Vợ đau dạ dày thứ 7 nào cũng đến phòng khám
Vợ tôi người đã gầy thì chớ lại còn mắc bệnh dạ dày đến khổ. Mấy lần nhìn cô ấy đau bụng quằn quại mà tôi xót vợ vô cùng. Hơn 1 năm nay vợ tôi đi điều trị các kiểu rồi mà chưa thấy khỏi bệnh.
Khám ở nhiều nơi, bệnh viện này kia đủ cả rồi đợt nọ không biết ai giới thiệu vợ tôi tìm đến phòng khám của bác sĩ Tuấn. Sau 1 tháng điều trị, vợ tôi đỡ rất nhiều.
Thấy vợ dần khỏi bệnh tôi mừng lắm, định bao giờ vợ khỏi hẳn tôi sẽ đến cảm ơn vị bác sĩ đấy. Cứ theo lịch trình điều trị thì thứ 7 nào vợ cũng đến phòng khám điều trị đều đặn. Không biết bác sĩ đó chữa trị kiểu gì cho vợ mà tối nào về cô ấy cũng mệt lả người, chân tay bủn rủn và không cho tôi ngủ chung mới lạ. Hỏi thì vợ bảo bác sĩ nói đau dạ dày phải kiêng chuyện chăn gối.
Thương vợ, tôi cũng chẳng làm thắc mắc gì cả mà để yên cho cô ấy nghỉ ngơi. 1 tuần trôi qua nhưng thường lệ thứ 7 vợ tôi lại đến phòng khám. Vào dọn qua cái phòng thấy quyển sổ khám bệnh của vợ đặt trên bàn trang điểm, tôi đoán ngay là cô ấy đi vội lại quên cầm theo rồi. Đi khám mà không mang theo sổ thì làm ăn gì chứ? Gọi cho vợ thì cô ấy không bắt máy, thôi thì tôi mang đến đó cho vợ cũng được dù sao hôm nay tôi cũng rảnh mà.
Mấy lần nhìn cô ấy đau bụng quằn quại mà tôi xót vợ vô cùng (ảnh minh họa)
Bình thản mang sổ đến phòng khám, tôi thấy lạ vì chẳng thấy lễ tân hay y tá đau cả. Cửa phòng khám vẫn mở mà chẳng thấy ai đâu. Nghĩ chắc có ca điều trị đặc biệt nên phòng khám đã huy động toàn bộ nhân viên vào trong làm việc. Tò mò vào bên trong, thử xem các bác sĩ đang làm gì thì tôi thấy túi xách của vợ vứt ở ngoài ghế mà người không thấy đâu.
Hé cửa phòng rồi cả tấm rèm trắng lên xem có gì bên trong tôi á khẩu, đứng tim khi thấy vợ cởi hết đồ nằm trên giường bệnh còn tay bác sĩ kia thì nhảy lên người vợ tôi.
Trời ơi, vợ tôi đến đây điều trị đau dạ dày hay để gã bác sĩ kia thỏa mãn thế kia? Bị gã đó làm nhục nhưng vợ tôi vẫn để yên và còn vui vẻ hợp tác với hắn ta trong chuyện này với gương mặt rất thỏa mãn thế kia? Sốc trước gì mắt thấy tai nghe tôi không thể tin đây là sự thật. Bảo sao vợ tôi chịu khó đến đây khám bệnh và hôm nào về người cũng mệt lả, chân tay bủn rủn thế này.
Video đang HOT
Giận lắm, căm tức lắm nhưng tôi cố giữ bình tĩnh mà nghĩ kế đánh ghen thông minh. Giờ lao vào đánh ghen thì cùng lắm cũng chỉ cho gã kia vào cú đấm mà thôi. Tôi muốn hắn ta phải khuynh gia bại sản, bị người đời cười nhạo. Chứ đánh ghen theo cách kia thì thông thường quá. Bần thần suy nghĩ 1 lúc tôi vội rút điện thoại ra vào facebook của vợ quay live stream cảnh nóng nỏng này và tiện thể làm người thuyết minh, giới thiệu bộ phim không lời này luôn.
Tay bác sĩ làm gì vợ tôi thế kia (ảnh minh họa)
Quay chừng 1 phút, nghĩ như thế đã đủ tôi cười khẩy rồi bước ra ngoài cửa phòng khám la làng lên để gây chú ý cho mọi người.
- Ối làng nước thiên địa ơi, vào phòng khám này mà xem gã bác sĩ kia đang cướp vợ tôi. Hắn ta ép vợ tôi làm “chuyện ấy” để thỏa mãn dục vọng của mình.
Thấy vậy mọi người vội ùa vào bắt quả tang vợ tôi và gã bác sĩ kia đang ân ái với nhau. Chứng kiến cảnh đó, mọi người phẫn nộ lắm mà lôi tay bác sĩ ra đánh cho 1 trận nhừ tử và ném những thứ dơ bẩn vào người hắn ta. Đánh chán tay, ai đi về nhà người nấy thì lúc này tôi mới lộ mặt.
- Chào anh, đi ăn vụng bị người ta bắt được anh thấy vui chứ? Tiết lộ cho anh hay, chính tôi là người đã đứng sau giật dây làm chuyện này đấy. Tưởng ngủ được với vợ tôi là ngon à, đời này không ai cho không cái gì đâu.
- Anh ơi, chết rồi, chết thật rồi. Sao máy em lại phát live stream cảnh nóng của 2 đứa mình lên mạng thế này? Vợ tôi đầu tóc bù xù, cầm điện thoại lao ra bảo tay bác sĩ nhưng khi nhìn thấy tôi có mặt ở đó thì vợ tái nghét mặt lắp bắp.
- Anh… anh tới đây làm gì?
- Tới đây xem cô khám bệnh thế nào. Đoạn live stream đó là tôi phát đấy. Vui chứ, ngoại tình á không đơn giản thế đâu. Đấy, giờ tôi để cô tự do cô muốn đi theo gã này thì đi đi. Người vợ lăng loàn như cô tôi không cần nữa.
- Anh, đừng vứt bỏ em như vậy? Cho em cơ hội sửa sai đi anh, em sai rồi.
- Kể cũng lạ thật đấy, cứ ngoại tình rồi xin tha thứ nhưng tha thứ xong ngựa quen đường cũ thì tính sao bây giờ. Xin lỗi cô, tôi không đủ vị tha mà làm điều đó.
Hất tay vợ ra tôi đi thẳng về nhà mà lòng đau đớn tột độ. Có thể hôm nay tôi đã khiến 2 người đó mất hết tất cả, nhưng tôi không hề thấy vui chút nào cả bởi cú sốc cực lớn này. Ngẫm lại thấy việc tôi làm có hơi ác nhưng sau tất cả tôi muốn vợ và gã kia nhận ra sai lầm và bài học của đời mình. Chỉ có kẻ ngu mới phản bội nửa kia đi ngoại tình!
Biết lý do chị dâu ép con cùng chết nhưng ba năm rồi tôi không dám nói vì quá sợ
Đã 3 năm trôi qua nhưng mặc cảm tội lỗi trong tôi vẫn chưa hết. Chị dâu tôi đi tới đường cùng là do tôi và do cả mẹ...
Hôm nay vô tình đọc được bài viết Bí mật trong cuốn nhật kí của người vợ đột ngột tự tử khi vừa sinh con được 7 tháng, tôi bật khóc luôn vì quá sợ. Ba năm trước, tôi cũng đã đẩy chị dâu của mình vào tình trạng này. Có điều, chị không ra đi một mình mà trong cơn cùng quẫn, chị ép con cùng chết. Cháu tôi khi đó mới được 4 tháng tuổi.
Hai mẹ con chị mất trong ngày mưa tầm tã, anh trai tôi như hóa điên, đứng ngoài sân khóc khàn tiếng. Tôi sợ tới mức lên cơn động kinh, người co giật, sùi bọt mép dù ý thức vẫn rất tỉnh táo. Tôi biết rõ chính mình là người gây ra chuyện này.
Chị và anh tôi yêu nhau 2 năm thì nên vợ nên chồng. Chị dâu không phải người nhanh nhẹn nhưng rất chăm chỉ, ít nói, tính tình tốt nhưng không hiểu sao tôi thấy rất ghét, không tài nào vừa mắt nổi. Chị dâu làm việc ở ngân hàng, rất bận nhưng lúc nào cũng chu toàn cơm nước, tôi thì thất nghiệp ở nhà nhưng không bao giờ động vào việc gì. Đến lúc chị bầu bí, tôi cũng không giúp gì hết. Có lần chị đã nói với chồng nhưng anh trai bênh tôi nên quát lại vợ. Biết việc đó tôi hả hê lắm, càng lấn tới bắt nạt chị dâu.
Chị dâu đẻ mổ nhưng nghỉ được 7 ngày là lại bắt đầu cơm nước, giặt giũ, trông con. Mẹ tôi vẫn đi làm nên không giúp được gì, tôi thì không thích trẻ con, lại thêm ghét chị dâu nên cũng coi như không có. Mẹ tôi không quý cháu vì "nhìn nó chẳng có nét nào của nhà này. Đẻ gì mà không khéo, con xấu quá, người ngắn lại còn đen". Chị dâu nghe vậy chỉ im lặng, không nói gì.
Hàng xóm cũng xì xào chuyện này, tôi vin vào mà bóng gió chị ngoại tình, đẻ ra một con "tu hú". Anh tôi không bênh vợ mà lại dường như đồng ý với điều tôi nói. Khi bé con được 2 tháng tuổi, chị dâu ốm mệt nên chỉ trông con mà không nấu nướng, giặt giũ được nữa. Lúc này tôi đành miễn cưỡng làm.
Suốt một tháng trời, chị tôi chỉ được ăn cơm, đậu rán và trứng tráng, ít canh rau ngót. Thực đơn duy trì như vậy không thay đổi vì tôi ngại nấu. Có vài lần chị đề nghị được đổi món nhưng tôi không để tâm. Có lẽ ăn uống không ra sao nên sữa không về, thằng bé phải uống sữa công thức nên mẹ tôi lại có dịp quát mắng.
Anh tôi ít khi ở nhà, về thấy chuyện cũng im lặng mà không làm lớn vì sợ cãi nhau. Anh động viên vợ chờ con cứng cáp rồi sẽ cho về ngoại ở vài tháng. Chị gật đầu đồng ý, không nói gì thêm.
Trước khi chị dâu tự tử, tôi đã thấy ở chị nhiều điểm bất thường. Cả ngày chị gần như không nói một câu nào, con khóc không dỗ, có lúc đang bế tự nhiên thả tay cho thằng bé ngã xuống giường. Có lần đi ngang qua phòng, tôi thấy chị rũ rượi ngồi cuối giường, con ngã dưới nền khóc váng trời mà chị không nói gì. Lúc đó, tôi đã nghĩ chị dâu bị điên rồi nhưng không nói cho ai biết.
Chỉ trong khoảng một tháng, chị xuống cân trầm trọng, người nhợt nhạt, nồng mùi sữa pha mùi mồ hôi, đầu tóc bù xù. Lần nào vào phòng ngó cháu, mẹ tôi cũng bịt mũi nói: "Mày bẩn thế là định giết con phải không". Anh tôi thấy vợ như vậy cũng có ý khiếp hãi, chỉ đảo vào chơi với con một chút rồi lại lên cơ quan dù hôm đó là ngày được nghỉ. Tôi biết anh mình vẫn hay bịa phải trực để đi uống bia, chơi điện tử với bạn. Có lần bạn bảo anh ở nhà mà chăm vợ đẻ, anh tôi nói: "Có thế giới này có mình vợ tao đẻ chắc? Chăm có đứa con có gì đâu mà không lo được".
Cả nhà tôi không một ai quan tâm, chia sẻ với chị. Chị tôi chết không để lại dòng nhật kí nào, chỉ có tin nhắn duy nhất lưu lại trong mục thư nháp: "Tôi như người lạ trong ngôi nhà này". Tôi đọc xong thì xóa ngay lập tức, không khóc nổi vì quá sợ.
Anh tôi bảo chị có chết 10 lần hay 100 lần cũng không được ai tha thứ vì nhẫn tâm ép con chết cùng nhưng tôi thì thấy tôi có chết 10 lần hay 100 lần cũng không đền được tội này. Đến giờ người ta vẫn đoán già đoán non về cái chết của chị, chỉ có tôi là biết lý do nhưng tôi không dám nói. Tôi rất sợ, chắc quả báo sẽ sớm gõ cửa cuộc đời tôi...
Theo Afamily
Ngượng chín mặt vì vợ vô duyên đem cả "chuyện ấy" ra khoe Mấy ông bạn được đà đem "chuyện ấy" của vợ chồng tôi ra đoán già đoán non, trêu chọc đủ đường. Tôi vẫn ngồi đấy cười nói, nhưng ngượng chín mặt và tức giận vô cùng. Tôi đã lấy vợ gần 4 năm và có một cô công chúa 2 tuổi vô cùng dễ thương và kháu khỉnh. Vợ tôi có nhan sắc...