Vợ đi chăm em gái đẻ 3 ngày về, từ tháng đó tôi vội đưa sạch tiền lương, không giữ lại đồng nào
Trước đó, hàng tháng tôi chỉ đưa cho vợ đủ tiền đi chợ thôi. Cô ấy ở nhà cần gì mua sắm, còn lại tôi gửi ngân hàng tiết kiệm, tự mình quản lý.
“Anh ơi vợ em đang đòi ly hôn. Chỉ ở nhà trông con, chăm sóc nhà cửa và bố mẹ chồng thôi mà còn dở chứng xách đồ về ngoại rồi. Vợ em bảo không muốn làm osin không công nữa, còn bị chồng coi thường”. Đó là lời than vãn của một cậu em đồng nghiệp làm cùng công ty tôi. Tôi nghĩ mà cũng thấy bực thay cậu ấy. Chồng gánh vác kinh tế hết, vợ cậu ta chỉ ở nhà thôi, vậy mà cũng đòi hỏi nhiều quá!
Tôi cũng làm đang làm như cậu ta, hàng tháng chỉ đưa cho vợ đủ tiền đi chợ thôi. Cô ấy ở nhà cần gì mua sắm, còn lại tôi gửi ngân hàng tiết kiệm, tự mình quản lý. Tôi khuyên cậu đồng nghiệp cứ để vợ ở nhà ngoại một thời gian cho sáng mắt ra. Lúc ấy hãy nói chuyện lại, chắc chắn vợ cậu ấy sẽ biết sợ mà không đòi hỏi nữa.
Vợ đi vắng, tôi ở nhà với 2 đứa con và mẹ. (Ảnh minh họa)
Sau cuộc nói chuyện với cậu đồng nghiệp 1 tuần thì vợ tôi vắng nhà 3 ngày vì em gái cô ấy sinh con. Mẹ vợ dưới quê đang ốm, tôi đành chấp nhận để vợ vắng nhà. Con trai nhỏ 2 tuổi chưa gửi trẻ, con gái lớn 3,5 tuổi đã đi học mẫu giáo, cũng vì sinh dày mà vợ tôi ở nhà suốt mấy năm nay. Mẹ tôi hay ốm nên tôi cũng thích như vậy, có người chăm con, chăm mẹ được yên tâm.
Video đang HOT
Vợ đi vắng, tôi ở nhà với 2 đứa con và mẹ. Ban đầu tôi nghĩ mọi chuyện quá đơn giản nhưng chỉ sau 3 ngày (2 ngày cuối tuần và tôi phải xin nghỉ làm thêm 1 ngày) thì tôi đã bàng hoàng nhận ra một sự thật. Từ trước đến nay tôi đã quá sai lầm!
Suốt 3 ngày ấy, tôi chạy như con thoi chăm 2 đứa con và mẹ đang bị ốm. Tôi hết nấu nướng, dọn dẹp, giặt giũ, dỗ con nhỏ xong đến đứa lớn cũng khóc, giải quyết tranh chấp giữa hai đứa trẻ cũng đủ mệt đứt hơi. Lúc cả 2 đứa cùng lăn ra ăn vạ mới thật bất lực, rồi chúng nghịch ngợm bày bừa ra nhà, tôi vừa dọn đau hết lưng 5 phút sau lại đâu đóng đấy. Dỗ con ngủ, bón con ăn, tắm cho chúng, dẫn chúng đi chơi, tôi quay cuồng đến chóng mặt với 2 đứa con mà chẳng xong. Chưa nói còn mẹ tôi cũng cần trông nom, nấu ăn riêng cho bà, đêm hôm trông chừng bà có việc cần.
Ngày mệt ngoài, đêm tôi cũng chẳng ngủ yên với 2 đứa con khi chúng khóc quấy, đòi ăn sữa đêm, đi vệ sinh… Chỉ sau 3 ngày vợ đi vắng, tôi như muốn kiệt quệ cả về thể xác lẫn tinh thần. Lúc ấy tôi mới sâu sắc thấm thía vợ phải vất vả thế nào. Tôi là đàn ông sức dài vai rộng mà còn không chịu nổi, cô ấy phụ nữ nhỏ nhắn mà mấy năm qua ngày nào cũng như vậy chẳng ngơi nghỉ.
Nghĩ đến cậu đồng nghiệp bị vợ bỏ, tôi vừa lo sợ lại thấy áy náy với vợ… (Ảnh minh họa)
Số tiền tôi đưa cho vợ chỉ là tiền chợ búa, chi tiêu hàng tháng cho cả nhà thôi. Công sức vợ bỏ ra chăm con, quán xuyến việc nhà và chăm mẹ tôi chưa hề có. Nếu thuê người ngoài, tôi vẫn phải đưa tiền để họ mua đồ nấu nướng trong nhà cho gia đình mình. Từng ấy công việc, dọn dẹp, nấu ăn, trông hai đứa trẻ con và một người già ốm bệnh, riêng tiền công cũng cỡ 10 triệu/tháng.
Như vậy là vợ tôi đang làm không công mọi việc. Vậy mà tôi còn coi thường cho rằng cô ấy không kiếm ra tiền, chỉ ở nhà ngửa tay chờ chồng mang tiền về. Giờ vợ đi làm, chúng tôi sẽ phải thuê người và tôi làm sao có thể tiết kiệm được tiền như hiện tại? Tôi đúng là quá ích kỷ và vô tâm, một sự thật hiển nhiên như vậy cũng không nhìn ra. Cũng may có khoảng thời gian vợ đi vắng, 3 ngày ngắn ngủi mà tôi đã tỉnh ngộ.
Nghĩ đến cậu đồng nghiệp bị vợ bỏ, tôi vừa lo sợ lại thấy áy náy với vợ nên quyết định từ tháng sau sẽ đưa hết sạch tiền lương cho cô ấy giữ, không chừa lại đồng nào. Để vợ biết tôi ghi nhận công lao của cô ấy và để vợ được an ủi, yên tâm phần nào… Tôi làm vậy có đúng không?
Lời khuyên bất ngờ của bạn trai khiến tôi đắn đo chuyện hủy hôn
Tôi đã nói rõ chuyện làm ăn cho bạn trai biết, để rồi nhận được lời khuyên bất ngờ.
Tôi khát khao làm giàu ngay từ thời còn đi học. Mỗi khi có cơ hội kiếm tiền là tôi không từ bỏ, nghĩ mọi cách để đạt được mục đích.
Tôi tự đặt ra mục tiêu cho bản thân, 29 tuổi mua được nhà, 35 tuổi có 1 tỷ tiên tiêt kiêm gửi ngân hàng. Để hoàn thành kế hoạch đó, tôi đã trải qua nhiều thất bại, mồ hôi nước mắt, thậm chí còn đánh mất cả mối tình đầu.
Sau những nỗ lực không ngừng nghỉ, cuối cùng tôi đã có nhà và một cửa hàng thời trang khá đông khách. Đầu năm nay, tôi đón nhận một tin vui nữa là đã tìm được một nửa của mình.
Bạn trai tôi tên Phúc, anh làm cho công ty nước ngoài, thu nhập mỗi tháng trên 100 triệu. Công việc của anh ấy rất áp lực và thường xuyên đi công tác, thế nên mỗi tháng chúng tôi chỉ gặp nhau có vài lần.
Vì cả hai đều có tình cảm thật lòng với nhau nên chúng tôi tin tưởng tuyệt đối vào nhau. Luôn đặt công việc của nhau lên hàng đầu, tình yêu là thứ 2. Mỗi lần nói chuyện với Phúc, tôi học hỏi ở anh rất nhiều điều, anh không những giỏi mà còn có tấm lòng độ lượng.
Sau gần một năm yêu nhau, chúng tôi quyết định đi đến hôn nhân. Đám cưới của hai đứa dự định sẽ được tổ chức sau Têt. Thế nhưng chuyện làm ăn của tôi 2 tháng nay gặp nhiều bất ổn.
Cửa hàng của tôi đang chịu sức ép của cửa hàng mới mở bên cạnh. Thêm vào đó xưởng may quen thuôc giải thê khiên tôi không kịp tìm kiêm nguôn hàng mới. Lượng khách sụt giảm trầm trọng, 1 tháng nay còn không có lợi nhuận khiến tôi thật sự đau đầu.
Tôi đem sự lo lắng của mình tâm sự với chồng sắp cưới. Phúc khuyên tôi nên đóng cửa hàng để tập trung vào chuyện cưới xin. Sau này thì nên ở nhà nôi trợ và chăm sóc con cái.
Nếu tôi dừng ở đây thì có thể bảo toàn được ngôi nhà và tài sản của cửa hàng tôi đã có. Còn nếu tôi tiếp tục có thể mất hết hoặc tiến xa hơn nữa. Bản thân tôi không phải là người có thê chăm chăm ở nhà nôi trợ chăm con. Tôi muôn được làm viêc, được kiêm tiên. Nhưng nêu giờ tôi dôn hêt thời gian vào viêc cứu cửa hàng thì viêc đám cưới biêt đê cho ai? Và tư tưởng của bạn trai khiên tôi lo lắng sau này anh sẽ ép tôi phải ở nhà chăm lo chuyên nhà cửa. Tôi thât không biêt có nên hủy hôn đê dôn toàn tâm sức vào viêc kinh doanh không?
Các con sống thờ ơ với mẹ, bà chủ để lại tài sản cho người giúp việc Tại sao bà chủ lại hào phóng với người giúp việc thế này? Ảnh minh họa Nhà bà chủ nơi tôi đang làm giúp việc có 3 người con. Các anh chị đều sinh sống ở xa. Tôi làm việc 4 năm nay mà chưa lần nào thấy mặt dâu rể và các cháu của bà. Còn 3 người con ruột thì thay...