Vợ cứ liên tục đòi ‘chuyện ấy’ vì sợ tôi bồ bịch
Không biết nàng học ở đâu mà tối khi hai con ngủ, mò qua chỗ tôi, toàn chủ động mới ghê. Ban đầu tôi cố chiều, riết rồi nàng làm quá, có khi một tuần mò qua đến 5 lần.
Tôi 33 tuổi, vợ 32, lấy nhau được 6 năm, có 2 đứa con xinh xắn khỏe mạnh, nói chung cuộc sống vợ chồng khá viên mãn và hạnh phúc. Tôi làm trưởng phòng giao dịch một ngân hàng lớn, vợ ở nhà nội trợ, chăm sóc con, chúng tôi là bạn cùng học đại học, khá hợp nhau trong nghề nghiệp cũng như cuộc sống. Duy chỉ có điều tôi không biết tỏ cùng ai về việc vợ ngày càng tỏ ra mạnh mẽ trong “chuyện ấy”, không biết do bản năng hay cố tình làm tôi chiều đến bở hơi tai.
Hồi mới cưới nhau cho đến trước khi sinh cháu thứ 2, tôi không có gì phải phàn nàn vì vợ chồng đều còn trẻ và khỏe mạnh, tôi chủ động trong mỗi cuộc yêu, nàng chỉ là người hưởng ứng tích cực. Sau đó khi có cháu thứ 2, tôi không cho nàng đi làm ngân hàng nữa, ở nhà chăm con.
Do sinh nở cộng với ăn nhiều dưỡng chất để cho con bú nên nàng tăng cân rõ rệt, gần 15 kg, nàng bắt đầu nhìn vào gương nhiều hơn và hay cạnh khóe chồng “Mẹ xấu vậy ba ngoại tình là cái chắc”. Khổ nỗi tôi có bao giờ chú ý ba cái chuyện đó, nói ra nàng không tin vì trong mắt tôi vợ lúc nào cũng đẹp.
Ngành ngân hàng lúc này đang khủng hoảng, tôi lo chạy chỉ tiêu sếp giao muốn khùng lên để giữ cái chức của mình, mà muốn như thế tôi phải đi giao tiếp, ăn nhậu, ngoại giao họ mới gửi tiền vào ngân hàng. Thế là về nhà trễ, nàng lại nghi ngờ lung tung và dằn vặt tiếp, nhưng đó cũng chưa khổ bằng nàng tra tấn tôi hàng đêm về thể xác. Hồi xưa nàng làm thế chắc tôi vui lắm, còn bây giờ ngán tận cổ.
Không biết nàng học ở đâu mà tối khi hai con ngủ, mò qua chỗ tôi, toàn chủ động mới ghê. Ban đầu tôi cố chiều, riết rồi nàng làm quá, có khi một tuần mò qua đến 5 lần. Tôi tự ái đàn ông, sợ bị nàng chê yếu cũng oằn mình chịu đựng, cộng với đọc báo thấy nhan nhản chồng yếu quá nên vợ đi ngoại tình nên tự nhủ “Thôi ráng lên, ai bảo lấy vợ cao thủ quá làm chi”.
“Trâu cày ruộng cũng có lúc chồn chân mỏi gối”, tôi 33, cộng với áp lực công việc, nhậu nhẹt liên miên, sức nào chịu thấu nên nhiều hôm không đi tiếp khách hàng, tôi cũng chạy vòng vòng chơi hay vô quán uống 2-3 chai bia cho tới khuya về nhà lên giường ngủ để khỏi về sớm “cày bừa”, dù trong lòng rất muốn về sớm chơi với con cái.
Video đang HOT
Sáng hôm qua dắt xe ra cổng đi làm, chạy một đoạn chợt nhớ quên hồ sơ vay của khách nên về lấy, mới tới cửa nghe vợ nói chuyện điện thoại oang oang với ai đó “ Sao lão ấy cứ bơ bơ, đi làm lại láng mướt. Chắc em phải cho liều thuốc nặng đô hơn, khỏi đi chim chuột”. Tôi nghe xong thiếu điều muốn té xỉu, vợ ơi là vợ, vợ có biết là trước mặt em, anh tỏ vẻ uy nghi hùng dũng chứ vào ngân hàng mấy đứa lính cứ hỏi: Sao sếp đi cà nhắc? Mà không đi cà nhắc sao được, cái đầu gối run rẩy từ những đòn tra tấn dã man của vợ đó. Kỳ này mà tăng liều lượng lên chồng có nước bỏ xứ ra đi, mà mở miệng van xin anh không nói được, đàn ông đàn ang mà nói thế thì mất mặt anh hùng quá.
Thôi từ đây chồng tiếp tục áp dụng chiến thuật đào tẩu tiếp, còn vợ nghe lời mấy cô bạn nhiều chuyện gì gì đó rồi tăng thuốc thì kệ vợ, kế sách gì tốt đâu không thấy chỉ thấy tác dụng ngược. Giờ nghe mấy đứa bạn nhắc vụ vợ chồng giao ban rồi cười hí hí hạnh phúc, chồng ngán ngẩm khe khẽ thở dài “Ngán lắm rồi vợ ơi”.
Theo Phunutoday
Cô ngủ với chồng tôi phải không?
Đấy là câu tôi hỏi bồ của chồng khi lần đầu tiên gọi điện cho cô ta. Tôi cũng chẳng cần câu trả lời, vì vẻ mặt trống rỗng của chồng trong suốt vài tuần sau khi anh tuyên bố hôn nhân của chúng tôi "qua rồi" đã đủ nói lên tất cả.
Khi chồng biết tôi gọi điện cho "bạn tốt" của anh (cô ta tự nói về mình như thế khi giải thích với tôi về vị trí của cô ta trong cuộc sống của chồng tôi), tôi ngay lập tức bị trừng phạt vì đã dám làm cho chồng bẽ mặt. Anh ta bảo tôi cư xử như đồ hạ cấp, như một loại đàn bà đốn mạt chỉ biết đứng trước cửa làm om sòm, chửi bới tình nhân của chồng mà thôi.
Vài tuần sau tôi đi nói chuyện với tình địch thêm mấy lần nữa. Hầu hết do tôi chủ động (tức là cũng có khi cô ta chủ động tìm tôi đấy). Một mặt tôi ra sức thuyết phục cô ta bằng tình, bằng lý để cho chồng tôi yên. Mặt khác, tôi hỏi cô ta có muốn bị người đời nguyền rủa là loại đĩ điếm, giật chồng hay không...
Trớ trêu thay, mọi nỗ lực của tôi chỉ như nước đổ lá khoai. Cô ta nói với tôi, bất kể tôi có làm gì để cứu vớt cuộc hôn nhân của mình, thì mối quan hệ của cô ta với chồng tôi vẫn sẽ không thay đổi.
Thế mà cô ta đúng.
Hơn cả những hành động khó hiểu của chồng, điều làm tôi tò mò nhất là thái độ không hề ăn năn, day dứt của bồ chồng, thái độ day dứt cần có của người là một phần trong sự đổ vỡ hôn nhân của kẻ khác, đặc biệt khi cuộc hôn nhân ấy còn liên quan đến 3 đứa trẻ.
Tại sao cô ta không quan tâm? Tại sao cô ta chọn tin chồng tôi khi anh ta nói rằng chúng tôi không còn ở với nhau đã 2 năm trong khi thực tế đâu có phải như vậy.
Hình như tôi quy kết sớm quá. Tôi gọi bồ của chồng với tất cả những danh từ bẩn thỉu nhất: Đĩ điếm, ngựa cái, hồ ly tinh, con cướp chồng... Nhưng lỗi có phải chỉ ở cô ta không? Tất cả là lỗi của cô ta sao?
Vì hôn nhân đi vào bế tắc, tôi bắt đầu hò hẹn giấu mặt với một người đàn ông độc thân (anh ta nói vậy) tôi quen biết trên mạng. Ban đầu là chat, rồi đến nhắn tin (chúa biết, lần đầu tôi nhắn tin, anh ta còn chẳng biết tôi là ai vì không lưu thông tin của tôi lại). Nhưng rồi anh ta gọi điện, tim tôi quắn lên.
Chúng tôi có một cuộc hẹn gặp. Sau vài ly và một bữa tối, chúng tôi quen với nhau hơn, bắt đầu chia sẻ câu chuyện về công việc, gia đình. Tôi bắt đầu nghe "truyện cổ tích" về một người vợ chỉ biết tập trung vào những đứa con của cuộc hôn nhân trước, người vợ có cái tôi quá cao và chẳng bao giờ mang lại hứng thú cho chồng. Chốt lại là "hôn nhân của anh không hạnh phúc".
Thật kỳ dị! Tôi không nhịn được việc phải phun ra với anh chàng đối diện rằng trước cuộc gặp này, anh ta đã nói với tôi rằng anh ta độc thân.
Việc đi gặp gỡ anh chàng trên mạng khiến tôi lại suy nghĩ về hôn nhân của mình, về cô bồ của chồng, và cả chồng tôi. Bỗng nhiên tôi tự hỏi cô ta có thật sự là kẻ phá hoại hạnh phúc gia đình tôi không, hay chính vợ chồng tôi tự phá tổ ấm của mình mà cô ta chẳng cần phải nhúc nhích chân tay gì cả.
Và tôi, tôi có cảm thấy tội lỗi, xấu hổ vì đã hẹn hò với một người đàn ông mà tôi rất nghi ngờ rằng đã có gia đình hay không? Ngạc nhiên là "không! Tôi chẳng có cảm giác tội lỗi nào hết!".
Trong chỉ một đêm thôi, tôi đã nhìn chồng cũ của mình giống như người đàn ông tôi đã hẹn gặp, nhìn tôi ở vị trí cô bồ chồng. Tôi nhận ra rằng, nói "ngoại tình là việc không bao giờ nên để xảy ra" rất dễ, nhưng chấp nhận chân lý ấy lại là thử thách với tất cả mọi người.
Theo Phunutoday
Lý do đàn ông chúng tôi có bồ bịch Đàn ông chúng tôi thường ngoại tình vì ba lý do: thiếu sự chia sẻ của vợ, thiếu cảm hứng chăn gối với vợ và được vợ chiều quá mức. Tôi là người làm bên luật nhưng lại phạm luật hôn nhân và gia đình. Đàn ông chúng tôi rất ít khi vào đọc mục Tâm sự nhưng những bài hay chúng tôi...