Vợ đẹp là vợ người ta
Thanh khoái nhất là có người đẹp bên cạnh… (Ảnh minh họa)
Đàn ông thích gái đẹp thì chẳng có gì để nói, nhưng cái ý thích của Thanh thật kỳ cục. Không cần được yêu, dù người ấy đã có người yêu, thậm chí có chồng nhưng đẹp thì bằng mọi giá, Thanh phải làm quen cho bằng được.
Hễ thấy gái đẹp là Thanh lăn vào làm quen, mời mọc ăn uống, tặng quà… Thanh khoái nhất là có người đẹp bên cạnh.
Nhìn những ánh mắt ghen tị của thiên hạ khi anh và người đẹp lướt qua, Thanh lại nở từng khúc ruột. Nhưng cái giá có được những phút giây hãnh diện đó không phải là nhỏ.
Thanh đã tốn không ít công sức, thời gian và cả trí tuệ nữa để tán tỉnh, làm quen với người đẹp. Anh có một danh sách gần chục người đẹp thường xuyên để cùng anh ăn sáng, ăn trưa, cùng anh đi xem ca nhạc, xem phim, cùng anh đi picnic, du lịch…
Những người đẹp ấy không ai là người yêu của anh, họ chỉ làm cho anh hãnh diện trước bạn bè, đổi lại họ được ăn chơi miễn phí, được tặng những món quà giá trị… Thanh chẳng tự ái còn bảo: Hạnh phúc nào cũng có giá của nó…
Một lần trên đường đi làm về, Thanh gặp một cô gái đẹp thật là đẹp, ai cũng phải ngoái đầu nhìn lại trầm trồ. Thanh vừa nhìn thấy cô gái tim đã loạn nhịp, anh quay ngoắt đầu xe đuổi theo, đến chỗ dừng đèn đỏ thì anh đã đứng ngay bên xe người đẹp.
Cô gái liếc sang Thanh và mỉm cười. Thanh chết lịm vì nụ cười ấy. Thế là anh đi theo cô gái như người mộng du. Thanh không ngờ cô gái xưng tên là Mai đẹp lộng lẫy ấy lại chẳng kiêu kỳ chút nào.
Video đang HOT
Biết Thanh theo mình, cô chẳng khó chịu mà vẫn mỉm cười dịu dàng, còn hỏi rất lễ phép khi anh đỗ xe bên cạnh cô trước nhà hàng sang trọng: “Anh cũng vào đây ạ?”
Thanh hãnh diện sánh bước cùng người đẹp bước vào nhà hàng trước các cặp mắt ngưỡng mộ, khao khát để rồi anh phải trả cho niềm hãnh diện ấy với cái giá hơn một trăm triệu đồng.
Bởi khi anh tỉnh lại thì thấy mình ngồi tựa gốc cây ở phố vắng, trên người chỉ còn bộ quần áo đang mặc, chiếc SH mới đi chưa được một tháng cũng đã biến mất…
Nhìn những ánh mắt ghen tị của thiên hạ khi anh và người đẹp lướt qua, Thanh lại nở từng khúc ruột… (Ảnh minh họa)
Vụ đó Thanh ngậm đắng nuốt cay không dám kể cho ai mà cũng chẳng báo công an chỉ thầm thề: Không bao giờ nhìn gái đẹp nữa…
Thề cá trê chui ống, chỉ hơn tháng sau, Thanh cần tuyển kế toán, anh dặn phòng Tổ chức: Không cần người đẹp, chỉ cần người cẩn thận, có trách nhiệm và vững chuyên môn.
Vậy mà khi đứng trên gác nhìn mấy cô gái đến tuyển, Thanh đã chấm ngay một cô. Cô gái đó không đạt một yêu cầu nào của Thanh đặt ra nhưng cô ta xinh nhất.
Cô kế toán ấy làm chưa được một năm nhưng cũng đủ để Thanh khốn đốn vì những nhầm lẫn của cô. Lần cuối cùng là một ô tô hàng điện lạnh xuất mà không hề có hóa đơn, chứng từ.
Công ty có quá nhiều bạn hàng, nhập về cũng nhiều mà xuất ra cũng lắm, lại thêm đổi hàng nọ, lấy hàng kia hàng ngày nên sổ sách nhầm lẫn một chút là chẳng biết đâu để tìm.
Chẳng biết với các người đẹp, Thanh có sơ múi gì không nhưng tiền mất cho người đẹp thì quá nhiều mà mãi Thanh vẫn không tìm được bến đỗ.
Khi mọi người tin chắc là Thanh ế thì anh đưa đến một cô gái kém anh 15 tuổi, xinh xắn, dễ thương chính thức giới thiệu với đám bạn: Thúy là vợ tương lai của mình…
Thế là xong. Anh chàng háo sắc cũng đã tìm được cho mình một chỗ dừng chân. Thanh chiều vợ lắm, lúc nào hai vợ chồng cũng cặp kè bên nhau như hình với bóng. Chiêu đãi đối tác, đi công tác… Thanh đều đưa vợ đi cùng.
Thúy như món đồ trang sức đẹp, Thanh hãnh diện khi ai cũng trầm trồ khen vợ anh trẻ, đẹp. Hạnh phúc của người đàn ông thành đạt tưởng chừng không còn gì hơn.
Vậy mà lần đi karaoke mừng kết thúc hợp đồng, trong ánh đèn mờ ảo, âm thanh chát chúa, Thanh nhìn thấy Thúy và thằng bạn làm ăn với mình hôn nhau…
Thúy chẳng chối còn câng câng nói: Hoa thơm cho người ta ngửi, gái đẹp cho người ta yêu, mất gì một cái hôn mà làm loạn lên. Hôn mà ra tiền lại chả tốt à…
Thanh suy bụng mình ra bụng người: Thằng đàn ông nào chả mê gái đẹp, vợ đẹp là vợ người ta, trách gì…
Theo Hạnh phúc gia đình
Xin lỗi em yêu!
Tôi không còn bên em để làm bờ vai vững chắc cho em tựa... (Ảnh minh họa)
Em đến với tôi vào lúc tôi buồn nhất - lúc tôi vừa mới chia tay với cô bạn thân của em. Em biết hết quá khứ của tôi, cái quá khứ nhiều thành tích đến mức ai cũng gọi tôi là "trăng hoa".
Em biết! Nhưng em vẫn yêu tôi. Chính vì điều này làm tôi nghĩ mình không bao giờ được phản bội lại tình cảm của em, và tôi đã làm được. Sau hơn 2 năm tôi yêu em cũng như em yêu tôi, tôi đã thay đổi rất nhiều. Tôi sống tốt hơn, biết nghĩ đến tâm trạng của người khác hơn. Tôi phấn đấu trong học tập để hi vọng mình sẽ được bằng khá để mai này cuộc sống của chúng tôi không khổ. Và tôi không quên dành những điều lãng mạn đến cho em. Tôi biết em yêu tôi và vì tôi cũng thay đổi rất nhiều. Em tự tin hơn thoải mải hơn và hơn nữa em tự lập. Không còn phải việc gì cũng đến tay tôi. Quan trọng nhất là em không bao giờ ngưng yêu tôi.
Quê tôi và quê em cách nhau khá xa. Mỗi lần tết đến hay hè về là tôi và em lại phải xa nhau. Em buồn! Cũng đúng thôi bởi vì những lúc giao thừa hay ngày hè nóng nực tôi không có bên em. Không chia sẻ được nhưng phút giây hạnh phúc cùng nhau đón giao thừa hay cùng nhau chịu đựng những cái nóng oi bức của mùa hè. Em buồn thì tôi cũng vui gì! Những giây phút đó em cũng không ở bên tôi. Tôi và em cùng nhau vẽ lên một cuộc sống tương lai. Tốt thôi vì dù sao tôi cũng nghĩ sẽ lấy em. Vì thế tôi không ngưng nói về em với bố mẹ tôi. Chỉ mong sao khi ra trường tôi có thể mang em về nhà và hãnh diện nói với bố mẹ: "Đây là người yêu con".
Tôi biết mình là một thằng đểu khi bỏ em vào lúc em cần tôi nhất... (Ảnh minh họa)
Tuy nhiên cái gì đến cũng phải đến. Gia đình tôi không vừa ý với em. Với cái lý do nghe rất phong kiến: " Em và tôi không hợp tuổi". Lúc đầu khi cấm thì tôi bỏ qua tất cả, tôi cứ yêu và sẽ lấy em. Thế rồi khi mà gia đình tôi không phản đối nữa, thay vào đó tôi phải chịu trách nhiệm với quyết định của mình. Mọi người nghĩ tôi sẽ rất vui mừng, tuy nhiên tôi lại thấy sợ. Tôi sợ mai này em và tôi sẽ khổ. Tôi biết em yêu tôi và tôi cũng rất yêu em, nhưng "làm gì có thứ hạnh phúc nào không xây dựng trên nền tảng vật chất".
Bạn có tình yêu nhưng nó sẽ tồn tại bao lâu khi mà cuộc sống quanh bạn luôn luôn thiếu thốn đủ thứ? Vì vậy tôi quyết định chia tay. Tôi yêu em và tôi không muốn em khổ. Em rất buồn vì chúng tôi chia tay. Tôi cũng cũng có vui đâu. Tôi đã khóc rất nhiều cho tình cảm của hai đứa tôi. Tôi biết mình là một thằng đểu khi bỏ em vào lúc em cần tôi nhất. Em và tôi cùng ra trường, công việc thì chưa ổn định em cần một bờ vai để tựa thì cũng là lúc tôi ra đi. Giới sinh viên có câu: "Mùa ra trường cũng là mùa chia tay", trước kia tôi không đồng tình với ý kiến này. Thế mà tôi lại là người... Tôi thật khốn nạn. Giờ đây khi mà đã chia tay, trong tôi lúc nào cũng mong em hạnh phúc, tôi không còn bên em để làm bờ vai vững chắc cho em tựa vào nhưng tôi khẳng định rằng tôi luôn bên em. Quan sát từng bước đi của em và mong em sẽ tìm được một bờ vai khác vững chắc và ấm áp. Xin lỗi em yêu!!!
vanson.87.tm@gmail.com (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Đừng để em cô đơn Sự chân thành, mộc mạc của anh đã chiếm lấy trái tim em... (Ảnh minh họa) Mình yêu nhau 5 năm mới cưới. Ngày cưới em đẹp dịu dàng, anh hãnh diện. Em đợi chờ cuộc sống lứa đôi hạnh phúc trong tình yêu thương vô bờ bến. Anh vốn là người ít nói, bên em anh trìu mến, thân thương đến lạ...