Vợ đẹp ‘ở nhà chồng nuôi’, đi làm chi cho cực?
Em không phải con nhà giàu nhưng xinh đẹp nên được ba mẹ cưng chiều từ nhỏ. Tính em cũng hiền lành, thật thà.
ảnh minh họa
Ngày cưới, nhiều người nói em như vậy sao không kiếm đại gia mà lại lấy người tay trắng như anh. Em cười, bẽn lẽn giải thích, vì hai đứa yêu nhau. Anh không chỉ yêu thương mà còn quý trọng em vì điều đó.
Mười mấy năm anh lao vào công việc, làm gấp đôi gấp ba so với đồng nghiệp; vất vả nhưng anh rất hài lòng khi vợ mình yên tâm ở nhà nội trợ. Em không có bằng cấp chuyên môn, nếu đi làm chắc cũng chỉ làm những việc lao động phổ thông cực nhọc lắm nên anh không muốn.
Đến giờ, hai con đều đi học, sinh hoạt trong nhà ngày càng tốn kém, mình anh bươn chải thì chỉ vừa đủ chi tiêu, không có tích lũy. Nhìn quanh, bạn bè họ hàng ai cũng có của ăn của để, em không khỏi sốt ruột.
Video đang HOT
Gần đây, nhìn em anh biết em không còn muốn loanh quanh ở nhà nữa mà chỉ muốn ra ngoài kiếm tiền.
Anh hỏi han người quen nhờ tìm việc giúp em, ai cũng nhiệt tình giúp đỡ, dù cũng vài người vặn vẹo hoài nghi: Vợ cậu chịu cực khổ nổi không? Nhìn cô ấy tiểu thư quá, chắc không kham nổi việc chỗ mình đâu. Ở nhà chồng nuôi sướng thấy mồ, đi làm chi cho cực? Nghe những nhận xét đại loại như thế, anh thấy… tức giùm em.
Ngay cả ba má anh cũng ngờ vực việc em quyết định đi làm. Mọi người ngờ vực cũng… không sai. Anh đã cố tìm những nơi công việc tương đối nhẹ nhàng, nhưng sao chỗ nào em cũng làm không quá một tháng? Chỗ em chê việc cực nhọc, chỗ than chủ khó chịu, chỗ việc ưng ý thì bữa ăn trưa nuốt không vô… Em nhìn lại xem có phải mình đã đòi hỏi quá cao? Ra ngoài đi làm đâu thể nào thoải mái như ở nhà mình. Mọi thứ chỉ tương đối và nhiều chuyện mình phải chấp nhận, dù không hài lòng. Em phải tập cố gắng một chút…
Hẹn cà phê với người sếp công ty cũ, anh xin được cho em một chân thư ký văn phòng. Công việc nhẹ nhàng, lại ăn mặc đẹp, hẳn em sẽ thích. Vị trí này đòi hỏi phải có nghiệp vụ, nhưng nhờ thân quen, họ bằng lòng nhận em để đào tạo từ từ.
Nghe em lại chuẩn bị đi làm công ty mới, người quen lại tiếp tục cười nhạo. Có người còn đánh cược, em sẽ không qua được tuần thử thách đầu tiên. Em cười cười nhưng trong lòng khó chịu lắm phải không? Để đáp lại họ, em hãy thật cố gắng lần này nhé. Anh biết em không quen đi làm, không quen khó nhọc, nhưng cái gì cũng phải học, phải làm từ từ rồi dần sẽ thích nghi. Anh tin, khi đã quen với môi trường công sở, em sẽ không hề thua kém những người khác, như em đã từng làm rất tốt công việc nội trợ và chăm sóc con cái.
Cảm ơn em đã biết chung vai chia sẻ gánh nặng cùng anh, biết nghĩ đến tương lai lâu dài của gia đình. Anh hiểu, quyết định ra làm việc kiếm tiền sau chừng ấy năm chỉ quen quanh quẩn trong nhà là một thay đổi vô cùng khó khăn đối với em. Anh sẽ hỗ trợ em mọi thứ, kể cả việc nhà, vợ cứ yên tâm làm việc.
Theo PLO
Lỡ đắm đuối với người đàn bà có gia đình, vợ đã làm một việc khiến tôi ân hận
Đang có vợ đẹp, con ngoan, gia đình hạnh phúc, tôi đã tự tay hất đổ mọi thứ chỉ vì thú vui tầm thường...
Tôi năm nay 35 tuổi, có một gia đình hạnh phúc mà bất cứ ai nhìn vào cũng phải ngưỡng mộ. Tôi là nhân viên ngân hàng còn vợ là giáo viên cấp 3, kinh tế ổn định, con cái ngoan ngoãn, kháu khỉnh.
Đáng lẽ ra tôi nên hài lòng với hạnh phúc của mình nhưng tôi lại tham lam, có rồi lại muốn có hơn...
Ở cơ quan tôi làm việc, có một chị gần 40 tuổi, đã ly hôn. So với tuổi đúng là chị trẻ đẹp hơn rất nhiều. Chẳng nói chắc ai cũng hiểu, đàn bà tầm tuổi này cuốn hút lắm, vừa đằm thắm mặn mà, vừa nóng bỏng , ngọt ngào... chính chị ta là người chủ động "bật đèn xanh" với tôi, tôi không cưỡng lại được, không làm chủ được mình nên đã buông thả. Người ta vì phụ nữ 40 như thuốc phiện quả thật chẳng sai, tôi bị hút vào đến mức không có cách nào dứt ra được, một lần, hai lần, rồi không đếm xuể.
Thế nhưng đi đêm lắm cũng có ngày gặp ma, vợ phát hiện ra mối quan hệ vụng trộm của tôi. Cô ấy đau khổ, choáng váng, gần như phát điên vì không chịu nổi. Thời gian đấy gia đình tôi như có bão, tôi hứa hẹn sẽ chấm dứt nhưng vẫn lén lút với người phụ nữ đó, những hơn một năm trời.
Vợ chồng tôi lục đục suốt, bản thân tôi luôn nghĩ đàn ông có ham vui nhưng không ảnh hưởng đến gia đình là được, tôi cũng không bao giờ có suy nghĩ bỏ vợ con, tiền nong vẫn đưa về đầy đủ. Tôi ích kỷ, luôn cho rằng như thế là quá đủ, đã là vợ thì phải chấp nhận.
Vậy mà đùng một cái, vợ đưa đơn ly hôn cho tôi, đã có sẵn chữ ký của cô ấy. Tôi ngỡ ngàng, lúc này mới bắt đầu thấy hoảng. Điều khiến tôi sợ hãi là thái độ bình thản của vợ, cứ như thể cô ấy đã chuẩn bị cho ngày này từ rất lâu rồi. Tôi xin lỗi, mong vợ tha thứ, nhưng cô ấy vứt trước mặt tôi một xấp ảnh, là cảnh tôi và người đàn bà kia đi nhà nghỉ, cô ấy nói tôi không có tư cách, ly hôn rồi cô ấy sẽ mang con về nhà mẹ đẻ, mong tôi đừng làm xáo trộn cuộc sống của mẹ con cô ấy.
Lúc bấy giờ tôi mới bàng hoàng, cầu xin vợ thế nào cô ấy cũng không chịu tha thứ, còn bảo nếu tôi nhất quyết không ký thì cô ấy ly hôn đơn phương chứ không bao giờ tha thứ cho tôi. Tôi hối hận ghê gớm lắm, tự dưng thấy chán nản mọi thứ, chẳng tha thiết gì chuyện mèo mỡ nữa... tôi phải làm sao bây giờ đây?
Theo KhoeDep
Đàn ông có thể thiếu nhưng tri thức và sắc đẹp thì không! Khi xã hội càng phát triển, cuộc sống càng hiện đại thì sự bình đẳng nam nữ ngày càng rõ nét. Nhiều chị em giờ đây quan niệm: "Đàn ông có thể thiếu, tri thức và sắc đẹp thì không!". Có 1 thực tế không thể phủ nhận rằng con gái bây giờ ngày càng giỏi. Họ không thua kém gì đàn ông...