Vợ của chồng tôi (Phần 1)
Cô chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ phải đi đến bước đường này. Đúng như Tuấn nói, cô không thể để người khác sắp đặt mình như thế.
Tại căn biệt thự ở ngoại ô thành phố, một đám cưới đang diễn ra. Khách tham dự tới rất đông, đa số đều là những người giàu có, ăn vận sang trọng và lịch thiệp.
Ai cũng vui vẻ cười với nhau, cụng ly vang và trao đổi điều gì đó, nhưng chẳng ai biết được đằng sau bộ mặt tươi cười đó là cảm xúc gì. Cuộc sống đầy rẫy những điều dối trá, giả tạo, chúng ta mãi mãi chẳng thế biết được đâu là thật, đâu là giả, thế nhưng vẫn phải chịu đựng chúng.
Hương Ly ngồi xổm trong vườn, vẻ mặt rầu rĩ tột cùng. Cô co chân ôm lấy đầu gối, chiếc váy trắng bó sát này khiến cô khó chịu, ngay cả ngồi gấp chân lên cũng chật chội.
Một ly nước hoa quả được chìa ra trước mặt cô.
- Sao cô lại ngồi đây một mình vậy?
Hương Ly ngẩng lên, trước mắt cô là một người đàn ông trẻ tuổi. Giống như những người khác, anh ta trông có vẻ lịch sự và sang trọng. Hương Ly vội vang đưa tay lên lau nước mắt trên mặt.
- Không, không có gì. Tôi hơi… đau bụng một chút thôi. – Hương Ly nói dối.
Anh chàng ngồi xổm xuống bên cạnh Hương Ly. Cô tỏ ra ngạc nhiên khi người đàn ông sang trọng này lại bắt chước dáng ngồi thô tục của mình như vậy.
- Ngồi thế này hơi mỏi, nhưng mà khá tốt cho tiêu hóa đấy.
Cô trố mắt ra nhìn anh ta. Chàng trai vuốt tay xuống bụng mình, xoa thành một vòng tròn. Anh ta nheo mắt nhìn cô.
Có thể nói cho tôi nghe được không?
- Chuyện gì?
- Vì sao cô lại buồn bực như vậy?
Hương Ly cúi đầu. Cô mím môi, hai tay quấn lấy nhau. Có những chuyện mà có muốn cũng không thể nói ra, vì dù nói hay không thì cũng chẳng thể làm gì thay đổi được. Cô khẽ lắc đầu.
Chàng trai nghiêng đầu, chân thành chờ đợi như vậy mà chỉ đổi lại được cái lắc đầu khẽ khàng của người ta, anh cảm thấy hơi thất vọng. Anh nhổm lên, ấn Hương Ly ngồi bệt xuống đất còn mình thì ngồi xuống cạnh cô. Anh uống một ngụm nước hoa quả.
- Tôi không có bố mẹ, chỉ có một người dì, bà ấy nuôi tôi từ nhỏ. Mặc dù sống rất sung sướng, tiền bạc chẳng bao giờ thiếu, được cái tôi cũng thông minh cho nên sự nghiệp cũng ra gì đấy, thế nhưng tôi chẳng bao giờ có được một thứ.
- Tự do ư?
Chàng gật gù. Anh ngửa cổ lên trời, thở dài rồi quay lại nhìn Hương Ly.
- Đúng. Dì của tôi muốn tôi làm tất cả mọi thứ theo ý bà.
- Tôi cũng chỉ có một người chú. Ông ấy cũng sắp xếp mọi bước đi của cuộc đời tôi.
Chàng trai đưa cho Hương Ly cốc nước hoa quả uống dở của mình.
Video đang HOT
- Đừng như vậy. Đừng để người khác điều khiển mình. Chỉ cần cô không muốn, thì không ai có thể làm thế với cô.
Anh phủi quần, đứng dậy rời đi. Hương gọi với theo anh.
- Chờ chút, tên anh là gì vậy?
- Tuấn. – Anh nháy mắt với cô.
“Đừng như vậy. Đừng để người khác điều khiển mình. Chỉ cần cô không muốn, thì không ai có thể làm thế với cô”.
Tuấn rời đi được mấy bước thì một đám nhân viên nhao nhao chạy lại, ai cũng gọi ý ới tên của Hương Ly. Tuấn nghe ngóng một chút thì biết được, hóa ra cô dâu biến mất giữa chừng, ai cũng sốt sắng. Tuấn nghĩ ngợi một chút, rồi nhún vai bỏ đi. Không phải chuyện của anh.
Hương Ly trốn trong bụi cây một lúc lâu, tiếng gọi tên cô réo rắt ở bên ngoài. Cô bịt tai lại, giá như chỉ cần không nghe thấy thì sẽ chẳng cần phải trả lời, chẳng cần phải xuất hiện.
“ Đừng như vậy. Đừng để người khác điều khiển mình. Chỉ cần cô không muốn, thì không ai có thể làm thế với cô“.
Lời của Tuấn văng vẳng bên tai cô. Vì nợ tiền, chú của cô đã bán cô cho một triệu phú, bằng lòng để cô làm vợ bé của hắn. Cô chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ phải đi đến bước đường này. Đúng như Tuấn nói, cô không thể để người khác sắp đặt mình như thế.
Hương Ly giơ tay lên bịt miệng khi có một người nhân viên đến gần chỗ mình trốn. Cô lén lút kéo gấu váy mình vào sâu trong bụi cây, nín thở. Cuối cùng thì nhân viên cũng rời đi.
***
Đêm buông xuống, trời tối đen như mực. Một chiếc xe ô tô chạy rất nhanh trên đường cao tốc, hướng đến khu biệt thự ở ngoại thành.
Người phụ nữ ngồi ở ghế lái, gương mặt tràn đầy sự vui vẻ. Điện thoại trong cái hộc cạnh ghế lái đổ chuông, cô vươn tay lấy điện thoại nhưng lại lỡ làm nó rơi xuống sàn.
Cô chẹp miệng, cúi xuống để nhặt điện thoại, không ngờ khi ngẩng lên thì đã thấy mình lệch tay lái, đi sang làn đối diện.
Trước mắt cô, một chiếc xe tải lao tới, đèn pha chiếu vào mắt chói lóa. Cô giật mình, vội đưa tay lên che mắt, chân nhấn phanh và cố cua tay lái, nhưng chiếc xe không dừng lại. Cô nhận ra phanh xe có vấn đề, nhưng lúc này thì không còn kịp nữa.
Cô tránh được lưỡi hái tử thần của chiếc xe tải, nhưng lại va vào vách núi. Đau đớn ập đến xâm chiếm lấy toàn bộ ý thức của cô, và rồi mọi thứ chìm vào bóng tối.
***
Tuần rời khỏi bàn tiệc. Không khí ở đây khiến anh cảm thấy ngột ngạt quá. Cô dâu vẫn chưa được tìm thấy, vì vậy mặt ai cũng sưng sỉa lên, chú rể chính là ông già lắm tiền đang ngồi đực một chỗ, vừa quát tháo vừa chỉ trỏ.
Tuấn liếc nhìn ông ta rồi cười khẩy một cái. Điện thoại anh đổ chuông, là dì anh gọi tới.
- Vợ con ra nước ngoài rồi.
- Dì nói sao cơ? Sao cô ấy đi mà không nói gì với con?
Tuấn vừa ngạc nhiên, vừa lo lắng. Từ trước đến giờ, vợ anh làm gì cũng thông báo với anh cả, làm sao lại có chuyện cô ấy tự ý ra nước ngoài mà không báo trước tiếng nào?
- Nó chỉ gửi tin nhắn báo cho dì như vậy. Dì cũng không biết. Dì không liên lạc được cho nó.
Tuấn càng rối hơn. Cô ấy đi đâu được cơ chứ?
***
Hương Ly đợi mãi, trời cuối cùng cũng tối. Cô lén chui ra khỏi bụi cây và tìm cách chạy ra khỏi khu biệt thự này.
Tiếc thay, vì là cô dâu nên cô dường như là người nổi bật nhất cả khu nhà, chẳng ai nhìn thấy mà lại không nhận ra cả. Chưa ra đến cổng, Hương Ly đã bị phát hiện. Cô hốt hoảng chạy ra khỏi căn biệt thự, tháo cả giày cao gót ném đi để có thể chạy được nhanh hơn.
Tuấn ngồi trong vườn, nghe thấy tiếng nhốn nháo ở bên ngoài, nhưng anh chẳng còn hơi sức đâu để quan tâm điều này nữa.
Một đám người đuổi theo Hương Ly. Cô cô gắng chạy ra đường lớn để bắt xe, chỉ cần có thể đi khỏi đây thôi, không ai có thể ép buộc cô làm điều mà cô không muốn nữa. Chiếc váy cưới kiểu dáng công chúa với cái lồng sắt nặng trịch ở bên trong như kìm chân cô lại. Hương Ly càng cuống hơn, cô vội vàng tháo cái lồng ra vứt đi, chỉ mặc chiếc quần nịt và tiếp tục bỏ chạy.
Đám người đuổi theo ở phía sau đang vừa chạy vừa gào thét.
Đột nhiên có người nắm lấy tay cô, kéo cô vào một ngã rẽ và bịt miệng cô lại.
- Nếu không muốn bị người ta bắt lại thì im miệng đi.
Hương Ly mặc dù hoảng lắm, nhưng vẫn gật đầu. Dù sao cũng vẫn tốt hơn là bị bắt về làm vợ một lão già khú đế.
Đó là một người phụ nữ ngoài năm mươi tuổi, vẻ sang trọng toát lên trên từng cử chỉ của bà, nhưng hành động của bà lại chẳng thể nói được rằng liệu bà có phải một người tử tế hay không.
Cả hai người chờ cho đám đông chạy qua, Hương Ly mới xoay người lại nhìn xem ai là người đã giúp mình. Đó là một người phụ nữ ngoài năm mươi tuổi, vẻ sang trọng toát lên trên từng cử chỉ của bà, nhưng hành động của bà lại chẳng thể nói được rằng liệu bà có phải một người tử tế hay không.
Người phụ nữ dắt Hương Ly đi về phía chiếc xe ô tô của mình và khởi động xe, đưa co đi xa khỏi căn biệt thự đáng sợ kia.
Hương Ly ngồi trên xe, trong lòng vẫn như có lửa đốt.
- Bà là…
- Tôi là ai không quan trọng. Cô chỉ cần biết, tôi có thể giúp cô thoát khỏi cái đám cưới mà cô không muốn này.
Người phụ nữ vừa lái xe, vừa trả lời.
- Làm sao mà bà biết.
- Cô bị ngốc hay sao? Chẳng có cô dâu nào muốn lấy chồng mà lại bỏ chạy cả. Thế nào, cô có muốn nghe đề nghị của tôi không?
Hương Ly hoài nghi nhìn bà ta, nhíu mày. Dù ngốc đến mấy cô cũng biết rằng, chẳng ai cho không ai cái gì bao giờ. Nếu như bà ấy có thể giúp cô, vậy thì đối với bà ấy, cô có giá trị lợi dụng. Nhưng vẫn còn tốt hơn là lấy lão già kia, đúng không?
- Đề nghị gì?
- Biến thành một người khác. Đóng giả cháu dâu của tôi.
Hương Ly tá hỏa. Đóng giả một người khác ư? Việc này so với việc làm vợ bé của người ta thì có gì khác nhau?
Theo eva.vn
Có cuộc sống hôn nhân hào nhoáng, nhìn vào ai cũng mơ nhưng chỉ 'trong chăn' mới biết...
Nhìn bề ngoài, gia đình tôi có vẻ hạnh phúc nhưng hiếm ai biết đằng sau vẻ hào nhoáng đó là điều gì.
Dave và tôi đã kết hôn được hơn ba năm. Cả hai đều mong mỏi sự xuất hiện của những đứa trẻ trong gia đình nhưng với tình hình tài chính hiện tại là điều không thể. Khi nghe điều này, bất cứ bạn bè hay người thân nào của chúng tôi cũng đều vô cùng ngạc nhiên bởi nhìn bề ngoài, gia đình chúng tôi rất khá giả. Thế nhưng, mọi người không biết rằng đã từ lâu chúng tôi luôn đau đầu với các khoản nợ nần mà cả hai đã lún sâu.
Công việc hiện tại của chúng tôi liên quan tới kinh doanh và thu nhập thực tế phụ thuộc vào hoa hồng từ sản phẩm bán được. Chúng tôi phải làm việc khá nhiều, thậm chí mang cả việc về nhà và dành phần lớn thời gian với những người khách hàng giàu có. Có lẽ mối quan hệ với giới khá giả khiến mọi người cho rằng cuộc sống của gia đình tôi rất sung túc. Tuy vậy, thay vì dành thu nhập cho buổi xem phim lãng mạn hay những món nội thất trong gia đình, cả hai lại phải đầu tư vào bộ quần áo sang trọng hay chăm chút cho ngoại hình hoàn hảo nhất. Dù hào nhoáng, đời sống thật sự của chúng tôi chẳng hề khá giả như người ngoài nhận định.
Những khoản nợ
Ảnh minh họa
Những sản phẩm chúng tôi kinh doanh hướng tới đối tượng khách hàng khá giả và để tiếp cận được họ, cả hai phải trở thành một trong số đó. Điều này lý giải cho việc cả hai dành phần lớn trong thu nhập cho vẻ bề ngoài. Khi chẳng thể trang trải đủ cho việc chi tiêu, cả hai quyết định vay nợ và sử dụng hình thức trả góp. Chúng tôi tin rằng khi chăm chỉ làm việc, chẳng mấy chốc cả hai sẽ sớm giải quyết những khoản nợ đó.
Lần đầu tiên tôi và Dave quyết định mua trả góp là chiếc xe ô tô để gặp đối tác. Dù khá tự tin khi ra ngoài, tôi vẫn nhớ cảm giác lo lắng mỗi khi tới tháng mà không gom đủ tiền trả. Những chi phí sinh hoạt vẫn không thể tạm dừng và liên tục trong khoảng một năm sau đó, cả hai chẳng thể chi tiêu một cách thoải mái.
Những buổi trò chuyện cùng đối tác trên bàn tiệc cũng tốn kha khá thu nhập của chúng tôi. Thay vì những bữa tối bình dân, ấm cúng, tôi phải chọn những nơi sang trọng và nổi tiếng trong khu vực. Tôi muốn khách hàng có ấn tượng tốt với mình, đồng thời tự tin hơn khi trò chuyện về những hợp đồng lớn. Từ những lần đó, số âm trong tài khoản của tôi cứ tăng dần.
Khúc mắc trong mối quan hệ
Khi vấn đề tài chính làm cuộc sống ngột ngạt và không còn thoải mái, mối quan hệ của chúng tôi cũng không giữ được ngọt ngào và hạnh phúc như trước. Từ những việc nhỏ như chi phí cho sinh hoạt hàng ngày, những khoản tiền cuối tháng, đều dễ dàng trở thành chủ đề tranh cãi của hai chúng tôi.
Khi không tìm được tiếng nói chúng, cả hai nhanh chóng cảm thấy khó chịu khi đối tác chi quá nhiều tiền cho một người khách hàng mà chẳng mang lại lợi ích gì.
Ảnh minh họa
Không ít lần Dave cằn nhằn tôi hoang phí thu nhập vào những món quà tết cho khách hàng. Thế nhưng, đây là điều bắt buộc để duy trì khách hàng trung thành và thu hút người thân của họ sử dụng sản phẩm. Hẳn nhiên, những ngày sinh nhật, lễ cũng không thể thiếu những món quà tặng cho họ. Mâu thuẫn giữa cả hai ngày càng tăng và khi cả hai không thể chi trả các khoản nợ vào cuối tháng, những cuộc tranh cãi thường xuyên diễn ra.
Tìm kiếm lối thoát
Không dễ dàng gì thoát khỏi vòng tròn luẩn quẩn mà hiện tại chúng tôi đang mắc vào. Hầu như thu nhập hàng tháng của chúng tôi đều dành để chi trả những khoản vay trước đó. Càng ngày, cả hai càng lún sâu vào nợ nần và những cuộc tranh cãi xung quanh vấn đề tài chính. Nhìn bề ngoài, gia đình chúng tôi vẫn rất hoàn hảo với những con người lịch lãm, thường xuyên bàn công chuyện với giới thượng lưu tại nhà hàng sang trọng. Thế nhưng đằng sau lớp vỏ ấy, chẳng ai biết cuộc sống của tôi vô cùng tăm tối, chẳng thể nhìn thấy tương lai.
Theo docbao.vn
Mẹ chồng luôn cưng chiều dâu thứ nhiều tiền, nhưng chỉ dâu cả mới rõ bí mật động trời phía sau Nhìn Huyền trong tay bước vào khách sạn với người đàn ông khác, Hà không khỏi choáng váng. Hóa ra đây mới là sự thật về cô em dâu luôn được cưng chiều của nhà cô hay sao? Nhà chồng Hà có 2 anh em, chồng cô là anh cả và phía dưới còn một em trai ít hơn 3 tuổi. Vợ chồng...