Vợ cũ trở về khi tôi đã yên vị bên vợ mới
Sau 1 năm lấy Thi, tôi nhận ra, mình phải trở về với cuộc sống thực. Tôi không muốn Thi phải như cái bóng dật dờ bên lề cuộc sống của tôi.
ảnh minh họa
Đưa cái máy may về nhà bố mẹ vợ, tôi gửi lại tất cả những yêu thương nhờ họ cất giữ. Tôi phải có trách nhiệm với những con người đang bên tôi.
Kỷ niệm một năm ngày cưới cũng là lúc vợ tôi biết có thai. Hai vợ chồng tôi lo lắng. Chúng tôi muốn kế hoạch thêm mấy năm nữa, bởi chúng tôi chưa có một nơi nào an cư ổn định. Chỉ hai vợ chồng thì không sao, nhưng chẳng lẽ, có con rồi lại cứ kéo lê con từ nhà trọ này đến nhà trọ khác. Vợ bàn với tôi rồi bỏ dạy và làm may. Lương dạy học của vợ tôi ngày đó chưa đủ trả tiền cho một căn phòng trọ tồi tàn.
Cô ấy khéo tay nên được nhiều người đến may áo quần váy vóc. Những đồng nghiệp cũ của vợ biết hoàn cảnh của chúng tôi khó khăn cũng đã hết lòng tạo việc làm cho cô ấy. Họ đặt vợ tôi may hàng đồng phục cho học sinh. Cần may với số lượng nhiều, nên vợ nghe theo lời mấy người buôn vải, ra Quảng Ninh lấy hàng, buôn tận gốc bán tận ngọn để kiếm được nhiều tiền hơn. Hôm vợ đi, tôi đang đi công tác. Tôi về, chỉ có mẩu giấy để lại trên cái máy may con bướm. Thời ấy chúng tôi chưa có điện thoại, nên việc liên lạc với vợ là không thể. Tôi chờ vợ đến 1 tháng cũng không thấy vợ về. Tôi dò hỏi tung tích những người mà vợ tôi vẫn nhập vải vóc của họ nhưng vô vọng. Lo lắng cho vợ đến cồn cào nhưng không thể làm gì được. Sau 5 năm, cái máy may vẫn ở đó- bên cạnh cái bàn mà vợ vẫn soạn giáo án, nhưng vẫn không thấy tin tức của vợ. Bố mẹ vợ, cũng thường đốc thúc tôi nên tìm một người khác. Tôi mang theo tất cả những kỷ niệm của vợ rồi về quê.
Video đang HOT
Do mai mối của hai bên gia đình, tôi về quê lấy vợ mới – Thi – một người con gái do lỡ dại, bị bỏ rơi, đang có một đứa con 2 tuổi. Nhưng tình cảm với vợ cũ không thể nguôi. Những đêm nằm bên Thi, nhìn cái bàn may hình con bướm ở góc phòng ngay trước mặt, tôi nhớ vợ đến quay quắt.
Sau 1 năm lấy Thi, tôi nhận ra, mình phải trở về với cuộc sống thực. Tôi không muốn Thi phải như cái bóng dật dờ bên lề cuộc sống của tôi. Đưa cái máy may về nhà bố mẹ vợ, tôi gửi lại tất cả những yêu thương nhờ họ cất giữ. Tôi phải có trách nhiệm với những con người đang bên tôi.
Đến nay, khi tôi đã yên vị bên Thi, khi Thi đã có cái bầu được gần 5 tháng thì đùng một cái vợ cũ của tôi trở về. Vợ tôi đến nhà khi trời vừa sẩm tối. Tôi thảng thốt nhìn vợ cùng đứa con trai mà tôi chưa một lần chăm sóc. Thì ra cô ấy bị người ta lừa hết tiền và bán cho một người Trung Quốc. Đó là một người đàn ông vô sinh, tốt bụng. Khi biết cô có thai, ông đã hết sức chăm sóc, giữ gìn. Con chúng tôi vì vậy đã lớn lên rất đủ đầy. Người chồng của cô bệnh nặng rồi chết. Cô ấy đưa con trai trở về quê.
Nhìn đứa con trai giống tôi như đúc đang khép nép, lạ lẫm bên mẹ và tiếng cười của bé con – con riêng của vợ đang nũng nịu bắt tôi bế trên tay. Tôi thấy cuộc đời thật lắm trớ trêu!
Giờ đây, tôi vừa muốn được ở cạnh đứa con trai – giọt máu của tôi, tôi chưa một ngày nuôi dưỡng. Thêm nữa, tình yêu tôi dành cho vợ cũ như hòn than âm ỉ, bây giờ lại bùng lên, khiến tôi chỉ muốn ôm chặt cô ấy vào lòng, rửa trôi bao vất vả mà cô ấy đã phải gánh chịu. Nhưng đau đớn là tôi cũng không thể bỏ Thi – người phụ nữ với chiếc bụng to đang ngồi bên cạnh. Ai bảo có nhiều vợ là sướng? Riêng tôi, đó là một bi kịch. Lòng tôi giờ đang rối như tơ vò không biết phải làm sao!
Theo VNE
Nghĩa vợ chồng
Ngày anh bỏ chị đi theo người khác, trái tim chị như tê dại.
Hồi yêu nhau, anh thề, dù gì anh cũng không bao giờ xa chị. Nhớ lần hai đứa giận nhau, chị bỏ đi xa khiến anh phải tìm chị khắp nơi. "Cuộc sống của anh chẳng còn ý nghĩa gì nếu không có em bên cạnh". Nhìn ánh mắt đỏ hoe của anh, chị đã chùng lòng.
Sáu năm yêu nhau, anh chị kết hôn trong niềm hoan hỉ. Cuộc sống gia đình hòa thuận, ấm êm nhưng cũng không tránh được những bận cơm chẳng lành, canh chẳng ngọt. Chị vẫn là người vợ chỉn chu, vun vén cho tổ ấm hạnh phúc, còn anh cư mải miết với công việc mà anh đam mê. "Vợ có công chồng chẳng phụ", nghĩ vậy chị sẵn sàng hậu thuẫn để anh rộng đường thăng tiến. Chị đâu ngờ một ngày anh bỏ chị với đứa con gái đang bập bẹ học nói để đến với tình yêu mới: một cô gái trẻ trung, xinh đẹp và giỏi giang hơn chị. Chị đã sống những chuỗi ngày đau khổ, vật vã xen lẫn căm hận vì sự bội bạc của anh.
Gia đình anh cũng "từ" mặt anh từ ngày anh bỏ chị. Mỗi lần đưa cháu về thăm ông bà nội, nhìn mẹ chồng ôm cháu khóc rưng rức, chị lại hận anh nhiều hơn.
Nhưng thỉnh thoảng chị vẫn phải chạm mặt anh, đó là những khi anh đến thăm con. Dù không còn là vợ chồng thi anh vẫn là bố của con gái chị. Không có lý gì để chị tước đi quyền thăm nom con của anh. Cũng đã có lúc, trong đầu chị lóe lên ý nghĩ trả thù anh nhưng nhìn con, từ đôi mắt đến tâm hồn đều đang trong trẻo như giọt sương mai, chị không muốn nó bị vấy bẩn bởi sự ích kỷ của người lớn.
Rồi một ngày, số phận nghiệt ngã đã lấy đi đứa con gái mà chị hết mực yêu thương. Chị đổ gục và chẳng thiết tha với cuộc sống nữa. Nhưng những người thân yêu bên cạnh đã xốc chị dậy. Cũng kể từ ngày đó, anh không còn bất kỳ mối liên hệ nào với chị. Chị cười trong nước mắt: từ nay cuộc đời mình sẽ không còn phải dính dáng đến con người bội bạc ấy.
Vậy mà hôm rồi biết tin anh bệnh nặng, suốt đêm chị trằn trọc không ngủ. Cuộc sống của anh với người vợ mới chẳng mấy tốt đẹp. Từ ngày anh bị bệnh, vợ mới càng đối xử lạnh nhạt với anh. Việc trông nom anh trong bệnh viện, cô ta thuê khoán hẳn một cô hộ lý, còn cô ta dăm bữa nữa tháng mới ghé qua một lần. Nghĩ đến cảnh đêm hôm anh vò võ một mình trong bệnh viện với cảnh cơm niêu, nước lọ, nước mắt chị lại ứa ra.
Sáng sớm, thấy chị sửa soạn túi hoa quả đến thăm anh, em gái chị chua chat hoi:
- Chị vẫn còn định đến gặp con người bạc tình bạc nghĩa ấy ư?
Tim chị như thắt lại. Lặng im hồi lâu chị mới cất giọng:
- Vợ chồng một ngày cũng nên nghĩa, huống chi chị và anh ấy đã yêu nhau sáu năm, ba năm chung sống và có với nhau một đứa con. Dù anh ấy có lỗi với chị, dù tình yêu không còn, nhưng giờ anh ấy đang bị bệnh làm sao chị có thể coi anh như người dưng nước lã.
Theo VNE
Cựu Thủ tướng Ý Berlusconi bí mật tái hôn với người đẹp kém 49 tuổi Cựu Thủ tướng Ý Silvio Berlusconi, 77 tuổi, đã bí mật tái hôn với một "chân dài" kém ông 49 tuổi - ngôi sao truyền hình Francesca Pascale. Đây là lần thứ 3 ông Berlusconi cưới vợ. Cựu Thủ tướng Ý Silvio Berlusconi và người vợ mới Francesca Pascale. Ca sĩ Marythell Polanco, một người bạn thân của Francesca Pascale tiết lộ, cựu...