Vợ “đẩy” tôi đến với người tình
Tôi hốt hoảng khi phát hiện ra vợ mình mặc một bộ quần áo suốt 4 ngày liên tục.
Tôi là một người đàn ông “lăng nhăng” khi có bồ nhí ở ngoài. Chắc hẳn ai cũng nghĩ do tôi cố ý mèo mỡ với người đàn bà khác để mặc vợ con ở nhà… nhưng đâu ai hiểu được nỗi khổ tâm của tôi?
Người tình luôn nhường cho tôi những suất cơm ngon (Ảnh minh họa)
Mối tình 5 tháng của tôi kết thúc bằng một đám cưới viên mãn, cả hai chúng tôi đều hạnh phúc với những gì mình có. Nhưng lẽ do đám cưới quá nhanh nên tôi và em chưa có nhiều thời gian tìm hiểu để biết tất cả về nhau.
Nhiều người có thể yêu nhau vài năm nhưng không thể sống với nhau vài tuần, tôi và em cũng vậy. Những ngày yêu nhau, em và tôi rất hạnh phúc, chúng tôi có những kỷ niệm tình yêu ngọt ngào khiến nhiều người ganh tị. Nhưng… em và tôi có lẽ chỉ có thể là người yêu chứ không thể thành vợ chồng.
Hai ngày sau khi kết hôn, tôi tá hỏa khi phát hiện em để nguyên một đống quần áo dưới gầm giường. Khi tôi hỏi thì em bảo rằng: “Mỗi bộ đồ em mặc ít nhất là 4 ngày mới giặt”. Với vai trò là người chồng mới cưới, tôi tình nguyện giặt đồ giùm em như một bổn phận.
Sang ngày thứ 3 sau khi kết hôn, tôi phát hiện ra tài nấu ăn của em cực kỳ dở tệ, và đau đớn hơn khi tôi biết những món ăn trước đây em nấu cho tôi đều là do mẹ em chuẩn bị. Khi bị bóc mẽ chuyện đó, em lạnh lùng đáp: “Phụ nữ thế kỉ 21 đâu cần phải làm những việc bếp núc như vậy nữa? Phụ nữ phải cần tự do chứ?”.
Nhiều lần tôi đã thủ thỉ bên tai em rằng, tôi cần một người vợ có thể đảm đương được mọi công chuyện, phụ nữ thì nên yên bề gia thất lo cho chồng con, chứ không cần phải giỏi ở ngoài xã hội. Thế nhưng em một mực phản đối vì cho rằng: “Nam nữ bình đẳng”.
Không những thế, trong chuyện “yêu”, em cũng chẳng sành sỏi hơn bao nhiêu. Em lúng túng trong từng động tác, em cổ hủ với những suy nghĩ riêng mình.
Sau khi cưới được 1 tháng, tôi như người mất hồn, chỉ biết vùi mình vào công việc suốt ngày thâu đêm… và rồi cô ấy đã đến bên tôi.
Trong một lần ở lại công ty làm đêm, cả văn phòng chỉ còn tôi và cô ấy, cô ấy đã nhường phần cơm chiều của mình cho tôi. Những ngày sau vẫn thế, cô ấy vẫn dành cho tôi phần cơm được chuẩn bị kỹ càng ở nhà.
Video đang HOT
Cũng chính vì thế nên tôi lại càng tích cực ở lại công ty làm đêm vì dù sao ở công ty cũng có người nấu cơm cho tôi ăn, còn khi về nhà, tôi lại phải ăn cơm hộp vợ mua.
Chuyện gì đến rồi cũng đến… tôi đã “đổ gục” trước sức hấp dẫn của người tình, bằng tài nấu nướng, sự đảm đang của cô ấy. Không những thế, cô ấy ăn nói rất dịu dàng, nhà cửa lúc nào cũng ngăn nắp.
Nhiều đêm tôi lặng người suy nghĩ, tôi biết rằng mình đã sai nhưng con đường sai trái mà tôi bước đi có lẽ cũng do chính vợ tôi đã đẩy đến đó. Làm sao tôi có thể chịu được cảnh về nhà nhìn ngôi nhà bừa bộn, một tổ ấm không bao giờ “ấm” mà chỉ là sự lãnh lẽo. Vợ cũng chưa bao giờ nấu cho tôi được một bữa ăn ngon, thay vào đó là những suất cơm hộp để em có nhiều thời gian chat facebook cùng bạn bè.
Tôi cần một tổ ấm đúng nghĩa của nó và cần một người phụ nữ có thể chăm lo cho tôi chứ không phải chỉ là trên danh nghĩa. Tờ giấy ly hôn đã được tôi ký sau 1 năm kết hôn khi tôi đã có con với người tình.
Vợ tôi đã rất xót xa khi biết được sự thật đó. Nhưng tôi chỉ biết im lặng nghe những lời trách móc từ em, từ họ hàng, dư luận. Nhưng có lẽ, không ai hiểu được nổi khổ tâm của tôi.
Chính sự vô tâm, hời hợt của vợ đã đẩy tôi đến gần hơn với người tình của mình,
Theo 24h
Trong một văn phòng, có 3 người yêu nhau
Anh và cô ấy lén lút với nhau bao giờ tôi cũng không hay nhưng một lần nữa tôi nghe những lời đường mật của anh mà bỏ qua chuyện đó, tin là anh không có gì.
Người ta cản nhưng tôi vẫn yêu người cùng công ty
Câu chuyện của tôi như một tấn bi kịch của cuộc đời. Tôi không tin có ngày mình lại nhận được trái đắng như vậy mà trái đắng ấy không phải do tôi gây ra, do chính người chồng tôi yêu thương &'bang tặng' cho tôi, chồng ngoại tình với đồng nghiệp cùng công ty của chúng tôi.
Tôi yêu anh, yêu như chưa từng được yêu lần nào. Dường như mọi tâm huyết tôi dành cả cho anh. Trái tim tôi sẽ đau đớn lắm nếu như anh làm điều gì đó khiến tôi buồn. Tôi cảm nhận được tình cảm của mình. Ngày yêu tôi, anh cũng nói rằng, anh rất yêu tôi, và anh hứa sẽ mang lại cho tôi hạnh phúc.
Ngày đó, tôi bước chân vào công ty, còn chân ướt chân ráo. Vốn không phải cô gái mồm mép nên tôi rất sợ những môi trường mới, toàn người xa lạ, không ai để ý đến tôi. Anh, người đàn ông đã mang lại cho tôi sự yên tâm. Vì chính anh đã chủ động tiếp chuyện, cười vui vẻ với tôi. Anh còn rủ tôi đi ăn để tôi bớt bỡ ngỡ. Tôi nhớ như in những câu anh hay đùa rằng: "Những người mới vào đây là hay được anh nâng đỡ lắm đấy, nên em cứ yên tâm mà tin tưởng ở anh, đi ăn với anh, không phải lo gì". Câu nói đùa của anh đã khiến tôi ấn tượng với anh ngay từ ngày đầu ấy.
Từ đó, tôi coi anh như chỗ dựa tinh thần của mình. Tôi cứ hay mời anh đi ăn, tối tối còn hay rủ xem anh về chưa. Thật sự không phải tôi cố tình tiếp cận anh, chỉ là ở môi trường xa lạ, có một người đối tốt với mình, đương nhiên tôi phải trân trọng. Tôi cảm ơn lòng tốt của anh và cố gắng vun đắp tình cảm này, hi vọng mọi người trong phòng sẽ dần cởi mở với tôi.
Từ đó, tôi coi anh như chỗ dựa tinh thần của mình. Tôi cứ hay mời anh đi ăn, tối tối còn hay rủ xem anh về chưa. (ảnh minh họa)
Anh dẫn tôi đi các phòng, nói chuyện và giới thiệu tôi với các anh chị em, càng làm tôi cảm kích. Người ta hay trêu tôi với anh, họ bảo nhìn chúng tôi đẹp đôi, hay là ghép đôi. Anh cười bảo &'không, bọn tớ là đồng nghiệp'.
Nhưng chẳng hiểu thế nào, sự vô tình của người khác đã trở thành hữu ý. Tôi và anh lâu dần hay trò chuyện, đi đâu cũng dính với nhau như hình với bóng đã dần thành thói quen. Chúng tôi yêu nhau cũng từ đó. Anh biết tình cảm của tôi dành cho anh từ rất lâu rồi nên khi anh tỏ tình với tôi, anh biết là tôi sẽ nhận lời.
Tôi cảm ơn anh vì đã yêu tôi, đã nâng đỡ tôi. Người ta bảo không nên yêu người cùng công ty, thiệt thòi lắm, không được tư do. Tôi thì không nghĩ thế, vì tôi thích được yêu anh, được mỗi ngày nhìn thấy anh và được anh đưa đón liên tục như vậy. Làm xong, chúng tôi lai hẹn hò. Tình cảm thật sự gắn bó, anh và tôi như một đôi uyên ương không thể rời xa nhau. Chúng tôi cưới nhau sau đó trước sự chứng kiến của rất nhiều đồng nghiệp, anh em. Mọi người cứ trêu chúng tôi là sau này đố đi đâu được một bước...
Cuộc hôn nhân hạnh phúc ấy sẽ gọi là trọn vẹn nếu như cuộc sống không có những biến đổi và lòng người không thay...
Cuộc hôn nhân hạnh phúc ấy sẽ gọi là trọn vẹn nếu như cuộc sống không có những biến đổi và lòng người không thay... (ảnh minh họa)
Chồng trắng trợn ngoại tình khi cô bồ cũng cùng công ty tôi
Tôi, một cô gái ngây ngô tin vào những lời đường mật của đàn ông để rồi, tôi nhận lại toàn là điều đau khổ. Tôi như bị mù quáng trong tình yêu của anh nên khi cưới anh, tôi vẫn nghĩ anh là người chồng tuyệt vời nhất trên thế gian này mà ông trời đã ban tặng cho tôi. Có được anh tôi thấy mình may mắn hơn những cô gái khác, tôi cảm kích vì trái tim anh đã dành cho mình.
Cưới nhau, tôi có con. Một cô con gái xinh xắn mà ai nhìn cũng thích. Tôi có một gia đình hạnh phúc, có một người chồng vui vẻ, tốt bụng và cũng có vẻ thành đạt... Chúng tôi làm cùng công ty, cũng hiểu rõ công việc của nhau. Tôi có năng lực, thật sự là như vậy, thậm chí còn hơn cả anh nên làm lâu năm, tôi được cất nhắc một vị trí quan trọng dù không phải là lớn. Anh cũng đi làm, cũng có vị trí của mình. Vợ chồng không cùng công việc nhưng ngồi chung phòng...
Ngày ngày chúng tôi đi với nhau, đưa đón nhau, và trở nhau về, có lẽ việc đó đã khiến anh cảm thấy nhàm chán. Tôi cũng nghĩ, như thế này sẽ kiểm soát được chồng, chẳng lo anh ngoại tình. Chị em cũng cười bảo, có khi như thế chồng lại chán tôi... Họ bảo khéo chồng ngoại tình với đồng nghiệp cũng nên, họ định nói đùa thôi...
Tôi không tin là chồng mình có thể ngoại tình với ai vì lúc nào tôi cũng kè kè bên cạnh anh. Thế mà, một ngày tôi bỗng phát hiện, anh đang lén lút chát yêu đương với một người con gái trên Faceboo. Nhìn vào tên Facebook thì người này đúng là đồng nghiệp của tôi, ở ngay trong phòng này. "Trời ạ, anh làm cái quái gì vậy", giọng tôi hét lên the thé, tất cả mọi người quay sang nhìn tôi. Tôi không nói gì, mặt nặng mày nhẹ về chỗ. Từ lúc đó, tôi không làm được việc gì ra trò.
Nghĩ cũng đúng, anh ngoại tình thì sao lại ngoại tình ngay trong phòng, tôi cũng không dám tin là anh lài làm thế, vì như vậy sẽ rất lộ liễu. (ảnh minh họa)
Suốt những ngày sau tôi suy nghĩ về hành động của anh. Anh bảo "em cứ đa nghi, anh làm sao mà dám vớ vẩn với ai, nhất là người trong công ty này. Anh có điên đâu mà lăng nhăng với em cùng phòng, chỉ là trêu đùa thôi".
Nghĩ cũng đúng, anh ngoại tình thì sao lại ngoại tình ngay trong phòng, tôi cũng không dám tin là anh lài làm thế, vì như vậy sẽ rất lộ liễu. Nhưng mỗi lần nhìn cô gái xinh đẹp ấy, cao ráo điệu đà ấy, tôi lại thất bất an trong lòng. Cô ấy mới vào công ty, xinh đẹp dịu dàng lắm, ăn nói dễ nghe lắm, có khiếu ngoai giao nên được lòng các chị, không giống như tôi trước đây...
Anh và cô ấy lén lút với nhau bao giờ tôi cũng không hay. Một lần nữa tôi nghe những lời đường mật của anh mà bỏ qua chuyện đó, tin là anh không có gì. Cho đến một ngày, anh nói hẹn bạn đi cà phê, tôi nghi ngờ nên theo anh, hóa ra là anh hẹn cô ta vào nhà nghỉ. Tôi choáng váng đầu óc. Tôi không thể nào làm chủ được bản thân mình, tôi đã gọi điện cho anh, vạch mặt anh và nói anh không ra gì. Kẻ bỉ ổi như vậy, dám lừa tôi còn ngoại tình trắng trợn với người đàn bà trong phòng tôi, làm sao tôi chịu được...
Anh và cô ấy lén lút với nhau bao giờ tôi cũng không hay. Một lần nữa tôi nghe những lời đường mật của anh mà bỏ qua chuyện đó, tin là anh không có gì. (ảnh minh họa)
Sau hôm đó, tôi yêu cầu anh từ bỏ ngay chuyện này, như thế may ra còn cứu vớt được cuộc hôn nhân. Anh hứa sẽ không quan hệ với cô gái này nữa, nhưng làm cùng công ty, làm sao mà yên tâm được. Tôi giám sát anh nhiều hơn nhưng cuộc sống như vậy làm tôi thực sự thấy mệt mỏi. Tôi chán lắm, tôi chẳng muốn tiếp tục nhìn thấy cô bồ của chồng ở ngay trong phòng tôi. Vợ chồng tôi căng thẳng, còn cô bồ dửng dưng, tỏ ra rất khoái chí vì đã có vẻ chiến thắng tôi. Không biết mọi người có hiểu chuyện gì xảy ra không nhưng nếu ai tinh ý sẽ biết đó là chuyện gì...
Tôi cho anh cơ hội, nhìn con gái xinh xắn dễ thương tôi không đành lòng ly hôn. Thế mà đúng là chứng nào tật ấy, anh không từ bỏ, anh vẫn lén lút quan hệ với cô này và anh bảo &'đàn ông chơi bời tí không sao, em cho anh chơi một tí'. Tôi tức ói máu lên cổ, tôi yêu cầu anh ly hôn thì anh bảo không, anh không đời nào bỏ vợ con. Thật ra, không phải vì tôi không đơn phương ly hôn được, mà vì tôi cũng không muốn con tôi chịu cảnh khổ đau. Tôi sống như người vô hồn bên chồng nhưng chướng tai gai mắt quá, tôi buộc phải chuyển công ty, tìm chỗ làm việc mới vì không thể nào chịu được bộ dạng của cô bồ...
Bây giờ thì ai cũng biết chuyện vì từ khi tôi đi, hai người công khai. Chồng tôi trơ trẽn vô cùng, anh ta vẫn ngọt ngào với vợ, nịnh vợ, này kia với vợ nhưng không bỏ bồ. Anh ta coi tôi là công cụ của anh ta sao?
Tôi ra ngoài làm, cũng có thu nhập, tôi có thể tự nuôi con, tính ra ly hôn cũng được. Nhưng không hiểu sao lòng tôi lại còn yêu người đàn ông đê tiện này nên chẳng thể ly hôn. Tôi đã quá si tình, quá ngu muội. Ai cũng bảo tôi dở hơi, một kẻ đê tiện, yêu một cô bồ trong phòng làm việc, cùng công ty với cả hai vợ chồng thì quả là kẻ quá đê tiện rồi, tôi còn níu kéo làm gì. Tôi đang phân vân quá, vì chuyển ra ngoài tôi cũng mặc xác mọi việc, không cần bận tâm nữa. Tôi có nên ly hôn không vì tôi sợ con khổ lắm và căn bản tôi còn yêu anh ta. Phải làm sao bây giờ?
Theo Khampha
Từ bao giờ tôi đã yêu cô đồng nghiệp Ở cái xã hội mà chuyện ngoại tình như cơm bữa, tôi luôn cảnh giác với những lời tán tỉnh của thiên hạ. Chưa một lần tôi nghĩ đến một người phụ nữ nào ngoài vợ. Tình cảm tôi dành cho vợ không phải là thứ tình yêu cuồng si, mê muội hay là thứ tình cảm mãnh liệt tới mức mà không...