Vợ cũ ngày càng xinh đẹp khiến tôi thấy tiếc rẻ khi ngày đó đã ký đơn ly hôn
Ngồi trong quán cà phê, vợ cũ của tôi có vẻ rất bình thản không hề nhiếc móc hay ai oán tôi. Cô ấy xinh đẹp và quý phái vô cùng, khiến tôi ân hận và tiếc rẻ.
Cách đây 8 năm bố mẹ giục tôi lấy vợ, phần vì chán nản công việc phần vì bị người cũ phản bội nên tôi đã chẳng còn hứng thú gì chuyện yêu đương. Tôi về quê làm 1 thời gian thì bố mẹ giới thiệu cho 1 cô gái con của người bạn thân. Em hiền lành xinh xắn ngoan ngoãn, có học vấn và đang làm ở trên Hà Nội.
Thấy nói chuyện cũng hợp nên chúng tôi kết hôn ngay sau đó, cuộc sống gia đình ban đầu cũng hạnh phúc. Vợ giới thiệu cho tôi vào làm việc ở 1 công ty xây dựng, bố mẹ tôi rất vui mừng vì cả hai có công việc ổn định và được sống gần nhau. Cô ấy cũng đối xử với bố mẹ tôi rất tốt, lần nào về mẹ tôi cũng nói: “Mày tốt số lắm mới lấy được vợ ngoan vậy đấy con à”.
Lấy nhau được tầm 5 năm, có với nhau 1 cô con gái xinh xắn, lúc này gia đình tôi bắt đầu gặp nhiều sóng gió. Vợ bận rộn với công việc còn tôi đi theo công trình suốt ngày, có những lần đi đến gần nửa năm mới xong việc. Xa vợ con, thiếu thốn tình cảm cuối cùng tôi đã ngã vào tay người đàn bà khác. Trong khi ngày ngày vợ vẫn luôn nhắc nhở anh cố làm xong việc để trở về với mẹ con em nhé.
(Ảnh minh họa)
Tôi đã không chiến thắng nổi bản thân, có bao nhiêu tiền tôi đưa cho gái hết. Vợ tôi buồn khổ và khóc rất nhiều. Cô ấy khuyên ngăn đủ điều nhưng tôi hứa xong lại để đó. Tôi như bị bỏ bùa mê mẩn cô bồ kia đến mức quên lối về.
Video đang HOT
Ngày tôi về thăm vợ con, vợ gầy rộc đi, nhìn cô ấy mà tôi xót xa, con gái thì suốt ngày nói: “Bố đừng đi, bố ở nhà với con”. Gia đình tôi dường như hết hi vọng khi vợ bắt xe vào tận Tây Nguyên và chứng kiến cảnh trai trên gái dưới với cô bồ.
Hôm đó vợ tôi xỉu ngay tại chỗ, tỉnh dậy cô ấy viết đơn để lại cho tôi rồi đi về. Tôi đã rất hối hận, nhưng vì muốn giải thoát cho cả hai khỏi đau khổ dằn vặt tôi quyết định ký đơn. Tôi biết vợ vẫn muốn níu kéo gia đình nhưng thấy tôi như vậy nên cô ấy lặng thinh.
Con cô ấy nuôi, tôi sống với cô bồ. Bố mẹ xem như không có người con trai như tôi. Vợ tôi hoàn toàn biến mất, thỉnh thoảng cô ấy có gửi quà về cho bố mẹ tôi và gọi điện hỏi thăm họ. Con gái tôi theo mẹ, cô ấy thay số nên tôi chỉ thấy hình con trên facebook. Từ ngày chia tay, cô ấy chỉ đăng hình con chứ hình cô ấy chưa 1 lần xuất hiện. Tôi rất muốn biết vợ cũ sống thế nào. Còn tôi cô người tình khi đã bòn rút hết, chán rồi thì bỏ đi, cuộc đời tôi hoàn toàn tay trắng.
Sau 3 năm ly hôn tôi vô tình gặp lại vợ cũ trong 1 chiều mưa. Cô ấy cầm ô lướt qua tôi 1 cách vô tình, vội vã. Tôi chạy theo níu lại đúng là vợ cũ, cô ấy xinh đẹp và quý phái quá khiến tôi ngây người ra vì ngạc nhiên. Tôi cứ đứng thế nhìn rồi gượng gạo chào nhau.
(Ảnh minh họa)
Ngồi trong quán cà phê, vợ cũ của tôi có vẻ rất bình thản. Cô ấy xem tôi như người bạn cũ, không còn ai oán hờn giận hay nhiếc móc. Tôi vui vì cô ấy sống tốt, nhưng nhói đau vì thấy ân hận khi đã để tuột mất cô ấy. Giá mà khi ấy tôi quay đầu lại, ăn năn hối lỗi và quyết tâm làm lại với vợ thì giờ đã không phải đau khổ, hối hận thế này. Hôm đó tôi hỏi vơ cũ:
- Em lập tái hôn chưa?
- Em vẫn chưa.
Niềm hi vọng le lói xuất hiện, tôi định cầu xin cô ấy quay lại và cho tôi 1 cơ hội:
- Mình làm lại được không em, anh hứa sẽ bù đắp cho mẹ con em. Hãy cho anh 1 cơ hội.
- Cảm ơn anh, nhưng 2 tháng nữa em kết hôn rồi. Lúc đó rảnh mời anh đến dự, em có việc phải đi rồi, chào anh.
Tôi nóng ran mặt ê chề đứng nhìn theo dáng cô ấy cho đến khi khuất bóng. Đây đúng là cái giá cho kẻ bội bạc như tôi phải trả.
Theo Ngoisao
Tái hôn với chồng Tây giàu có nhưng tôi không bao giờ sợ mất anh
Tôi học phụ nữ Tây, xem chồng là người đồng hành chứ không phải ông trời và đàn ông cũng chỉ là một nửa thế giới mà thôi.
Cuộc hôn nhân đầu của tôi chỉ toàn nước mắt. Khi ấy tôi phải gồng mình lên để vừa đi làm kiếm tiền vừa chăm lo gia đình. Lương hai vợ chồng cơ bản, tôi nhịn ăn nhịn mặc lo thu vén gia đình, hy sinh để giữ chồng. Khi phát hiện chồng ngoại tình , tôi nói chuyện trước cả nhà chồng, còn bị anh ta và cả nhà đánh mắng chỉ vì dám theo dõi chồng, không chịu yên phận. Bố mẹ, anh chị em đều bảo tôi nhịn cho con có bố, bảo vệ danh dự gia đình.
Thế là tôi đã chịu đựng, làm mọi cách giữ chân chồng, cứ như thế để rồi hai con tôi trở nên trầm cảm vì thấy bố mẹ cãi nhau, chúng nhút nhát, học kém. 30 tuổi, tôi và hai con bị nhà chồng đuổi đi để cưới về cô con dâu có bố làm to. Bố mẹ và anh chị tôi nghèo nhưng sĩ, luôn trọng cái hư danh nên không cho về nhà, xung quanh đầy rẫy điều tiếng. Khốn khổ vì ly hôn mà còn bị chỉ trích là không biết giữ chồng, tôi đưa hai con vào Nam. Nhờ vậy tôi đã gặp chồng Tây bây giờ, là chuyên gia tài chính giau có ở Mỹ.
Chúng tôi kết hôn sau hai năm tìm hiểu và sinh sống ở Việt Nam bất chấp nhiều định kiến từ người thân và xã hội. Anh rất thương hai con tôi và chăm lo cho chúng từ vật chất đến tinh thần như cha ruột. Ngay cả khi con chung của chúng tôi ra đời, anh cũng công bằng với các con, thường tạo cơ hội cho cả nhà đi du lịch nước ngoài để các con mạnh dạn hơn vào học hỏi kiến thức. Cuộc hôn nhân thứ hai này không chỉ mang lại hạnh phúc mà còn giúp tôi thay đổi tư tưởng. Tôi học được từ anh những quan niệm sống và tư tưởng của phụ nữ phương Tây, tôi biết yêu và tôn trọng giá trị bản thân hơn. Tôi tự buôn bán để không phụ thuộc chồng, thường xuyên mua sắm, làm đẹp, tụ tập hội chị em và bỏ cái suy nghĩ hy sinh, chịu đựng. Có chồng yêu thương, chiều chuộng, cuộc sống năng động, tôi trẻ ra cả 10 tuổi.
Tôi học phụ nữ Tây, xem chồng là người đồng hành chứ không phải ông trời và đàn ông cũng chỉ là một nửa thế giới mà thôi. Chúng tôi hay nói với nhau sau này nếu chia tay thì hãy tôn trọng nhau và cùng nuôi con, không làm bạn được thì cũng đừng làm kẻ thù. Qua những lần theo chồng đi Mỹ thăm bạn, tôi nhận ra phụ nữ Việt khổ phần lớn vì pháp luật và định kiến xã hội. Ở Mỹ ly hôn nhiều lắm nhưng do hết tình cảm hoặc mâu thuẫn là chủ yếu; lý do ly hôn vì ngoại tình, bạo hành vẫn có nhưng không nhiều như ta nghĩ vì người ta hiểu cái giá phải trả rất đắt. Quan trọng là sau khi ly hôn pháp luật ưu tiên bảo vệ quyền nuôi con và tài sản cho người vợ, dù có lập hợp đồng tiền hôn nhân cũng phải bảo vệ quyền lợi cho phụ nữ trước. Hơn nữa phụ nữ Tây ly hôn, ôm mấy đứa con cũng không gặp trở ngại nếu muốn đi bước nữa, nhiều người còn lấy được triệu phú, tỷ phú. Hôn nhân gần như là chuyện riêng tư, không bị can thiệp bởi quá nhiều người, quá nhiều vấn đề như ở phương Đông.
Tôi biết có nhiều cặp vợ chồng Việt ở Mỹ, chồng bạo hành vợ phải đi tù hoặc nhường tài sản cho vợ nuôi con, có người phải tay trắng đi thuê nhà, có người mất việc thành vô gia cư. Dù vẫn tồn tại một số bất lợi về nữ quyền nhưng phụ nữ Tây vẫn sống thoải mái và được tôn trọng hơn phụ nữ phương Đông nhi ều. Do đó đa số họ không coi đàn ông là cả thế giới, họ yêu chồng nhưng không có quan điểm giữ chồng bằng mọi giá, nhiều cô còn tự tin nói chồng mới phải lo giữ họ. Nếu pháp luật và xã hội Việt Nam được thế này, tôi tin phụ nữ Việt sẽ bớt khổ.
Tôi hy vọng qua những điều chia sẻ, các chị em sẽ thay đổi tư tưởng và biết trân trọng giá trị bản thân. Phụ nữ cũng là một nửa thế giới như đàn ông, chúng ta cũng có vai trò và tầm quan trọng ngang ngửa họ, tại sao phải mang suy nghĩ coi nhẹ bản thân và giữ họ bằng mọi giá. Hãy sống theo ý mình, tự tin, tự lập và mạnh mẽ. Các chịu em có thể yêu và lấy nhầm chồng nhưng đừng trao thân gửi phận để bị nhầm. Cái thân mình, cuộc sống của mình thì tự làm chủ. Đời không cho mình là phái mạnh thì càng phải mạnh, đừng để cuộc đời đẩy ngã một cái là gục luôn.
Theo VNE
3 năm sau khi tái hôn, tôi giật mình khi thấy vợ cũ quyến rũ chết người còn vợ hiện tại thì... Tôi năm nay vừa bước qua ngưỡng tuổi 35, nhưng đã tan vỡ trong cuộc hôn nhân đầu tiên cách đây 3 năm. Tôi quyết định tái hôn với cô bồ nóng bỏng của mình, nhưng cuối cùng cuộc sống hôn nhân mà tôi đang có hiện tại vẫn không phải những gì tôi mong muốn. Đàn ông, có lẽ được coi như...