi ra rồi cười gằn:
- Tao giúp vợ mày sinh em bé vì mày yếu quá chứ sao?
- Mày nói sao? Cái thai kia là…
- Đúng rồi đó, cái thai đó nhờ có tao mới có. Mày định làm ầm lên thì xấu mặt mày thôi chứ tao thì chẳng bị làm sao hết.
Tôi tức điên lao đến đánh hắn ta thì bị xô ngã, đầu đập vào tường chảy máu be bét. Lúc đó hắn cũng mất đà rồi ngã xuống đất, nhưng vợ tôi chạy lại ôm lấy hắn ta mà không đoái hoài gì đến tôi. Thì ra bấy lâu nay hắn ta cải trang làm sư thầy vào nhà tôi, vụng trộm với vợ tôi mà tôi không hề hay biết. Tôi cứ nghĩ rằng vợ chỉ tụng kinh để cầu tự mà không hề biết rằng cô ta đã vụng trộm với tình cũ ngay trong chính căn nhà của hai vợ chồng.
Giờ đây, biết được sự thật đau khổ này, lại được chứng kiến cảnh vợ bênh tình địch chằm chặp, tôi thấy mình không còn lý do gì để giữ cô ấy lại nữa. Mẹ tôi cứ chửi tôi điên khi đột ngột ly hôn vợ khi cô ấy đang mang bầu nhưng mẹ tôi không biết rằng, cả vợ, cả con đều không phải của tôi mà là của một người đàn ông khác.
Theo Qtcs
Nghe tiếng chồng thầm thì trong nhà vệ sinh, tôi nghe trộm để rồi chết điếng
Tôi thật sự không biết phải làm sao bây giờ nữa, hóa ra anh lấy tôi cũng chỉ vì gia sản của bố mẹ tôi mà thôi.
Tôi quê ở tỉnh lẻ, về Hà Nội học tập, năm thứ 3 đại học thì quen anh. Anh nhà ở ngoại thành, bố mẹ làm nông. Thời điểm quen nhau, anh vừa tốt nghiệp đại học, đi làm trong một công ty tư nhân.
Về phần tôi, tuy nhà tôi ở xa thật nhưng bố mẹ tôi đều là cán bộ tỉnh, nhà khá giả, từ bé tôi cũng chỉ lo ăn học, không phải làm bất cứ việc gì. Ý bố mẹ tôi là muốn tôi tốt nghiệp xong về quê sẽ lo cho công việc ở tỉnh, vừa an phận, gần nhà, sau lấy chồng gần nữa là xong. Nhưng vì yêu anh, muốn gắn bó với anh rồi nên tôi chảng thiết tha gì nữa, tôi muốn ở lại Hà Nội luôn.
Mới đầu khi chưa kể gì về hoàn cảnh gia đình cho anh, tôi về nhà anh chơi, bố mẹ anh có vẻ không thích, còn chê tôi xa xôi này nọ. Nhưng một lần nhà tôi có việc, tôi đưa anhh về chơi, cũng là ra mắt luôn, đó cũng là lần anh hiểu hơn về gia cảnh nhà tôi, sau lần đó không thấy bố mẹ anh phản đối gì nữa. Còn xởi lởi, vui vẻ nữa là đằng khác.
Tôi không phải đứa dốt mà không biết bố mẹ anh thực dụng, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, chặc lưỡi không để ý gì.
Tốt nghiệp đại học, tôi xin vào một công ty Dược, thú thực thu nhập của tôi không quá thấp, nhưng tiền đó cũng chỉ đủ để tôi tiêu pha linh tinh thôi, con bố mẹ tôi vẫn gửi tiền đều.
Học xong hơn một năm thì chúng tôi cưới nhau, trước đó bố mẹ tôi đã mua cho sẵn nhà rồi. Mẹ tôi không thích tôi ở Hà Nội, vì nhà tôi là út ít, hơn nữa, ở nhà cũng có nhiều mối tốt hỏi lắm, có điều tôi cứ giãy ra nên mẹ mới phải chịu để tôi cưới anh. Tôi tính chơi bời thế thôi nhưng yêu ai là một lòng một dạ, anh cũng là người đầu tiên tôi yêu.
Cưới được hơn 1 tháng, hôm vừa rồi tôi tỉnh giấc giữa đêm vì trong người mỏi mệt, dậy lại chẳng thấy anh đâu nên đi tìm, nghe tiếng người trong nhà vệ sinh vọng ra, tôi tò mò nên nghe lén. Tiếng anh lúc to nhỏ, nhưng tôi nghe rất rõ: "Chẳng qua nhà nó giàu nên tao cưới, chứ xa xôi thế mà nghèo ngu gi mà đâm đầu vào...". Chỉ nghe đúng 1 câu, tôi xô cửa xông vào, điện thoại trên tay anh rơi xuống, mặt cắt không còn giọt máu.
Tôi giận quá nên tát cho chồng một cái như trời giáng, anh cuống quýt thanh minh này nọ nhưng tôi kiên quyết xô ra. Nước mắt cứ thế chảy xuống không ngừng, thật không ngờ anh có thể đối với tôi như thế, tôi đã bỏ tất cả chỉ để được ở bên anh, mà đối với anh, tôi chỉ là công cụ để lợi dụng mà thôi. Tôi đau đớn, suy sụp lắm, phải làm thế nào bây giờ đây?
Theo Khoevadep
Chết điếng bắt gặp cảnh chồng và cô gia sư ở trong phòng ngủ Thật không ngờ, đằng sao vẻ đạo mạo tử tế của chồng, anh là là người tệ bạc như vậy... Tôi thật sự không biết nên làm gì bây giờ nữa... Tôi năm nay 35 tuổi, chồng bằng tuổi tôi, chúng tôi yêu nhau từ khi đang học đại học. Ra trường đi làm một thời gian rồi kết hôn, cuộc sống yên...